Chương 30: Long Trảo Thủ! Hina!

One Piece Trọng Sinh Thành Koby

Chương 30: Long Trảo Thủ! Hina!

Koby ánh mắt sắc lẹm, thanh thế hùng hổ cúi người lao nhanh trên nền đá.

Mọi ánh mắt bất kể là hải quân hay người dân đều đổ dồn về tên thanh niên này.

Murial cảm thấy nguy hiểm ập đến, theo bản năng cố gắng tránh thoát. Chỉ tiếc một bên Shoka sống chết chặn đứng không cho tên này trốn thoát.

Thoáng chốc, tên Đại Tá đã không còn đường tránh, một trảo của Koby mạnh mẽ đâm vào người gã.

Lực đạo từ Long Trảo Thủ toàn bộ xuyên qua thân thể mục tiêu.

Hự….

Muriel trầm muộn kêu một tiếng, máu ọc ra từ miệng và mũi gã.

Toàn trường trở nên yên tĩnh.

Sau đó……..

"Đau quá!!!"

Koby dùng từ trái ôm chặt cánh tay còn lại, cúi gục trên đất rên rỉ.

Chiêu này rất mạnh, rất hiệu quả. Nhưng Koby khác Sabo, bàn tay Sabo cực kỳ cứng chắc, có thể đơn giản bóp nát nhiều thứ. Còn Koby không đạt được đến cảnh giới đó, ít nhất hắn chưa bao giờ luyện cái phương diện này.

Cho nên chiêu thức thì mạnh, nhưng bàn tay của Koby quá yếu.

Lúc này cũng chẳng ai để ý đến hắn, mọi ánh mắt đổ dồn về gã Đại Tá đứng trân người trợn trắng mắt.

"Khốn…. kiếp…."

Từng tiếng hằm hừ thốt ra từ miệng Muriel, sau đó gã mạnh mẽ vung quả đấm về phía Koby.

Ầm!

Shoka trực tiếp đón đỡ một quyền, đánh lùi tên hải quân, sau đó lo lắng hỏi

"Này nhóc, còn đánh được chứ?"

"Vô tư." Koby cắn răng cố chịu đau, lần nữa đứng dậy.

"Tốt, tên kia đã bị thương nặng, cậu chỉ cần quấy nhiễu hắn một tí là được, chuyện còn lại để tôi lo." Shoka yên tâm gật gù phân phó.

"Được." Koby đáp ứng một tiếng.

Sau đó hai người ăn ý tách nhau ra áp sát Muriel.

Tên Đại Tá này cũng không phải dạng có tiếng không có miếng. Tâm tình tức giận khiến gã bộc phát lực chiến kinh người, dù đã bị thương vẫn đánh ngang với hai người Koby.

Thậm chí là đả thương hai người không ít.

"Shoka, tốc chiến tốc thắng." Koby một kiếm bức lui đối thủ vội nói.

Vết thương từ trận đánh với Koba vẫn chưa hoàn toàn khỏi, dù sao thuốc cũng không phải một chút là phát huy tác dụng. Hiện tại lại trúng vài kiếm khiến hắn khó mà duy trì được.

Shoka không đáp, chỉ mạnh mẽ tăng cường độ công kích. Đầu quyền của gã như một cơn mưa dội xuống người Muriel.

Koby cũng không chịu kém cạnh, thanh Nodachi trong tay hắn mạnh mẽ chém liên tục.

Chính xác là đập liên tục.

Không hoa lệ, không màu mè, thuần tuý dùng sức mạnh vung kiếm.

Muriel càng lúc càng không chịu được, trong lòng sinh thoái ý.

Koby mắt sắc bắt được điểm này, lập tức quát lớn.

"Long Trảo Thủ!!"

Tay phải vẫn chém liên tục, tay trái lại hình thành thế trảo. Muriel thấy thế cả người lạnh toát mồ hôi. Shoka lại lần nữa bộc phát độ ăn ý, lao lên triền đấu với đối thủ.

"Liều…" Koby cắn răng một cái, vung tay đánh tới.

Ầm!!!

Muriel giương kiếm đón đỡ một trảo này, lực đạo ép tới mức hai tay gã co lại, sóng kiếm áp sát người.

Hai bên run rẩy giằng co.

"Khốn kiếp… Long Trảo Thủ." Koby lại gầm lớn một tiếng, thân thể dường như khẽ lui một chút, sau đó lần nữa búng tới.

Hự!!!

Hai tiếng kêu trầm muộn vang lên.

