Chương 14: Bọ Cạp Khổng Lồ

Siêu Cấp Ăn Gian Hệ Thống

Chương 14: Bọ Cạp Khổng Lồ

Trần Hòa nhìn xem bao mũi tên đã không còn lại mấy cây, nói ra:

‘’Hmm! Nếu đem nhiều bao mũi tên thì việc di chuyển rất khó, còn đem ít thì trong một trận chiến có thể bị tình trạng thiếu mũi tên.’’

‘’Anh Trần Hòa, có lẽ anh nên thử đi học sử dụng linh cách để biến thành mũi tên đi.’’ Jin đứng bên cạnh nghe vậy khuyên.

‘’Em nghe nói là tất cả người sử dụng mũi tên cấp thấp đều biết cách sử dụng linh cách thành mũi tên hết.’’

‘’Cho nên em cho rằng học sử dụng nó khá dễ và không tốn nhiều thời gian.’’

‘’Được rồi, cảm ơn em đã cho anh biết, nhưng nếu học nó tốn nhiều thời gian thì anh sẽ suy nghĩ việc có học nó hay không.’’ Trần Hòa nở nụ cười đáp trả.

‘’Nào, chúng ta hãy đến tập hợp với mọi người.’’ Ngọc Trang đứng bên cạnh nói.

Trần Hòa đi đến gần mọi người, tiện tay cầm lấy mấy cây mũi tên từ tên Tà Hư đưa, tất nhiên không khỏi nghe hắn nhảm vài câu:

‘’Tại sao lúc nào cũng là ta đi thu thập thân thể con Thỏ a?’’

‘’Hành trang của ta đã không còn chổ trống rồi.’’

‘’À mà, nếu nâng cấp một lần nữa thì hành trang cá nhân có còn tồn tại không ta?’’

Để cắt đứt chuỗi chiến công nhiều chuyện của hắn, Trần Hòa trả lời:

‘’Tất nhiên là không, có thể ngay cả việc tiêu diệt quái vật lên cấp cũng sẽ không tồn tại.’’
‘’Chán thế? Vậy sau này chúng ta sẽ vác một con quái vật to lớn chạy vòng vòng ư?’’ Tà Hư nghĩ đến cảnh tượng, một cái Guild chỉ có mình hắn đang vác con quái vật to lớn mà bị mệt thở hỗn hễn, còn mấy tên còn lại đang vui cười nói chuyện, hắn khóc thầm:

‘’Số ta thật là khổ a.’’

‘’Mọi người có hai mươi phút để nghi ngơi, sau đó chúng ta sẽ tiếp tục.’’ Dương Vấn Thiên nói ra khi nhìn thấy mọi người đã mệt.

‘’Kỹ năng chị thật là tuyệt đó Ngọc Trang.’’ Jin đi đến gần Ngọc Trang, hâm mộ nói.

‘’Th-th--thật sao?’’ Ngọc Trang nghe thấy có người khen mình, hai mắt phát sáng.

‘’Đây là tuyệt chiêu chị tự nghĩ ra đó, dựa vào Thiên Phú của chị mà chị đã tạo nên nó, em có biết không?’’ Ngọc Trang nói tiếp.

‘’Dạ.’’ Jin gật đầu.

‘’Lúc đầu, chị cho rằng Thiên Phú của mình rất là yếu đuối, điều khiển cái bóng thì chị tưởng nó sẽ không có triển vọng gì, em biết không?’’

‘’Ehh-ể?’’

‘’Chị đã suy nghĩ hàng trăm lần về việc sử dụng Thiên Phú của mình sao cho thích hợp, nhưng chị đều không nghĩ ra.’’ Ngọc Trang nói với giọng đau khổ.

"Ừmm.’’

‘’Nhưng mà chị đã không bỏ cuộc, chị đã thử đi thử lại rất nhiều lần, chị còn đọc thêm những quyển sách nói về các kĩ năng để học tập chúng, chị đã dựa vào những kĩ năng đã được người khác sử dụng để điều chỉnh thích hợp với mình.’’ Hai tay của Ngọc Trang nắm chặt giống như đang thuật lại quyết tâm của mình.

