Chương 21: Chiến Ma Vương

Sinh Mệnh Thể Hệ Thống

Chương 21: Chiến Ma Vương

Đêm đến không khí âm u bắt đầu bao trùm cả khu rừng, một đường chạy vội trong yên ắng lần theo dấu tích lúc trước, phía xa xa Hứa Vinh đã bắt đầu nghe âm thanh vỗ cánh của bọn dơi.
Thả ra ba con Chu Tước cùng năm con chó địa ngục, một đường mệnh lệnh cho năm con chó địa ngục thay phiên các hướng, quấy rầy bầy ma phong, ba con Chu Tước lãnh nhiệm vụ, du kích điệu rơi bọn chúng.

Hứa Vinh theo một hướng khác, không biến thân nhưng vẫn đủ khỏe để đánh du kích bọn này, tiếng kêu than trên khắp khu vực, thứ ngôn ngữ giao tiếp của bọn chúng.
"Oành " đập bạo văng thân thể một con ma phong, Hứa Vinh vẫn cuồng nhảy trên những tán cây, lợi dụng sức bật hắn điệu rơi rất nhiều ma phong.

Cùng sự phối hợp của đám sinh vật, hơn một giờ, số lượng ma phong còn gần một trăm con, không cố kị, cùng những sinh vật của mình cường thế nghiền ép vào trong.
" Bạo, bạo..." Đạp nát lồng ngực một con ma phong, ngẩn đầu nhìn xung quanh, cũng đã không còn một con nào cả.
Cả thân thể hắn như tắm máu, nhẹ nhàng bắt đầu Hứa Vinh di chuyển đến cái kén, chỉ nghe tiếng " Xì, Xì " phát ra từ nó như cảnh giác.

Hắn mệnh lệnh ba con chu tước dùng hỏa diễm thiêu đốt cái kén, lửa bắt đầu hâm nóng nhiệt độ xung quanh, trận chiến này giết rơi tám trăm chi ma phong, cũng thu về một trăm sáu mươi ngàn sinh mệnh điểm, hiện tại sinh mệnh điểm vi 235 ngàn.
Bỗng nhiên từ cái kén có khí tức ba động, thu hồi hết sinh mệnh thú, Hứa Vinh đứng cách xa ra.
Chỉ thấy chiếc kén cháy đen nức toát ra, bên trong tràn ra một đống chất nhầy màu đỏ.... như lòng trắng trứng, chính giữa vẫn còn một dạng hình người đầy huyết, khum khum cuối đầu.

Bỗng, " ngẩn, ngẩn " hình người huyết nhân hít đầy không khí trong lồng ngực, chậm rãi vi vi mở mắt ra:" Nhân loại, là ngươi làm gián đoạn quá trình lột xác của ta? "
---Hứa Vinh nhắm mắt hít một hơi ổn định tâm tình:" Là ta!"
---Huyết nhân: " Nhân loại, ngươi rất cường đại nhưng vẫn quá yếu so với ta!"
---Hứa Vinh: " Có thể ngươi đúng, cũng có thể sai!"
" Phần phật " dứt lời Hứa Vinh triển khai biến thân, không khí, khí tức cũng như mọi thứ xung quanh bắt đầu giao động, huyết nhân có một tia kinh hãi trong ánh mắt, nhưng rất nhanh bị hắn đè xuống.

Một thân thể vàng óng, lung lay đầu cổ qua lại các khớp xương kêu răng rắc:" Chúng ta bắt đầu được chưa?"
---Huyết nhân ánh mắt nghiêm nghị lên "Gào ooooo..." Gầm to từ phía sau mọc ra hai chi cánh khủng bố, trên trán hắn nỗi lên hai chi sừng giác, gương mặt dữ tợn, " cạch, cạch " Hứa Vinh bước đến gần chờ nghe âm thanh hệ thống:
"Tích... Phát hiện viễn cổ ma vương cải tạo thất bại công??? Thủ??? Skill???"
Lung lay thoáng một phát Hứa Vinh có cảm giác muốn chưởi thề: " Má nó, cái này phải hay không là hố!"
"Tích kí chủ yên tâm vì đối phương có kĩ năng che giấu tin tức bản thân, xét khí tức cũng không mạnh hơn kí chủ "

Hắn thầm căng thẳng trong lòng, không mạnh hơn, mạnh ngang thôi cũng là một điều mệt mõi.
"Oành " thân hình ma vương biến mất
, một chi cánh tay đấm tới sau đầu Hứa Vinh, quay sang dùng tay trái vi đấm ngạnh kháng, "Xoạch.... Đụng..ầm ầm..."
Một vòng tròn khí tức từ hai người bộc phát, nổ tung, cả hai đều bay ngược ra ngoài, lún vào bên trong thân cây.
"Oành " cả cây to bạo tạc, lộ ra một thân hình vàng óng.
" Phanh " dẫm mặt đất bay về phía Tên kia, một thân hình đỏ chót bay lên nghênh đón.
" Oanh, oanh....oanh oanh " từng chi cành cây gãy đỗ, từng quyền giao nhau.
" Bành, bành..." Chỉ thấy quyền trả quyền, đấm trả đấm, cả hai bay ngược xuống mặt đất để lại hai đạo hố to.

Bụi mù tản đi, Hứa Vinh từ từ đứng dậy, cũng thấy đối phương bắt đầu đứng dậy, " Vụt " bỗng nhiên huyết nhân bay về phía cái kén vỡ.
---Hứa Vinh:" Hắn muốn làm gì? Không được!"
" Phạch " mặt đất bị đạp lõm, hắn cũng bay nhanh về phía cái kén theo huyết nhân, chỉ thấy huyết nhân đưa cánh tay lên trước đống dịch nhầy màu đỏ.
Trong lòng mắng không thôi bỗng nghe âm thanh hệ thống:" Tích, phát hiện huyết dịch tôi luyện ma vương có thể hấp thu 500 ngàn sinh mệnh điểm, có hay không hấp thu."

