Chương 177: Kẻ Thủ Ác Đã Lộ Diện

Phong Vân Quyển 4

Chương 177: Kẻ Thủ Ác Đã Lộ Diện

Chương 177: Kẻ Thủ Ác Đã Lộ Diện


Kẻ này vừa toàn lực xuất kích đã sử ra một chiêu cực mạnh, vậy mà không cần thời gian để hồi khí lại tiếp tục xuất quyền liên hoàn. Đủ thấy công lực thâm sâu như thế nào, một lúc xuất ra năm quyền, mà quyền nào quyền nấy đều cùng hung cực bạo, quả là một đối thủ không thể xem thường.

Bộ Kinh Vân không chậm trễ sử ra Vân Hải Ba Đào phiêu hốt vô định, lấy nhu khắc cương tiêu tán quyền kình ra các hướng khác nhau. Dĩ nhu chế cương tuyệt đối là biện pháp thông minh với những kẻ có chiêu thức bá đạo.

Quyền đến chưởng đỡ, trong khu rừng lập lòe tiếng giao kích liên hồi. Mặc dù quyền thế báo liệt điên cuồng, nhưng Bộ Kinh Vân vẫn giữ tâm thái lấy tĩnh chế động. Nên dù cuồng công mãnh đả của Liệt Báo, trước Bộ Kinh Vân cũng không thể chiếm được thượng phong.

Liệt Báo biết đối thủ là võ lâm thần thoại nhưng vẫn tự tin dành chiến thắng, có điều giao thủ mấy chiêu mới nhận ra núi cao còn có núi cao hơn. Hắn cũng phải công nhận Bất Khốc Tử Thần không phải là chỉ có hư danh.

- Khá lắm! Bộ Kinh Vân lợi hại hơn ta nghĩ. Lâu rồi mới có cảm giác sảng khoái trong chiến đấu như vậy. Hãy chuẩn bị xem thú tâm báo nộ trong Cuồng Báo Chi Cực của ta.

Liệt Báo đang lúc đẩy công lực lên cao nhất, chuẩn bị phân cao thấp với Bộ Kinh Vân, thì bên tai hắn văng vẳng một lời nói.

"Bây giờ chưa phải lúc phân cao thấp đâu. Liệt Báo mau chóng rút lui".

Nghe xong lời này Liệt Báo cảm thấy phẫn nộ không cam tâm, hắn hét lên một tiếng đấy lửa nộ, Báo Tiếu Khung Thương mang theo bạo âm làm cho trời long đất lở. Gió lớn nổi lên thổi đất đá và các vật thể vương vãi xung quanh vào Bộ Kinh Vân.

Vì lo cho Thiên Khôi sẽ chịu ảnh hưởng bởi đất đá và bụi đất từ Thú Tâm Báo Nộ, nên Bộ Kinh Vân đã dùng áo choàng làm thuẫn, che trở cho cháu của mình. Đến khi cuồng phong qua đi thì tên địch nhân cũng đã biến mất không tì vết.

Bộ Kinh Vân vẫn chưa biết kẻ này là ai, nhưng ông ta có thể cảm nhận được thù hận của hắn với mình cực kỳ sâu đậm. Trong đời Bộ Kinh Vân gây thù chuốc oán không ít, kẻ địch vô số khiến cho ông ta khó mà nhớ được tất cả.

Chưa bao giờ tử thần dành thời gian để nhớ lại những kẻ đã từng chết trong tay của mình, càng không quan tâm mình có bao nhiêu kẻ thù. Chỉ cần kẻ địch tìm đến thì ông ta sẽ dùng thực lực bản thân để đối phó. Hôm nay kẻ thù đã tìm đến thật, tuy không biết bản thân đã tạo nên thù địch gì với gã áo đen này, nhưng có thể nhận ra kẻ đó không phải là một đối thủ tầm thường.

Bộ Kinh Vân có một thứ cá tính không giống như người thường, nếu là phàm nhân cho dù mạnh mẽ cứng cỏi cỡ nào, khi phát hiện có kẻ thù ngày đêm rình rập, đe dọa cuộc sống của bản thân. Khó tránh khỏi cảm giác bất an lo sợ, còn Bộ Kinh Vân thì không hề có thứ cảm xúc phàm nhân đó.

Ông ta vẫn bình thường như chưa từng có chuyện gì xảy ra, bởi vì trong đời ông ta đối diện quá nhiều với hiểm nguy, ngay cả nằm ngủ cũng có kẻ thù. Thử hỏi còn nỗi sợ nào trên đời khiến cho ông ta phải băn khoan lo nghĩ được nữa chứ.