Một tiếng là của tên Đại Tá hộc máu bay vút đi, tiếng còn lại là của Koby.

Tên tóc hồng lúc này đang run rẩy ôm bàn tay trái bê bết máu ngồi gục trên nền đá.

Shoka thở hồng hộc nhìn Muriel nằm yên không nhúc nhích, trên ngực in hằn năm lỗ máu rồi xoay sang nhìn Koby.

"Dám giết Đại Tá, mau tiêu diệt chúng!!!"

Một tên có vẻ khá có quyền trong hải quân hoàn hồn gầm lên.

Gần ngàn tên hải quân lập tức phản ứng, điên cuồng tấn công. Hải quân nhanh chóng hình thành trận thế, từng lớp từng lớp binh sĩ cầm kiếm, thương tạo thành một vòng vây bên ngoài, bên trong là từng đội dùng súng liên tục khai hoả.

Ba quân hạm cũng không ngừng bắn pháo hỗ trợ.

"Lùi lại, mau lùi lại." Vài người dân sợ hãi hô.

"Tất cả rút lui, dùng pháo bắn yểm trợ." Shoka tức giận xông tới.

Người dân chạy tán loạn, dù sao họ vẫn chưa trải qua một cuộc huấn luyện chính quy nào.

Cũng may những tay bắn pháo trên kia vẫn giữ bình tĩnh phản công được.

Shoka hai mắt đỏ ngầu, mặc kệ trên thân trúng vài phát đạn, một mực đâm thẳng vào trận hình địch.

Gã như một con trâu, húc nát hàng ngũ hải quân, giết sâu vào bên trong.

"Shoka!!" Koby lo lắng kêu một tiếng, dù mạnh đến mấy bị trúng quá nhiều đạn vẫn phải chết, bọn họ không ăn Trái Ác Quỷ, không phải miễn dịch với đạn như hệ Logia hay đơn giản là người cao su như ai kia.

Tên tóc hồng lần nữa chịu đau, vung vẩy thanh Nodachi đánh tới.

Hải quân bị Shoka càn quét một hơi thế công cũng dần yếu bớt, Koby dễ dàng tiếp cận trận hình.

Sau đó…. Hắn tham gia vào tàn sát.

"Koby, tiêu diệt bọn dùng súng." Shoka đến gần hô một tiếng.

Koby gật đầu đáp ứng, nếu không tiêu diệt được lũ kia thì thương vong của người dân vẫn tiếp tục gia tăng. Tên tóc hồng len lỏi trong đám hải quân tránh cho đám phía sau bắn tới.

Khoảng cách càng lúc càng gần…

Koby cười gằn một cái, lợi dụng tối đa chiều dài hơn hai mét của thanh Nodachi chém tới.

Một tên hải quân, hai tên hải quân, tiếp theo là hàng loạt tên bị hắn mặc sức chém giết.

"Chạy mau!!!" Một tên hải quân sợ hãi quát.

"Toàn bộ lui về thuyền! Lui về thuyền."

Binh bại như núi đổ, tướng mất, quân tâm đại loạn, hải quân bại định.

Người dân lần nữa lấy lại tinh thần, bắt đầu tổ chức phản công.

"Koby, tuyệt đối không được để chúng thoát." Shoka một bên truy đuổi hải quân, một bên quát lớn.

Koby nghe xong nghi hoặc nhìn gã, dù sao đối phương cũng thuộc chính quyền thế giới, làm quá căng cũng không phải là ý hay.

"Bọn chó này thông đồng với Koba làm hại dân, chúng trốn chắc chắn không chịu an phận." Shoka bất đắc dĩ giải thích.

Koby gật đầu tỏ vẻ hiểu, dù sao cũng đã làm rồi, thêm tí nữa cũng chẳng chết gì. Nếu để đối phương chạy thoát, tuỳ tiện gán cho họ cái danh quân cách mạng cũng đủ khiến cả vùng biển này lầm vào thảm cảnh.

"Sau hôm nay chỉ sợ không còn được yên ổn." Koby cười khổ một cái rồi búng người nhảy lên một chiếc quân hạm, sau đó là một pha tàn sát.

Shoka cũng nhanh chóng lựa một chiếc khác, còn về phần lũ hải quân tán loạn bên dưới tự có người dân lo.

Cũng may lần này Muriel nghe tin Koba đại bại nên vội vã chạy đến, trên thuyền chỉ có quân đội thân tín của hắn, không có bọn tạp vụ hay đầu bếp gì đó, cũng đỡ phải tránh ảnh hưởng tới người vô tội.

