Chương 15: Chiến đấu kịch liệt
‘’Hmm! Anh sẽ xử lí một con, còn hai tên Chuột Đen và Tà Hư, các ngươi hãy tiêu diệt con còn lại, nếu mà Jin mất một cọng tóc thì đừng trách ta.’’ Trần Hòa biết được tình thế không ổn, hắn nhanh chóng phân phó.
‘’Anh Trần Hỏa bảo là sẽ xử lí một con, còn con còn lại sẽ giao cho Chuột Đen và Tà Hư.’’ Jin nhanh chóng trả lời cho Dương Vấn Thiên.
"Đối thủ của ngươi chính là ta.’’ Trần Hòa bắn một mũi tên thẳng về phía một con Bọ Cạp, con Bọ Cạp thấy thế liền di chuyển để tránh đi, nhưng tựa hồ bước di chuyển của nó đều bị Trần Hòa đón trước, mũi tên bay thẳng đâm vào một con mắt làm bắn ra đầy máu, sau khi bắn một mũi tên Trần Hòa cũng đã chạy ra cách xa Jin để chiến trường không liên lụy để đồng đội.
‘’Kítttttttt---‘’ Cảm nhận đau đớn từ con mắt, con Bọ Cạp điên cuồng đuổi theo Trần Hòa.
Tà Hư từ từ lấy ra thanh kiếm của mình, đây là một thanh kiếm thuộc dạng cho kỵ sĩ dùng, hai mắt hắn ngưng tụ nhìn con quái vật đối diện.
‘’Này Chuột Đen, đối thủ của chúng ta sẽ là hắn.’’ Tà Hư nghiêm túc nói.
‘’Jin, em hãy đứng phía sau dùng công kích bằng tinh thần vào nó để hỗ trợ cho bọn anh.’’
‘’Chuột Đen, ta sẽ cản lại nó, trong lúc đó ngươi hãy yểm trợ cho ta.’’
Tà Hư vừa nói xong hai con mắt hắn trừng lên nhìn cảnh tượng trước mặt, con Chuột Đen đã biến thành con Chuột khổng lồ bằng phân nữa con Bọ Cạp, những tia điện quanh hắn phát ra tiếng xèo xèo khi vô tình va chạm với mặt đất, con Chuột Đen vừa phóng thẳng đến con Bọ Cạp vừa nói:
‘’Hừ!!! Bổn Chuột sẽ nghiền nát ngươi.’’
Chuột Đen dùng hai vuốt của mình đâm thẳng vào chiếc càng của Bọ Cạp, những tia điện năng dọc theo chạy thẳng vào con quái vật làm nó phát ra tiếng kêu đau đớn.
‘’Gào—aoo—‘’
Không dừng lại, Chuột Đen như có mối hận ngàn năm mà không báo với con Bọ Cạp, nó điên cuồng tấn công.
‘’Ta cào! Ta cào! Ta Cào.’’
Tà Hư nhìn con Bọ Cạp đang chật vật chống đỡ Chuột Đen đang tấn công điên cuồng, hắn cảm khái:
‘’Cái này là giận cá chém thớt trong truyền thuyết a.’’ Hắn tựa hồ đang suy nghĩ gì, rồi gật đầu giống như đã quyết định.
‘’Ừhm! Về sau ta không nên chọc giận nó thì hơn, ta không muốn mình bị một con Chuột rượt chạy vòng vòng.’’
‘’Tà đến giúp ngươi đây.’’ Tà Hư la lớn trong lúc chạy đến trận chiến.
…
Trần Hòa dùng đôi chân của mình dậm mạnh về phía mặt đất để nhảy về sau tránh đi đòn tấn công từ chiếc đuối của con Bọ Cạp. Thấy đòn đánh với tốc độ nhanh của mình không trúng đối thủ, nó tăng tốc rượt theo để tiếp cận Trần Hòa.
‘’Tốc độ của nó hơn ta, vì vậy ta không thể di chuyển theo một đường thẳng để tránh nó được mà nên di chuyển theo vòng tròn.’’
‘’Một con mắt của nó đã bị thương, đây chính là sơ hở của nó.’’
