Chương 124: nóng nảy

Superman: Lão Bà Muốn Giết Ta

Chương 124: nóng nảy

Diệp Thanh Hà nghe vậy kinh hãi đứng dậy, mà Mộc Lam cũng nhíu mày thật sâu.

Doãn Chí Bình nghe vậy hơi sững sờ, trong lòng sau đó liền nói thầm một tiếng quả nhiên là vậy.

Diệp Thanh Hà nói:

" Mộc công tử, mau cùng ta hồi phủ, lần này chỉ có thể xem ở ngươi".

Mộc Lam gật đầu:

" Diệp huynh yên tâm, chúng ta làm bằng hữu bao nhiêu năm, ta chắc chắn sẽ tận lực".

Nói xong hai người liền đứng lên, bộ dáng muốn đi ngay.

Doãn Chí Bình chợt nó:

" Diệp huynh chờ đã, có thể cho ta đi cùng các ngươi về phủ hay không?"

Diệp Thanh Hà cùng Mộc Lam nghe vậy đều sững sờ một chút, bọn hắn không biết Doãn Chí Bình tại sao lại nói như vậy?

Hắn muốn làm gì?

Diệp Thanh Hà cắn răng nói:

" Doãn công tử, hôm nay sự tình gấp gáp, ta không có thời gian tiếp ngươi, sau này sẽ tạ lỗi sau.

Xin đừng ở lúc này làm phiền ta được không?"

Doãn Chí Bình nghiêm túc nói:

" Diệp công tử quá lời, ta không hề có ý quấy rối ngươi.

Diệp quản gia, ta hỏi ngươi, có phải Bá tước đại nhân trước đó thường xuyên đau lưng nhưng nhờ vào nội lực thâm hậu mà chịu đựng đau đớn, gần đây càng ngày càng đau, còn đi tiểu ra máu đúng không?"

Diệp Đại Phúc nghe vậy giật mình một cái nhìn về phía Doãn Chí Bình.

Bạch Lộc bá tước sức khỏe không tốt không phải là chuyện tuyệt mật, nhưng cũng không nhiều người biết.

Cho dù biết cũng không thể biết rõ hắn bị bệnh gì.

Doãn Chí Bình vừa nói liền miêu tả đúng toàn bộ biểu hiện gần đây của Bá tước, hiển nhiên khiến Diệp Đại Phúc giật mình cũng không có gì lạ.

Lúc này trong đầu mấy người đều có một câu hỏi, chẳng lẽ Doãn Chí Bình từ một nguồn tin nào đó biết được bệnh của Bá tước?
Hắn thăm dò tin tức của Bá tước rốt cuộc có mục đích gì?

Thấy mấy người ánh mắt trở nên suy nghĩ sâu xa, Doãn Chí Bình vội nói:

" Diệp Thanh Hà Diệp công tử, chúng ta có phải là bạn bè hay không?"

Diệp Thanh Hà chần chờ một lúc liền nói:

" xem như là có đi?"

" vậy được, ta chắc chắn sẽ không làm hại Bá tước, ta cũng chưa muốn chết.

Bây giờ các ngươi trở về mang theo ta cũng không mất mát gì đúng không? Tại sao lại không thể cho ta đi theo, biết đâu ta lại giúp ích được gì thì sao?"

Mộc Lam nghe vậy liền tra hỏi:

" chẳng lẽ Doãn công tử còn biết y thuật?"

" y thuật ta không biết, nhưng bệnh của Bá tước ta có biết một ít.

Thế nào, mọi người muốn đứng đây trò chuyện đến sáng mai hay sao?"

Diệp Thanh Hà nghe vậy vội vàng nói:

" đi thôi, về phủ".

Bốn người rất nhanh liền đi lên một cỗ xe ngựa lớn, một mạch chạy thẳng về phủ bá tước.

Dọc đương Mộc Lam không ngừng quan sát Doãn Chí Bình giống như muốn từ trên mặt hắn nhìn ra thứ gì, đáng tiếc hắn nhìn một hồi cũng không nhìn ra tin tức gì.

Rất nhanh bọn hắn liền trở về phủ bá tước, lúc này Bạch Lộc bá tước đang nằm ở trên giường, sắc mặt tái nhợt, trên trán đổ mồ hôi, khuôn mặt nhăn lại giống như đang chịu rất nhiều đau đớn.

Doãn Chí Bình sử dụng thấu thị dị năng quét nhìn một lần, quả nhiên kết quả giống hệt lần trước, chỉ là tình trạng bệnh càng thêm nguy kịch mà thôi.

Mộc Lam vội vàng đi tới bắt mạch cho Bá tước, sau đó ra lệnh:

" thuốc ta kê cho Bá tước đã sắc xong chưa?"

Diệp Đại Phúc liền quát:

" người đâu, mang thuốc lên".

Rất nhanh một cái thị nữ liền bưng thuốc chạy tới, Mộc Lam vừa thổi vừa đút cho Bá tước, đáng tiếc Bá tước uống rất ít, hắn đã bị đau đớn hành hạ không chịu nổi.

Diệp Đại Phúc nhìn Bá tước đau đớn trong lòng vô cùng thống khổ, giống như người bị đau là hắn mà không phải bá tước vậy.

Hắn chợt giống như nhớ ra thứ gì chợt nhìn về phía Doãn Chí Bình nói:

" Doãn công tử nếu có thể có cách gì cứu bá tước của chúng ta, phủ bá tước trên dưới tất cả mọi người đều sẽ đội ơn công tử".

Diệp Thanh Hà cũng gấp gáp:

" Doãn công tử, nếu có biện pháp gì mau giúp cha ta một chút, nhìn hắn rất đau đớn a".

