Chương 10: Nhận phần thưởng từ hệ thống
‘’Guild được Hiệp Hội chia làm nhiều cấp bậc: Đồng, Bạc, Vàng, Bạch Kim, Kim Cương,…’’ Cô gái sợ nhóm Dương Vấn Thiên không hiểu nên đã giải thích.
‘’Cảm ơn cô rất nhiều! Vậy thì Guild của chúng tôi đã đạt đến cấp bậc Đồng.’’
‘’Làm sao để tăng cấp bậc của Guild?’’ Dương Vấn Thiên nghi vấn.
‘’Có hai cách để tăng cấp bậc, cách thứ nhất đó là tham gia giải đấu của Hiệp Hội tổ chức hằng năm cho các khu, cách thứ hai là cần phải có đủ chiến công và dùng điểm chiến công đó để tăng cấp.’’
‘’Điểm chiến công được tăng lên mỗi khi hoàn thành một nhiệm vụ từ Hiệp Hội và cũng có thể kiếm nó bằng cách tiêu diệt cái quái vật mạnh mẽ đang làm việc ác, hay hủy diệt các Guild hắc ám.’’
‘’Điểm chiến công có thể dùng để đổi nhiều vật phẩm từ Hiệp Hội.’’
‘’Nhóm của ngài đã đánh bại một Boss đủ sức để phá hủy thành trì này, mặc dù không có nhiệm vụ nhưng Hiệp Hội đã quyết định ban thưởng cho Guild của ngài.’’
‘’Phần thưởng là mười ngàn Linh Tinh và 500 điểm chiến công.’’
Cô tiếp tân trả lời nhanh nhẹn và nói cho nhóm Dương Vấn Thiên một tin tức tốt, cô gái lấy tờ giấy từ tay một tên thanh niên mới vừa đi ra đưa cho Dương Vấn Thiên nói:
‘’Đây là vật phẩm dùng để lưu trữ điểm chiến công, xin hãy cất giữ thật kỹ.’’ Sau đó cô lấy ra một hộp bằng gổ và mở nó ra, trong nó đầy những viên đá lấp lánh nhỏ như hạt táo.
‘’Còn đây là phần thưởng của các vị, mười ngàn Linh Tinh, điểm chiến công đã được lưu trữ vào kho của các vị.’’
Dương Vấn Thiên đưa tay nhận lấy hai dạng đồ vật, nói ra:
‘’Cám ơn rất nhiều!’’ Sau đó nhóm của họ đã rời khỏi Quán Rượu.
Ra đến bên ngoài, Trần Hòa nói:
‘’Thời gian của chúng ta không còn nhiều, chúng ta phải trở nên mạnh mẽ từ lúc này.’’
‘’Khi nãy ta đã quan sát bản nhiệm vụ của Quán Rượu, nhưng rất tiếc ta không tìm được nhiệm vụ thích hợp bởi vì các nhiệm vụ đó đều rất khó, chúng ta không đủ thực lực để hoàn thành.’’
‘’Số lượng người chơi đạt đến cấp độ sinh mệnh hai cấp đã rất đông, nhiều Guid cũng đã được thành lập cho nên các nhiệm vụ khá dễ đều đã được nhận hết.’’
Dương Vấn Thiên cùng mấy người gật đầu, hắn cũng đã quan sát bảng nhiệm vụ, cũng không tìm được một cái thích hợp.
‘’Chúng ta có thể đi tiêu diệt quái vật để tăng cấp a, à mà cái Linh Tinh là thứ gì vậy?’’ Tà Hư nhìn về cái hộp trên tay Dương Vấn Thiên hỏi.
‘’Chà chà!’’ Tiếng kêu của con Chuột Đen trên vai Dương Vấn Thiên vang lên, ánh mắt nó dáng chặt vào chiếc hộp gỗ làm mọi người khó hiểu nhìn nó.
‘’Tiểu Chuột, ngươi biết nó là gì sao?’’ Ngọc Trang hỏi.