Tàn sát kéo dài cả giờ đồng hồ vẫn chưa chấm dứt, máu chảy thành sông.

Koby tuỳ ý kết liễu một tên hải quân, sau đó nhảy lên khoang quan sát trên cột buồm thở hồng hộc quan sát.

Chiến cục đã định, hắn phải xác định cẩn thận xem có tên nào thoát hay không.

Nhưng nhìn khắp mặt biển không hề có một chiếc thuyền nhỏ nào tẩu thoát, ngược lại ở nơi xa dần xuất hiện một chiếc thuyền.

Một chiếc thuyền hải quân sơn màu hồng giữa thân thuyền, phía trên cột buồm, ngoài chữ Marine và dấu hiệu hải quân còn in rõ một chữ HINA to tướng.

"Đây là…" Koby toát mồ hôi từng hồi.

Cái tạo hình này có thể khá lạ lẫm, nhưng cái tên này thì không, ít nhất đối với ai xem nguyên tác đều không lạ lẫm với cái tên này.

Ngục Tối Hina.

Cực kỳ xinh đẹp, lạnh lùng và…. Mạnh mẽ. Năng lực Trái Ác Quỷ của cô ta cực kỳ không dễ chơi, chưa kể đến lục thức.

Koby liếc mắt nhìn phái dưới đầy rẫy xác hải quân liền cười khổ một cái. Chuyện này không cách nào giải thích được, trận này chắc chắn phải đánh.

Thuyền của Hina đến gần lập tức khai pháo bắn phá ba chiếc quân hạm, sau đó ầm ầm khí thế đâm vào.

Một bóng người màu tím sậm đoạt trước nhảy lên sàn tàu, tung cước đá bay vài người dân đứng gần đó.

Bụi mù bay đi, Koby dần thấy rõ hình dạng đối phương.

Vóc dáng cao gầy lồi lõm hoàn hảo với mái tóc màu hồng dài đến thắt lưng. Đôi mắt nâu tối cùng đôi môi đỏ mọng đang ngậm một điếu thuốc lá.

Hina mặc một bộ đồ màu tím sậm ôm sát bộc lộ hoàn toàn vẻ mị hoặc, bên ngoài khoác một áo khoác hải quân cùng đôi gang tay đen sậm.

"Hina… rất tức giận." Nhẹ nhả một ngụm khói, Hina gương mặt lạnh như băng gằn giọng.

Sau đó cô ta đột ngột di chuyển, Koby cũng di chuyển.

Koong!!!

Thanh Nodachi va chạm với cước của Hina.

Có điều cảnh tượng đoạn chân không xuất hiện, ngược lại một vòng xích đang hướng về phía Koby.

"Khốn kiếp." Koby tức giận mắng một tiếng sau đó búng người nhảy ra sau, cách đối phương một đoạn.

"Cô biết vừa rồi cô tấn công ai không!" Koby tức giận mắng.

"Một tên tự phụ rác rưởi." Hina hai mắt hằn học nhìn hắn.

Koby ngớ người một cái, sau đó lập tức hiểu đối phương hiểu lầm. Vừa định đính chính, ai ngờ phát hiện đối phương lại biến mất.

Cảm nhận tiếng gió bên tai, Koby vội tránh sang một bên, đồng thời vung kiếm phản kích.

Kiếm vừa chạm liền lui, hắn cũng không dám tiếp xúc với đối phương quá lâu.

Trái Ori Ori cũng không phải làm kiểng.

"Tất cả những người ở đây là người dân, bọn họ vô tội." Koby một bên đỡ đòn một bên quát lớn.

"Một lũ hung ác chống trả chính quyền." Hina ngậm điếu thuốc tức giận nói.

"Mẹ kiếp, cô chả biết cái quái gì cả!" Koby nổi sùng lên, hắn không nhịn được nữa, trở tay phản kích.

Nếu không phải biết nhân phẩm của đối phương thì hắn còn cho Hina và Muriel là một bọn.

Quá không biết lý lẽ.

Chịu mấy chục đòn, Koby cũng hơi có đánh giá về sức mạnh của đối thủ. Hina hiện tại rất mạnh, nhưng còn chưa đến mức độ như hai năm sau.

Koby dựa vào hai lần uống thuốc vẫn đủ sức cùng đối phương đánh một trận. Chỉ cần cẩn thận trái Ori Ori là được.

"Rankyaku." Hina quát lớn một tiếng rồi vung cước, một lưỡi cắt màu xanh nhạt bắn thẳng về phía Koby.

