Chương 170: Nghịch Thủy Hàn Kiếm

Phong Vân Quyển 4

Chương 170: Nghịch Thủy Hàn Kiếm

Chương 170: Nghịch Thủy Hàn Kiếm


Liên Vân Trại từng là toán cướp mạnh mẽ và đông đảo nhất dải Thương Châu. Nhân số có lúc lên tới mấy trăm người, đứng đầu là chín vị thủ lĩnh võ nghệ cao cường, bản lĩnh phi phàm.

Thanh thế Liên Vân Trại không ngừng lớn mạnh, nhưng lúc ấy trong nội bộ của họ tự nhiên lại nảy sinh lục đục, một người huynh đệ thân thiết với Thích Thiếu Thương là Cố Tích Chiều, đã âm thầm liên kết với triều đình làm phản.

Hậu quả khiến Liên Vân Trại mất đi mấy vị thủ lĩnh, toàn quân suy yếu, Thích Thiếu Thương sau khi dẹp yên phản loạn, ổn định bang hội. Y đã đưa tàn quân lui sâu về phía Đại Mạc, để tránh sự truy sát của quân triều đình.

Thích Thiếu Thương vốn là một trang hảo hán, thông minh cơ trí, nhưng vì quá trọng tình nghĩa mà bị huynh đệ của mình lợi dụng. Con người ai cũng có nhược điểm và họ Thích cũng vậy.

Sau khi tới Đại Mạc thì Thích Thiếu Thương chọn đặt đại bản doanh ở gần ngọn Bạo Phong. Nơi này là nơi các thương nhân trên Con Đường Tơ Lụa hay đi ngang qua đây. Với việc thu phí đường bộ Liên Vân Trại vẫn đủ để duy trì thế lực bang hội. Trước khi Thích Thiếu Thương chưa tới đây. Vùng này sơn tặc thổ phỉ rất nhiều, bọn chúng chuyên môn đi cướp bóc hàng hóa của các thương nhân khi họ vận chuyển hàng hóa qua Đại Mạc về Trung Nguyên.

Sau Khi Thích Thiếu Thương đến lập trại ở đây, y đã thu phục hết các sơn trại lớn nhỏ khác, vì thế tình trạng cướp hàng hóa của các thương nhân không còn xảy ra triền miên như lúc trước. Hiệp hội thương nhân cũng họp bàn và quyết định sẽ dâng phí đi đường cho Liên Vân Trại mỗi khi qua vùng đất này, nhưng với điều kiện Liên Vân Trại phải đảm bảo an toàn về người và hàng hóa cho họ. Thích Thiếu Thương nuôi cả trăm anh em, cũng cần phải có lương thực nên y đã nhận lời.

Kể từ khi có Liên Vân Trại đứng ra bảo vệ, các thương nhân đi qua vùng đất này tuyệt đối an toàn, nên việc giao thương buôn bán qua lại cũng nhộn nhịp hơn. Vì thế mà Liên Vân Trại cũng có thể sống thư thả hơn rất nhiều.

Nhưng sự xuất hiện của ngoại bang khiến cho các bang phái Đại Mạc không chấp nhận. Thích Thiếu Thương dù sao cũng không phải người bản địa ở đây. Liên Vân Trại luôn xảy ra xung đột với các môn phái, bộ tộc bản địa, phía nam có Thương Thiên Các, phía tây có Lam Nguyệt Tông, chưa kể các bộ tộc nhỏ hơn như Độc Đào Nguyên, Lãng Nhân Sát Tộc, Tàn Tộc. Để chấm dứt những phân tranh này Đại Đương Gia Thích Thiếu Thương đã đến Thành Đôn Hoàng đeo khăn tỉ võ.

Nhất Tự Kiếm Pháp của Thích Thiếu Thương vừa hoa mỹ vừa biến hóa linh xảo. Nhờ vào kiếm pháp tuyệt diệu này mà Thích Thiếu Thương có thể tranh phong với Vô Tướng Phá Nguyên Khí của Lam Nguyệt Thánh Chủ.

Trong trận tỉ võ năm đó Thích Thiếu Thương đã ra tay hiệp nghĩa cứu mạng Lam Nguyệt Thánh Chủ trong tay Đoạn Lãng. Vì thế giao tình của y với các thủ lĩnh Đại Mạc từ đó cũng tốt hơn. Võ sĩ Đại Mạc không phân biệt nguồn gốc xuất xứ, chỉ chú trọng thực lực võ công. Nhờ uy lực của Nhất Tự Kiếm Pháp mà Thích Thiếu Thương đã ngồi được vào ngôi Tứ Long Đại Mạc. Thành công tạo được địa vị Liên Vân Trại trong võ lâm nơi đây.