Đúng là mèo mù vớ phải cá rán Hứa Vinh nhạc chết rồi " Thu" " Xoẹt " cả đoàn huyết dịch biến mất.
Tên ma vương ngẩn ngơ, hắn điên cuồng gầm lên:" Huyết trì của ta đâu, ngươi đã làm gì với huyết trì của ta, khốn khiếp chó má nhân loại."
---Hứa Vinh miệng cười nhếch châm chọc " Ui ui, không phải ngươi uy phong lắm sao, làm sao bây giờ lại biết chưởi thề rồi."
Trên mặt ma vương lộ ra vẻ thống khỗ, nếu hắn cải tạo thành công thì gã nhân loại này ở đâu là đối thủ của hắn, chỉ tiếc hắn đã thất bại, đã vậy còn không thu về được huyết trì để ổn định cơ thể, hắn cảm nhận được sinh mệnh lực trong hắn đang xói mòn.

"Oành" một quyền ma vương bay ngược, sinh mệnh lực đang trôi đi ở đâu hắn có thể là đối thủ của Hứa Vinh, "Bành " bồi thêm một cước dính ma vương lên trên cây to. " Gào..." Kêu rên đau đớn nhưng sinh mệnh lực hắn rất cường đại, là một đứa con của địa ngục, hắn được một nguồn năng lượng đánh thức và đưa đến nơi này, nhưng không ngờ trong quá trình cải tạo gặp Tên nhân loại đáng chết này.
Hứa Vinh cầm hai cánh tên ma vương, chân vẫn để trên lồng ngực của hắn, " Phát lực " xé xé, " Gàoooo..." Đau đớn.
Tên ma vương quỵ xuống. Chỉ nghe bên tai hắn nói nhỏ: " Nếu là ta, kết cục cũng có thể sẽ bi thảm hơn bây giờ!"

Nhìn tên kia đau đớn Hứa Vinh cũng không tiếp tục dày vò, một quyền vung lên đấm xuống hết lực ngay tại trái tim hắn." Bùm" chỉ thấy lồng ngực hắn có một lỗ thủng, cầm trong tay trái tim màu đen đang mất dần sinh cơ, cơ thể Hứa Vinh cũng bắt đầu thu nhỏ về hình người.
"Tích thu hồi thân xác ma vương, thu được ba trăm ngàn sinh mạng điểm, điểm số hiện tại một triệu 35 ngàn sinh mệnh điểm, đã đạt điều kiện thăng cấp hệ thống tiến hành thăng cấp, đẳng cấp tiếp theo dự trù một số chức năng mới, có thể giúp sinh vật học skill, cũng có thể giúp sinh vật tiến hoá, ngay cả bản thân kí chủ cũng sẽ có thể nâng cao thực lực theo cấp tiếp theo."

Âm thanh của hệ thống vang lên làm Hứa Vinh kinh hỷ, cấp năm a, hắn rất mong đợi thực lực sẽ tăng một mảng lớn.
Xuất ra xe moto hắn đi đến một chiếc hồ gần đó tắm rửa, một lúc sau một thân sạch sẽ, hắn xuất ra quần áo, mặc vào trong, lại đưa miếng vải cho một con chó địa ngục.
Leo lên xe Hứa Vinh một đường di chuyển theo chó địa ngục, " Gru.. Ru...ru" tiếng xe rít gào trong đêm đen, đã chạy hơn một giờ, nhưng cũng không có bất cứ sinh vật nào mò mẫn tới. Có lẽ vì khí tức chó địa ngục. Cảm thấy đã chạy đủ lâu với lại bản thân muốn ngủ. Hắn dừng lại, nhưng xa xa Hứa Vinh lại nghe vọng về tiếng nhạc nho nhỏ.

Ngẩn đầu nhìn lên không trung, nơi đó có ánh đèn trên những thân cây, hắn thều thào:" Con người? Có người sinh sống nơi này? Khoé thân cây làm nhà sao?"
Quay xe chạy thẳng lên cây, đây là một thân cây to, nếu khoét, có thể có căn phòng ngang ba mươi dài ba mươi, vẫn có thể để cả quầy ba đó chứ.
Hứa Vinh nói mò không sai, đó là một quầy bar trên thân cây, lên đến bên trên hắn thu hồi xe vào không gian, mở cửa chầm chậm bước vào trong đập vào tầm mắt là một quầy bar rất hoàn chỉnh, có thể nói la đẹp, hắn rất thắc mắc ai đã tạo nên này.
Quét mắt một vòng có rất nhiều người đều nhấm rựu, cũng không ai thèm để ý đến hắn, chỉ có ánh mắt một người dõi theo hắn như suy tư, rồi chuyển thành chấn động.
Bỗng nhiên nghe trong góc tường âm thanh:" Tha cho con đi, chú ơi, chú..." Gào có tý khàn cả giọng.
Một người đàn ông tay phải cầm rựu nhấm nháp, tay trái vẫn đang xé nội y của một cô bé, tuổi chừng mười lăm.

Ánh mắt Hứa Vinh lạnh xuống, bỗng nhiên hắn có cảm giác điên cuồng, loạn lạc, tính người không bằng heo chó, ánh mắt híp thật sâu, từ từ hắn bước tới nơi đó...