Chương 6: Vạn Thú Sơn Mạch.

Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 6: Vạn Thú Sơn Mạch.

Tiêu Hoành Sơn gục xuống toàn bộ linh khí trong cơ thể đều đã bị tiêu hao sạch sẽ, nếu muốn khôi phục toàn bộ phải mất mười ngày nửa tháng, Hàn Vũ Thiên lấy ra một viên đan dược cho vào miệng Tiêu Hoành Sơn.

"Ngươi quay về nghỉ ngơi một chút, khi nào khôi phục hãy đến tìm ta, à không cứ ở lại đây khôi phục thực lực."

Hàn Vũ Thiên nói nửa câu trước, nửa câu sau đã đổi ý, hắn biết nếu Tiêu Hoành Sơn mang thương tích đầy mình trở về sẽ có một số kẻ thừa nước đục thả câu ra tay sát hại.

Hàn Vũ Thiên quay trở về gian phòng, hắn một lần nữa lấy ra vài viên linh thạch rồi bóp nát toàn bộ.

"Thôn Phệ Tinh Không pháp, tuy có khả năng giúp việc hấp thu linh khí số lượng lớn không bị quá tải mà bạo thể chết còn có tác dụng khác là thôn phệ vạn vật, chỉ cần là vật tồn tại trên thế gian thì nó đều có thể thôn phệ, nhưng hiện tại thì không thể phát huy toàn bộ năng lực của nó ở nơi đây, nếu như trở thành Thánh Giả thì sức mạnh của nó mới phát huy được một phần uy lực."

Hàn Vũ Thiên hơi vuốt cằm miệng liên tục lẫm bẩm, hắn không thu linh khí mà dùng nó để rèn luyện vũ khí, Hàn Vũ Thiên vung lên một cây đao giữa hư không.

Khí tức đó chỉ là một thanh đao tầm thường không có gì đặc biệt, nhưng khi Hàn Vũ Thiên chỉ tay về đao quát "hấp thu", cây đao như có linh tính lập tức hấp thu linh khí xung quanh.

Cây đao bình thường bắt đầu có khí tức, Nhân Cảnh tầng 1, tầng 2, tầng 3, tầng 4, tầng 5, đến tầng 5 thì dừng lại củng cố tu vi như một sinh linh sống tu luyện.

Đây là thần pháp Ban Phát Sinh Mệnh của một cái đại cổ thụ sống hơn trăm tỷ năm tạo ra, 500 vạn năm trước Hàn Vũ Thiên đã tự mình thu phục cây đại thụ che toàn bộ vũ trụ kia, vô số bí pháp thần thông từ trong cây đại thụ bị hắn lấy đi, khi cây thần chết đi Hàn Vũ Thiên đã lấy thân cây làm vật rèn đúc ra 37 cái vũ khí nửa bước Thủ Hộ Thần, hắn cũng là dùng Ban Sinh Mệnh cho 37 loại vũ khí này để tự mình tu luyên, đến thời điểm hiện tại đã có 12 cái là phẩm cấp Thủ Hộ Giả đỉnh phong đứng đầu thiên địa.

Hàn Vũ Thiên giờ phút này cũng là muốn làm lại điều tương tự với những thanh binh khí bình thường kia.

Nhưng hiện giờ ban sinh mệnh cho một thanh vũ khí sẽ khiến thần hồn hắn suy yếu đi hai phần, nói chi bây giờ Hàn Vũ Thiên cũng chỉ là một cái tàn hồn tàn khuyết không đầy đủ, nếu miễn cưỡng sẽ là gây hại cực lớn cho linh hồn.

"Một thanh này đủ cho ta xưng bá cả thiên hạ, nhưng ta không quen dùng một loại vũ khí trong thời gian dài, thân là Chiến Thần Thượng Cổ tinh thông toàn bộ vũ khí, nếu dùng chỉ duy nhất một cây đao thì sao mà hợp với tính cách thất thường của ta."

Hàn Vũ Thiên cười lớn một tiếng sau đó vung tay tạo ra một cái trận nhỏ bao vây thanh đao đang yên lặng giữa hư không kia.

Thanh đao như tức giận điên cuồng đập vào trận pháp, nhưng không thể phá hủy được cái trận pháp quái dị này.

"Ta sẽ thay đổi hình dáng của ngươi, hãy chịu đau một chút."

Hàn Vũ Thiên tay kết pháp ấn điểm một chỉ lên thanh đao, thân đao hóa thành màu lam băng có thêm vài viên đá quý màu trắng đính phía trên, lưỡi đao sắc bén màu lam nhạt, cán đao biến thành một đầu rồng màu lam.