‘’Nhưng khi chị sử dụng những thứ kĩ năng đã được cải biến đó, chị đã thất bại hoàn toàn.’’ Nói đến đây, hai mắt của Ngọc Trang đã có tia nước mắt.

‘’Chị cực khổ nhỉ?’’ Jin cảm động.

‘’Thật tốt quá, có người đã hiểu được nỗi khổ của chị.’’ Ngọc Trang đặt hai tay của mình lên vai của Jin.

‘’Nhưng mà chị đã không bỏ cuộc, cho đến khi chị cải biến Chín Mũi Tên bắn ra cùng một đường thẳng, tất nhiên chị sẽ làm chín cái bóng bắn ra cùng một đường thẳng.’’

‘’Vậy là chị đã thành công nhờ vào chiêu đó sao?’’ Jin hiếu kì.

‘’Nhưng tai nạn đã xảy ra, cái bóng đi sau cùng đã vấp phải một viên đá bị té rồi chồng lên cái bóng đằng trước làm cái bóng đằng trước lại chồng lên cái bóng của đằng trước cho đến mười cái đều úp mặt vào đất.’’ Ngọc Trang nói với giọng tiếc nuối.

‘’Vậy là thất bại sao ạ?’’

‘’Lúc đầu chị cũng tưởng như em là thất bại nhưng không ngờ cái bóng sau cùng còn lại có sức mạnh gấp mười lần khi trước, thế là tuyệt kĩ của chị đã thành công.’’ Ngọc Trang quơ tay múa chân.

‘’Còn nữa, chị đã điều tra lại thật kỹ, kỹ thuật này dựa theo nguyên lí bóng..’’ Ngọc Trang tựa hồ đã vào zone của mình, khuôn mặt của Jin khổ sở nghe Ngọc Trang kể về tuyệt kĩ mà mình đã tạo ra.

‘’Vị tiểu thư kia.’’ Tà Hư đi đến cạnh Ngọc Trân, sau đó hắn ta làm một khuôn mặt hắn cho là soái ca.

‘’Vị tiểu thư, cô sẽ không bị SM đó chứ, tôi thấy cô không nên sử dụng cây roi đó thì hơn.’’

‘’Mắc mớ gì đến ngươi?’’ Ngọc Trân liếc hắn hỏi.

‘’Không liên quan gì đến tôi nhưng đối với một vị tiểu thư như cô thì không nên sử dụng loại vũ khí đó, tôi sẽ chỉ cho cô sử dụng một loại vũ khí ưu nhã hơn.’’ Tà Hư luyên thuyên.

‘’Nhiều chuyện.’’ Ngọc Trân vừa nói, cô vừa vung lên chiếc roi của mình.

‘BATTT’

‘’Aaaaaa.’’ Đó là tiếng hét thê thảm của Tà Hư.

‘’Thế giới này thật đáng sợ! Ta chỉ muốn tốt cho cô ta thôi mà, mẹ ơi con muốn về nhà.’’

Bỏ qua tên Tà Hư đang tự ngược đãi mình, sau khi nghỉ ngơi xong, nhóm vẫn tiếp tục công việc tiêu diệt quái vật, đương nhiên người phát hiện quái vật sẽ là Trần Hòa.

‘’Hmmm.’’ Đưa đôi mắt đang phá ra ánh sáng màu xanh lam của mình, Trần Hòa thấy được một mục tiêu, nhưng hắn phát hiện có gì đó di chuyển cạnh mục tiêu, chỉ trong một cái chớp mắt đã bình thương trở lại. Để tránh xảy ra tình trạng ngoài ý muốn, Trần Hòa bắt đầu suy nghĩ về chuyển động nhẹ đó, sau cùng hắn đưa ra kết luận:

‘’Có lẽ là một con quái vật đang đứng kế bên nó, hai tên quái vật loại này thì Guild dư sức đánh bại.’’