‘’Đương nhiên là biết, bổn chuột có sở thích là đào hang cho nên bổn chuột đã từng đào thấy những viên đá thế này dưới lòng đất, nó rất cứng cho nên bổn chuột đã dùng nó để mài răng.’’
‘’Trong lúc mài, sức mạnh của bổn chuột từ từ tăng lên cho nên chuột gia ta rất thích nó.’’
‘’Bổn chuột nghi ngờ là vật phẩm này là một dạng vật dùng khi tu luyện, có khả năng tăng tốc độ tu luyện a.’’
‘’Cái đồ phá của, đồ vật tu luyện mà ngươi dùng nó để mài răng, trời ơi!’’ Tà Hư chỉ vào con Chuột Đen đang mang vẻ mặt hưởng thụ khi nghĩ về Linh Tinh, hắn hét lên một cách thê thảm làm mọi người xung quanh đều nhìn hắn, vài người trong Guild lùi lại vài bước như đang nói ta không quen biết tên thần kinh này.
‘’À mà trong hang động của ngươi còn Linh Tinh không chia ta một ít.’’ Tà Hư hai mắt phát sáng nhìn về phía Chuột Đen.
‘’Hết rồi.’’ Trả lời hắn là câu nói vô tình của Chuột Đen.
‘’Theo lời Chuột Đen nói thì nó là vật phẩm dùng để tu luyện, nếu chúng ta có thật nhiều thì chẳng phải chúng ta sẽ vô địch thiên hạ hay sao?’’ Thanh âm nghi hoặc của Jin vang lên.
‘’Không thể nào! Sức mạnh đi đôi với nguy hiểm, không thể nào có một dạng đồ vật có thể dùng để gia tăng sức mạnh một cách vô hạn như thế này.’’ Dương Vấn Thiên trả lời một cách chắc chắn, nhưng hắn tựa hồ quên mất cái Siêu Cấp Ăn Gian Hệ Thống đang trong đầu hắn.
‘’Vấn Thiên, đưa ta một viên Linh Tinh thử xem.’’ Trần Hòa nhìn Dương Vấn Thiên nói ra.
‘’Đây.’’ Dương Vấn Thiên tiện tay lấy một viên đưa cho Trần Hòa.
Trần Hòa cầm nó trên tay, bỗng nhiên trong thân thể hắn có một luồng sức mạnh trào ra bao bọc lấy viên Linh Tinh kia, chỉ trong mười giây viên Linh Tinh đã biến thành tro bụi. Trần Hoa cảm nhận được cấp độ của mình tăng lên, hắn nói ra:
‘’Khi cầm nó ta cảm thấy một luồng sức mạnh từ trong cơ thể ta tràn ra, tham lam hấp thụ Linh Tinh, ta đoán đó là Linh Cách theo lời nói của Chuột Đen.’’
‘’Từ đó đến giờ chúng ta luôn nghĩ là chỉ có tiêu diệt quái vật thì mới tăng cấp, nhưng các sinh vật khác trong thế giới này đều tự tu luyện để đạt được sức mạnh, ta đoán có lẽ là phiên bản sau sẽ không còn tiêu diệt quái vật để tăng sức mạnh nữa, mà là tự mình tu luyện để đạt được sức mạnh, ta nghi ngờ rằng việc sử dụng Linh Tinh quá nhiều sẽ để lại một hậu quả gì đó làm cản trở tu luyện cho nên chúng ta vẫn hạn chế sử dụng nó thì hơn.’’
‘’Nghe ngươi nói như vậy, bổn Chuột mới nghĩ lại thì lúc sử dụng nhiều Linh Tinh để mài răng tốc độ tu luyện của bổn chuột tăng lên nhiều, nhưng sau đó không có Linh Tinh nữa thì tốc độ đã bị giảm thấp trong một thời gian thì nó mới trở lại bình thường.’’ Chuột Đen gật đầu đồng ý với Trần Hòa.
