One Piece Trọng Sinh Thành Koby

Chương 31: Thắng

Koby nhẹ thở dốc, chống tay đứng dậy, kéo một "sợi chỉ" đỏ căng dài ra.

"Tôi… không cố ý." Koby nhanh chóng lui ra sau mấy bước, lau lau vết máu trên khoé miệng, chột dạ nói.

Hina hai mắt tràn đầy mê ly, tức giận, ngượng ngùng, đủ loại cảm xúc kỳ lạ. Đôi con ngươi mỹ lệ như biết nói oán hận khoá chặt tên tóc hồng.

"Soru!"

Koby cười khổ tra kiếm vào vỏ, sau đó cam chịu nâng lên chống đỡ.

"Rankyaku!"

"Soru!"

Hina như hoá điên, dồn dập công kích không ngơi nghỉ, Koby xem như được một lần lãnh hội hải quân lục thức.

Nhưng tiếp tục như vậy cũng không phải điều hay, vị nữ hải quân này rất mạnh, không khéo hắn phải bỏ mạng như chơi. Chỉ là Koby dù muốn chạy cũng không chạy được, mấy lần định thử đều bị Hina dùng Soru dễ dàng đánh chặn.

Tài nghệ không bằng người, chỉ có thể cam chịu.

Koby khóc không ra nước mắt.

"Cậu chạy đi, để tôi ngăn cô ta." Shoka đúng thời điểm xông tới.

"Được." Koby mừng như điên đáp sau đó nhanh chóng lui về sau.

"Không được chạy." Hina hai mắt rực lửa, gầm lên truy kích.

Koby bĩu môi một cái, có điên mới nghe lời cô ta.

Ầm!!!

Shoka anh dũng một quyền đón đỡ Rankyaku, sau đó bay vút sang một bên.

Koby trợn mắt một cái, hắn quên mất người trước mắt rất mạnh. Nếu không phải hắn uống lọ thuốc sức mạnh, tốc độ kia thì cũng chỉ có thể bó tay chịu trói.

Hina còn định truy kích, Shoka lại lần nữa nhào tới.

"Không biết lượng sức." Hina khinh thường nhìn một cái rồi dùng Soru nhẹ tránh sang một bên, tiếp theo trực tiếp dùng tay tạt ngang ngực đối thủ.

Shoka da dày thịt béo cũng không chịu bao nhiêu tổn thương, nhưng ngay lập tức gã kinh ngạc trợn mắt.

Toàn thân gã cao to bị từng vòng xích sắt to lớn bó buộc vài vòng.

"Quên mất cái này nữa." Koby vỗ đầu một cái, Hina nguy hiểm nhất không phải là lục thức mà là trái Ori Ori.

Vừa nãy hắn vẫn dùng tốc độ vừa chạm liền thả nên mới thoát được một kiếp. Nhưng gã Shoka lại thuộc dạng ầm ầm tiến đánh, căn bản chỉ có thể chịu trói.

Hina đắc thủ lập tức lần nữa đánh tới. Koby lúc này đã đến đầu thuyền, bất cứ lúc nào cũng có thể bỏ chạy, nhưng hắn chỉ có thể thở dài dừng lại.

Nếu hắn chạy gã Shoka và rất nhiều người khác có thể gặp hoạ. Tuy Hina có khả năng sẽ xem xét kỹ mọi chuyện, nhưng ai biết cái màn vừa nãy hắn làm có khiến cô ta nổi điên không.

Trong lúc hắn còn đang nghĩ vẩn vơ, Hina đã đánh tới.

Đón đầu là một cước Rankyaku, sau đó là từng đợt tấn công như vũ bão.

"Tôi thật sự không có ác ý, những người kia là dân thường,…. " Koby khổ sở giương kiếm đỡ đòn, đồng thời cố gắng giải thích.

"Đứng yên." Hina lạnh lẽo quát lớn, dù có Soru nhưng cô ta không cách nào bắt kịp được tốc độ của Koby.

Koby cười nhạt một tiếng, hiện tại ít nhất hắn vẫn có thể đứng ở thế bất bại, nhưng ngay sau đó, tên tóc hồng hai mắt trợn to.

"Awase Baori!!!" Hina giang ngang hai tay, quát một tiếng. Ngay sau đó một "hàng rào" lớn màu đen xuất hiện từ lòng bàn tay, sau đó nhanh chóng bao phủ năm mét xung quanh.

Koby kinh ngạc nhìn một vòng, Hina ra sân rất ít, chiêu này cô ta dùng lúc đánh với Luffy ở trận Marineford.

