Chương 24:One Hit!

Sinh Mệnh Thể Hệ Thống

Chương 24:One Hit!

Buổi sáng, như Charles đã nói Storm một đường hộ tống Hứa Vinh theo lái phi thuyền, một chiếc nón được đội lên cái đầu chính giữa của chó địa ngục, trên màn hình ra đa xuất hiện tọa độ của điểm đến. Bay khoảng một giờ đồng hồ, trong tầm mắt hắn cùng Storm xuất hiện một dãy núi đá trắng phau, băng tuyết đã phủ đầy.
Điều khiển phi thyền ở cách xa đó một quãng, trên một vùng bằng phẳng có thể là địa phương tốt khi đỗ phi thuyền.
Cùng thả ra năm con chó ba đầu, ánh mắt Storm trợn tròn, hắn cũng không để ý nhiều đến cảm giác của cô nàng. Cùng bố trí bốn con ở lại phi thuyền bảo vệ Storm, một con đi phía trước dò tìm khí tức quái vật.

Theo chân chó địa ngục một quãng, bỗng nhiên nó dừng lại nhìn chằm chằm, Hứa Vinh chăm chú nhìn phía trước, chỉ thấy một vùng trắng phau cùng cây cỏ lay động, không có bất kì lạ thường, nhưng trong mắt hắn mọi thứ đều không có vẻ êm đềm như vậy, từ lúc dung hợp huyết mạch tứ thần thú thì khả năng cảm ứng của hắn đã siêu cường.
" Xoạc xoạc.." Từng miếng băng đang di chuyển, không phải, phải nói vật phía dưới bắt đầu di chuyển.
Một hình thù khổng lồ từ từ xuất hiện trong tầm mắt.
" Tích phát hiện Băng Sơn Miên Xà công 246 thủ 252, sử dụng thành thạo băng tuyết, có thể khoá hoặc gây đóng băng đối phương "

Hình thù trắng phau cùng đôi mắt đỏ ngầu xuất hiện trong tầm mắt Hứa Vinh, một con rắn rất lớn dài hơn năm mươi mét, đường kính khoảng ba mét, nhìn chăm chăm Băng Sơn Miên Xà hắn không động, vì hắn biết khi hắn biến hình, con vật to lớn này sẽ lẫn mất, từ lúc dung hợp xong linh cảm của hắn rất cường, Hứa Vinh tin tưởng cảm ứng của mình, tuy không biết bằng cách nào nhưng khi con vật này bỏ trốn đó sẽ là một phiền toái.
Thực sự cảm ứng của Hứa Vinh không sai, dưới nền đất là một hang động với nhiều thông đạo, cũng là nhà của con rắn khổng lồ này.

Vi vi bất động con bạch xà vẫn không tấn công, nó vẫn khó hiểu, người đàn ông nhỏ này cho nó một cảm giác sợ hãi, nhưng khí tức nhỏ yếu hơn nó.
Nhìn một lúc nó quyết định quay đầu bỏ đi, nhưng vừa ngoảnh đầu thì " Phốc ", một viên đá nhỏ chọi vào ngay đầu con bạch xà, " quay ngoắt " ánh mắt nó không còn tò mò nữa, mà thay vào đó là tức giận bạo ngược, con người nhỏ bé này dám xúc phạm quyền uy của nó.
Nhìn treo trên môi nụ cười, một loài đã sinh ra linh trí như con bạch xà sao không hiểu, nhưng dù gì nó vẫn là dã thú, nhận thức của nó cũng có hạn.

" Rống, rống, rống..." " Vụt " lao điên cuồng về phía Hứa Vinh nó đã chuẩn bị hả ra cái mồm khổng lồ ăn luôn người đàn ông này.
Trong khi đó Hứa Vinh đã xuất ra chiếc moto kế bên mỉm cười:" Nhạc lên..."
Một luồng khí thế mãnh liệt xuất ra từ bản thân hắn, cả đầu tóc bạc, cặp mắt màu xanh lá, cả người đầy rẫy hoa văn, như kí tự cổ.
Con bạch xà không thu hồi kịp rồi, cảm giác của nó hiện tại không cần phải nói, người đàn ông phía trước rất nguy hiểm..

Cung tay về phía sau từ từ nắm lại, một đấm hết lực." One punch...." " Oành " " Bùm" máu thịt nỗ đầy trời, Hứa Vinh có cảm giác muốn té xỉu với cái xe, cái đệch cũng coi như hợp tình hợp lí nghe cũng không tệ " One punch man " một hít, nhìn con rắn cũng không còn lại cơm thừa canh cặn gì. Một mai viên đá lung linh từ bầu trời rơi xuống, được Hứa Vinh tiếp trong tay.
" Tích thu thập được đá Song Tử mời thu thập viên tiếp theo ". Một miếng vải lại xuất hiện.
" Tích mỗi lần thu thập được một viên đá, sức mạnh của viên này sẽ chuyển cho viên tiếp theo, cho tới viên cuối cùng sẽ là một quái vật cực mạnh."

Hứa Vinh không nói gì, vì hắn hiểu, cũng không có gì là dễ dàng, một tỷ sinh mệnh điểm cũng không phải dễ kiếm.
Thu thập viên đá hắn bắt đầu trở về phi thuyền, vì Storm vẫn đang đợi.

--------

Thấm thoát thời gian gần trôi qua hai tháng, Hứa Vinh cũng đã thu thập được mười một chòm sao, tất cả đều không khó giải quyết, hôm nay vẫn như mọi ngày, cùng ăn bữa sáng bằng thịt thỏ nướng bên ngoài với Storm, chuẩn bị cho chuyến đi tìm kiếm viên tinh thạch cuối cùng Kim Ngưu.
Cùng Hứa Vinh ở chung hai tháng Storm coi như có nhận thức chung về hắn, tính tình lãnh đạm, không biết ý phụ nữ, không nồng nàng hay ngọt ngào, từng có lúc cô nàng hỏi hắn, nhưng chỉ thấy hắn cười nhạt cho qua chuyện. Hứa Vinh rất thân với Tiểu Giác, phần lớn đều bồi tiếp nó, hình như trong mắt hắn không có con người nào đáng tin, chỉ có những sinh vật xung quanh làm hắn lúc đó mới thực như trẻ nhỏ.

Storm cũng không hiểu, tuy Hứa Vinh rất lãnh đạm nhưng nhìn vào mắt hắn, cô nàng cũng có thể cảm nhận được vẻ ưu thương, một người đáng thương rất tịch mịch.
Hứa Vinh ngẩn đầu, nhìn thấy Storm nhìn hắn thất thần, tay khẽ vuốt mũi:
" Storm ta thực sự có đẹp trai như vậy sao? Có cũng không cần nhìn ta chăm chú chư vậy a!"
Storm liếc cho hắn cái ánh mắt:" Tự cao!"
---Hứa Vinh:" Tự nhiên thành ta tự cao hồi nào rồi hã, là ngươi nhìn ta chăm chú mà phải không!"
Thấy Storm đang có chiều hướng muốn phát hỏa, Hứa Vinh hoà hoãn: " Được rồi, được rồi, không đùa nữa, lên đường tìm viên còn lại thôi!"

Storm bĩu môi, nhưng cũng vui vẻ, cả hai cùng bước lên phi thuyền, chuẩn bị tìm kiếm viên tinh thạch cuối cùng.