Chương 175: Kế Hoạch Gắp Lửa Bỏ Tay Người

Phong Vân Quyển 4

Chương 175: Kế Hoạch Gắp Lửa Bỏ Tay Người

Chương 175: Kế Hoạch Gắp Lửa Bỏ Tay Người


Thật ra lúc giao đấu ở dãy Bạo Phong khi đó, Thích Thiếu Thương hoàn toàn có thể xuất kiếm tấn công vào Thiên Khôi. Bộ Kinh Vân muốn bảo vệ cháu nhất định phải toàn lực ngăn cản, với kiếm pháp siêu phàm của Thích Thiếu Thương có lẽ sẽ chiếm được thượng phong. Thủ lâu tất bại đương nhiên Thích Thiếu Thương biết rõ điều này. Nhưng y đã không chọn cách làm tiểu nhân hạ tiện đó, đấy cũng là điều Bộ Kinh Vân cảm thấy tôn trọng ở con người của Thích Thiếu Thương.

Còn với tên dị nhân kéo theo chiếc hòm đá đó, mắt của hắn lạnh lẽo u quang, tuy chưa trực tiếp giao đấu nhưng trên người hắn có một thứ sát khí không giống ở nhân gian, hắn chứa khí của ma quỷ chính điều đó khiến Bộ Kinh Vân phải lưỡng lự.

Nay chứng kiến cái chết của những người này, Bộ Kinh Vân mới nhận thấy tên sát nhân xuất chiêu không hề có một chút nhân từ nào. Chiêu một khi đã xuất là kẻ địch phải chết, không cho kẻ địch cơ hội phản kháng, không cho một khoảng trống nào để bỏ chạy, đáng sợ nhất là không chừa lại một chút sinh cơ.

Bộ Kinh Vân đang ngồi kiểm tra lại hiện trường của cuộc thảm sát, thì không biết từ đâu một loạt ám khí bay đến tấn công.

Chỉ nghe vút vút mấy tiếng, ám khí đen ngòm xé gió bay tới nhằm ám toán Bộ Kinh Vân. Phản ứng của tử thần cực kỳ nhanh, ông ta trở chưởng sử ra Phiên Vân Phục Vũ hất ám khí bay ngược trở lại chỗ vừa xuất ra khi nãy.

Ám khí bay được nửa đường thì một thanh đao to lớn bay ra chắn ngang lại. Chỉ nghe leng keng mấy tiếng toàn bộ ám khí đã rơi xuống đất. Một người từ trên cao đáp xuống thân hình cao lớn, khí thế uy mãnh như thiên tướng hạ phàm. Đồng thời một giọng nói ồm ồm vang như tiếng chuông đồng cất lên.

- Bộ Kinh Vân! Cái tên ma đầu này ngươi giết minh chủ Lăng Hạo Phi của Đồng Minh Hội ta, hôm nay còn giết các anh em trong đệ ngũ phân đà của ta. Các huynh đệ! Hôm nay chúng ta phải giết hắn để trả thù cho minh chủ và những người đã chết. Các anh em theo ta công lên.

Thì ra tên này là Đường Hạo ngoại hiệu Đại Đường Đao là Ngũ Đà Chủ của Đồng Minh Hội. Bộ Kinh Vân còn chưa hiểu nguyên nhân là gì, đã bị hơn hai mươi tên lâu la vác đao kiếm công tới, dẫn đầu là Đại Đao Đường Hạo.

Hỗn chiến xảy ra nhanh chóng, chỉ thấy tiếng binh đao loạn kiếm vừa kêu lên, chẳng mấy chốc đã tắt lịm. Bộ Kinh Vân là thần thoại võ lâm, chỉ dựa vào một tên Đường Hạo và vài chục lâu la mà đòi giết ông ta thì thật là không biết tự lượng sức.

- Nói vì sao ngươi lại muốn giết ta?

Đường Hạo ngay cơ hội xuất đao cũng không có, hắn còn chưa kịp nhìn thấy Bộ Kinh Vân xuất chiêu như thế nào, các anh em của hắn cũng vậy. Chỉ kịp thấy Bộ Kinh Vân vung tay lên một cái, sau đó thì thấy tất cả huynh đệ của hắn đều ngã nhào. Bản thân Đường Hạo còn không biết đại đao của mình đã văng đi đâu mất, thì yết hầu đã bị một bàn tay to lớn bóp chặt đến nghẹt thở.

- Ư... ư ư! Lăng Hạo Phi minh chủ là ân nhân của Đường Hạo ta. Ta hận không giết được ngươi trả thù cho ông ấy. Bây giờ ta rơi vào tay của ngươi muốn chém muốn giết gì tuỳ ngươi.

