Chương 6: Niềm tin và dục vọng
‘’Trong đội quân của ngươi không có loài chim, một thứ mà ngươi vừa căm hận vừa ước mong chính là khả năng bay lượn!!!’’
Chuột Đen nghe hắn nói vậy, nó nở nụ cười mỉa mai:
‘’Thật đáng tiếc, ngươi sai rồi, ước muốn của ta không phải là bay lượn, loài người ngu ngốc, ha ha ha!!!’’
‘’Ngươi không thể đưa ra câu trả lời chính xác được đâu, chết đi!’’
Nói xong, nó lại phóng về phía Dương Vấn Thiên.
…
Trần Hòa chạy trên tầng thượng của những ngôi nha trong thành trì, với tóc độ của hắn ta chỉ cần 30 giây là có thể đến được chổ trận chiến giữa hai kẻ mạnh nhất sân đấu.
Bỗng nhiên từ tầng thượng đối diện phóng ra một con Mèo, với các hoa văn đang phát sáng trên mình, nó nhảy về phía Trần Hòa, trên móng vuốt nó đầy máu tươi, đập thẳng vào Trần Hòa, hai thân ảnh giao nhau trên không trung.
Một vật thể từ trên rơi xuống, đó là con Mèo có đầy hoa văn, cổ nó có một vết thương thật dài đang dính đầy máu, Trần Hoa nhảy về tòa nhà đối diện không để y đến con Mèo xấu số kia, trên tay hắn cầm lấy một con dao găm dài đang chảy xuống vài giọt máu.
Mục tiêu của hắn không phải là trận chiến mạnh nhất kia, mà là tòa nhà cao nhất, trên đường đi hắn giết vài con Mèo, những quái vật loại Mèo rất nhanh nhẹn, nhưng chúng không tránh khỏi Thiên Phú của Trần Hòa, chỉ với một nhát chém gọn nhẹ, hắn đã lấy đi sinh mạng của chúng.
Trần Hòa nhảy vào đá tung cái cửa kính của một cửa sổ, hắn thấy trong đó là một cô gái, với Thiên Phú của mình hắn đã quan sát được cô ta từ lâu, cô ta chính là Jin, bên cạnh là vài tên người chơi đang ngồi nghỉ, chổ này là một căn cứ phòng thủ loại nhỏ, với những vật che chắn để bảo vệ các người chơi.
Trần Hòa đi đến trước mặt Jin, nói ra với giọng gấp gáp kèm theo mệt mỏi:
‘’Ta là Trần Hòa,’’
‘’Ta đã tìm ra được câu trả lời của Sân đấu này, xin cô hãy truyền đạt nó lại cho mọi người!!’’
Jin nhìn về Trần Hòa, hai mắt của hắn ta là niềm tự tin mãnh liệt vào chính mình, cô đứng lên với thân thể mệt mỏi.
‘’Tôi sẽ truyền đạt lại nó!’’
…
Giữa trận chiến khốc liệt, vài tòa nhà đã trở thành các công sự phòng thủ, đủ loại kiểu dáng binh khí của người chơi được sử dụng, cung tên, giáo, thương, kiếm, roi, …. Trong chiến trường đầy ác liệt này, giọng nói dịu dàng của cô gái lại vang lên.
‘’Mọi người, có người tên Trần Hòa đã tìm ra câu trả lời cho ước muốn của Chuột Đen, câu trả lời đó là Chuột Đen có ước muốn răng cửa của mình không mọc nữa!’’
Giọng nói như truyền đạt vào linh hồn của các người chơi, không biết ai la lên đầu tiên, các người chơi như điên gào thét vào bầu trời câu trả lời đó.
Dương Vân Thiên đang chiến đấu với Chuột Đen, bỗng nhiên nghe thanh âm gào thét đó, Chuột Đen dừng lại đột ngột, hai mắt của nó hiện ra vẻ không thể tin được, nó nói ra với giọng tức giận:
‘’Không thể nào, ước muốn của ta thì một con người không thể nào biết được!’’
‘’Là ai đã tìm ra nó, ta muốn giết hắn!!’’
Nghĩ đến ước muốn của mình, Chuột Đen như điên vậy, hai mắt nó dần dần đỏ khi nghĩ về quá khứ, mỗi lần mài răng cửa là cơn đau đớn đó lại xuất hiện, cơn đau tột cùng khi mài răng, nó hận cây răng cửa của mình. Nó như không muốn sống phóng về phía lũ con người đang gào thét kia.