Doãn Chí Bình cũng không chần chừ đi tới, hắn giả bộ ngồi xuống bắt mạch, sau đó nhấc lên áo của bá tước, sờ sờ ở phần bụng.

Một hồi sau cảm giác làm bộ đã đầy đủ, Doãn Chí Bình hỏi Mộc Lam:

" Mộc công tử cảm giác thế nào?"

Mộc Lam liền nói:

" Bá tước tâm khí quá mạnh thận khí lại suy yếu. Tâm là hỏa thận là thủy, việc này dẫn tới hỏa cường thủy nhược, lâu ngày thành bệnh tích đờm ở thận". (tác chém đấy:((đừng bắt bẻ kiến thức y học)

Doãn Chí Bình nghe vậy gật đầu, Mộc Lam quả nhiên là con nhà y, chỉ thông qua quan sát cùng bắt mạch liền biết rõ Bá tước mắc bệnh gì.

Doãn Chí Bình nói:

" ta tin tưởng thuốc trên tay của Mộc công tử có thể giúp Bá tước khỏi bệnh, đáng tiếc ngươi tới quá muộn".

Mộc Lam nghe vậy giống như gặp được tri âm thở dài:

" Doãn công tử nói không sai, Bạch Lộc bá tước phủ mời ta tới thăm bệnh quá chậm trễ, nếu không cho ta một ít thời gian ta liền có thể giúp bá tước tiêu trừ đờm trong thận, lại dựa vào nội lực hơn người của bá tước tự mình chữa khỏi bệnh cũng không là vấn đề gì.

Đáng tiếc a, ta đến quá muộn, bệnh liền đã bộc phát".

Doãn Chí Bình lúc này nói:

" chỉnh đốn một chút, Bá tước mắc bệnh cũng không phải là đờm, hắn mắc bệnh là sỏi, kết sỏi ở thận, gọi tắt là sỏi thận".

Diệp Thanh Hà nghe vậy kinh ngạc:

" sỏi thận? Chẳng lẽ trong thận còn có thể mọc ra hòn đá sao?"

" không phải là mọc ra, mà là ngưng kết.

Sỏi thận hình thành có rất nhiều nguyên nhân, nhưng chủ yếu nhất là uống ít nước, nhịn tiểu, ăn quá mặn,..."

Doãn Chí Bình đem một số nguyên nhân nói ra, Diệp Đại Phúc lông mày lập tức nhăn lại:

" nghe Doãn công tử nói ta liền cảm giác không sai.

Bởi vì công pháp tu luyện của Diệp gia chúng ta có chút đặc thù, bởi vậy chúng ta bình thường đều rất ít đi tiểu, uống ít nước.

Gần nhất Bá tước lại hay ăn mặn, không ngờ lại thành ra thế này".

Mộc Lam nghe vậy cũng rất kinh ngạc, hắn cảm giác Doãn Chí Bình nói là đúng liền hỏi:

" Doãn công tử ăn nói nhẹ nhàng thông suốt, lời nói linh hoạt ngắn gọn có hàm nghĩa, còn nói ngươi không biết y thuật?"

Doãn Chí Bình nhún vai:

" ta thật sự không biết y thuật".

Mộc Lam giống như bị chọc giận, hắn cả nhà mấy đời hành nghề y, bản thân lại là con cả, kiến thức uyên thâm, vừa rồi đoán bệnh bị người điều chỉnh thì thôi đi, Doãn Chí Bình lại còn liên tục phủ nhận hắn không phải thầy thuốc, đây là đang muốn đánh mặt Mộc gia của hắn sao?
Hoa Sen Bá tước phủ hành y nhiều năm còn thua một người không hiểu y thuật, chuyện này đồn ra ngoài khuôn mặt bọn hắn muốn để ở nơi nào?

Mộc Lam giọng nói bắt đầu đề cao, có chút nổi giận nói ra:

" hừ, nói có vẻ rất khá, nhưng không biết Doãn công tử có cách nào điều trị giúp Bá tước đại nhân hay không?"

Doãn Chí Bình chần chừ:

" cách đúng là có một cách, nhưng khá nguy hiểm, ta cần phải có được sự đồng ý của Diệp huynh".

Mộc Lam nghe vậy lập tức hừ lạnh nói:

" nếu nguy hiểm liền không cần nói, dù sao ngươi cũng không phải thầy thuốc, chúng ta không thể cầm mạng của Bá tước đại nhân ra làm trò đùa đi thử cách nguy hiểm của ngươi.

Diệp huynh, tình hình đã đến lúc này chúng ta chỉ có thể chọn phương án cuối cùng, sử dụng nội lực giúp bá tước đại nhân thông đờm ở thận.

Nếu như thành công, như vậy còn có thể cứu".

Doãn Chí Bình nghe vậy lập tức kinh hãi, hắn biết Nhị lưu cao thủ có thể dùng nội kình thấu thể phá tan nội tạng, tự nhiên cũng có thể dùng nội kình thấu thể phá tan sỏi.

Nhưng bọn hắn đến vị trí của sỏi ở đâu cũng không biết, sỏi lớn bao nhiêu cũng không biết, mạo hiểm dùng nội kình đánh vào không sợ đánh vỡ thận của Bá tước sao?
Cho dù đánh trúng vị trí, nội kình nếu lan tràn ra đem thận đánh nát, như vậy Bá tước đại nhân còn có thể sống sao?

Hắn nhất định không thể để đám người này chơi liều như vậy.

Doãn Chí Bình đột nhiên đứng lên quát to:

" Diệp Thanh Hà, các ngươi nhất định không thể làm như thế".

Tác: comment, đánh giá truyện và thả like là cách nhanh nhất và miễn phí để thúc tác bạo chương nha các đạo hữu, tăng tương tác nào:3