Đường Hạo dù biết đối mặt với Bộ Kinh Vân thì chắc chắn khó có cơ hội thắng. Nhưng minh chủ Lăng Hạo Phi của Đồng Minh Hội có ơn với hắn. Hắn không thể không báo đáp, cho nên đã chiêu mộ các huynh đệ trong Ngũ Đường chia ra hai đạo vây đánh Bộ Kinh Vân.

Họ chia ra hai đạo mai phục ở khu rừng này, đợi khi Bộ Kinh Vân từ Đại Mạc trở về, chỗ Long Môn Trấn muốn về Kinh Vân Đạo nhất định y phải đi qua đây.

Đường Hạo chia hai toán quân mai phục cách nhau nửa dặm, khi phát hiện Bộ Kinh Vân thì bắn pháo hiệu để đội sau tiếp ứng đội trước. Nhưng khi pháo hiệu bắn lên thì toán quân đằng trước đã bị kẻ nào đó tiêu diệt gọn gàng. Đường Hạo dẫn toán quân thứ hai tới nơi thì phát hiện Bộ Kinh Vân bên cạnh tử thi của các huynh đệ hắn.

Không dằn được nộ ý hắn cùng các huynh đệ còn lại vung đao tấn công Bộ Kinh Vân, nhằm trả thù cho minh chủ và các huynh đệ đã chết khi nãy.

Đáng tiếc đối thủ là Bộ Kinh Vân quá mạnh, đến cơ hội xuất chiêu cũng không có. Bộ Kinh Vân cũng không có ý định giết người, nên chỉ làm cho chúng bị thương không còn sức chiến đấu nữa.

Chính Bộ Kinh Vân cũng không hiểu vì sao đám người này lại bị giết, Lăng Hạo Phi cũng không phải là do ông ta giết. Nhưng tên Đường Hạo này cứ một mực khẳng định Bộ Kinh Vân là hung thủ. Nhất định là trong chuyện này có vấn đề.

Bộ Kinh Vân linh cảm trong lúc mình không có mặt ở Trung Nguyên đã có một việc đáng ngờ nào đó xảy ra mà bản thân không hề hay biết.

- Ta không giết bất cứ ai cả. Tin hay không tuỳ ngươi.

Bộ Kinh Vân vốn không quen giải thích cho người khác hiểu, trước đây là thế bây giờ cũng thế. Ông ta buông tay khỏi cổ Đường Hạo, rồi cất bước đi tiếp về phía trước mặc cho bọn chúng vẫn còn ngơ ngác bàng hoàng chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Đường Hạo không ngừng thở dốc, quả thật giết đám Đường Hạo với Bộ Kinh Vân mà nói dễ dàng như giết một con kiến.

Bộ Kinh Vân bỏ đi thì một số thuộc hạ bị thương khi nãy đã đến đỡ Đường Hạo dậy. Một trong số đám thuộc hạ liền nói với y.

- Ngũ Đà Chủ! Bộ Kinh Vân xem ra không hiếu sát như lời đồn.

Đường Hạo vừa thở hổn hển vừa đáp.

- Cách đây không lâu hắn tự tay đánh vỡ đầu Thụ Thất Lão Tổ, sau đó diệt cả môn hộ của ông ta. Trong số đệ tử của ông ấy chỉ có Diệc Chính may mắn thoát được, nhờ Phá Quân lão tiền bối ra tay tương cứu. Nếu không chắc chắn đã chết trong tay Bộ Kinh Vân. Việc đó không thể nào sai được.

Tên môn hạ lại đáp:

- Có thể là một kẻ nào đó giả mạo thì sao. Nếu đúng Bộ Kinh Vân là kẻ điên cuồng giết chóc, thì vừa rồi hắn nhất định không tha mạng cho chúng ta.

Lời tên thuộc hạ này nói không phải không có lý, Bộ Kinh Vân ngoại hiệu Bất Khốc Tử Thần giết người vô số, đã tự tay tiêu diệt một số môn phái lớn nhỏ gần đây. Thủ đoạn tàn nhẫn ác độc, nhưng Bộ Kinh Vân mà Đường Hạo vừa gặp, không hề xem mạng người như cỏ rác như lời đồn. Điều đó khiến Đường Hạo phải phân vân trong lòng.

- Xem ra lần sau chúng ta phải điều tra kỹ lưỡng trước khi hành động, kẻo bị người khác lợi dụng.

"Khà khà! Không có lần sau đâu lũ ngu muội"

Một giọng nói truyền từ phía sau lại khiến đám Đường Hạo giật bắn cả người.

- Các ngươi là ai?

Đường Hạo và thuộc hạ chưa kịp hết kinh ngạc, thì kẻ đó đã ập tới.

- Hôm nay các ngươi phải chết! Báo Tiếu Khung Thương trong Tuyết Liệt Cuồng Báo.