Chương 13: Tiếp tục công việc tiêu diệt quái vật nào!
Trong lúc đó, cả nhóm tụ tập một chổ, Trần Hòa là người đầu tiên lên tiếng:
‘’Trận chiến đầu tiên của chúng ta như vậy là tốt rồi.’’
‘’Nhưng còn nhiều sơ hở do nhóm chưa kết hợp chặt chẽ với nhau, ví dụ như tên Dương Vấn Thiên đứng xem Nguyễn Hùng chiến đấu một mình với Linh Cẩu.’’
Nói đến đây, Hai con mắt Trần Hòa hiện lên vẻ trách móc còn Nguyễn Hùng thì u oán cùng nhau nhìn về phía Dương Vấn Thiên.
‘’Lúc đó ta đang bị bất ngờ từ con quái vật, không phải quái vật thích chiến đấu trực diện ư? Sao nó lại né tránh đòn tấn công của ta?.’’ Dương Vấn Thiên gãi đầu giải thích.
‘’Còn cô nữa Ngọc Trân, cô làm gì đứng cùng tên Dương Vấn Thiên kia vậy?.’’ Trần Hòa lại nhìn về phía Ngọc Trân.
‘’Ta thấy hắn nghi hoặc nên giải thích dùm hắn.’’ Ngọc Trân đưa mắt nhìn về Dương Vấn Thiên như muốn nói lỗi này là do ngươi mà ra.
‘’Đây chính là chiến trường, là một trận chiến đặt cược là sinh mạng của các ngươi, làm ơn hãy chú ý vào nó.’’ Trần Hòa bức xúc, sau đó hắn ta thở dài nói ra.
‘’Được rồi, lần sau đừng như vậy nữa.’’
‘’Nguyễn Hùng, thương thế ngươi có nặng không?’’ Trần Hòa hỏi.
‘’Không vấn đề, chỉ cần nghỉ ngơi một tý là được.’’ Nguyễn Hùng lắc đầu.
‘’Qua trận chiến này ta mới thấy được Guild chúng ta thiếu một người có khả năng chữa trị.’’
‘’Này! Tà Hư, ta nghĩ ngươi nên học vài kỹ năng chữa trị thương thế thì hơn.’’ Trần Hòa nói với Tà Hư đã thu thập xong con Linh Cẩu, đang đi đến chỗ mọi người.
‘’Chữa trị? Ta muốn trực tiếp chiến đấu a! Giống như trong phim vậy, các siêu anh hùng trực tiếp chiến đấu với quái vật, cái gì đó đánh cho máu me đầy người rất là ngầu a!’’ Tà Hư lắc đầu liên tục.
‘’Được rồi, nếu ngươi muốn chiến đấu thì xóa bỏ tất cả các điểm ngươi nâng về Tinh Thần đi rồi ta cho ngươi chiến đấu trực diện với quái vật.’’
‘’Còn nếu bây giờ ngươi xông lên đằng trước thì có mà làm đồ chơi cho chúng nó chơi.’’
Trần Hòa cũng không phản đối ước muốn của Tà Hư, hắn chỉ ra một con đường sáng cho Tà Hư.
‘’Xóa bỏ? Nếu vậy thì ta không thể sử dụng cái Thiên Phú bá đạo của mình được, thôi được rồi ta sẽ đi học các kỹ năng chữa trị vậy.’’ Tà Hư nghe được Trần Hòa chỉ ra một con đường cho mình, hắn lắc đầu liên tục và cam chịu số phận.
‘’Vậy là chúng ta đã có người chữa trị thương thế.’’
‘’Bây giờ, mọi ngưỡi hãy nhìn mình đã tăng bao nhiêu cấp độ.’’ Trần Hòa nói tiếp.
‘’Ta không có một cấp nào.’’ Dương Vấn Thiên kiểm tra xong rồi nói.
‘’Ta không có ngạc nhiên đâu.’’ Trần Hòa đáp trả.
‘’Ta tăng đến tận 4000 cấp luôn nè.’’ Tà Hư vung tay múa chân khoe khoang.
‘’Cái này ta ngạc nhiên thật.’’ Trần Hòa gật đầu.
