Chương 32: Quyết Định Của Shoka

One Piece Trọng Sinh Thành Koby

Chương 32: Quyết Định Của Shoka

"Trời đẹp quá!!"

Koby nằm ngửa trên trên nóc thuyền, hai tay băng đầy vài trắng giương lên che ánh nắng chói vào mắt.

Cũng chẳng thể nói gì được, hiện tại hắn dùng chiêu Long Trảo Thủ vẫn quá miễn cưỡng, về sau có thể sẽ khác….

"Chim sao?" Koby nheo nheo mắt nhìn một con hải âu bay lượn trên bầu trời. Có điều nó cứ bay vòng vòng quanh thuyền.

Được một lúc, con hải âu đậu xuống mũi thuyền.

"Hải âu tin tức?" Koby hiếu kỳ nhìn con vật đầu đội nón trắng, trên cổ mang một túi đầy ấp báo cùng một túi nhỏ màu đỏ.

Hắn đúng là rất hiếu kỳ, con vật này bay khắp thế giới truyền tin, thậm chí là thu tiền được, bất kể là hải tặc hải quân hay ai nó cũng dám bán báo.

Cái can đảm này không phải ai cũng có, ít nhất Koby hiện tại không dám.

Cũng không cò kè mặc cả làm gì, tên tóc hồng tuỳ ý vứt cho nó vài tờ Beri rồi nhận một tờ báo.

Lần nữa ngồi dựa vào thành thuyền, Koby nhàm chán lật báo ra đọc.

Thật ra vào cái thời gian này cũng chẳng có tin tức nào "động trời" lắm. Đọc một hồi chỉ có một tin làm cho hắn chú ý.

Portgas D Ace cùng một gã Masked Deuce thành lập băng hải tặc Spade, dựa vào trái Mera Mera đánh ra một vùng trời.

"Masked Deuce." Koby trầm ngâm một thoáng, theo một số thông tin thì tên này cũng suýt sở hữu trái Mera Mera, chỉ tiếc là ăn chậm hơn người ta một nhịp.

Nhắc đến Ace, Koby cảm thấy hoài niệm một số chuyện kiếp trước..

"Cậu đang xem gì thế?" Giọng Alvida đột ngột vang bên tai doạ hắn giật bắn người sang một bên.

"Xem… xem báo." Koby lắp bắp trả lời, từ sau lần thoát khỏi tay Hina, mấy ngày nay ba người kia chỉ cần có cơ hội lại gõ hắn vài cái, hại hắn khổ không tả nổi.

"Báo sao?" Alvida giật phắt tờ báo trên tay hắn kỹ lưỡng đọc, đôi song sinh Yuki và Ume cũng bước đến.

Koby thở dài một hơi đứng dậy bước vào trong thuyền chuẩn bị đồ ăn. Mấy ngày nay bọn họ vẫn lênh đênh trên biển không dám vào bờ.

Đơn giản là vì mấy ngày trước Koby còn giết một tên Đại Tá Muriel nào đấy, chưa kể bồi thêm mấy chục tên hải quân, bốn người vẫn đang chờ đợi một tấm truy nã gửi đến.

Nói thật thì lúc đầu Koby cũng rất thích thú, dù sao lệnh truy nã cũng là một đặc sắc của thế giới này, nó khẳng định thực lực của người bị truy nã.

Nhưng sau khi được ba người Alvida đả thông một hồi hậu quả, hắn mới bắt đầu sợ hãi. Nếu bị truy nã hắn phải đối mặt trực tiếp với hải quân và một đám thợ săn hải tặc.

Cho dù hắn bị truy nã vài trăm ngàn Beri cũng có người muốn lấy mạng hắn, chưa nói đến việc hắn động đến một tên Đại Tá, tiền thưởng chắc chắc không ít.

Nhưng mà vừa nãy hắn cũng không thấy lệnh truy nã của mình.

Cho nên tâm tình hiện tại rất tốt….

"Xem ra cô ả hải quân kia giấu nhẹm đi rồi." Alvida trầm ngâm nhìn một bản tin tức ca ngợi Hina phối hợp người dân triệt phá băng hải tặc Koba, tiêu diệt tên Đại Tá biến chất.

"Chắc do chuyện tốt thằng nhóc này làm." Yuki bâng quơ nói.

"Tiêu!" Koby giật bắn người, tăng nhanh tốc độ bước đi.

"Koby…." Alvida nhẹ giọng kêu một tiếng, nhưng đủ để thời tiết chuyển lạnh.

"Cô ta lấy luôn tiền thưởng rồi." Ume cầm tờ báo đọc một lượt rồi đột nhiên nói.

"Tiền thưởng gì?" Yuki không kịp phản ứng.

