Chương 16: Chiến đấu kịch liệt (2)

Siêu Cấp Ăn Gian Hệ Thống

Chương 16: Chiến đấu kịch liệt (2)

‘’Tên này!’’ Dương Vấn Thiên nghiến răng nói ra.

Cây thương của hắn va chạm vào cái càng của con Bọ Cạp đứng trước mặt, sức mạnh từ hai bên làm cho mặt đất lún xuống.

Con Bọ Cạp bị đánh bay trong tưởng tượng của Dương Vấn Thiên đã không xảy ra, cái càng của nó đã chặn đứng lại đòn tấn công của Dương Vấn Thiên.

‘’Nhận lấy.’’ Mượn lực nhảy lùi về sau, Vấn Thiên lại tiếp tục tấn công trực diện, con Bọ Cạp đón đỡ bằng hai càng rắn chắc của mình, cơ thể nó thật to lớn nhưng sự nhanh nhẹn của nó không tỉ lệ thuận tí nào với trọng lượng.

‘’Kengg—‘’ Lại một lần trực tiếp va chạm, nhưng lần này Dương Vấn Thiên bị đánh bật đi bởi sức mạnh của con Bọ Cạp, Dương Vấn Thiên nhìn lại thì thấy chiếc càng đánh bật mình đi được bao bọc bởi một lớp linh cách màu đất.

Trong lúc Dương Vấn Thiên quan sát, Bọ Cạp cũng đã chạy đến gần hắn, sử dụng chiếc càng của mình như một cây búa đập thẳng vào Dương Vấn Thiên.

Cảm nhận được sức mạnh ẩn chứa trong chiếc càng, Dương Vấn Thiên quyết định tránh né, chiếc càng đập thẳng xuống mặt đất tạo thành một vụ nổ nhỏ, mặt đất bị đánh nát hiện ra một hố to.

Biết được con mồi đã né tránh đòn đánh của mình, nó dùng hai chiếc càng đập mạnh vào nhau, Dương Vấn Thiên cảm nhận được mặt đất rung động, vô số cây gai được tạo nên bởi đất đá đâm thẳng về phía hắn.

Hắn dùng cây thương của mình chật vật chống đỡ, nhưng những cây gai tựa hồ như là vô tận, xuyên qua cây thương đâm thẳng về bộ giáp hắn đang mặc.

‘’Kengg—‘’

‘’Keng—‘’

Gai nhọn đâm vào bộ giáp phát ra tiếng chói tai, Dương Vấn Thiên biết được tình hình không ổn, hắn đập mạnh cây thương của mình xuống đất.

‘’Ầm.’’

Cây thương đập nát tất cả mặt đất xung quanh đồng thời hủy bỏ đi đòn tấn công bằng linh cách của con Bọ Cạp, Dương Vấn Thiên vung cạy thương thổi bay đi bụi mù, cảnh tượng xung quanh hiện ra nhưng con Bọ Cạp màu nâu đã biến mất.

‘’Xèo—‘’

Đột nhiên, Dương Vấn Thiên nghe được âm thanh của một vật thể di động ở tốc độ ma sát với không khí, một chiếc bóng đen hiện ra dưới chân hắn, cảm nhận được nguy hiểm, hắn dùng linh cách của mình lên thanh thương.

‘’Không tốt.’’

Phát hiện con Bọ Cạp rơi xuống từ trên đầu của mình với tốc độ cao, nó dùng chiếc càng của mình đập thẳng xuống chổ của Dương Vấn Thiên, nó sử dụng tất cả sức mạnh và trọng lượng của mình vào đòn đánh, biết được rằng mình không thể tránh khỏi, Dương Vấn Thiên chỉ biết đưa cây thương lên đỡ lấy.

‘’Ầm—‘’

‘’Ầm-‘’

Giống như một cơn địa chấn, mặt đất bị đánh sụp thành một hố to mấy trăm mét, sóng khí tạo ra áp lực thổi ra xung quanh làm bay cả cây cối va xuất hiện vòi rồng nhỏ.

Trung tâm vụ va chạm là Dương Vấn Thiên đang đỡ cây càng của Bọ Cạp bằng cây thương của mình, trong miệng của hắn chảy ra máu tươi, còn cây càng của Bọ Cạp thì hiện ra các tia nứt nhỏ.

‘’Gào—‘’ Miệng của Bọ Cạp phát ra tiếng gào thét.

Nó sử dụng chiếc đuôi của mình đâm mạnh về phía Dương Vấn Thiên, cảm nhận được áp lực từ con Bọ Cạp, Dương Vấn Thiên nhảy lùi về sau thật xa tránh đi chiếc đuôi đó.

