Chương 28: Vi diện thứ nhất

Sinh Mệnh Thể Hệ Thống

Chương 28: Vi diện thứ nhất

Trong thiên không, trôi nỗi một toà thành, họ cũng đã biết mọi thứ diễn ra xung quanh, tất cả đều trầm mặc, trên màn hình của mỗi nhà đều có hình ảnh, những lời Hứa Vinh nói lúc nãy, hệ thống trí năng cũng thực không tồi.

Ở một góc vũ trụ bao la, đang hình thành nhục thân từ khắp mọi phương hướng gộp về, " Ha...Hà, hít..Hà!" Một đầu tóc bạc, một người thanh niên đứng lơ lững, còn có thể là ai, tất nhiên là hắn Hứa Vinh.
Đưa mắt nhìn nơi xa xăm, hắn vẫn có thể thấy Thiên Không Thành trôi nỗi. Thị lực kinh người hắn cũng có thể chứng kiến, cả toà thành trì không tổn hao gì.
Có sự bảo vệ của mười hai chòm sao, hắn tin nhân loại sẽ được an ổn trong một thời gian dài, phát triển.

---Hứa Vinh: " Hệ thống có thể kiến tạo trái đất sao?!"
---Hệ thống:" Không thể thưa kí chủ!"
---Hứa Vinh:" Ngươi gợi ý đi hay có cách nào làm cho Trái Đất phục hồi cứ việc nói!"
---Hệ Thống:" Trái Đất của kí chủ vẫn có thể phục hồi, kí chủ có thể ước điều ước của rồng thần!"
--Ánh mắt nhảy nhảy hai cái:" Hệ thống ngươi thật biết đùa, không lẽ ngươi bảo bây giờ ta vào bảy viên Ngọc rồng thế giới cướp chúng về đây?"
---Hệ thống:" Đó cũng không phải là, hệ thống sẽ tự nhận định thế giới nào có vật cần tìm hay không!"
---Hứa Vinh: " Vậy bây giờ ngươi có thể nói rõ ta có thể làm gì?"
---Hệ thống:" Rồng ở thế giới kia là rồng của họ, rồng của một thế giới song song, ở thế giới họ đó là Ngọc rồng, nhưng ở thế giới ta cũng không phải, hệ thống sẽ trợ giúp kí chủ tập hợp chúng, những thành phần để tạo ra một con rồng để kí chủ có thể khôi phục trái đất."

---Hứa Vinh: " Vậy bây giờ đó là nhiệm vụ của ta?"
---Hệ Thống: " Đó cũng không phải, hệ thống đã gần như max cấp, điều này hệ thống chỉ là trợ giúp kí chủ hoàn thành nguyện vọng mà thôi!"
---Hứa Vinh: " Ta có thể di chuyển đến những nơi cần thu thập hay sao?"
--Hệ thống:" Không, kí chủ di chuyển random đến một thế giới, nếu nơi đó có vật cần tìm hệ thống sẽ thông báo, còn không có kí chủ phải đợi một tuần sau để rời đi, nơi kí chủ đến có thể là bất cứ đâu, ở bất cứ quyển sách nào trong đầu kí chủ từng biết!"

Hứa Vinh coi như gật gù đã hiểu, hắn trở về Thiên Không Thành thông báo Charles và mọi người hắn quen, cũng nhờ họ trông coi dùm toà thành, hắn nói rõ bản thân mình muốn hồi phục Trái Đất sẽ phải đi một chuyến đi dài.
An bài xong mọi thứ, ngồi trong toà thành, Hứa Vinh sử dụng skill xuyên vi diện....một quả cầu tròn ánh sáng bao phủ cả người hắn " Xoẹt " biến mất.