Hơi búng người né tránh, Koby lập tức vung thanh Nodachi phản công.

"Soru." Hina lại quát một tiếng, thân người phi lý biến mất, sau đó lần nữa xuất hiện phía sau đối thủ.

"Rankyaku."

Một cước đắc thủ, đá bay Koby sang một bên.

Ầm!!!

Đụng ngã vài bức tường gỗ, Koby miễn cưỡng ngồi dậy. Hơi lau vết máu trên khoé miệng, tên tóc hồng tức giận mắng.

"Lục thức chết tiệt."

"Soru." Hina lần nữa xuất hiện bên cạnh hắn.

"Đừng có quá đáng." Koby tức giận, bộc phát tốc độ kinh người, xuất thủ sau nhưng lại đến trước, một kiếm toàn lực chém thẳng về phía Hina.

Nếu cô nàng này trúng kiếm thì không chết cũng trọng thương.

Hina sững người không phản ứng kịp, chỉ có thể nhìn lưỡi kiếm to lớn dần tiếp cận.

Vào khoảnh khắc quyết định, Koby trở tay, đảo sóng kiếm quét tới, đem Hina đánh văng sang một bên.

"…"

Bụi mù dần tản, Hina trừng trừng nhìn hắn, lạnh nhạt hỏi

"Tại sao lại thu tay?"

Koby không đáp, ánh mắt hơi né, tuy vừa rồi chỉ dùng sóng kiếm, nhưng thanh Nodachi này cũng không phải loại thường, cộng thêm sức mạnh của hắn, vừa đủ đem bộ áo tím sậm kia rạch một đường, lộ ra lớp da thịt trắng nõn bên trong.

Tuy không phải là chưa thấy, nhưng cái dạng nửa kín nửa hở thế này vô cùng dụ hoặc.

Hina nhảy cảm để ý đến ánh mắt của hắn, sau đó lần nữa biến mất.

"Khoan đã." Koby miễn cưỡng đón đỡ một chiêu, sau đó vội vàng ngăn cản.

Ai ngờ đối phương vậy mà cách hắn một đoạn ngừng lại.

Ngoan vậy?

Koby bó tay nhưng cũng tranh thủ nói

"Bọn tôi là người dân ở vùng này, vốn dĩ hợp lại tiêu diệt bọn hải tặc Koba, ai biết cái tên Muriel gì đó lại đòi giết hết chúng tôi nên bọn tôi mới bất đắc dĩ phản kích.

"Ai mà tin." Hina gắt ngang một tiếng rồi lần nữa dùng Soru lao tới.

"Thứ không biết phải quấy." Koby lần nữa đón đỡ mắng.

Shoka bên kia cũng đã cùng người dân dẹp xong tàn dư, vội vàng tập hợp lại bao vây nơi này.

Đám thuộc hạ của Hina cũng đứng một bên trợ trận. Có điều bọn họ hiện tại chỉ khoảng ba mươi người, khí thế vô cùng yếu ớt.

"Con mụ chó chết, mẹ cái thứ mãn kinh kinh niên." Koby một bên khổ cực đón đỡ, miệng vẫn không khép lại một giây nào.

Sắc mặt Hina càng lúc càng đen, công kích ngày càng dữ dội.

"Mau dừng tay." Shoka gầm lớn một tiếng, ngăn cản hai người bên trong trận chiến.

Hina cùng Koby đánh một chiêu liền tách ra, nhìn về phía gã cao to.

"Đồng bạn của cô đã bị bắt, tốt nhất nên buông tay." Shoka chỉ chỉ ba mươi tên hải tặc bị người dân trói gô lại, lớn tiếng quát.

Muriel là tên thế nào gã biết được, giết đối phương còn có một con đường ăn nói. Nhưng người trước mắt gã không biết thế nào, nếu tuỳ tiện giết chỉ khổ đến người dân ở vùng này.

Shoka không phải là một gã chỉ biết giết bừa giết bậy.

"Hina vô cùng tức giận." Hina hai tay nắm chặt, lạnh lùng thốt, sau đó gằn giọng

"Mau thả họ ra."

"Bọn tôi thật sự không có ác ý." Shoka cố giải thích.

"Soru."

"Con mụ chết tiệt." Koby tức giận mắng một tiếng rồi lao lên ngăn cản, ánh mắt hắn chưa bao giờ rời khỏi cô ta.

Koong!!!

Hai người lại va chạm, sau đó bắt đầu đánh cực kỳ ác liệt.