Nhật Tự Kiếm Pháp của Thích Thiếu Thương mỗi chiêu xuất ra đều mang theo chữ Nhất, ý nói mỗi chiêu mỗi thức đều đạt cảnh giới thập phần trong kiếm đạo. Kiếm của hắn chú trọng hoa mỹ, nhưng cũng đề cao tính thực chiến. Kiếm của hắn cũng giống như bản thân hắn. Bề ngoài nhìn rất thư sinh nho nhã, nếu kiếm của hắn không lợi hại thì người ta không nghĩ hắn là một siêu cấp kiếm thủ.

Kiếm khi xuất ra mang khí chất vương giả, như thần long giữa trời, nên người giang hồ mới gọi hắn là Cửu Hiện Thần Long.

Hôm nay đại trại chủ của Liên Vân Trại đích thân đội nắng dãi gió đến đây, hắn đã ngồi cả nửa ngày rốt cuộc là để chờ đợi một người.

Người này không thể không gặp, càng không thể bỏ qua, nếu không gặp e rằng từ nay về sau sẽ không còn cơ hội để gặp nữa.

Một nhân vật cấp số cực cao trong võ lâm Trung Nguyên là Kinh Vân Đạo môn chủ Bộ Kinh Vân đang có mặt tại đây, dù là không có việc gì cũng nhất định phải gặp một lần.

Thích Thiếu Thương hiên ngang ngồi giữa đường, gió Sa Mạc thổi vạt áo hắn tung bay, mái tóc hắn cũng thả theo chiều gió. Tóc, áo, đều bị gió thổi bay phấp phới, duy chỉ có một thứ cũng thuộc về hắn mà vẫn đứng sừng sững.

Là Kiếm của hắn.

Nghịch Thuỷ Hàn là bội kiếm luôn mang theo bên mình của Thích Thiếu Thương, giúp hắn lập nhiều chiến công hiển hách, đương nhiên đây cũng không thể là một thanh kiếm tầm thường.

Ánh kiếm màu lam quang phát ra sự u ám tịch mịch, ánh bình minh vàng rực cũng không thể nhòa đi sắc xanh của kiếm. Kiếm cắm dưới cát một tấc, gió thổi gần khe núi cực mạnh mà kiếm này vẫn hiên ngang bất đảo, gió dù mạnh mấy cũng không đổ.

Chính vì thanh Nghịch Thuỷ Hàn này mà rất nhiều anh em bằng hữu của Thích Thiếu Thương bị Cố Tích Chiều hại chết. Kiếm mang khí sắc u quang bởi nó mang theo một đoạn hồi ức đáng quên trong cuộc đời của Thích Thiếu Thương.

Tiếc rằng Tuyệt Thế Hảo Kiếm không còn, nếu không sẽ có một trận tranh phong vô cùng đặc sắc giữa hai thanh bảo kiếm tuyệt thế vô song này.

Thích Thiếu Thương nhìn Bộ Kinh Vân trước mắt, con người này tỏa ra một sự cô độc dị thường mà cả đời y chưa từng gặp qua người nào giống như thế. Sở Công của hắn là Tuyệt Diệt Vương năm xưa bá đạo vô luân, nhưng so ra cái khí chất áp đảo quần tà của Sở Tương Ngọc, đích thực còn kém Bộ Kinh Vân này một chút.

Sở Tương Ngọc năm xưa cũng là một hảo thủ cách đấu võ công phi phàm, muốn âm mưu lật đổ hoàng đế đã liên kết với Mộ Tướng Quân cha của Mộ Ứng Hùng. Họ đột nhập hoàng cung âm mưu sát hại thiên tử nhưng không thành. Sau đó bị quân triều đình truy sát đuổi cùng giết tận, nghịch tặc đã bị giết chết rất nhiều trong đó có Sở Tương Ngọc và Mộ Long tướng quân, chỉ có Mộ Ứng Hùng là may mắn thoát được.

Thanh Nghịch Thủy Hàn này chính là bội kiếm năm đó của Sở Tương Ngọc. Kiếm báu chỉ xứng với anh hùng, Nghịch Thủy Hàn trong tay Thích Thiếu Thương còn gì hợp hơn.