‘’Thì ra năng lực của ngươi là trọng lượng.’’

‘’Bằng cách gia tăng trọng lượng của mình khi tấn công, sức mạnh của ngươi sẽ tăng lên rất nhiều.’’

Lau đi tia máu đang chảy dài trên mặt, Dương Vấn Thiên nói ra.

‘’Được rồi, ta sẽ giết nó trong một đòn.’’

Dương Vấn Thiên sử dụng tất cả linh cách của mình vào cây thương, làn sương khói máu đỏ từ cây thương bay lên, áp lực nó tỏa ra làm cho một vùng đất rung động, sức mạnh ẩn chứa trong nó tỏa ra một làn khí thổi bay tất cả các cây cối xung quanh.

‘’[Quyền năng Chiến Thần]’’

Những tia linh cách tăng đột ngột gấp mười lần, Dương Vấn Thiên dẫm mạnh hai chân của mình vào đất, sức bật từ đôi chân làm hắn phóng thẳng về phía con Bọ Cạp.

Nhìn thấy đối thủ muốn phóng về mình với tốc độ cao, cảm giác được nguy hiểm, Bọ Cạp dùng chiếc đuôi đang phát ra ánh sáng đậm đặc của linh cách, trọng lượng của nó đã tăng gấp nhiều lần, nó đâm thẳng vể Dương Vấn Thiên.

‘’Keng—‘’

Chỉ trong chớp mắt, cây thương và chiếc đuôi đã đâm vào nhau phát ra tia lửa.

‘’Xẹt.’’

Sức mạnh từ cây thương đâm nát đầu của chiếc đuôi, thừa thế xông lên, Dương Vấn Thiên đâm thẳng về phía đầu của con Bọ Cạp. Trong lúc đó, hai chiếc càng to lớn của nó kẹp thẳng vào Dương Vấn Thiên.

‘’[Quyền năng Chiến Thần]’’

Biết được tình thế nguy hiểm, Dương Vấn Thiên bị ép sử dụng sức mạnh từ danh hiệu hắn đã đạt được từ trước, tốc độ của hắn bạo tăng gấp mười lần, né qua hai chiếc càng to lớn, mũi thương đâm thẳng vào đầu con Bọ Cạp, máu tươi từ đó bắn ra, con Bọ Cạp dẫy giụa mạnh mẽ trong vài giây rồi im lặng.

‘’Hà!!!’’

Dương Vấn Thiên nhảy ra khỏi con Bọ Cạp từ vết thương, hắn hít thở thật sâu, nhìn thấy trên mình toàn đầy máu, hắn cười khổ.

‘’Này Jin! Bên nhóm em cần giúp đỡ không?’’ Dương Vấn Thiên hỏi.

‘’Dạ, nhóm em đã xử lí xong hai con Bọ Cạp rồi, nên không cần anh giúp đâu.’’ Jin nhanh chóng đáp.



‘’Hu-owaaa.’’

Nguyễn Hùng dùng cây kiếm to lớn của mình chặn đứng chiếc đuôi từ con Bọ Cạp, sức mạnh từ nó bộc phát làm hắn bị đẩy về sau, tạo ra một lằn dài trên mặt đất.

‘’Keng—‘’

‘’Keng—‘’

Con Bọ Cạp tựa hồ thích nhìn đối thủ chật vật, nó liên tục đâm ra cái đuôi của mình mới tốc độ cao, Nguyễn Hùng khổ sở chặn lại, sức mạnh từ lực phản lại tay hắn làm cho hai tay hắn tê cả lên.

‘’Time Alter—‘’

‘’[Double Accel]’’

Biết được tình cảnh của mình không ổn, hắn sử dụng kỹ năng của mình né đi nhịp điệu tấn công liên hoàn của con Bọ Cạp.

Để tạo thời gian cho hắn thở, vài cái bóng đen từ mặt đất hiện ra, bao quanh vây con Bọ Cạp, bằng sự nhanh nhẹn linh hoạt của nó, các bóng đen dễ dàng né đi các đòn tấn công từ Bọ Cạp.

‘’Mục tiêu hiện tại là phân tán sự chú ý của con Bọ Cạp để cho Ngọc Trân có cơ hội tung đòn kết liễu.’’

Sau khi lấy lại được một hơi, Nguyễn Hùng chạy thẳng về chiến trường, chém mạnh thanh kiếm của mình vào chiếc càng của con Bọ Cạp, nó mãi mê tấn công các bóng đen đã không chú ý đến Nguyễn Hùng, đòn đánh từ hắn đánh bật con Bọ Cạp, làm nó bị đẩy sang một bên mất đi cân bằng.