"Tiền truy nã Koba, còn có Buttler." Ume khó chịu đáp, công sức đánh bán sống bán chết bị người ta lấy hết, ít nhiều gì cũng cả chục triệu Beri.

Koby run rẩy nhìn xung quanh ba người bốc lên từng "ngọn lửa đỏ rực", trong lòng âm thầm tính toán kế hoạch "bỏ trốn".

"Koby, lại đây một chút." Alvida cố tỏ vẻ hiền lành, êm giọng gọi.

"Tôi… tôi đi chuẩn bị thức ăn cái đã." Koby run rẩy cả người.

"Ăn muộn một chút cũng không sao, lại đây." Yuki lại gọi.

Koby kiên quyết lắc đầu, nếu hắn không bó tay đầu hàng thì ba người kia còn lâu mới bắt được hắn.

Căng thẳng dâng cao, cũng may có cứu tinh đến, chỉ có điều cứu tinh hơi lạ một chút.

Một con thuyền cỡ trung lướt trên mặt biển tiến đến gần họ. Thấy ba người kia nheo mắt cảnh giác, Koby âm thầm thở phào một hơi.

Nhưng sau đó hắn lại giật mình cảm thấy không đúng, bởi vì con thuyền kia hình như nhắm đến bọn họ, hay nói trắng ra là đuổi theo họ, nó dùng tốc độ tối đa tiếp cận.

"Mau căng buồm ra!" Koby quát một tiếng rồi vội vã chạy đi chuẩn bị.

Tên tóc hồng liều mạng chèo để tăng tốc độ, nhưng tốc độ của con thuyền phía sau quá nhanh, căn bản bọn họ không phải là đối thủ.

Koby gấp muốn khóc, gặp cường địch còn đối chọi nổi, nhưng bị đâm vỡ thuyền giữa biển rất là khó xử.

"Chuẩn bị chiến đấu!" Alvida vung vẩy thanh chuỳ, xoay người nhắc nhở đôi song sinh.

"Bảo vệ thuyền không lo." Koby tức giận mắng một tiếng, ba người này hiếu chiến đến phát điên rồi.

Nhưng mọi chuyện không phải theo ý muốn của hắn mà thay đổi, con thuyền lạ nọ "uy mãnh" lướt tới. Nó khẽ chuyển hướng một chút nhưng thân hai chiếc thuyền vẫn va chạm mạnh vào nhau.

Thành thuyền vỡ một mảng lớn, từng tiếng vang như đập mạnh vào tâm hồn yếu ớt của Koby.

"Xông lên!" Alvida quát nhẹ một tiếng.

"Koby, Alvida, mọi người ổn cả chứ?" Từ trên thuyền lạ vang lên một giọng nói ngăn cản họ lại.

Koby sững sờ, hơi định hình một chút rồi kinh ngạc hỏi

"Shoka?"

"Sao vậy, mới mấy ngày không gặp thôi mà." Shoka tung cả cái thân thể khổng lồ của gã rồi ầm ầm rơi xuống sàn thuyền của Koby.

"Ông đến đây làm gì?" Alvida hỏi một câu, đồng thời đánh mắt ra hiệu Yuki và Ume đề cao cảnh giác.

Bọn họ lúc trước hoà hợp dựa trên cơ sở đối địch với Koba, hiện tại hai bên hoàn toàn không có ràng buộc nào, ai biết được Shoka có gây bất lợi cho họ hay không.

Koby ổn định tốc độ của thuyền rồi bước xuống đứng cạnh Alvida, trên con thuyền kế bên còn đứng khá nhiều người, hắn phải sẵn sàng cho bất kỳ trường hợp nào.

"Tôi muốn theo cậu." Shoka nhìn chằm chằm Koby, vỗ ngực thản nhiên nói.

"Theo tôi… ý ông là sao?" Koby bị doạ choáng váng, đầu óc hắn không theo kịp hoàn cảnh.

"Ý của tôi là vậy." Shoka thành thật đáp.

"Nhưng mà theo tôi làm gì chứ? Tôi còn chẳng biết mình đi đâu." Koby nhíu mày đáp, hắn nói điều này không phải để khước từ đối phương mà là sự thật, hắn chẳng biết tương lai của mình thế nào.

Rất mịt mờ.

"Ai biết, tôi theo cậu là được." Shoka cũng chẳng thèm quan tâm.

Koby muốn từ chối, nhưng không biết phải nói thế nào cho đúng. Alvida liếc hắn vài cái rồi chen vào

"Vừa tiêu diệt Koba, ông không ở lại giúp người dân ổn định lại sao."