Dương Vấn Thiên thấy nó đã trở nên mất bình tĩnh, chạy về phía người chơi, hắn nhảy đến trước mặt Chuột Đen, dùng hai thanh thương của mình đập mạnh vào nó. Chuột Đen vô ý thức đỡ, thân thể của nó bị đánh văng ra xa, đòn đánh kia tạo nên một vết thương cho nó, nhìn những giọt máu từ thân thể mình chảy ra, nó từ từ bình tĩnh lại. Đối thủ của nó vẫn còn đang trước mắt, nó phải tiêu diệt kẻ này trước khi giết tên loài người đáng ghét đã tìm ra câu trả lời đó.
‘’[Cơn Bão Sấm Sét]’’ Chuột Đen sử dụng những tia sét của mình tao ra một vòng xoáy điện năng bao quanh mình, nó phóng về phía Dương Vấn Thiên.
‘’[Ngọn Sóng Của Cái Chết]’’ Đáp trả lại Chuột Đen, Dương Vấn Thiên dùng linh cách của chính mình điều khiển hai thanh thương đập mạnh vào đất, mặt đất rạn nứt như những cơn sóng đánh thẳng vào Chuột Đen đang di chuyển với tốc độ nhanh.
Không thể tránh né, hai luồng sức mạnh va chạm vào nhau, Chuột Đen đánh xuyên qua kỹ năng của Dương Vân Thiên, như nhìn thấy chiến thắng trước mắt, nó thừa thắng xông về phía hắn ta. Chờ đợi nó là một cú phóng từ thanh thương màu đỏ bên tay phải của Dương Vấn Thiên.
Thanh thương màu đỏ đâm vào hai móng vuốt đang khép lại của Chuột Đen, đánh văng nó ra xa, hai móng vuốt của nó chảy máu bé bét, vết thương rất là dữ tợn, câu đố đã bị giải, nó đã mất khả năng [Không thể bị đánh bại], Chuột Đen từ từ bò dậy trong đống đổ nát, thanh âm của Dương Vấn Thiên truyền đến.
‘’Sức mạnh của ngươi đã không bằng lúc trước, có nghĩa giải được câu đố thì sức mạnh của ngươi sẽ giảm, đây mới chính là sức mạnh thật sự của ngươi!’’
Dương Vấn Thiên nhìn thấy trên đầu nó đã hiện ra vài dòng chữ:
[Boss: Đầu Mục] Chuột Đen
[Cấp độ sinh mệnh: 2 cấp]
[Cấp: 10.000]
‘’Không phải! Ngươi sai rồi Dương Vấn Thiên.’’ Không biết từ lúc nào Trần Hòa đã đi đến sân thượng của một căn nhà phía sau Dương Vân Thiên, nói ra với giọng tự tin. Sau đó hắn nhìn về phía Chuột Đen:
‘’Ngươi đã che dấu thông tin bằng cách nói với chúng ta bằng cách nói ra những thông tin sai đó là ‘’Khi kích hoạt sân đấu, sức mạnh của ta sẽ tăng lên một cấp độ’’, trong lời nói của người chứa đầy cạm bẫy.’’
‘’Đầu tiên, ngươi đánh lạc hướng bằng cách che dấu cấp độ sinh mệnh thật sự của mình, ngươi nói như vậy để cho đối thủ tưởng ngươi mạnh bằng cách kích hoạt Sân đấu, nhờ vào khả năng [Không thể bị đánh bại] từ câu đố, ngươi cho đối thủ nghĩ rằng ‘’Cho dù có giải được câu đố thì tên Chuột Đen vẫn mạnh mẽ.’’. Tất cả đều do ngươi bịa ra!’’
‘’Sức mạnh của ngươi từ lúc chiến đấu với Dương Vấn Thiên đều đã như vậy, cho dù có giải câu đố cũng như nhau, ngươi đã lợi dụng khả năng [Không thể bị đánh bại] để sử dụng sức mạnh của mình đạt đến mức cao nhất mà không lo lắng tự mình thương tổn chính mình.’’
‘’Giỏi lắm một Con Chuột, điểu khiển lối suy nghĩ của Người Chơi một cách triệt để, từ đầu đến cuối ngươi đã tạo ra một cảm giác là ngươi không thể bị đánh bại khi ngươi kích hoạt Sân đấu, ngươi đã tạo một luồng áp lực cực mạnh vào đối thủ. Thật thú vị, một con Chuột Đen lại có trí tuệ như thế này!’’
Chuột Đen cảnh giác nhìn vào Trần Hòa, nó nói ra với giọng chắc chắn:
‘’Ngươi chính là tên đã giải câu đố của ta.’’
