Chương 30: Vào One Piece

Sinh Mệnh Thể Hệ Thống

Chương 30: Vào One Piece

Hứa Vinh không chen chân vào bánh xe lịch sử, nhưng sự biến mất của Điêu Thuyền cũng làm mọi thứ ở thế giới này bắt đầu lệch ra quỹ tích.
Èo mà cũng không quản, nó có lệch đi đâu thì lệch hắn chả quan tâm, một tuần ở lại nơi này cùng ngao du sơn thủy, Điêu Thuyền cũng tận lực bồi tiếp hắn, sang đến ngày thứ ba Hứa Vinh đã thu hai viên ngọc thực lớn vào bên trong, mà hệ thống chỉ định là mắt rồng. Hắn lấy được tại một hẻm núi nhỏ.

Thấm thoát vui chơi, skill xuyên qua vi diện bắt đầu phục hồi xong, một tuần trãi qua thật tốt, trong thời gian này, nhiều lần Điêu Thuyền trộm nhìn hắn, ánh mắt cũng có khi u oán, nàng rất oán niệm Hứa Vinh đầu gỗ nhưng bên ngoài rất nhu thuận.
Còn nói về Hứa Vinh cũng chả phải hắn đầu gỗ, chỉ là ngoài việc bay trên trời ngao du sơn thủy, còn lại hắn không có bất cứ động thái thân mật nào đối với giai nhân cho lắm. Nhưng lời nói thì rất quan tâm nàng.
Hắn cũng đã hỏi hệ thống muốn mang một người đi ra khõi vi diện cùng hắn có thể hay không, vì điều này mà thời gian đầu Hứa Vinh không dám có thái độ gì, vì hắn sợ bỏ lại nàng, nhưng rất may, hệ thống duy trì chỉ cần hắn trả đủ 100 ngàn sinh mệnh điểm có thể mang một người theo. Làm tâm tình hắn chuyển biến tốt, vài ngày này cũng đi gần hơn với Điêu Thuyền.

Ở trên một mỏm núi đá, Hứa Vinh nhìn nàng vi vi nói:" Chuẩn bị xong chưa, ngươi sẽ rời khỏi thế giới này đến một nơi khác cùng ta!"
Điêu Thuyền chớp chớp ánh mắt to nhìn hắn nhẹ gật đầu.
Hắn cười, nụ cười phi thường sáng lạng, nhẹ nhàng bước đến giai nhân, vương tay ra ôm chặt Điêu Thuyền vào lòng. Giai nhân trong ngực thật hương.
Nàng đỏ mặt tía tai nhưng vẫn đứng vững trong lòng hắn.
---Hứa Vinh: " Xuyên vi diện không gian, mở ra!"
Một quả cầu ánh sáng bao khỏa cả hai người " Bạch " biến mất, không khí trở nên tĩnh lặng.
Cảnh sắc vẫn tồn tại nơi đây nhưng chỉ có cảnh sắc mà thôi.

----------

Ở một thế giới khác
Một cậu nhóc với chiếc mũ rơm đội trên đầu, vẫn liên tục sông qua chiến trường.
Trên đài cao là một thanh niên nhân bị trói, vẫn ngơ ngác quan sát bóng hình nhỏ bé kia.
" Oành " bóng hình nhỏ bé đứng trước thanh niên nhân, chỉ thấy một người to lớn, biến thành một phật tượng, vung nắm đấm khổng lồ.
" Graaaa.... Pruu...." Chàng trai nhỏ phồng to lên, " Oanh " khói bụi mù mịt.
Dưới đài cao hai phe chiến loạn, một bên hải tặc đang rút đi. Một bóng lưng to lớn vững chắc cho tất cả rút lui, một lão giả thương tích khắp người, trên ngực còn một vết thương lớn bằng miệng chén. Tuy đau đớn nhưng khí thế vẫn không giảm, mỗi đao vung lên đều làm rơi một mảng lớn quân đội.