Trần Hòa di chuyển nhẹ nhàng sang một bên né tránh chiếc càng to lớn của con Bọ Cạp, đòn đánh đó xẹt ngang hắn, trong lúc đó hắn cũng đã lấy ra một mũi tên bắn thẳng vào một khớp của chiếc càng, mũi tên đâm sâu vào, từ trong vết thương chảy ra những tia máu tươi.
Các vết thương như vậy không thể ảnh hưởng nhiều đến con Bọ Cạp, mùi máu tươi từ thân thể càng kích thích sự khát máu của nó, bằng các đôi chân hai bên của mình và đôi càng chắc khỏe, nó liên tục tấn công Trần Hòa.
‘’[Ảo Cảnh]’’ Đôi mắt Trần Hòa bất ngờ phát ra ánh sáng màu đỏ đối diện với mắt của con Bọ Cạp.
Trong mắt con Bọ Cạp, đối thủ dường như biết tất cả những cách mà nó tấn công, nó giận giữ dùng sức mạnh của mình đập thẳng hai chiếc càng vào đất làm cho mặt đất vỡ tan, nó dùng chiếc càng kẹp lấy đối thủ đã mất đi cân bằng với sức mạnh kinh hồn.
Nhưng chỉ trong nháy mắt, một cảm giác mê muội đập vào đầu nó, nó giật mình tỉnh lại thấy một mũi tên đã bắn trúng vào phần đầu nó, đâm sâu vào bộ giáp rắn, thật may mắn cho nó là bộ giáp đã chắn thành công đòn tấn công chí mạng này.
‘’Kítttttttt---‘’ Bọ Cạp hét lên điên cuồng và tiếp tục tấn công Trần Hòa.
‘’Hmm! Bộ giáp của nó quá cứng rắn, ảo cảnh này dễ dàng bị đối thủ đánh tan khi sử dụng lên một đối thủ hai lần, nếu cứ như vậy thì thể lực của ta sẽ cạn kiệt.’’
‘’Ta phải tìm cách tiêu diệt nó trước khi thể lực ta hết sạch.’’ Trần Hòa nhìn thấy đòn tấn công kết hợp ảo cảnh mà do chính hắn dựng ra làm mê muôi Bọ Cạp không thành công, hắn phân tích.
Né tránh khỏi chiếc đuôi của con Bọ Cạp, Trần Hòa bắt đầu suy nghĩ:
‘’Đòn tấn công mà Dương Vấn Thiên thường sử dụng kết hợp từ linh cách và cây thương của hắn.’’
‘’Đôi mắt ta có thể nhìn thấy dòng vận chuyển của linh cách và cách nó hoạt động, ta có thể dễ dàng điều khiển linh cách theo ý muốn một cách chính xác.’’
Nghĩ đến lời khuyên của Jin về việc nên học tập mũi tên làm nên từ linh cách, Trần Hòa tiếp tục phân tích:
‘’Một vật có mật độ vật chất dày đặc, thì khi kết cấu của nó tan vỡ sẽ tạo ra một vụ nổ có sức sát thương lớn, nếu ta điều khiển linh cách vào đầu mũi tên, bằng Thiên Phú của mình ta có thể dễ dàng điều chỉnh mật độ của nó mà không làm vỡ kết cấu.’’
Nghĩ đến đây, Trần Hòa bắt đầu vận chuyển linh cách của mình vào đầu mũi tên, những tia linh cách được hắn điều khiển một cách chính xác bằng Thiên Phú tạo thành một dạng năng lượng nén cao cấp.
‘’Thành công rồi.’’ Trần Hòa âm thầm gật đầu.
‘’Giờ thì ngươi hãy thử uy lực của tuyệt kỹ mà ta mới tạo ra nào.’’ Trần Hòa hét lớn, hắn bắn ra mũi tên đã được nén linh cách thẳng vào chiếc càng đang đập vào hắn.
‘’Ầm.’’ Một vụ nổ lớn đã xảy ra, sức mạnh của nó đánh bay Trần Hòa ra xa, những cơn chấn động cuốn bay một lớp đất đá.
‘’Gàooooo---‘’
Tiếng hét khủng khiếp và sợ hãi của Bọ Cạp từ trong bụi mù vang ra, Trần Hòa đứng dậy, cảm nhận được cơ thể mình bị chấn thương nhẹ, hắn thở dài một hơi.