"Woaa! Em tăng đến tận 6000 cấp độ.’’ Thanh âm vui sướng của Jin.
‘’Không tệ! Ta tăng 6500 cấp.’’ Đó là thanh âm của Ngọc Trân.
‘’Haha! Em tăng tới 7500 cấp.’’ Ngọc Trang nói lên một cách hạnh phúc.
‘’Còn ta tăng 6500 cấp.’’ Nguyễn Hùng nói.
‘’Hmm! Ta cũng tăng 6500 cấp độ.’’ Trần Hòa sờ cái cằm của mình nói ra.
‘’Ngọc Trang tăng nhiều nhất bởi vì em ấy chính là người đã kết liễu con Linh Cẩu.’’
‘’Tên Tà Hư mặc dù không tham gia trận đấu nhưng vẫn được chia EXP ở mức thấp nhất, rồi EXP sẽ được tăng cao cho người chơi trực tiếp tham gia vào trận đấu hay gây được sát thương đối với quái vật.’’
‘’Cấp độ của Dương Vấn Thiên cao hơn nhiều so với con Linh Cẩu nên hắn không nhận được EXP. Đây là cách tính chia EXP của Trọng Tài sao?’’
‘’Được rồi! Đừng suy nghĩ nhiều về nó, chúng ta di chuyển tiếp nào.’’
Trần Hòa duỗi cái lưng của mình sau đó nói ra.
‘’OK’’ Mọi người đồng thanh đáp.
‘’Này này! Trận sau ta muốn đánh trực tiếp với con quái vật.’’ Tà Hư không quên nói tiếp một câu.
‘’Không được! Ta không muốn khiên xác ngươi về chôn.’’ Trần Hòa dội một gáo nước lạnh vào hắn.
‘’Haha! Đừng có coi thường vị trí của ngươi chứ Tà Hư!’’ Nguyễn Hùng cười nói.
‘’Vị trí đó rất quan trọng, ngươi là ngươi sẽ bảo vệ ngươi liên lạc trong trận đấu, nếu không có ngươi thì Jin sẽ rất nguy hiểm đấy.’’
‘’Vậy sao? Hmm, vậy thì ta sẽ đảm nhiệm nó vậy!’’ Tà Hư suy nghĩ một chút, hai mắt phát sáng nói ra.
‘’Đúng vậy, khổ cực cho ngươi rồi Tà Hư.’’ Dương Vấn Thiên gật đầu.
‘’Hừ! Không biết là ai bảo vệ ai đây!’’ Chuột Đen sẽ không bỏ qua cơ hội xuất hiện của mình.
‘’Này này! Ngươi đang nghi ngờ sức mạnh của ta đấy à?’’ Tà Hư chỉ vào con Chuột Đen nói ra.
‘’Ta không phải nghi ngờ, mà đó chính là sự thật.’’
‘’Dám nói ta yếu đuối, có ngon vào đây đánh với ta ba trăm hiệp?’’
‘’Được rồi, nếu ngươi đã thách đấu thì bổn chuột bèn phải đồng ý, nhận lấy—‘’
‘’[Quick Attack].’’
‘’Aaaaa! Chuột Đại Ca tha mạng.’’
‘’Được rồi, chúng ta đi tìm mục tiêu khác nào.’’ Dương Vấn Thiên vui vẻ nói ra.
‘’Ta đã tìm được mục tiêu.’’ Trong lúc mọi người đang nói chuyện, Trần Hòa cũng đã dùng Thiên Phú của mình quan sát phạm vi 50km.
‘’Phía trước chúng ta khoảng 27km là một con thỏ cao khoảng 23m, cấp độ sinh mệnh của nó là hai, hai chân trước của nó rất dài và có hình dạng lưỡi đao, cấp độ của nó là 37.000.’’
‘’Mục tiêu kế tiếp của chúng ta sẽ là nó.’’
‘’Thịt thỏ nướng!!’’ Dương Vấn Thiên hai mắt phát ra ánh sáng xuất phát đến vị trí con Thỏ đầu tiên.