Mọi người nghe được lời dự đoán của Trần Hòa cùng với Chuột Đen đều gật đầu, họ tiếp tục bước về phía cổng thành trì, trong lúc di chuyển Dương Vấn Thiên kiểm tra lại phần thưởng của mình, lúc nảy trong đầu hắn cũng đã được Hệ Thống thông báo:
‘’Kí chủ hoàn thành nhiệm vụ thành lập Guild, phần thưởng đã được phân phát.’’
Dương Vấn Thiên kiểm tra kho đồ của mình, trừ bộ thần khí màu cam le loẹt đã được biến thành kích cỡ vừa với hắn thì các món đồ còn lại có thể tự chọn và điều chỉnh. Dương Vấn Thiên nhìn xem các đồng đội của mình, hắn điều chỉnh phù hợp với họ cùng các vũ khí họ thích sử dụng.
Đến bên ngoài thành trì, Dương Vấn Thiên đem sáu bộ thần khí màu đỏ đưa cho mọi người, khi hắn đem ra cả một đống item mạnh mẽ như thế mọi người không khỏi nghi hoặc nhìn hắn.
‘’Haha! Ta thật là oai phong!’’ Thanh âm của tên Tà Hư vang lên, hắn hưng phấn đánh giá mình.
‘’Cảm ơn!’’ Ngọc Trân cũng đã thay xong bộ giáp, đi đến bên cạnh Dương Vấn Thiên nói ra.
‘’Woaa! Vị mỹ nữ nào đây!’’ Tà Hư nhìn Ngọc Trân mặc bộ giáp màu đỏ, đường cong lộ ra, hai mắt hắn phát sáng, nói ra.
‘’Cút!’’ Đáp lại hắn là một cú đá của Ngọc Trân làm hắn bay lên ngọn cây.
‘’Cảm ơn Vấn Thiên đại ca.’’ Dương Vấn Thiên đang xem kịch vui thì nghe thanh âm đằng sau, nhìn lại thì thấy Ngọc Trang và Jin cũng đã thay xong bộ giáp của mình, chậc chậc đúng là hai vị mỹ nữ a.
‘’Hai vị tiểu thư dừng bước! Hai vị có thể cùng ta đi ăn tối hay không?’’ Tên Tà Hư khuôn mặt nghiêm túc, nhưng không thể che dấu giọng nổi bỉ ổi hắn phát ra.
‘’Ồ! Tà Hư nói hắn là hắn muốn mời chúng ta đi ăn tối nè mọi người, thật là người tốt a.’’ Nguyễn Hùng từ đâu không biết đã đi ra đằng sau Tà Hư, vỗ vai hắn rồi cười nói.
‘’Ta không có nói như vậy a.’’ Tà Hư phản bác.
‘’Ta không ngờ tên Tà Hư ham tiền không muốn mạng sống như ngươi lại phóng khoáng đến vậy. Thôi được rồi, bổn chuột đành chấp nhận lời mời ăn tối của ngươi.’’ Chuột Đen làm sao có thể bỏ qua cơ hội hành thằng Tà Hư, nó cố ý nói to hơn nữa.
‘’Ta thật không có mời a.’’ Tà Hư khóc không ra nước mắt.
‘’Mọi người trở về vấn đề chính đi, buổi tối Tà Hư đã lo nên mọi người không cần lo lắng.’’ Trần Hòa nghiêm túc nói.
Tên Tà Hư nghe được câu trước còn quăng ánh mắt cảm kích về phía Trần Hòa, nhưng nghe được câu sau thì cái đầu hắn lảo đảo té ra đằng sau, hắn định đứng lên thì nghe được lời nói của ba người con gái làm hắn muốn thoát khỏi địa ngục này.
‘’Ta muốn ăn vi cá.’’ Đó là giọng nói của Ngọc Trang.
‘’Em muốn ăn bào ngư và tổ yến.’’ Giọng nói của Jin mang theo tiếng nuốt nước bọt.
‘’Em muốn ăn tôm hùm thật to.’’ Giọng nói yếu ớt của Ngọc Trang vang lên.
Dương Vấn Thiên nhìn thấy mọi người vui vẻ như vậy hắn không khỏi cười to:
‘’Ta cũng muốn ăn!’’