Một lúc sau, người thanh niên thoát li khống chế, " Yaaaa....." Một ngọn lửa từ trên cao thiêu rọi xuống đội quân áo trắng.
Ngọn lửa tản đi, cả hai người tuổi trẻ dựa vào nhau, trong khi cả đám người hải tặc đều mắt đẫm lệ hò hét " Bố già, bố già...."
Loạn tình hình rất loạn, bỗng nhiên dị tượng, từ trên thiên không chụp xuống một cơn lốc điện " Ầm, ầm...." Bụi bay tán loạn, chỉ cách hai người thanh niên khoảng chục mét.
Đột nhiên xảy ra dị tượng, làm tất cả hai phe dừng lại, bụi mù dần dần tản đi, chỉ thấy một người thanh niên tóc trắng, ôm một nữ tử diểm lệ.

Mở mắt ra quan sát xung quanh, Hứa Vinh vẫn chưa ý thức được mình ở nơi nào, nhưng khi hắn nhìn đến người đàn ông thương tích đầy mình, ánh mắt hắn chấn động, tạo hình này, thần sắc này không thể nào khác được, nhân vật hắn kính trọng nhất trong một bộ truyện, thầm nói:" Ta X cái này là Râu Trắng đi, vậy là xuyên qua One Piece rồi hả!"

Dời ánh mắt nhìn quanh, nếu hắn không lầm thì trễ một chút nữa Ace bị Akainu dập cho cúp máy.
Đảo mắt cuối cùng hắn nhìn thấy hai anh em dựa người vào nhau, mỉm cười cũng may chưa trễ lắm.
Râu Trắng, Luffy cùng Ace quan sát Hứa Vinh, họ không biết kẻ đến là địch hay bạn, đặc biệt Râu Trắng, ở đây ông ta cũng là người mạnh nhất, cũng là người cảm nhận được khí tức nguy hiểm từ Hứa Vinh.
Đại tá Phật quan sát vi vi nhíu mày, chỉ nghe ông ta lẩm bẩm:" Kẻ này rất nguy hiểm!"
Nhìn chiến trường đầy người chết bị thương, Điêu Thuyền rất khó chiệu nhưng có Hứa Vinh tại, nàng cũng không lo lắng.

" Tích phát hiện ngọn lửa của rồng, thu thập một trái ác quỷ hệ nham thạch để làm liệu!"
Hứa Vinh nghe hệ thống thông báo, hắn cảm thấy rất tiện a.
" Tích phát hiện nam công 879 thủ 786 trái ác quỷ Gura Gura no mi năng lực chấn động!"
Nhìn thông tin Râu Trắng, hắn mỉm cười, quay sang Điêu Thuyền: " Thuyền nhi đợi ta một chút ta có việc cần làm ở đây!" Nhẹ nhàng bẹo má nàng một cái, Hứa Vinh xuất ra Tiểu Giác căn dặn nó lo cho an toàn của nàng.
Điêu Thuyền theo Tiểu Giác vào một bên góc. Nhìn thấy cả hai đi vào nơi an toàn rồi, Hứa Vinh từ từ bước về phía Râu Trắng.
Ánh mắt Râu Trắng tâm thần bất định, " Xoẹt " biến mất tại chỗ. Chỉ thấy hắn đứng cạnh Râu Trắng mấp máy môi:" Bố Già không cần kháng cự, ta giúp ông chữa thương."
Râu Trắng chấn động, kẻ này quá khủng bố, vả lại bản thân hắn bây giờ đã dầu hết đèn tắt, nào có thể chiến.
Đặt tay lên ngực Râu Trắng, một luồng sinh mệnh lực nhu hoà chảy vào cơ thể ông ta, chỉ thấy vết thương ngừng chảy máu, tuy không khép lại nhưng có thể nói không ảnh hưởng đến tính mạng.

Bỗng nhiên " Chíu..." Một vệt sáng màu vàng bắn về phía Hứa Vinh. " Phang..." Phất tay hắn đánh bay, gương mặt hắn lạnh lẽo:" Muốn chết!"