Hiện tại bị vây một vòng, hắn chỉ có thể thử dùng tốc độ trốn thoát.

Hina không cần biết hắn nghĩ gì, hai tay khép lại, "hàng rào" sắt theo đó ép vào.

Koby hai mắt ngưng trọng, tốc độ khép lại rất nhanh, hắn vội vàng nhảy vút lên tránh thoát, nhưng không kịp. Koby lập tức trở tay rút kiếm chém ngang xung quanh.

Hàng rào sắt bị mạnh mẽ cắt đứt, tên tóc hồng vội vã chạy, tiếp tục ở đây ai biết đối phương còn có chiêu gì.

"Hina thất bại rồi." Hina chán nản nói một câu rồi lần nữa điên cuồng truy kích.

Hai người ngươi đuổi ta tránh khắp quân hạm, người dân đã sớm lên bờ, lo lắng nhìn con thuyền liên tục bị tàn phá.

Còn về Shoka, gã vẫn đang bị trói trên nền đất, bất lực nhìn trận chiến.

Lại đánh nữa giờ, hai người mệt mỏi dừng lại cuối thuyền, cách nhau năm mét nhìn chằm chằm đối phương.

"Tôi thật sự xin lỗi, nhưng chuyện ở đây cô phải hiểu rõ." Koby bất đắc dĩ nói, chỉ có điều vị hải quân trước mắt không thèm nghe.

Chợt, khoé mắt của hắn xuất hiện vài chiếc thuyền. Những chiếc thuyền này trong lúc hắn bận rộn chạy vòng vòng đã đến cạnh bờ.

Có điều chỉ là những chiếc thuyền đánh cá bình thường, tuy số lượng rất nhiều nhưng không trang bị vũ khí hay cờ hải tặc gì.

"Là người dân tới chậm sao." Koby nheo mắt nhìn xuống.
Trên những con thuyền đứng chi chít người, có điều không phải những gã cao to khoẻ mạnh mà là phụ nữ và một đám con nít.

Người dân vừa chiến đấu trên đảo nhìn thấy gia đình mình kéo tới, hai mắt rưng rưng đứng lớn tiếng gọi.

Rất nhanh thuyền đã cập bến, cảnh tượng cả chục ngàn người đoàn tụ, có người vui vì thoát nạn, có người khóc nấc vì người thân không qua khỏi.

Một lúc sau, cả hòn đảo chỉ còn lại bi thương vô tận.

Hina ngừng chiến, lấy một điếu thuốc đưa lên miệng, nhẹ châm lửa, hai mắt trầm tư nhìn cảnh tượng trước mắt.

Koby cũng nhìn, hắn thông cảm với những người này nhưng cũng chẳng thể làm gì khác. Điều này chắc chắn phải xảy ra, mà dù không có thì bình thường họ vẫn bị băng Koba lạm sát.

Đau dài không bằng đau ngắn.

Được một lúc, Koby chuyển mắt về phía Hina. Ai ngờ cảnh tượng cô nàng này trầm tư vô cùng đặc biệt, tên tóc hồng vậy mà ngây người ngắm nhìn.

Hina như phát hiện ra gì đó, xoay người đối diện với Koby. Nhưng cô ta dường như bị tâm tình bên dưới ảnh hưởng, vậy mà không ra tay tấn công.

"Giờ thì cô tin rồi chứ, bọn tôi là người tốt. Chỉ do tên Đại Tá Muriel gì đó làm loạn." Koby giật nảy mình, nhanh chóng chớp thời cơ nói sang chuyện khác.

Hina khẽ tựa người vào thành tàu, một tay ôm ngang bụng, nhẹ rít một hơi thuốc rồi nhàn nhạt nói

"Đúng thế, nhưng chuyện của cậu vẫn chưa xong đâu."

Koby cứng họng, hai chân bất giác lui về phía sau.

"Đừng hòng chạy." Hina quát lớn một tiếng tung người lao tới.

Koby vội vàng chạy nhanh về phía đầu thuyền dự tính trốn vào đám người, hắn không tin đối phương dám giết chóc lung tung.

Hina một nhanh chân đuổi theo.

Hai người bay vút ra khỏi tàu, giữa không trung, Hina vung tay, từng vòng xích sắt cực nhanh nhắm thẳng về phía Koby.

"Nguy." Koby sợ hãi kêu một tiếng, rút kiếm chém ngược ra sau.

Xích sắt dễ dàng bị chém nát, nhưng Hina bằng cách nào đó mượn lực đến gần hắn.