Cứ thế Bộ Kinh Vân cùng cháu là Thiên Khôi lại tiếp tục lên đường, họ bình thản như chẳng có gì chuyện gì xảy ra. Với Bộ Kinh Vân mà nói thì mọi hiểm nguy cũng giống như gió đến thì thành cản, nước tới thì đê ngăn. Tất cả nhờ vào bản lĩnh của ông ta, khi người ta có thực lực tự khắc sẽ không còn gì phải sợ sệt nữa.

Còn Liệt Báo sau khi nghe mệnh lệnh triệu hồi thần bí vang lên bên tai. Y đã vội vàng rời khỏi chiến trường, bởi thú tính cuồng nộ được kích phát lên cao, mà chưa thể đánh một trận thống khoái. Hắn cảm thấy vô cùng bứt rứt khó chịu, chỉ còn cách gào lớn phát tiết hết thú tính ra ngoài, mới có thể kìm hãm chiến ý rời đi.

Hắn dùng thân pháp liễu đắc của loài báo, đến đi không phát ra tiếng động. Chỉ một thoáng vài bước nhảy nhẹ nhàng uyển chuyển hắn đã tìm tới nơi phát ra tiếng nói ngăn cản hắn vừa rồi. Vừa nhìn thấy người đó Liệt Báo liền ôm quyền cất tiếng.

- Chủ công! Thuộc hạ biết tội, đã tự ý khiêu chiến Bộ Kinh Vân. Xuýt chút nữa đã phá hỏng kế sách hoàn mỹ của ngài.

Dưới ánh sáng mờ ảo xuyên qua kẽ tán cây, lộ ra một khuôn mặt tà dị, với ánh mắt thâm độc như loài rắn. Hắn là Tuyệt Tâm kẻ đứng sau toàn bộ âm mưu hãm hại Bộ Kinh Vân. Tuyệt Tâm lần này đông sơn tái khởi làm việc thân trọng hơn lúc xưa rất nhiều, trải qua vô vàn thất bại hắn đã rút ra được nhiều bài học, dục tốc bất đạt là điều tối kỵ của những kẻ làm việc lớn.

- Liệt Báo! Bổn tọa biết ngươi và Bộ Kinh Vân có mối thù không đội trời chung. Nhưng bây giờ chưa phải lúc đánh bại hắn. Ta muốn hắn phải đối diện với sự ghẻ lạnh hắt hủi của toàn bộ người trong thiên hạ.

Tuyệt Tâm là một kẻ đại ác biết vận dụng đầu óc, hắn thuộc dạng ác nhân mà hầu hết các nhân vật chính đạo đều đề phòng lo lắng. Liệt Báo theo Tuyệt Tâm đã lâu, càng gần gũi hắn càng nhận ra Tuyệt Tâm là một nhân vật lợi hại, không chỉ có trí mà cả dũng cũng không thể xem thường. Bây giờ thì Liệt Báo đã hiểu tại sao chủ nhân Cung Bổn lại cử hắn đi giúp sức cho Tuyệt Tâm thống nhất Trung Nguyên.

- Chủ công! Tiếp theo chúng ta phải làm gì?

Tuyệt Tâm khẽ nở một nụ cười thâm hiểm nói.

- Bộ Kinh Vân đã bị cả giang hồ truy sát, tiếp theo hắn sẽ bị hoàng đế truy nã. Ta đã dùng kế chu đáo, hoàng đế nhân lực dồi dào cho dù võ công có cao đến mức nào. Nhưng cả một đội quân vạn người cũng không thể nào địch lại nổi. Ta muốn Bộ Kinh Vân nếm trải cái cảm giác chó khốn cùng đường, bị cả thiên hạ hắn từng bỏ mạng gìn giữ, giờ quay lưng ghẻ lạnh với hắn. Nghĩ đến lúc đó ta thực sự rất vui. Ha ha ha.

Tiếng cười ghê rợn của Tuyệt Tâm cất lên khiến muông thú chim tróc trong rừng cũng cảm nhận được sự sợ hãi mà nháo nhào bỏ chạy.

Liệt Báo tuyệt đối có lòng tin vào Tuyệt Tâm, chỉ cần đến ngày đó hắn sẽ có được cơ hội mà bấy lâu nay bản thân ấp ủ.

- Thưa chủ công! Đợi đến khi Bộ Kinh Vân đã không còn ai đứng về phía hắn. Thuộc hạ xin phép tự tay kết liễu hắn, để thỏa nỗi hận trong lòng.

Nhìn luồng thú tính man rợ phát ra từ tròng mắt của Liệt Báo, Tuyệt Tâm khẽ vỗ tay lên vai hắn vừa chấn áp thú tâm, vừa động viên tinh thần cho hắn.

- Hà hà! Ngươi cứ yên tâm. Bộ Kinh Vân lúc đó sẽ là của ngươi, muốn chém muốn giết, muốn hành hạ hắn như thế nào là do ngươi quyết định.