Chương 138: Bạch Mẫu Đơn

Ta Muốn Học Võ Công

Chương 138: Bạch Mẫu Đơn

Băng Thần nhìn về phía tòa tháp nơi chiếc bút tọa hạ trên nóc khẽ nói thầm trong lòng:

"Đến với ta."

Một sức mạnh khủng bố từ trên thân cây bút toát ra khiến cho nó phá vỡ đỉnh ngọn tháp xoay tròn trên không trung. Những người của Thẩm gia thấy thế thì mắt sáng lên bởi họ biết chín thành số tài nguyên kia sẽ về tay của mình, bọn họ không tin Băng Thần có thể trốn nợ được.

Cảm giác quen thuộc càng lúc càng mãnh liệt khiến hắn ta trong lòng vui vẻ hẳn lên, cây bút xoay tròn một lúc rồi dừng lại rồi lấy tốc độ như sét đánh hướng thẳng đến Băng Thần. Quá đỗi bất ngờ Băng Thần theo phản xạ đưa tay lên đỡ nhưng chiếc bút vẫn đâm thẳng vào bàn tay của Băng Thần sau đó biến mất như từng xuất hiện.

Nhưng trên mu bàn tay của Băng Thần bỗng nhiên nóng rát vô cùng, một hình xăm hình chiếc bút bắt đầu hiện ra kéo dài đến qua cổ tay vài tấc mới dừng lại. Thẩm Vũ quay qua hỏi cha mình:

"Cha ngài có biết chuyện gì xảy ra không?"

Lão giả vuốt râu khẽ nói:

"Ta chỉ tình cờ sở hữu nó thôi còn chuyện gì xảy ra ta không thể biết được nhưng quả thật cây bút thuộc về cháu rể rồi, có lẽ số trời đã định tất cả. Xưa kia có khi ta thiên tân vạn khổ lấy được nó cũng chỉ để cháu rể lấy nó trở về, có điều đến tận lúc này vẫn chưa thấy nó có sức mạnh gì thật đáng buồn."

Băng Thần lúc này đang tiếp nhận một lượng thông tin khổng lồ về món bảo vật này, nó có sức mạnh khủng khiếp hơn Băng Thần tưởng tượng rất nhiều. Nếu để cho Thẩm gia biết được chắc họ chắc chắn sẽ không mấy vui vẻ, Thẩm Vũ thấy hắn ta ổn định lại thì hỏi:

"Thế nào đồ vật ấy có tác dụng gì?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"Thứ này có thể biến nguyên khí trở thành văn tự giúp khắc họa công pháp tốt hơn nhanh hơn, có lẽ nó còn tác dụng khác nữa mà ta chưa biết được. Sau này ta có thời gian sẽ tìm hiểu thêm về nó còn bây giờ cứ tạm như thế này đã."

Hắn nói xong thì lấy ra một cái giới chỉ đưa cho Thẩm Vũ rồi nói:

"Tất cả những gì trong danh sách ta đã chuẩn bị rồi đưa vào chiếc nhẫn ngài kiểm tra xem đủ không."

Thẩm Vũ cầm lấy chiếc giới chỉ nguyên lực khẽ quét thì đã có thể kiểm xong, ngay lập tức trên khóe môi hắn ta nở nụ cười. Quay lại khẽ gật đầu với những người khác hắn xác nhận rằng đã đủ đồ rồi, vẻ mặt niềm nở nói:

"Bây giờ cũng trễ rồi ngươi cùng Tú nhi đi nghỉ sớm rồi lúc nào rời đi thì thông báo một tiếng để ta ra tiễn, còn bây giờ ta phải xử lý một chút chuyện trong gia tộc."

Băng Thần mỉm cười nói:

"Ta đã hoàn thành mục đích chuyến thăm thế nên chắc có lẽ ta cùng Tú nhi sẽ rời đi ngay trong hôm nay, với lại ta thấy ngài có lẽ còn rất nhiều chuyện phải giải quyết nên ta không ở lại làm phiền. Mai này nếu có cơ hội ta sẽ quay lại thăm Thẩm gia, tất nhiên lần sau có thể sẽ mang theo cả trưởng bối trong nhà."

Thẩm Vũ cười nói:

"Như ta đã nói từ trước Thẩm gia luôn luôn mở rộng cửa chào đón các vị tiền bối ghé thăm."

Băng Thần sau đó được Thẩm Vân dẫn đi thăm quan khắp Thẩm gia một vòng, ba người rời đi ngay trong ngày, khi quay lại thì những người khác rất bất ngờ với sự xuất hiện của Thẩm Vân. Nhưng các nàng rất nhanh chóng hòa nhập với nhau bởi dù sao các nàng cũng có tiếng nói chung về rất nhiều chuyện.