Cái thế giới này đầy rẫy nguy hiểm, tàn dư của băng Koba còn một đống, hơn nữa nơi đó rất gần với nhiều căn cứ hải tặc, điển hình là băng Alvida trước đó. Bọn chúng sẵn sàng ra tay với một khu vực khổng lồ đó.

"Hải quân đã cho vài hạm đội đến đó ổn định, đồng thời thanh trừng một đám quan chức dính líu đến vụ này." Shoka cười cười giải thích rồi nói tiếp

"Hơn nữa trách nhiệm của tôi chỉ là tiêu diệt Koba, ngoài ra tôi không có bất kỳ ràng buộc nào với nơi đó nữa."

"Dù là thế, nhưng ông cần gì phải theo bọn tôi." Yuki thấy Alvida hơi ngây người lập tức tiếp lời.

"Không biết… tôi chỉ thấy theo cậu ta là lựa chọn đúng." Shoka nhìn chằm chằm Koby đáp.

"Ông còn bị truy nã, sẽ rất rắc rối." Yuki trực tiếp nói thẳng.

"Điều này thì cô yên tâm, cô Hina đã giúp tôi, mượn nhờ công trạng lần này cộng với dân chúng ủng hộ nên lệnh truy nã đã bị xoá bỏ. Nói cách khác hiện tại tôi là một dân thường." Shoka nở một nụ cười nhẹ nhõm đáp.

Bốn người Koby nhất thời không biết nói gì cho phải, đối phương khăng khăng một mực không chịu đi, bọn họ cũng chẳng có cách nào. Trầm mặc một lúc, Koby sực nhớ đến một chuyện liền hỏi

"Vậy còn tôi thì sao, hải quân có ra lệnh truy nã tôi không?"

Shoka liếc nhìn hắn thật sâu, ánh mắt tràn ngập ý tứ sâu xa doạ Koby chột dạ từng hồi. Nhìn một hồi, gã mới thu hồi ánh mắt nói

"Vị Thiếu Tá Hina kia ôm toàn bộ trách nhiệm vào mình. Cô ta tranh cãi hơn hai ngày với tên thanh tra vì chuyện này."

Nghe được đáp án, Koby lập tức cảm nhận ba ánh mắt rét lạnh chế giễu nhìn về phía mình.

"Còn tiền thưởng thì sao?" Ume lên tiếng hỏi, vị nữ kiếm sĩ này cực kỳ canh cánh việc này.

"Lúc đầu Hina tính chia một ít, nhưng chẳng biết sao lại nổi giận đập phá đồ lung tung rồi không đưa bất kỳ xu nào." Shoka thành thật đáp.

Lại một lần nữa, toàn bộ ánh mắt đổ dồn về phía Koby. Tên tóc hồng chỉ có thể cười khổ, nhưng trong lòng âm thầm tính toán.

Hơn chục triệu Beri đổi lấy hai nụ hôn của Hina, thậm chí rất có khả năng là nụ hôn đầu.

Chuyện này rất lời, thậm chí là lời đậm.

"Nhưng không sao…." Shoka tiếp tục nói, gián tiếp giải vậy cho Koby "Tôi có một số tin tức… về nơi cất giữ tài sản của Koba."

"Tài sản của Koba." Mắt bốn người Alvida hoá thành hình Beri.

Đừng nhìn tiền Beri của băng mũ rơm trong nguyên tác quá ít ỏi. Thực tế bọn họ chi tiêu rất nhiều cho việc vặt mà nguồn thu cơ bản là không có. Nên cả băng luôn luôn khốn đốn vì tiền, nếu không phải Nami điều tiết tốt thì đừng nói đến chuyện phiêu lưu.

Còn về những băng hải tặc chuyên cướp đoạt bốn phía như Arlong, Koba tiền bạc chất thành núi, vài trăm triệu là chuyện bình thường. Trên thực tế, một gia đình bình thường tiêu tốn khoảng gần trăm ngàn đến năm trăm ngàn Beri một năm.

Một hòn đảo mấy ngàn hộ như vậy, mà "lãnh địa" bị cưỡng chiếm không hề nhỏ. Dù dùng biện pháp thu thuế nhẹ nhàng cũng đã là một con số khủng khiếp, chứ đừng nói đến chiếm đoạt.

Koba đã hoành hành được bao lâu? là hơn chục năm, số tiền tích góp của hắn vô cùng khổng lồ, từ việc có thể dư dả đóng mấy chục chiếc chiến hạm cỡ lớn là có thể nhìn ra được.

Cho nên…. Bốn người Alvida bị dụ hoặc.

"Nó ở đâu?" Alvida đoạt trước gấp gáp hỏi.

"Đợi đến đảo tiếp theo mua một ít vật dụng tôi sẽ dẫn đường." Shoka cười đáp.

"Hiện tại tôi đi theo được chứ?"

"Được."