"Long Đao Cực Hàn sẽ là tên của ngươi."

Hàn Vũ Thiên hài lòng nhẹ gật đầu nói, hắn vung tay lên thu lại trận pháp xòe lòng bàn tay nắm lấy Long Đao Cực Hàn.

"Để xứng với hai từ Cực Hàn thì ta sẽ tìm một cái bản nguyên hàn băng dung hợp với ngươi, bản nguyên tuy khó tìm nhưng sẽ mang lại lợi ích lớn cho ngươi."

Hàn Vũ Thiên vuốt ve thanh đao trong tay vô cùng hài lòng nói.

Thanh đao như đáp lại Hàn Viên Thiên liên tục kêu "keng keng", hắn để thanh đao trở về ở giữa hư không để nó tiếp tục phần mình mà tu luyện.

Tiêu Hoành Sơn ngồi bên ngoài dưỡng thương cùng khôi phục linh khí đã trở lại 2 phần thực lực, tiêu hao của Lang Vương Chiến Giáp với tu vi Nhân Cảnh tầng 10 là điều không thể tiếp nhận nổi, hắn duy trì đến nửa nén nhang đã là cắn răng chịu tổn thương từ bên trong.

"Sư tôn đúng là huấn luyện khắc khe, dù một chút thời gian cho ta phản công cũng không có, xem ra vị sư tôn này là ta chọn rất đúng, luyện tập càng nghiêm khắc về sau càng dễ đối phó với nguy cơ sinh tử."

Tiêu Hoành Sơn vừa khôi phục linh lực vừa thầm nghĩ trong lòng, nếu như hắn biết Hàn Vũ Thiên gọi mình là chỉ để thử độ sắc bén của công pháp thì Tiêu Hoành Sơn sẽ tức chết.

Bất tri bất giác đã đúng một tháng trôi qua kể từ ngày Hàn Vũ Thiên bị trọng thương, Họa Tâm và Hàn Vũ Duệ đã đứng trước cửa gian phòng Hàn Vũ Thiên, Tiêu Hoành Sơn thương thế đã khỏi mà còn đột phá Viên Cảnh tầng 1, thanh lang nha bổng của Tiêu Hoành Sơn đã gãy ra làm hai quăng ở một góc.

Vài ngày trước, Hàn Vũ Thiên chính thức huấn luyện cho Tiêu Hoành Sơn, mỗi một đòn liền là chí tử khiến hắn chật vật vô cùng, tới một khắc cái chết cần kề Tiêu Hoành Sơn đã dùng lang nha bổng đỡ lấy và khiến nó gãy làm hai khúc.

Tiêu Hoành Sơn dù bị gãy binh khí vẫn cầm lấy phần binh khí bị gãy kia đứng lên chiến đấu, Hàn Vũ Thiên lúc đó có chút tán thưởng sự quật cường không chịu từ bỏ của hắn.

"Tiêu Hoành Sơn, theo bọn ta đi lịch luyện trở về sẽ tìm một cây lang nha bổng khác hợp hơn."

Hàn Vũ Thiên nhìn về phía Tiêu Hoành Sơn cười nói.

Tiêu Hoành Sơn cúi người cung kính gật đầu, Hàn Vũ Thiên cất bước rời đi Họa Tâm và Hàn Vũ Duệ phía sau sánh bước cùng đi, Tiêu Hoành Sơn thì là kẻ đi cuối cùng vẫn cung kính như lúc đầu.

"Lão sư, bọn ta đi lịch luyện một thời gian, phiền ngươi nói với mấy trưởng lão để ba gian phòng kia lại cho bọn ta."

Hàn Vũ Thiên đi tới chỗ Mạc Hiên mỉm cười nói, Mạc Hiên thấy Hàn Vũ Thiên thì có chút run rẩy nhẹ gật đầu.

Hàn Vũ Thiên như nhớ ra điều gì liền quay đầu nói:

"À, nói với mấy lão đầu kia, ta khi trở về sẽ có một giao dịch với Địa Sát tông, phiền bọn họ đợi ta trở về."

Mạc Hiên gật đầu liên tục rồi quay đầu nhanh chóng rời đi, Hàn Vũ Thiên cùng đám người rời khỏi Địa Sát tông đi ra cổng phía tây của Khổng Tước thành.