Biết được loài vật nhỏ bé dám khiêu khích mình, nó bỏ qua các bóng đen, vung cái càng to lớn đập mạnh về phía Nguyễn Hùng. Nguyễn Hùng đón đỡ bằng thanh kiếm cứng cáp của mình, lực chấn động từ đó tỏa ra thổi bay những vật thể xung quanh.

Thừa dịp đó, các bóng đen nhanh chóng tấn công các khớp của chân Bọ Cạp còn lại, chỉ trong giây lát, vài cái khớp đã bị các bóng đen cắt lìa.

‘’Gàoo—‘’

Bọ Cạp giận giữ vùng vậy các chân của mình, nó xoay vài vòng đập hai cây càng ra xung quanh, chiếc đuôi của nó nhanh chóng đâm thẳng về phía các bóng đen. Nhưng các bóng đen đột nhiên biến mất, thay vào đó là một tên loài người đang cầm cây kiếm chém mạnh vào đầu nó.

‘’Time Alter---‘’

‘’[Double Accel]’’

Trong mắt con Bọ Cạp, tên loài người tựa hồ di chuyển nhanh chóng chém mạnh vào đầu nó, không kịp đón đỡ, trên đầu nó bị chém ra một vết thương dài nhưng không sâu, nó tức giận phóng chiếc đuôi của mình về Nguyễn Hùng.

Đón nhận chiếc đuôi là thanh kiếm, Nguyễn Hùng bị sức mạnh từ chiếc đuôi đâm bay ra ngoài, chờ đợi hắn là một chiếc càng đập mạnh vào.

‘’Ầm’’

Sức mạnh từ chiếc càng đập bay Nguyễn Hùng ra xa, đáp thẳng xuống mặt đất, từ trong đó truyền ra tiếng ho khan, Nguyễn Hùng cảm nhận được mình đã bị thương nặng nhưng hắn vẫn tập trung vào kẻ thù.

Nhân lúc đó, các bóng đen đã di chuyển thành một đường thẳng, một loạt các bóng đen chồng lên nhau, cái bóng cuối cùng phóng thẳng về phía Bọ Cạp, cảm nhận được nguy hiểm nó nhanh chóng lùi về sau, đâm ra chiếc đuôi của mình.

Chủy thủ và đầu của cái đuôi đâm mạnh vào nhau, nhưng chỉ trong giây lát bóng đen đã bị Bọ Cạp đâm xuyên qua rồi tan thành nhiều mảnh biến mất. Nhưng sự hi sinh của bóng đen đã không uổng phí, không biết từ lúc nào Ngọc Trân cũng đã đến gần con Bọ Cạp, cô vung thẳng chiếc roi của mình vào đầu nó.

‘’[Đồng hóa]’’

‘’[Rung động]’’

Chiếc roi vung mạnh vào bộ giáp của con Bọ Cạp rồi dính sâu vào đó, đột nhiên trong đó truyền ra tiếng rung kinh hồn, một tiếng động kinh thiên động địa đột nhiên truyền ra khắp trời. Ngọc Trân nhìn thấy cái đầu của con Bọ Cạp đã bị nát thành mấy mảnh chảy ra đầy máu tươi.

‘’Hâyyy.’’ Ngọc Trân thở dài một hơi.

Nguyễn Hùng đi đến cạnh Ngọc Trân nói ra:

‘’Chỉ một đòn đã đánh nát đầu của nó, năng lực của cô thật là mạnh mẽ đấy.’’

‘’Cảm ơn, nếu không có ngươi và Ngọc Trang thì ta không thể có cơ hội ra đòn được.’’

‘’Đừng nói vậy chứ, chúng ta là đồng đội mà.’’ Nguyễn Hùng vừa nói vừa đưa tay phải của mình ra.

‘’Đúng vậy.’’ Ngọc Trang đưa tay của mình lên bắt lấy tay của Nguyễn Hùng.

‘’Này, này! Em cũng muốn bắt tay.’’ Không biết từ đầu một bóng đen đã đứng cạnh hai người, tức giận nói ra.

‘’Được rồi, đưa tay em đây.’’ Nguyễn Hùng cười nói.

‘’Hừ! Lần này em bỏ qua cho đó.’’

Ngọc Trang vui vẻ đưa tay của mình ra, tay của ba người chồng lên nhau, dưới họ là con Bọ Cạp đã bị đánh chết, chiến đấu cùng nhau trong một trận chiến sinh tử, kết hợp các kỹ năng với nhau, người này bổ trợ người khác và đặt niềm tin vào nhau.

‘’Cái này chính là tình đồng đội sao?’’ Ngọc Trân nói thầm.

‘’Tựa hồ cũng không tệ.’’