Chương 3: Tấm leo cây, dì ghẻ rất yêu ngươi.

Superman: Lão Bà Muốn Giết Ta

Chương 3: Tấm leo cây, dì ghẻ rất yêu ngươi.

Kiếp trước Doãn Chí Bình cũng không phải là chưa trèo cây dừa qua, nhưng thật sự trèo dừa không có bất kì đồ bảo hiểm chỉ dựa vào thể lực leo trèo là một việc vô cùng vất vả.

Hơn nữa nếu như sẩy chân một chút liền rất nguy hiểm, có thể xem như một lần tai nạn lao động.

Mà cây dừa ở kiếp trước cũng không cao, không giống đám cây dừa này.

Vừa nhìn liền mười mét trở lên, tốt dọa người.

Thoạt nhìn vỏ cây bởi vì không ai trèo qua rất trơn trượt, chỉ cần từ trên cây trượt chân một cái, Doãn Chí Bình cho dù thân cao mã đại cũng không muốn tưởng tượng đoạn sau.

Hắn yếu ớt hỏi một câu:

" Hà Minh Châu, ngươi có biết hay không trèo dừa rất khó, lại rất nguy hiểm?"

Hà Minh Châu gật đầu:

" biết a, đương nhiên biết. nếu như không khó ta đã tự mình lên rồi, đâu cần gọi ngươi theo làm gì?

Còn nguy hiểm, nếu không phải lần trước tiểu cẩu ca quá vô dụng cũng không đến phần ngươi xuất hiện ở đây, có người cướp làm đây".

Doãn Chí Bình kinh ngạc, việc này còn có người cướp làm?

Thật không thể xem nhẹ đám hạ nhân này vì tranh sủng cùng kiếm thêm tiền thưởng mà liều mạng a.

Doãn Chí Bình gần nhất cũng biết, tiểu cẩu ca trong miệng nàng chính là một cái khác hạ nhân. Hắn hỏi:

" tiểu cẩu làm sao rồi?"

Hà Minh Châu thở dài:

" hắn quá yếu, chỉ leo được một nửa liền thở dốc, thể lực không đủ a. hôm đó trời cũng tối chúng ta đành phải trở về trước.

Hôm nay ta chọn ngươi chính là vì ngươi cường tráng a, ta chắc chắn ngươi có thể làm được, hôm nay ta nhất định phải uống được nước dừa".

Con mẹ nó, thì ra là vậy. Doãn Chí Bình trong lòng đem tiểu cẩu ca mắng to một trăm lượt, ngươi đã liều mạng như vậy sao không cố gắng đem dừa hái thành công đây, để ta bây giờ chịu tội.

Lại nói, ngươi tiểu cô nương chỉ biết nước dừa của ngươi, trong mắt ngươi cũng chỉ có niềm vui của ngươi không hề để ý người khác, cũng không quản ta chịu bao nguy hiểm sao?

Đúng là tiểu thư tính cách, chế độ phong kiến hại người a.

Hắn khó chịu nói ra:

" cha ngươi không phải cái gì Nhị lưu cao thủ sao? Phi diêm tẩu bích không nói đùa, sao không gọi cha ngươi đi hái dừa cho ngươi ăn?"

Hà Minh Châu xụ mặt:

" cha ta nếu rảnh rỗi cùng ta chơi như vậy cũng không cần ngươi làm gì nữa rồi. Ngươi nghĩ quản lí tiêu cục rảnh lắm sao? Nhị lưu cao thủ rảnh lắm sao?"

Miên nhi thấy hắn chậm chạp không động liền khó chịu lên tiếng:

" thế nào còn chưa lên? Ngươi còn chờ cái gì? Không muốn ăn cơm sao?"

Doãn Chí Bình liếc nhìn nàng một chút, tốt a tiểu cô nương, được đà lấn tới phải không?

Còn cầm bát cơm của ta đe dọa ta? Ngươi biết Doãn Chí Bình ta sợ nhất là không được ăn cơm no sao? Ta nhịn, ngươi chờ!

Doãn Chí Bình hít sâu một hơi, lúc này trong đầu hắn bỗng nhiên vang lên một đạo máy móc âm thanh:

" Hệ thống trói chặt thành công, Superman hệ thống khởi động.

Chúc mừng Doãn Chí Bình đã đạt được trở thành kí chủ tư cách, xin chú ý Hệ thống giao diện".

Doãn Chí Bình nghe đến đây liền ngây người, trong lòng cuồng hỉ như điên.

Hệ thống a, ta chờ ngươi mòn mỏi, cuối cùng ngươi cũng xuất hiện a.

Xuyên việt giả thiết yếu dụng cụ sao có thể không có Hệ thống đây?

Hắn vội vàng dùng ý thức kiểm tra Hệ thống giao diện, lúc này Hệ thống giao diện cực kì đơn sơ chỉ có hai bản khối.

Hệ thống Nhiệm vụ cùng Hệ thống nâng cấp, trong đó Hệ thống nâng cấp còn là màu xám trạng thái biểu thị chưa thể sử dụng, có thể nói là đơn sơ đến khó có thể tin nổi.

[Hệ thống Nhiệm vụ 0: Trói chặt hệ thống.

Làm một cái Superman, một cái nô bộc ở ngay trước mặt nhiều lần làm nhục ngươi sao có thể nhịn?

Lập tức trừng trị đối phương.

Ban thưởng: hệ thống khóa chặt.

Thất bại trừng phạt: Hệ thống tự động rời đi].

Đọc xong cái này Doãn Chí Bình trong lòng thầm thở dài một hơi.

Người khác Hệ thống tới lập tức trói chặt lập tức trao tân thủ gói quà lớn, hắn Hệ thống ngược lại tốt, rất chảnh còn muốn bắt hắn làm Nhiệm vụ để trói chặt, cũng không thấy đề cập tới cái gì gói quà lớn.