"Vạn Thú Sơn Mạch ở phía tây thành Khổng Tước, theo tốc độ của chúng ta thì khoản nửa tháng sẽ tới được đó, lịch luyện khắc nghiệt hơn mấy khu vực xung quanh gấp ngàn lần, rừng này không có yêu thú cấp cao trưởng quản như Thái Cổ Sâm Lâm, nên mấy yêu thú và hoang thú ở đây tùy tiện quấy phá không phân giai cấp, ngoài bìa rừng cũng có khả năng xuất hiện Thiên Cảnh yêu thú, những tu sĩ dưới Thiên Cảnh hậu kỳ sẽ không dám tới Vạn Thú Sơn Mạch."

Tiêu Hoành Sơn cung kính giải thích với Hàn Vũ Thiên, vì Hàn Vũ Thiên đang muốn tìm một nơi khắc nghiệt nhất Khổng Tước thành để lịch luyện.

"Được, chúng ta không cần 10 ngày nửa tháng, Họa Tâm đưa bọn ta đi."

Hàn Vũ Thiên nhìn về phía Họa Tâm nở một nụ cười nham hiểm.

Họa Tâm trợn mặt tức giận nói:

"Ngươi bốc lột sức lao động của ta sao? Một tấm thân nhỏ bé này mà đem theo 2 tên gia hỏa và một cái hài tử, chi bằng bóp cổ ta chết luôn đi."

Họa Tâm thân thể kì rất mảnh khảnh thôn dài như nữ nhân không thể mang hết toàn bộ ba người cùng đi.

Hàn Vũ Thiên cười cười lấy ra một cái không gian trữ vật đường kích 4 thước nói:

"Trong đấy có rất nhiều đồ ngọt, nếu ngươi không nguyện ý vậy ta tặng cho Duệ đệ là được."

Hàn Vũ Thiên đưa chiếc nhân không gian đến chỗ tiểu đệ, Hàn Vũ Duệ ngây thơ vô cùng phấn khích xòe tay ra.

Họa Tâm chạy tới đoạt lấy chiếc nhẫn không trong tay Hàn Vũ Thiên bỉu môi nói:

"Tiểu tử Hàn Vũ Duệ, ngươi đừng hòng tranh đồ ăn của ta, mặc dù ta có tốc độ nhanh nhưng cùng lắm cũng chỉ nắm được một người theo."

Câu đầu Họa Tâm lườm Hàn Vũ Duệ vô tội một cái, câu sau hắn nhìn Hàn Vũ Thiên hừ lạnh nói.

Hàn Vũ Thiên thản nhiên nói:

"Ngươi chỉ cần hóa thành Phong Ưng Thể hoặc Phong Điêu Thể là đưa được bọn ta đi ngay."

Họa Tâm tức giận không nói nên lời chỉ hừ lạnh rồi hóa thành một con chim ưng màu xanh nhạt có bốn cánh hình thể to lớn có thể chở được 10 người.

Hàn Vũ Thiên cười cười rồi leo lên lưng Họa Tâm, Hàn Vũ Duệ thì đôi mắt hiện ra đóm sao vô cùng thích leo lên lưng đại ưng, Tiêu Hoành Sơn thì có chút ngây người tại chỗ.

"Tiêu tiểu tử có lên hay không?"

Hàn Vũ Thiên nhìn Tiêu Hoành Sơn nói, Tiêu Hoành Sơn lấy lại ý thức cũng vội vả leo lên.

Thực lực Thánh Giả hậu kỳ của Họa Tâm bạo phát, bốn cánh dang rộng vỗ mạnh một cái đã phóng thẳng lên chín tầng trời hướng Vạn Thú Sơn Mạch mà bay đi.

"Thánh thú, nó làm sao xuất hiện gần Khổng Tước thành như vậy."

Một tên trung niên mặc chiến giáp nhìn cổ khí tức từ ngọn núi cách đây 70 dặm kinh ngạc nói.

Trung niên này là Bát Thanh Phong, tướng quân thủ hộ của Khổng Tước quốc thực lực Thánh Giả trung kì.

"Hình như nó từ nơi khác tới và đang hướng về Vạn Thú Sơn Mạch."

Một lão già từ trên không hạ xuống cũng cau mày nói.

"Thành chủ đại nhân, nếu như vậy thì con thánh thú kia sẽ là một đối thủ khó xơi trong lần săn giết yêu thú lần tới."

Bát Thanh Phong sắc mặt ngưng trọng nhìn về phía xa nói, lão già cũng nhẹ gật đầu rồi quay đầu rời đi.