---

Nơi xa xôi, ở đó đang diễn ra một cuộc chiến.
Một người đàn ông to con, râu ria xồm xoàm, đang cầm một cây xà mâu lao lên phía trước hét lớn:
" Lữ Bố tiểu nhi đừng vội thương nhị ca của ta!"
" Nhị đệ ca giúp ngươi!" Tiếng nói của một người khác.
Bỗng nhiên từ bầu trời hạ xuống một cơn lốc điện năng bao phủ, "Oành" tiếng va chạm kinh thiên động địa, làm tất cả ngựa người hai bên quân địch phải hí dài.
Bụi mù dần tản đi, lộ ra một người thanh niên cả người mặc áo khoác đen, một đầu tóc bạc, cái nhìn hờ hững, dường như mọi vật xung quanh không hề liên quan đến hắn. " Hít Hà" một hơi chứa đầy không khí trong phổi, vi vi nhẹ nhàng mở mắt ra nhìn cảnh vật xung quanh.
" Tích, phát hiện mắt rồng, ở thế giới này kí chủ có thể thu thập, thời gian để tìm kiếm mắt rồng chính xác còn ba ngày nữa hệ thống sẽ tra rõ địa điểm cho kí chủ!"

Dù gì cũng không vội, quét nhìn một lần xung quanh, Hứa Vinh hơi ngạc nhiên, nơi đây thực đông người đó a, cũng không biết nơi này nơi nào, lững thửng đi bộ lại bốn người đang giữa vòng chiến.
Tất cả há hốc mồm, vẫn chưa định hình được người thanh niên trẻ tuổi này là ai, phải chăng là thần tiên hay sao???
Hai đạo quân mã nhìn theo thân ảnh di chuyển chậm chạp của hắn.
Đến gần Hứa Vinh đưa tay lên ngoắc lấy một người đàn ông trung niên gương mặt nhìn có vẻ hiền hoà, tai to.
---Người nọ dùng tay chỉ vào bản thân mình:" Ta?"
Rồi lại quay qua nhìn cả đám người đang chiến đấu. Hắn từ từ dẫn ngựa đi đến.
---Lữ Bố thét lên:" Bọn chuột nhắt tiếp tục đi cùng ta chiến cái ba trăm hợp!"
Nói xong chỉ thiên phương kích về phía ba người kia.
" Cạnh " "Onggggg..." " Oành " Thiên phương kích chia năm sẻ bảy, cả bàn tay hắn run lên, toét ra từng tia máu, quay sang nhìn lại Hứa Vinh. Chỉ nghe hắn nói:
---Nhao nhao cái gì a? Nhức hết cả đầu ta đang hỏi đường a!

Ánh mắt Lữ Bố vi tâm thần bất định, nhưng hắn biết kích của hắn chắc chắn cỡ nào, người lạ lùng này làm cách nào mà nó đã vỡ nát như đồ sứ, sức lực thật kinh khủng. Trợn mắt ngoác mồm người đàn ông tai to vội bước xuống ngựa, cả người run chập chờn, cứ nghĩ đầu của mình có thể rắn chắc hơn cây kích của Lữ Bố sao.
Hứa Vinh mở miệng:" Này ngươi có thể nói hộ ta, đây là nơi nào sao, năm bao nhiêu a?"
---Người đàn ông hai tay run run nhẹ cuối chào:" Tại hạ Lưu Bị, nơi này là Hổ Lao Quan, năm 190!"
Nói xong ánh mắt hắn hướng về Hứa Vinh quan sát.
Hứa Vinh sửng sốt, cái này là tiết tấu gì a?, bọn họ đang làm gì nơi này?
Lại quay xung quanh nhìn một vòng nữa, hắn có cảm giác rất nhiều quạ đang bay xung quanh đầu, cái này là tam anh đánh Lữ Bố a. Cả kích của Lữ Bố mình cũng làm nát giờ sao quan sát được gì.
Thực tâm lí ôm một hồi kịch vui không còn, Hứa Vinh thu hồi tầm mắt, nhìn quan sát Lưu Bị một hồi hắn lại hỏi:
---Hoàng cung đi hướng nào!
Lưu Bị chỉ tay về một hướng, nhìn theo hướng đi, " Oành" mặt đất để lại một cái động, cả người Hứa Vinh bay lên không trung hướng về phía Hoàng Cung.

Hắn không để ý tại chỗ hai đạo quân mã trợn mắt ngoác mồm, bỗng có người thét lên: "Thần tiên a, thần tiên hiển linh ". Một mảng lớn người nhao nhao quỳ xuống.
Hứa Vinh nào đâu biết những chuyện này, và tam anh đánh Lữ Bố cũng kết thúc sớm, Lữ Bố không có kích thì trận chiến nào có tiếp tục.