"Khốn kiếp." Koby mắng một tiếng, hắn quyết định hạ ngoan thủ.

Tuy chủ nghĩa tôn trọng phụ nữ là tốt, nhưng hắn cũng không phải Sanji, tôn trọng đến mức ngu xuẩn.

Đối với Hina, chỉ còn cách đánh cho đối phương phục.

Tay hai xoay, thanh kiếm lập tức trở lưỡi, Koby hung ác đoạt trước tấn công.

Tốc độ, sức mạnh tất cả cùng hội tụ trong một kiếm.

Xoẹt!

Bên hông Hina xuất hiện một vệt cắt nhuộm đẫm máu tươi.

Khẽ lui vài bước rồi ôm hông ngồi gục xuống, Hina kiêng kỵ nhìn thẳng.

Koby không nói gì cầm kiếm đứng yên ở đó, vừa rồi hắn đã nương tay, nếu không vết cắt đó đã nằm ở nơi khác.

"Nếu cô còn không biết phải trái, tôi không ngại giết thêm vài người." Koby hai mắt lạnh lẽo, tàn nhẫn nói.

Hắn không phải là Koby nhu nhược trong nguyên tác, hắn là một Koby đã bước qua từng núi từng núi xác chết.

Khí thế, sát khí giờ phút này hoàn toàn hiển hiện.

"Một tên ác ma ngông cuồng." Hina cười nhạt che giấu cảm giác.

"Soru."

Hai người lần nữa chiến đấu.

"Nếu cô không dừng tay tôi sẽ hạ sát thủ." Koby tức giận nói.

Nhưng đối phương căn bản không quan tâm đến hắn.

Hừ lạnh một tiếng, tên tóc hồng chuyển kiếm sang tay trái, sau đó tay phải hoá thành trảo.

"Này, nhóc, không được…" Shoka toát mồ hôi lạnh, vội vã ngăn cản. Độ mạnh mẽ của chiêu này không phải chuyện đùa, ngộ nhỡ đối phương có chuyện gì bọn họ gánh không nổi.

"Long Trảo Thủ!!!" Koby mặc kệ gã tiếp tục đánh tới.

Hina cảm thấy nguy hiểm vội né tránh, nhưng Koby vẫn bám sát không ngừng, cuối cùng, vị nữ hải quân này vẫn trúng đòn.

Một búng máu từ đôi môi đỏ mọng kia bắn thẳng vào mặt Koby.

"Khốn kiếp." Hina gương mặt đỏ lựng, phần vì tức giận, phần vì ngượng ngùng.

Tức giận rất dễ hiểu, còn ngượng ngùng thì phải kể đến một trảo kia của Koby.

Vừa vặn nắm một đoàn mềm mại……..

"Chuyện này…." Koby xấu hổ lắp bắp, vừa rồi biết sai lầm đã thu hết tám phần lực đạo, cũng không biết có đem thứ này phá nát không nữa.

Nếu có chỉ sợ hắn sẽ bị trăm ngàn người phỉ nhổ.

Hai người chết lặng không làm ra bất kỳ phản ứng nào, cứ vậy một trên một dưới ngã xuống nền đất.

"Mau buông tay ra." Hina cả người vô lực, tức giận mắng, điếu thuốc trên miệng cô ta đã sớm bị Koby đánh bay.

Koby hơi ngại khẽ rụt tay định đứng lên, nhưng sau đó hắn lại thay đổi ý nghĩ, toàn thân đè lên đối phương cười khà khà nói

"Cô không chịu nghe tôi tôi không xuống."

"Mau cút ra." Hina tức muốn bể phổi, nhưng làm cách nào cũng không thể đẩy đối phương ra được, tên khốn này tuy không cường tráng nhưng cũng không phải là nhẹ.

Hina liều mạng giãy dụa, ma sát nên một đống lửa trong lòng Koby.

"Nguy…" Koby âm thầm thốt một tiếng, cái cảm giác khó khống chế lúc cưỡng hôn ba người Alvida lại đến.

Nhắc đến hôn, ánh mắt hắn khoá chặt bờ môi đỏ như lửa kia.

Cảm nhận ánh mắt của hắn, Hina chợt thấy không ổn.

Nhưng đã không kịp……….

Dưới ánh mắt ngỡ ngàng của hàng trăm người, Koby áp sát đầu xuống……….






----------
Tàu của Hina: https://vignette.wikia.nocookie.net/onepiece/images/9/93/Hina%27s_Ship.png/revision/latest?cb=20130305155525