‘’Bổn Chuột thích nhất là thịt thỏ.’’ Chuột Đen thu lại những tia điện quanh mình, nó phóng theo sau Dương Vấn Thiên để lại tên Tà Hư cùng cái mặt đen thui, đầu tóc dựng đứng.
Những người khác cũng vội vàng chạy theo.
‘’Nhận lấy.’’ Lại là đòn đánh quen thuộc của Dương Vấn Thiên, hắn ta hét lên như thể thông báo cho kẻ địch rằng ‘ta sẽ tấn công ngươi’, với trạng thái đang lơ lững trên không, hắn ta đập mạnh thanh thương của mình thẳng vào con Thỏ.
‘’Keng---‘’ Đáp trả lại hắn là một đòn từ chi trước giống như lưỡi dao chém ngang về phía Dương Vấn Thiên, biết được mình sơ xuất, hắn ta dùng thanh thương chặn lại đòn đánh mạnh mẽ từ con Thỏ và bị đập văng về một bên, làm cuốn lên đầy bụi mù.
‘’[Thunderbolt]’’ Chuột Đen phóng về phía con Thỏ từ bên hông, những tia điện quanh nó phóng ra đánh thẳng về đối thủ.
Con Thỏ làm một động tác hết sức điêu luyện né được đòn giật điện từ Chuột Đen.
‘’[Quick Attack]’’ Nhưng không ngờ, thân thể nó bị Chuột Đen đâm thẳng vào, dòng điện từ Chuột Đen phóng ra chạy quanh khắp người nó, nó hống lên một cách đào đớn.
‘’Kiitttttt.’’
‘’Này này! Đây là Pikachu phải không?’’ Dương Vấn Thiên nhìn thấy cảnh chiến đấu, hắn nghi hoặc hỏi.
‘’Chuột Đen làm sao biến thành Pikachu rồi a?’’
‘’Không phải ta dạy hắn đâu.’’ Tà Hư gấp gáp nói.
‘’[Thunder].’’ Không cho đối thủ thở dốc, những tia sét từ Chuột Đen phóng ra thẳng về phía con Thỏ đang lung lay đứng dậy, nhưng con Thỏ đã bắt kịp nhịp điệu của trận chiến, nó nhảy về sau né tránh tất cả đòn tấn công sấm sét đó.
Bằng hai chiếc tai rất thính của mình, con Thỏ phát hiện một vật đang phóng về phía nó, đó là chiếc roi từ Ngọc Trân, nó dùng một chi trước chống đỡ trực diện và bị đẩy lùi ra sau từ sức mạnh của chiếc roi.
‘’Xèo—xèo--.’’ Bên tai con Thỏ vang lên tiếng xé gió, nó không kịp làm gì đã bị một mũi tên từ xa xuyên thủng một chiếc đùi của mình, những giọt máu tươi từ từ chảy xuống dưới chân, cùng với cảm giác đau đớn truyền thẳng vào hệ thần kinh, nó rống lên.
‘’Kítttttttttttttt---‘’
Hai chân trước của nó đột nhiên hiện lên ánh sang màu trắng, nó chém thẳng hai chân hình lưỡi dao của mình thẳng về phía hướng mũi tên bay ra.
‘’Keng—keng---‘’ Dương Vấn Thiên nhảy đến chặn trước lưỡi dao gió, hắn dùng hai thanh thương của mình đánh bật nó ra, hắn dậm mạnh chân xuống đất đâm thanh thương thẳng về phía con Thỏ.
Con Thỏ nhảy né tránh sang một bên, chờ đợi nó là mười tám cây chủy thủ phóng thẳng về nó, không kịp né tránh, nó đã bị mười tám cây chủy thủ đâm vào da thịt rớt xuống mặt đất, không kịp làm gì nó đã nhận thêm một đòn roi quất thẳng vào đầu cùng với một đòn kiếm kỹ chém vào thân thể nó.
Sinh mệnh lực của nó thật cường đại, bị nhiều đòn tấn công nhưng vẫn không mất sức chiến đấu, một mũi tên bắn thẳng vào đầu và ghim thẳng vào bộ não nó lúc nó định đứng dậy, con Thỏ đã bị chết bởi một đòn chí mạng từ Trần Hòa.