‘’Ta quá hưng phấn muốn thử uy lực của tuyệt kĩ mà đã bất cẩn.’’
‘’Đòn đánh đó đã rút đi 6 phần mười linh cách của ta.’’
Bụi mù cuối cùng cũng bay đi, một con Bọ Cạp với tình trạng thê thảm hiện ra, một cái càng của nó đã bị đánh nát, một bên thân thể có những vết thương dữ tợn, nó nằm thoi thóp, đưa con mắt của mình vô lực nhìn Trần Hòa.
‘’Có lẽ ta chỉ nên sử dụng nó để dành làm đòn tấn công quyết định.’’
‘’Cảm ơn ngươi đã cho ta biết uy lực của đòn tấn công đó.’’ Trần Hòa từ từ rút một mũi tên và cài lên dây cung.
‘’Giờ thì hãy chết đi.’’
…
‘’Aaaa.’’ Tiếng hét của tên Tà Hư khi bị đánh bởi chiếc càng của con Bọ Cạp.
‘’Tên yếu đuối.’’ Chuột Đen thấy vậy, nó khinh thường nói ra.
‘’Không phải ngươi muốn trực tiếp chiến đấu sao? Giờ ta đã cho ngươi rồi đó, đứng dậy chiến đấu tiếp nào.’’ Chuột Đen tiện vuốt đập văng chiếc đuôi đâm nó, nói ra.
‘’Đừng khinh thường ta, hãy đỡ lấy, đòn tấn công bá đạo từ Tà Hư.’’ Tà Hư phóng về phía con Bọ Cạp, hắn dùng hết sức lực bú sữa mẹ chém thẳng về phía nó.
‘’Keng---‘’ Tia lửa từ điểm tiếp xúc bắn văng ra bốn phía, sức manh của Tà Hư chỉ đủ để cản lại Bọ Cạp trong giây lát, hắn lại bị đánh bật ra xa.
‘’Tiếp nào!.’’
‘’Aaaaaa.’’
‘’Ầm.’’ Đột nhiên tiếng nổ kinh thiên phát ra, mặt đất cũng phải bị chấn động rung rẫy.
‘’Gàoooo---‘’ Kèm theo đó là tiếng kêu kinh khủng của Bọ Cạp.
‘’Tên đáng ghét kia có lẽ đã xử xong đối thủ của hắn.’’
‘’Chúng ta không thể thua kém được, hết giờ chơi rồi Tà Hư, ngươi hãy lùi lại.’’
‘’Jin, xin cô hãy sử dụng đòn tấn công bằng tinh thần vào con Bọ Cạp, còn lại cứ để ta.’’
Khuôn mặt Chuột Đen từ từ nghiêm túc mặc dù không ai biết là nó đang nghiêm túc, vì chẳng ai biết nét mặc của một con Chuột đang thể hiện tình cảm ra sao.
‘’Thế gian này có rất nhiều loài sinh vật.’’ Bốn chân của Chuột Đen chạm đất, trong miệng nó truyền ra tiếng nói.
‘’Loài nào cũng có Dục Vọng của riêng mình.’’
‘’Tà chính là hiện thân [Dục Vọng] của loài Chuột.’’
Những tia điện bao quanh Chuột Đen từ từ chuyển sang màu đen, giống như Chuột Đen là trung tâm của cơn lốc xoáy, linh cách của Chuột Đen tăng lên khủng khiếp, áp lực mà nó tỏa ra đủ để thổi bay đất đá gần nó.
‘’Ngay lúc này, Jin.’’ Chuột Đen hét lên.
Jin nghe được Chuột Đen ra hiệu, cô ta sử dụng tinh thần lực của mình đánh thẳng vào con Bọ Cạp đang cảnh giác Chuột Đen. Đột nhiên bị đánh một đòn bất ngờ, Bọ Cạp bị mê muội trong giây lát, khi nhận thức được, con mắt nó thấy một cái lốc xoáy khổng lồ màu đen từ trên trời đang giáng xuống nó với tốc độ kinh hồn, một thanh âm truyền đến tai nó và đó chính là thanh âm cuối cùng nó được nghe.
‘’[Cơn Bão Dục Vọng]’’.