Chương 130: Phán Quyết Của Bất Khốc Tử Thần Bộ Kinh Vân

Phong Vân Quyển 4

Chương 130: Phán Quyết Của Bất Khốc Tử Thần Bộ Kinh Vân

Chương 130: Phán Quyết Của Bất Khốc Tử Thần Bộ Kinh Vân


Thiết truỳ kia đang quán đầy kình lực nhằm giáng xuống đầu của Bộ Kinh Vân.

Đương nhiên một người lịch duyệt vô số như Bộ Kinh Vân, đâu có thể để cho một vò rượu làm khó mình được.

Tử thần nhanh như chớp biến chiêu sử ra bộ pháp Vân Tông Mị Ảnh trong Bài Vân Chưởng. Chân vừa xuất động thì tay đã di chuyển, đưa cái đầu của kẻ thủ hạ bại tướng Cuồng Khuyển ra đỡ đòn.

Cuồng Khuyển đang như mãnh thú thoi thóp lại thấy thiết truỳ của đại ca giáng xuống đầu, sợ hãi đến mắt long lên sòng sọc miệng không ngừng gào thét.

- Đại ca... huynh... huynh...!

Cuồng Khuyển mắt thấy bình rượu nặng nề cứng chắc của Nhất Uyển Hồng sắp giáng xuống đầu của mình, mắt hắn hằn lên những tia máu bất phẫn, cổ họng thì vẫn bị cánh tay kỳ lân của Bộ Kinh Vân bóp chặt, hắn chỉ cố dãy dụa trong tuyệt vọng.

- A! Cuồng Khuyển...!

Nhất Uyển Hồng ngay trong lúc đó cũng nhận ra Cuồng Khuyển bị đưa lên chịu trận. Nếu một chiêu này đánh trúng sư đệ hoá ra chẳng phải quân ta đánh quân mình hay sao. Cũng may là Nhất Uyển Hồng là cao thủ có hạng, trong giây phút ngàn cân treo sợi tóc, hắn tuy không thể thu chiêu ngay, nhưng đã kịp thổ kình vào chưởng chấn vỡ vò rượu ngay tức khắc, vì vậy mà tránh được một cảnh huynh đệ tương tàn.

Có điều việc tự tay phá vỡ vò rượu đồng nghĩa cũng tự tay phá vỡ cường chiêu của mình. Trong sát na ngắn ngủi Bộ Kinh Vân đã sử ra Lưu Thuỷ Hành Vân, trước hất văng Cuồng Khuyển sang một bên, sau thuận thế giáng một chưởng cực mạnh vào trung lộ của Nhất Uyển Hồng.

Trong tích tắc Bộ Kinh Vân đã liên tiếp đánh bại hai đại cao thủ của Lãng Nhân Sát Tộc mà không tốn chút sức. Cả về chiến thuật và khả năng quan sát thực chiến của tử thần đều rất lợi hại.

Chỉ thấy Nhất Uyển Hồng bị một chưởng như búa bổ đánh vào ngực, làm cho huyết khí nhộn nhạo một ngụm máu tươi cũng không nhịn nổi mà tuôn ra miệng.

Hắn nhìn sang bên cạnh thấy Cuồng Khuyển còn khó coi hơn, ít nhất dù trọng thương nhưng Nhất Uyển Hồng vẫn còn miễn cưỡng đứng vững, trong khi đó sư đệ của hắn Cuồng Khuyển bị đánh đến chổng cả bốn vó lên trời. Nhất Uyển Hồng máu huyết sôi sục cảm thấy thất bại của hai người thật là sỉ nhục cho Lãng Nhân sát tộc.

- Sư đệ mau đứng lên! Chúng ta đã thề dù có mất mạng cũng không thể để mất sĩ khí của sát tộc.

Nhất Uyển Hồng muốn gắng sức đấu tiếp vì tôn nghiêm sát tộc, còn sư đệ hắn thì không nghĩ như vậy. Cuồng Khuyển tinh thần hư nhược chỉ khẽ thều thào:

- Đại ca! Người này quá mạnh. Huynh đệ chúng ta không phải đối thủ của hắn đâu. Gia nhập Thương Thiên Các cốt cũng để kiếm miếng cơm ăn chứ không phải thành con tốt thí mạng. Chết rồi thì không còn gì cả đâu.

Cuồng Khuyển nằm sõng soài dưới đất, hai tay ôm ngực thở hổn hển tỏ rõ ý định sẽ không đánh tiếp nữa.

- Hừ! Đồ nhát chết nhà ngươi thật làm mất mặt sát tộc chúng ta. Đã vậy Nhất Uyển Hồng ta sẽ một mình độc đấu, ngươi mau cút đi cho ta.