‘’Ngươi rất giỏi, một tên loài người, vậy thì ngươi hãy đi chết đi!’’
Sáu luồng phong nhận từ móng vuốt của Chuột Đen chém về phía Trần Hòa, Dương Vấn Thiên không kịp phản ứng để cản trở, Trần Hòa bị chém thành mấy mảnh, sau đó thân thể của hắn ta như một bóng đen biến mất.
‘’Ảnh phân thân.’’ Con Chuột Đen nhìn thấy vậy, bình tĩnh nói ra.
Dương Vấn Thiên thở dài một hơi. Trong tòa nhà cao tầng nhất của thành trì, một cô gái đang đặt tay lên trán của Trần Hòa, đột nhiên Trần Hòa mở mắt ra, đổ vài giọt mồ hôi lạnh, nói ra:
‘’Thật may là ảnh phân thân, nếu là thân thể thật chắc ta đã đi gặp diêm vương rồi!’’
Nói xong hắn nhìn về phía cô gái kia:
‘’Cảm ơn! Một năng lực thật tuyệt vời!’’
Nguyễn Ngọc Trang nghe Trần Hòa cảm tạ với khen năng lực của mình, cô cười một cách đắc ý.
‘’Ta đã giải thích những gì ta biết cho Dương Vấn Thiên, bây giờ chỉ còn cách hi vọng hắn sẽ chiến thắng mà thôi!’’
Chuột Đen nghe thấy những gì mình sắp đặt đã bị nói ra hết, hắn bình tĩnh nói ra:
‘’Không sao cả! Ta chỉ cần giết ngươi rồi đi tiễn tên khốn kiếp kia xuống địa ngục!’’
Vừa nói thân thể hắn vừa cao to, những tia sét đã biến thành màu đen, tất cả đều là màu đen, một con chuột toàn thân đen thui, linh cách của hắn đang tăng lên một cách khủng khiếp.
‘’Ta là hiện thân [Ước Muốn] của loài chuột!’’
‘’Như ta nói lúc trước, không thể sử dụng tất cả bài tẩy của mình trong một trận đấu, nhưng hôm nay là ngoại lệ.’’
‘’[Cơn Bão Của Dục Vọng]’’ Chuột Đen rống lên, bốn chân nó phóng thẳng lên trời, sau đó nó tăng tốc độ tựa như một tia sấm sét màu đen từ trên trời đấm xuống về phía Dương Vấn Thiên.
Trong lúc Chuột Đen tăng linh cách, Hệ Thống trong đầu Dương Vấn Thiên đã hiện lên cảnh báo:
‘’Phát hiện kí chủ có nguy hiểm về sinh mệnh, xét thấy nhiệm vụ [Sân đấu của Chuột Đen] đã hoàn thành trên 60%, đặc cách ban thưởng trước khi hoàn thành nhiệm vụ [Sân đấu của Chuột Đen]’’
‘’Phần thưởng: Thuận Thiên Kiếm [Mô phỏng].’’
Nhận lấy thanh vũ khí từ Hệ Thống, Dương Vấn Thiên nắm thanh kiếm bằng hai tay, hắn vung ra hết sức mạnh từ thân thể hắn về phía tia sét màu đen đang từ trên trời giáng xuống hắn, một luồng ánh sáng màu vàng từ thanh kiếm dọc đường chém của nó bắn ra, giống như chém cả trời đất thành hai nửa.
Hai luồng sức mạnh va chạm vào nhau, điểm va chạm phát ra tiếng ma sát kinh khủng, mặt đất bị đẩy lên bắn ra bốn phương tám hướng, sức mạnh từ không khí tao nên các vòi rồng xoáy nát cả ngôi nhà.
Các người chơi và bầy quái vật đều dừng tay nhìn về phía trận chiến, họ đang theo dõi xem hai kẻ mạnh nhất thì kẻ nào sẽ chiến thắng, đó chính là hi vọng của bọn họ.
Chỉ trong nháy mắt vụ va chạm đã biến mất, Dương Vấn Thiên mở hai mắt ra nhìn thì thấy con Chuột Đen đã bị đánh bay đập vào một ngôi nhà, tứ chi vô lực nhìn hắn. Hắn lại nghĩ về tác dụng của thanh [Thuận Thiên Kiếm] đang từ từ biến thành điểm sáng biến mất trên tay hắn.
[Thuận Thiên Kiếm [Mô Phỏng]: Thanh kiếm của niềm tin, chỉ cần người sử dụng có niềm tin chiến thắng thứ mình đối mặt, cho dù cả một vị Thần thì cũng không chống lại sức mạnh của nó.