‘’Mục tiêu tiếp theo của chúng ta là hướng kia---‘’ Trần Hòa vừa nói vưa giơ một ngón tay chỉ phương hướng.

‘’Quái vật thuộc dạng Bọ Cạp với cấp độ sinh mệnh hai, cấp độ của nó là 37.000, có lẽ bên cạnh nó có thêm một đồng bạn, nhưng không sau, cứ việc chấp hành theo thứ tự đã phân công trước thì chúng ta dư sức tiêu diệt nó.’’

‘’Lại có chiến đấu à? Thật là tuyệt.’’ Dương Vấn Thiên vung vẩy thanh thương của mình, chạy về phía mục tiêu.

‘’Đã đến lúc bổn Chuột tỏa sáng.’’ Chuột Đen vui vẻ chạy theo Dương Vấn Thiên.

‘’Này! Nhiệm vụ của ngươi là bảo vệ những đồng đội không có khả năng chiến đấu trực tiếp, cho nên ngươi vẫn ở sau đi.’’ Trần Hòa nhảy đến trước mặt Chuột Đen để chặn nó lại, nói ra với giọng nghiêm túc.

‘’Nhưng mà---’’

‘’Không có nhưng nhị gì nữa.’’ Trần Hòa cự tuyệt.

‘’Được rồi.’’ Chuột Đen đáp lại.

Trần Hòa đã xác định được có đến hai con Bọ Cạp, nhưng để an toàn hắn đã ép buộc Chuột Đen ở sau.

‘’Hừ hừ! Ngươi tưởng ngươi ngon lắm sao? Nếu có cơ hội bổn Chuột nhất định sẽ trả thù.’’ Chuột Đen chạy đến sau lưng Jin, vừa đi vừa nghĩ.

Dương Vấn Thiên di chuyển đến gần con Bọ Cạp đầu tiên mà vẫn giữ khoảng cách nhất định với đồng đội phía sau của mìn, hắn sử dụng linh cách của mình lên vũ khí, cây thương như được bao bọc bởi một lớp sương đỏ, hắn đâm mạnh vào không khí về phía con Bọ Cạp đang nằm im trên đất, mấy chục hư ảnh của cây thương phóng ra theo hướng đâm, vì đang ở khoảng cách khá xa cho nên nó không phát hiện Dương Vấn Thiên.

Khi những hư ảnh đó đã gần đến mục tiêu, con Bọ Cạp lúc này mới phát hiện được mình đã bị công kích, nó nhanh chóng đưa ra hai cây càng to lớn của mình đỡ lấy, những chiếc thương ảo đâm thẳng vào bộ giáp cây càng của Bọ Cạp phát ra thanh âm chói tai của kim loại khi va chạm, mỗi lần bị đâm con Bọ Cạp đều bị đẩy lùi về sau kéo theo một lằn trên mặt đất.

Ngay khi ra đòn xong, Dương Vấn Thiên đã di chuyển thật nhanh đến gần con Bọ Cạp, nhìn thấy nó ăn một đòn trực diện như vậy nhưng vẫn không bị thương, hắn nói ra:

‘’Giáp của tên này cứng thật.’’

Dương Vấn Thiên thâm mạnh cây thương của mình thẳng vào con Bọ Cạp, lần này nó dùng một chiếc càng để mà đỡ, càng còn lại đập mạnh về phía Dương Vấn Thiên, nếu là người khác thì có lẽ sẽ bị con Bọ Cạp đánh bị thương nhưng Dương Vấn Thiên thì không, cây thương của hắn đâm thẳng vào chiếc càng đang đỡ, sức mạnh từ hắn va chạm mạnh làm con Bọ Cạp bị văng đi ra xa, mất cân băng mà té ngã, một chiếc càng của nó đã bị thương chảy ra máu tươi rơi xuống đất.

‘’Này mọi người, đánh vào các khớp trên người nó, lớp vỏ của nó rất cứng đấy.’’ Dương Vấn Thiên không quên cảnh báo mọi người.