Băng Thần thì thông qua Cơ Thiên Phát truyền tin cũng biết được tình hình của khu vực xung quanh, có xảy ra ít nhiều tranh đấu nhưng không quá mức lớn lao. Nơi hắn muốn thông tin nhất chính là Trung Châu trung tâm thì thế lực của hắn ta lại chưa thể thẩm thấu tới.

Có điều nếu có biến chuyển quá lớn thì chắc chắc sẽ có người đến thông báo cho Thẩm Vân vì chức vụ nàng giữ ở Đạo Môn cũng không nhỏ. Băng Thần đợi hẳn một tuần sau đó mới dẫn tất cả bọn họ đi theo mình tới khi vực nhiễu loạn không gian kia.

Thời gian di chuyển mất năm ngày, đi tới nơi Băng Thần khẽ nói:

"Các nàng đi thêm tầm trăm mét nữa thì sẽ qua thế giới bên kia, ta chỉ dẫn các nàng tới đây thôi, mọi người nhất định phải tập luyện thật chăm chỉ đấy."

Ngoại trừ Tống Ảnh Liên thì những người khác đều lần đầu tiên tới đây, biết rằng nơi đó các cháu dâu có thể xuất hiện bất cứ lúc nào thế nên Thiên Thanh đã cho bẻ ngoặt con đừng để xây nên một khu vực quân sự khiến cho các nàng dù có xuất hiện thì cũng không ai biết.

Từ Tuấn cũng rất thường xuyên đến nơi đây túc trực bởi Băng Thần đã dặn dò rằng trong thời gian gần sẽ đưa một số nữ nhân của hắn ta sang đây. Rất trùng hợp là ngày hôm nay hắn ta cũng đang ở đây, vừa thấy Tống Ảnh Liên thì hắn biết đúng người rồi.

"Chào các vị phu nhân."

Tống Ảnh Liên mỉm cười nói:

"Từ ca khách khí giới thiệu với mọi người đây là Từ Tuấn đại ca quan gia của Băng tộc, nhìn huynh ấy trẻ thế thôi nhưng tu vi tương đương Vũ Thánh đấy."

Thẩm Vân hiện rõ vẻ bất ngờ muốn quay sang hỏi thì Thẩm Tú lắc đầu ra hiệu không nên nói chuyện lúc này. Từ Tuấn cười nói:

"Các vị phu nhân đi thôi ta sẽ hộ tống mọi người tới Thiên gia, bây giờ đang có chiến trận thế nên ta vẫn phải chắc chắn nếu không các vị có mệnh hệ gì thì ta chỉ có nước lấy chết tạ tội trước mặt thiếu gia mà thôi."

Tống Ảnh Liên nghe thế thì lo lắng hỏi:

"Sao lại xảy ra chiến tranh lúc này, ông bà ngoại không có chuyện gì chứ?"

Từ Tuấn mỉm cười nói:

"Cái này thì thiếu phu nhân không cần phải lo bởi vì với số lượng Pháp Thần gần một trăm thì phía đối phương chỉ có thể chống cự một cách yếu ớt thôi. Các vị ấy thậm chỉ còn chẳng cần đến ta tham chiến bây giờ nó đã trở thành trận chiến của các Pháp Thần rồi nên chiến thắng sẽ đến sớm hay muộn thôi."

Đúng lúc này thì điện thoại của Từ Tuấn vang lên, hắn mở ra coi thì khóe miệng khẽ cười, Tống Ảnh Liên hỏi:

"Có chuyện gì thế Từ ca?"

Từ Tuấn khẽ cười nói:

"Các vị thiếu phu nhân quả nhiên đúng là điềm lành, trận chiến đã kết thúc phe đối thủ để lại cho chúng ta ba cái hành tinh đổi lấy đình chiến. Phía địa vực của đối thủ quá xa xôi thế nên bên ta đã đồng ý, lão gia tử và phu nhân đang trên đường quay trở về Thiên gia.

Bây giờ chúng ta quay trở về thì các vị thiếu phu nhân có thể kịp đón hai ngài ấy khi họ khải hoàn trở về, nghe thấy chuyện có thể đón lão gia tử hai người khải hoàn thì Tống Ảnh Liên vui vẻ nói:

"Thế thì tốt quá chúng ta nhanh đi nào."

Thẩm Vân hơi khó chịu khi bị gọi là thiếu phu nhân nhưng nghe nói cái thân phận đó sẽ giúp nàng rất nhiều nên làm như không nghe thấy. Bạch My thì từ khi thấy vẻ đẹp trai tu vi cao cường của Băng Thần thì đã thấy sao xuyến rồi huống chi hắn ta còn hiểu lòng nữ nhân như thế.