Tiếng băng lãnh của một tồn tại nào đó vang lên khắp sân đấu:
''Phe người tham gia đã chiến thắng [Sân đấu: Black Mouse in law dream], mời phe host đến để phát phần thưởng cho người chiến thắng.''
''Vì phe người tham gia đã chiến thắng, tất cả người trong trạng thái chết của phe người tham gia được hồi sinh.'' Một tia sáng từ trên trời giáng xuống đánh thẳng vào các nơi mà người tham gia đã chết, họ từ từ được tái tạo thân thể và tỉnh dậy, mơ màng đánh giá xung quanh, các tiếng khóc từ người chơi vang lên, trong đây cũng có người là người thân của họ đã chết, tưởng chừng như phải chia xa mãi mãi không ngờ lại được đoàn tụ, những tiếng khóc của vui vẻ và hạnh phúc vang lên trên chiến trường.
Bầy thú di chuyển nhanh về phía khu rừng, chỉ trong nháy mắt đã biến mất. Chuột Đen từ từ bò dậy đến trước mặt của Dương Vấn Thiên, nói ra:
''Ngươi đã chiến thắng! Hãy yêu cầu phần thưởng của ngươi đi!'' Khuôn mặt của Chuột Đen hiện lên vẻ nghiêm túc, giống như hắn đang làm ra vẻ hắn ta không phải là tên thất bại vậy.
Dương Vấn Thiên suy nghĩ về phần thưởng, sau đó hắn nhìn về phía sau, tất cả người chơi đều có ánh mắt của sự tin tưởng về hắn. Dương Vấn Thiên khom người về phía các người chơi:
''Xin lỗi! Tất cả là do ta gây ra!''
''Chiến thắng này là của tất cả mọi người, hãy để mọi người quyết định về phần thưởng!'' Giọng nói của Dương Vấn Thiên chân thành.
''Này này! đừng có lãi nhãi nữa mà nói ra phần thưởng của mình đi! Ngươi mới là người xứng đáng nhận nó!'' Thanh âm của tên thanh niên với thân hình to lớn, trên tay hắn là thanh kiếm to hơn cả hắn, hắn tên là Nguyễn Hùng
''Đúng rồi đó! Mặc dù tất cả mọi chuyện do ngươi gây ra, nhưng ngươi cũng là người luôn ở trên tiền tuyến chiến đấu với kẻ địch, nếu không có ngươi chúng ta đã chết hết rồi!'' Giọng nói đó là của cô gái cầm roi, cô tên là Ngọc Trân.
''Nếu không có ngươi gây ra mớ lộn xộn này thì chúng ta không có tăng cấp cao như hiện giờ a, nhất là item là bầy quái rớt ra, rất đáng giá chúng ta liều cả sinh mạng.'' Giọng nói của nó phát ra từ Tà Hư, làm tên Chuột Đen nhìn hắn đầy sát khí, làm hắn té về sau, phát ra một trận cười to.
Đang trong lúc mọi người phát biểu ý kiến của mình, thanh âm băng lãnh lại vang lên:
''Người chơi Thành Trì số 342356 đã chống đỡ thành công Thử Thách, ban thưởng cấp độ tăng lên 80.000.''
"Số Thử Thách đã bị vượt qua [4/10].''
Tất cả người chơi nghe vậy, tiếng hoan hô truyền ra, có một bộ phận rất lớn người chơi sống sót vào giờ phút cuối đã thành công tăng lên cấp độ sinh mệnh hai cấp. Một bộ phận người chết sớm cũng đã có năng lực tự vệ cho mình, những tiếng căm giận từ các người chơi chết trong sân đấu đã biến mất thay vào đó là những tiếng ca tụng Dương Vấn Thiên, họ đã có thể có đủ sức mạnh để bảo vệ mình và người thân, nếu không có Dương Vấn Thiên thì họ có thể sẽ không có gì cả!
Dương Vấn Thiên nghe mọi người đều nhường phần thưởng cho mình, hắn hít một hơi thật sâu, chỉ vào tên Chuột Đen đang đứng đợi kia, nói ra:
''Phần thưởng mà ta muốn là ---''
''NGƯƠI!''
Nghe được câu trước, Chuột Đen đã chấp nhận số phận là bị cắt thịt, khi nghe đến câu sau hắn đã nhảy cẩn lên, không kịp làm gì hắn đã biến thành một chiếc nhẫn màu đen, bay về phía ngón tay của Dương Vấn Thiên.