Nhất Uyển Hồng dù sao cũng là một thiết hán tử, đấu sĩ Đại Mạc thà chiến tử trong chiến trường chứ quyết không lâm trận thoái lui.

Họ Nhất dơ tay lên cao tụ kình lực vào chưởng, cách không ngự vật, y dùng khí kình hút chiếc bát sắt đang nằm lăn lóc trên mặt đất.

Bát sắt đã nằm gọn trong tay, Nhất Uyển Hồng rút trong người ra một bình rượu nhỏ, y cẩn thận rót đầy vào chiếc bát dính đầy bụi cát.

- Bộ Kinh Vân không hổ là Trung Nguyên nhất đại cao thủ. Nhất Uyển Hồng ta cả đời luyện Thiết Tửu Thần Công, không ngờ cả một chiêu cũng không đánh trúng được ngươi.

Nhất Uyển Hồng ngậm ngùi đưa bát rượu lên miệng uống cạn, rượu xuống đến dạ dày đồng thời cũng kích phát sự gan dạ trong lòng gã.

- Bộ Kinh Vân xem chiêu cuối cùng của ta Nhất Chỉ Tửu Tiên.

Nhất Uyển Hồng hét lớn dùng hết sức tàn quăng bát rượu về phía Bộ Kinh Vân.

Nội lực cả đời được truyền vào chiếc bát sắt quả nhiên cũng có chút lợi hại. Chỉ nghe thấy tiếng vù vù cất lên cát bụi cũng tung bay mù mịt.

- Chiến ý đáng khen!

Bộ Kinh Vân vẫn âm trầm lãnh ngạo, đơn giản chút sức tàn của Nhất Uyển Hồng vốn chẳng thể làm khó được tử thần.

Bát sắt bay đến gần thì Bộ Kinh Vân đã đưa cánh tay kỳ lân lên, một cử chỉ nhẹ nhàng đã nắm chặt được bát rượu của Nhất Uyển Hồng.

Nhưng tay vừa chụp vào đáy bát thì thứ chất lỏng màu đỏ trong đó bắn toé ra, thứ nước màu đỏ đó chính là máu của Nhất Uyển Hồng.

Thứ nước đỏ đó bay thẳng vào mặt Bộ Kinh Vân, ngay lúc tầm nhìn của tử thần bị huyết tửu che khuất. Nhất Uyển Hồng như tên dời khỏi cung dùng hết công lực toàn thân tụ lại hai đầu ngón tay, nhắm mi tâm của Bộ Kinh Vân đâm mạnh tới.

Thì ra Nhất Chỉ Tửu Tiên kia chính là một chỉ tất sát này của Nhất Uyển Hồng.

Chỉ phong nhanh như điện, rõ ràng Nhất Uyển Hồng đã tốn công không ít để luyện thành tất sát tuyệt kỹ này. Chỉ thấy chớp mắt toàn thân gã đã như mũi tên phóng vút tới, chỉ nhanh lại hiểm vừa xuất đã đâm trúng ngay mi tâm của Bộ Kinh Vân.

Không hổ là tuyệt kỹ tất sát, Nhất Uyển Hồng vừa xuất chiêu đã có thể đả trúng được cả Bộ Kinh Vân. Một chiêu tuy đắc thủ nhưng trên mặt Nhất Uyển Hồng lại không hề có một chút cảm giác vui sướng, mà thay vào đó là một cảm giác hoang mang hiện hữu trên khuôn mặt lấm lem của ông ta.

Bởi ngay khi Nhất Chỉ Tửu Tiên của gã đâm trúng Bộ Kinh Vân thì chỉ thấy thân ảnh chúng chiêu ấy tan ra như sương như khói. Thì ra thứ mà nhất chỉ của Nhất Uyển Hồng đâm trúng chỉ là lưu hình khí của Bộ Kinh Vân, chân thân thật sự của tử thần còn ở phía sau mấy trượng.

Bộ Kinh Vân khá khen cho chiến ý ngoan cường của Nhất Uyển Hồng, nhưng hạng người đề cao tôn nghiêm như hắn nếu không tử chiến, ắt sẽ bám riết không thôi. Vì thế Bộ Kinh Vân không muốn phải dây dưa quá lâu với hắn.

Phút chốc chỉ thấy thân hình Bộ Kinh Vân nhanh như ánh chớp lao về phía trước, ra tay cực nhanh cực chuẩn và cực sát đó chính là điểm đáng sợ của Bất Khốc Tử Thần.

Chiêu này lúc xưa Bộ Kinh Vân từng sử dụng để lấy mạng của Nộ Vô Địch trong Mị Hư Tứ Tướng. Hôm nay sử ra nhất định là đoạt mạng của Nhất Uyển Hồng.