"Chịu trói đi!" Hina đắc thắng hô to, hai tay vươn tới nắm chặt vai đối phương.

"Khốn kiếp." Nhìn từng vòng khoá sắt xuất hiện trên người mình, Koby lo sợ kêu một tiếng.

Ngay khi Hina cho là mình thắng chắc, tên tóc hồng đột nhiên hành động. Hắn vươn tay ôm chặt người trước mắt.

"Làm càn…" Hina mặt đỏ lựng gắt, nhưng còn chưa dứt lời miệng đã bị khoá chặt, chỉ có thể dùng ánh mắt trợn to kháng nghị.

Hai người "quấn quýt" chặt nhau ầm ầm rơi xuống đất dấy lên một hồi khói bụi đồng thời thu hút toàn bộ sự chú ý của người dân.

Giữa làn khói bụi dày đặc, Koby gấp gáp xuất hiện rồi co chân lên chạy. Hina ngay lập tức theo sát phía sau liên tục vung cước Rankyaku tàn phá khắp nơi.

"Bọn họ là sao vậy…" Người dân ngơ ngác không hiểu gì cả, vừa rồi dường như họ thấy hai người kia đang "khoá môi" nhau….

Mặc kệ người khác nghĩ gì, vừa rồi Koby thề mình chẳng chiếm được lợi lộc gì cả. Hina kiên quyết đóng chặt "cửa", không để cho hắn lấn chiếm một li nào…. Nói đến, hắn vẫn thưởng thức bên ngoài "cửa" một phen.

Chuyện đó không quan trọng, hiện tại hắn muốn giảng hoà cũng không giảng hoà được.

"Koby!!!"

Đột nhiên có người gọi hắn từ trên một chiếc thuyền đánh cá. Koby đờ một chút, giọng này là của Alvida.

Hắn kinh ngạc nhìn qua, Alvida, đôi song sinh Yuki và Ume đứng trên boong thuyền lo lắng nhìn hắn, trên tay họ lăm lăm vũ khí, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng hỗ trợ.

"Mau ra biển!!!" Koby thấy vừa mừng vừa sợ quát lớn. Hắn được cứu rồi… nhưng nếu bọn họ xông lên liều mạng với Hina coi như hết.

Dù sao không phải ai cũng uống thuốc tăng tốc độ.

Ba người Alvida dường như cũng hiểu nên vội vàng chèo ra biển rồi giương buồm. Người dân cũng phối hợp lái thuyền đi nơi khác mở ra một con đường.

"Không được chạy." Hina gấp gáp quát ngăn đồng thời tăng tốc độ đuổi theo.

Có điều vẫn không kịp, Koby một chân chạm đến mép bờ, nhẹ xoay đầu nói

"Tạm biệt."

Rồi cười nhạt búng người nhảy qua mấy chục mét rơi xuống boong thuyền.

"Mau chuẩn bị thuyền!" Hina không cam lòng hô một tiếng, nhưng chẳng có ai đáp lại.

Nhìn một vòng, Hina bất đắc dĩ nhìn mấy chục tên thuộc hạ của mình bị người dân trói tụ lại một chỗ. Thuyền của cô ta cũng bị người dân vây chặt, muốn đi cũng không đi được.

"Hina bất lực." Hina đứng trên bờ, nhẹ rút một điếu thuốc đưa lên miệng, rít một hơi nói.

Koby đứng phía sau thuyền, âm thầm thở phào một hơi, có điều hắn không để ý một thanh chuỳ sắt đang đến gần.

Bốp!!!

Koby đau điếng gục người ôm đầu, hai mắt bi thương hề hề nhìn Alvida. Còn chưa kịp nói gì đã tiếp tục bị hai thanh kiếm đánh vào người.

Cũng may kiếm vẫn còn trong vỏ, nếu không tên tóc hồng đã bị cắt làm hai ba mảnh.

"Lúc trước dám cưỡng ép tôi." Alvida vừa nói vừa gõ tới một chuỳ.

"Tuỳ tiện sờ loạn." Ume gõ một kiếm.

"Vừa rồi hôn có vẻ thoải mái." Yuki bâng quơ nói đồng thời gõ đến một kiếm.

Koby đuối lý chịu trận. Đợi ba người kia nguôi ngoai xoay người đi vào trong thuyền hắn mới nhẹ nhõm nằm giang tay chân trên sàn.

Nhìn bầu trời trong xanh, hắn cảm thấy hơi mệt, dù sao cũng đã trải qua một đêm dài dẳng.

"Chúng ta thắng rồi!!!!!!!!!!"