Nhưng cho dù là như vậy hắn cũng vui mừng.

Chỉ sợ ngươi không tới, dám tơi ta liền dám tiếp a.

Miên nhi tiểu nha đầu này hắn đã sớm muốn cho đối phương một bài học, lúc này Hệ thống xuất hiện Nhiệm vụ trói chặt vừa vặn hợp ý hắn.

Doãn Chí Bình không nói hai lời khởi động một chút cơ bắp tăng cường máu lưu thông, một bên vừa đi qua đi lại tìm kiếm.

Hà Minh Châu thấy hắn động tác nghi ngờ:

" ngươi đang tìm cái gì?"

Doãn Chí Bình nhặt lên một đoạn dây leo, hắn đem dây leo quấn mấy vòng tròn sau đó kết lại, lúc này nói ra:

" leo cây dừa cần dụng cụ a, cái vòng này chính là dụng cụ đơn sơ nhất có thể làm được ở chỗ này".

Nói xong hắn liền xỏ hai chân vào trong vòng, hai tay bám lấy thân cây dừa, hai chân mượn sức căng của vòng dây bám chặt vào thân cây. (ai muốn hiểu càng kĩ thì youtube- leo cây dừa)

Đây chính là công cụ leo cây dừa, cau tối thiểu nhất giúp người leo tiết kiệm thể lực khi leo, lại đề cao độ an toàn.

Vòng dây không chỉ giúp hắn bám càng chặt mà lúc leo lên càng dễ dàng.

Doãn Chí Bình một hơi liền leo lên 6 mét mới phải ngừng lại nghỉ lấy hơi một lần.

Hà Minh Châu thấy cảnh này liền kêu lên:

" Doãn Chí Bình ta quả nhiên là nhìn không lầm ngươi, tiểu cẩu ca hôm trước leo lên độ cao này đã phải nghỉ 2 lần cuối cùng còn kiệt sức đây, cố lên a".

Miên nhi lúc này ánh mắt nhìn hắn lom lom, không biết trong đầu nàng đang suy nghĩ ý đồ xấu gì.

Doãn Chí Bình lần nữa lấy hơi leo lên, quả nhiên cây dừa này còn chưa làm khó được hắn, rất nhanh liền đến đỉnh, trong lòng hắn ám thở dài một hơi.

Nhưng mà rất nhanh Doãn Chí Bình liền không vui vẻ được, bởi vì hái dừa cần phải thả một tay ra, khiến cho việc bám cây càng vất vả nguy hiểm, hắn hái thử mấy lần đều không cách nào bứt dừa ra khỏi buồng của nó.

Miên nhi lúc này liền nói ra:

" tiểu thư, ta liền biết tên ngốc này nhìn thì ngon mà không dùng được a.

Leo lên đến mà không hái được dừa cũng vô dụng, không bằng chúng ta dùng cách khác?"

Hà Minh Châu nghi hoặc:

" còn có cách gì khác sao?"

" đương nhiên là chọc nha, haha".

Nàng nói xong liền đi vòng vòng, rất nhanh liền cầm về một cây gỗ dài, thoạt nhìn cũng có 8 9 mét, thêm chiều cao của nàng hẳn là đủ để dùng chọc dừa.

Mà trong tay nàng lúc này cầm chính là một con dao găm.

Doãn Chí Bình nhịn không được nhả rãnh:

" Miên nhi a, ngươi có dao găm đưa ta từ đầu không phải đã xong việc rồi sao? Nếu có dao găm ta hái dừa xuống còn không phải đơn giản?

Ngươi một cái tiểu cô nương trong người lại mang dao găm là việc gì a?"

Miên nhi nhìn hắn khinh thường hừ lạnh một cái:

" dao găm là ta phòng thân chi vật sao có thể tùy tiện giao cho ngươi".

Nói xong nàng liền đối với Hà Minh Châu tranh công:

" tiểu thư ngươi nhìn, rất nhanh chúng ta liền có dừa ăn a".

" tốt tốt, mau chọc đi".

Hà Minh Châu vỗ tay nói, Miên nhi cười cười cầm lên cành cây bắt đầu chọc.

Nhưng nàng bộ dáng thoạt nhìn có vẻ hơi xiêu xiêu vẹo vẹo, có thể là do cành cây quá nặng sức nàng quá yếu, cũng có thể là do nàng cố tình ra vẻ như vậy.

Bốp!

Miên nhi một gậy vỗ xuống, Hà Minh Châu lập tức reo lên:

" Miên nhi ngươi cẩn thận, đừng đánh trúng Doãn Chí Bình a, thật nguy hiểm".

Miên nhi nhìn Doãn Chí Bình cười lạnh:

" tiểu thư yên tâm, ta biết, chỉ là gậy hơi nặng cầm không ổn thôi".

Doãn Chí Bình lúc này hồn vía đều muốn bị nàng đánh bay, một gậy vừa rồi suýt chút nữa đem hắn đập từ trên mười mét độ cao đập rơi xuống.

Hắn nhìn lại, quả nhiên Miên nhi đang cười lạnh mà nhìn lấy hắn.

Con mẹ nó, Con mẹ nó, Con mẹ nó, Miên nhi ngươi khá lắm, ngươi là cố ý, chắc chắn là cố ý đúng không?

Ngươi vậy mà muốn giết ta? Ngươi tưởng chúng ta đang diễn Tấm leo cây cùng dì ghẻ ở dưới vỗ kiến cưa cây sao?

Doãn Chí Bình lúc này thấy nàng nâng gậy lại muốn đánh hắn, hắn vội vàng hô to:

" dừng dừng dừng, ta hái, để ta hái còn không được sao?"