Có điều nói nàng yêu hắn thì không phải nhiều lắm chỉ như một đứa trẻ thích người hay cho kẹo chúng thôi, tất nhiên sau này thì chẳng ai biết được. Có điều ngày lúc này khi thấy rất nhiều ngươi cung kính dẫu cho họ tu vi cao hơn mình nhiều cũng khiến một đứa trẻ như nàng cảm giác rất hưởng thụ.

Dưới sự hộ tống của Từ Tuấn và mười cái Pháp Tôn trong vệ đội đám người bọn họ đã đi tới Thiên gia rất nhanh, những người trong Thiên gia cũng không ai cản khi họ vào. Ngoài đường dân chúng cũng như các thành viên các của Thiên gia nhanh chóng ra đón lão gia tử cùng lão phu nhân.

Tiệc khải hoàn đã được chuẩn bị từ trước những người khác cũng rất biết điều khi nhường ra vị trí đứng cho mấy cô nàng, lần trước Băng Thần trở về họ đã không còn lạ lẫm gì Tống Ảnh Liên. Cứ đi cùng nàng ấy thì chắc chắn có liên hệ mật thiết với Băng Thần, Từ Tuấn thì chẳng thèm quan tâm cứ gọi thiếu phu nhân hết bởi hắn tin cứ nữ nhân xinh đẹp thì thiếu gia sẽ có cách biến nàng thành thiếu phu nhân.

Những người khác trong vệ đội khi thấy được thái độ dần chuyển biến của Vũ Tình và Lâm Thiến Thiến cũng quyết định bắt trước Từ Tuấn để coi như trợ công cho thiếu gia. Cách xưng hô của họ bây giờ chả biết đúng hay sai nhưng sau này chắc chắn sẽ đúng.

Khoảng nửa tiếng sau thì Thiên Thanh và Lâm Thư quay trở về dưới sự tung hô của người dân suốt từ đằng xa, Lâm Thư từ rất xa đã nhìn thấy mấy cô nàng thế nên nhanh chóng hạ xuống. Tống Ảnh Liên dẫn đầu mấy cô nàng chào hỏi, Lâm Thư nắm lấy tay mấy nàng nói:

"Trước nhìn thấy các ngươi qua Thiên Linh Kính đã rất đẹp rồi nhưng không ngờ ngoài đời còn đẹp hơn thế, Băng Thần tiểu tử này thật sự rất tốt phúc, bây giờ cùng ta vào nhà ăn tiệc thôi. Sau đó kể cho ta nghe thời gian quá bên đó như thế nào, một thời gian nữa Thiên Linh Kính hồi phục ta và gia gia của các ngươi sẽ sang đó chơi."

Mấy cô nàng sau đó nói chuyện với Lâm Thư rất vui vẻ, trong khi đó ở Thiên Nguyên Băng Thần sau khi triệu hồi Thiên Mệnh Bút thì từ trong đó xuất hiện một nữ nhân đi ra.

"Chào Băng Thần công tử lâu rồi không gặp."

Băng Thần ngạc nhiên hỏi:

"Ta và người có quen biết hay sao?"

Cô gái tức giận nói:

"Chính vì ngươi mà ta mới bị giam trong cây bút này, phải nói là kiếp trước của ngươi mới đúng, ta không biết ngươi làm sao lại đi chuyển kiếp nhưng nhất định phải giúp ta trở lại."

Băng Thần thở ra một hơi rồi nói:

"Mọi chuyện rối rắm quá, trước tiên bỏ qua hết mọi chuyện, nếu đúng như ngươi nói kiếp trước của ta khiến ngươi như thế này thì có lẽ ta chuyển kiếp để cứu ngươi, ta rất có niềm tin vào nhân cách của mình.

Mà nếu là kiếp trước thì có nói gì ta cũng chẳng nhớ cái quái gì đâu thế nên ta chỉ hỏi một điều thôi mong cô nương trả lời cho ta biết, khi đó chúng ta sẽ nói chuyện dễ dàng hơn."

Cô gái thở dài nói:

"Được thôi ngươi hỏi đi."

Băng Thần cười hỏi:

"Thế ngươi tên gì?"

Cô gái khẽ nói:

"Ta tên Bạch Mẫu Đơn ngươi có thể gọi ta là Bạch quản sự."

Băng Thần phải hỏi tên nàng vì Thông Linh Kính không thể hiện tên của nàng, hắn ta trong lòng thầm nghĩ:

"Kiếp trước sao?"

(Cám ơn bạn thanhnc43 đã tăng 10000 đậu)