‘’Gàoo’’ Con Bọ Cạp đưa hai cái càng của nó lên cao, hai chiếc răng sắc nhọn của nó nhe ra, con chiếc đuôi thì đang đong đưa để có thể ra đòn bất cứ lúc nào.

Trong lúc đó, một mũi tên xẹt ngang bắn thẳng vào chiếc đuôi đang đong đưa của Bọ Cạp, khi bay đến gần thì con Bọ Cạp mới phát hiện, các chân còn lại dùng sức nhảy sang một bên tránh né, nhưng không ngờ chiếc mũi tên vẫn bắn nát cây kim trên chiếc đuôi của nó, cảm nhận được cơn đau đớn từ vết thương cùng những vết máu chảy dài trên thân thể, nó cuồng nộ hống lên.

‘’Gào—Gào—‘’

Biết được chiếc đuôi oai hùng của mình đã bị mấy tên loài người đáng ghét này hủy hoại, nó bò nhanh đến Dương Vấn Thiên để xả cơn giận này, bằng hai chiếc càng mạnh mẽ của mình, nó đâm thẳng vào Dương Vấn Thiên.

Dương Vấn Thiên nhìn thấy nó đang cuồng bạo, hắn cười nhạt, một khi mất tỉnh táo thì đối thủ sẽ dễ giải quyết hơn rất nhiều, hắn xoay cây thương nhiều vòng rồi đập mạnh ra để đón đỡ đòn tấn công. Đột nhiên dị biến xảy ra, trong một đống đất gần hắn xuất hiện một chiếc đuôi dài đâm thẳng vào bên hông Dương Vấn Thiên, chiếc đuôi có cây kim sắc bén nếu đâm trúng thì nọc độc của nó sẽ ngấm vào người hắn.

‘’Ngay lúc này!’’

‘’Time Alter---‘’

‘’[Double Accel]’’

Nguyễn Hùng cùng với Ngọc Trân xuất hiện đột ngột gần chổ Dương Vấn Thiên, Nguyễn Hùng dùng kỹ năng của mình chạy nhanh đến đễ chống đỡ đòn tấn công từ chiếc đuôi.

‘’Ầm’’

Dương Vấn Thiên và Nguyễn Hùng cùng lúc va chạm với hai con Bọ Cạp, tiếng chân động cuốn lên đầy bụi mù bay ra xung quanh, một bóng đen từ trong bụi mù bay ra, đó là con Bọ Cạp đã trực diện va chạm với Dương Vấn Thiên, hai càng của nó lúc này đã gãy, máu tươi từ trong đó chảy ra.

Nguyễn Hùng dùng thanh kiếm to lớn của mình để chặn lại chiếc đuôi, đòn đánh của con Bọ Cạp làm Nguyễn Hùng lùi lại mấy bước., hai tay truyền đến cảm giác đau đớn vì lực tác động mạnh mẽ, Ngọc Trân cũng đã dự đoán từ trước, ngay khi va chạm cô ta vung lên chiếc roi của mình thẳng vào cái đuôi của con Bọ Cạp.

Con Bọ Cạp không nhận biết được tình hình, nó vẫn tiếp tục tăng lực để đánh bay tên loài người bé nhỏ đã chặn nó, đột nhiên một cảm giác đau đớn truyền đến tế bào não, nó nhảy nhanh về phía sau, các con mắt của nó quan sát thấy chiếc đuôi của mình cũng đã giống tên đồng bọn kia bị đập nát.

‘’Gàoooooo’’ Âm thanh giận dữ từ trong miệng nó phát ra.

Giống như là tính hiệu, mặt đất truyền đến tiếng chấn động, hai chổ mặt đất gần Dương Vấn Thiên xuất hiện thêm hai con Bọ Cạp, trong lúc đó vị trí của nhóm Trần Hòa cũng xuất hiện thêm hai con.

‘’Xuất hiện thêm bốn kẻ địch, bên anh Vấn Thiên có hai tên, chúng ta hai tên, có lẽ trong một lúc chúng ta không thể nhận được trợ giúp rồi.’’ Jin nhanh chóng thông báo tình hình cho nhóm.