Chương 56: Giao dịch

Nghịch Hồi Saigou Izayoi

Chương 56: Giao dịch

Chương 56: Giao dịch

"Đi rồi à..."

Izayoi vừa lầm bầm vừa cúi người xuống nhặt tấm bảng vàng lên.

Sau đó cậu nhảy trở lại mặt đất, đi tới chỗ Shiroyasha và nữ nhân viên.

"Thế, bà tới đây làm gì vậy? Tôi không thể giả vờ như chưa từng nghe bà mắng tôi là đồ điên đâu."

Cậu nhướng mày nói, tỏ vẻ không hài lòng.

"Ngươi không điên thì sao lại làm mấy chuyện này?" Shiroyasha cũng không chịu nhún nhường, ngẩng đầu lên gắt gỏng.

"Chuyện này là chuyện gì? Tôi không nhớ mình có làm cái gì tệ tới mức gây hậu quả để bị gọi là điên cả."

"Còn chuyện gì? Nhìn xem bãi chiến trường của hai ngươi đi! Cái đó không gọi là hậu quả được..."

Shiroyasha vừa nói vừa chỉ tay vào khu phố mà Izayoi và Faceless vừa chiến đấu trước đó, nhưng bà bỗng nhiên im bặt, ngón tay khựng lại giữa không trung.

Vốn dĩ bà cho rằng hai cường giả cấp bậc cỡ Izayoi và kỵ sĩ nữ vương chiến đấu với nhau thì sẽ gây ra ảnh hưởng nghiêm trọng tới hoàn cảnh xung quanh. Lần trước, sa bàn đêm trắng của bà tan nát vì trận chiến của hai đứa ranh con Izayoi. Khó mà tin được chỉ đổi Sakamaki Izayoi thành kỵ sĩ nữ vương, một người cũng mang sức tầm đó mà không gây ra thiệt hại nào.

Nhưng mà thực tế trước mắt lại không giống suy nghĩ của Shiroyasha.

Lúc nãy vì gấp gáp tới trận chiến này, mọi sự tập trung đều nhắm hết vào Saigou Izayoi nên bà không có hơi sức mà chú ý xung quanh. Bây giờ nhìn lại, cả phu phố hoàn hảo không chút tổn hại nào.

"Hậu quả nào?" Izayoi ung dung cười cợt.

"Nhưng... Nhưng... Sao có thể chứ?"

Shiroyasha mở to hai mắt cảm thấy khó tin. Ấn tượng trước khả năng phá hủy của Saigou Izayoi, bà gần như quên mất cậu cũng là cao thủ trong việc điều khiển sức mạnh.

"Tôi có phải loại người không biết chừng mực đâu."

Khoác khoác tay, Saigou Izayoi xoay người bỏ đi.

"Nếu không còn việc gì khác thì tôi đi nhé, còn cả một đống lớn mini game cần phải thắng đây."

"Phải rồi! Gift game!"

Câu nói cuối cùng trước khi đi của Izayoi làm Shiroyasha sực tỉnh.

"Đủ rồi đấy! Dừng cái hành động phá hoại cân bằng game của ngươi lại ngay!"

Bà chạy một mạch vượt lên trước, giơ hai tay ra chặn cậu lại, hậm hực xổ một tràng:

"No Name các ngươi vốn không có khả năng thắng rồi, lại nói, dù có thắng thì cũng chẳng được chút lợi ích nào, sao phải điên cuồng thu thập geass roll làm gì?"

"Sao lại không có chút lợi ích gì?"

Izayoi nói rồi lấy cái geass roll vừa thắng của Faceless ra gõ chát chát vào lòng bàn tay.

"Có phải bà không biết tình trạng của No Name bọn tôi ra sao đâu, nghèo tới không còn gì để nói. Có cơ hội kiếm một vố thì sao lại bỏ qua. Dù sao cũng đâu có luật nào giới hạn số lượng geass roll tối đa mà mỗi cộng đồng có thể lấy được chứ?"

Phải không?

Ánh mắt của cậu như muốn trêu tức Shiroyasha tới nơi.

"Ư..."

Nhưng bà lại chẳng thể làm gì khác hơn là chu môi rên rỉ một tiếng.

Quả thật luật game không hề giới hạn số geass roll mà một cộng đồng có thể sở hữu, cũng chẳng hề cấm cản việc thu thập nhiều geass roll cùng loại.

Xét theo lẽ này thì bà không có lý do gì để ngăn Saigou Izayoi cả.

Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là Shiroyasha sẽ bỏ mặc cho Izayoi muốn làm gì thì làm, không thì cái game quy mô lớn này sẽ kết thúc trong thất bại, kéo theo đó là danh tiếng của bà lẫn Thousand Eyes đi quét rác.

Nếu chỉ có vậy thì còn chịu được, song cái hệ lụy khủng khiếp nhất chính là Queen Halloween. Làm đối thủ lâu năm, chỉ cần Shiroyasha phạm phải một sai lầm bé tẹo, con nhỏ Nữ Vương đó cũng sẽ cắn chặt không nhả, chứ đừng nói là việc lớn thế này. Shiroyasha không muốn mình bị đối thủ chọc ngoáy suốt mấy trăm năm tiếp theo vì việc này đâu.

"Nếu ngươi không dừng lại thì ta buộc phải dùng biện pháp mạnh để chế tài ngươi đấy."

Dù là về công hay về tư, Shiroyasha cũng không thể để Izayoi tiếp tục được. N ói lý thì không có lý để thắng rồi, bà quyết định lật lọng luôn.

"Gì?"

Izayoi nheo mắt lại.

Câu nói này đúng là có sức uy hiếp nhất định.

"Bà mà dùng tới bạo lực thì tôi cũng không bó tay chịu trói đâu. Nghĩ kỹ hậu quả chưa bà già óc bã đậu?"

"Ngươi uy hiếp ta đó hả!?"

"Là bà uy hiếp tôi trước!"

Hai người trừng mắt lườm lườm nhau, không ai chịu thua ai.

"Thôi thôi! Bình tĩnh nào Shiroyasha đại nhân! Izayoi đại nhân!"

Ngay lúc họ chuẩn bị ra tay đánh nhau tới nơi rồi, nữ nhân viên cuối cùng cũng nhịn không được mà xen vào giữa hai người.

"Shiroyasha đại nhân, ngài mà đánh nhau thật thì vụ này sẽ chỉ có nước thành bê bối lớn hơn thôi chứ chẳng lấp liếm nổi đâu."

Lời này rất có lý, Shiroyasha không khỏi cẩn thận suy nghĩ lại.

Không như Saigou Izayoi hay kỵ sĩ nữ vương, bà không biết cái gì gọi là võ kỹ hay kìm chế cả. Đã ra tay thì kiểu gì cũng gây ra thanh thế lớn dẫn tới một đám diễn viên quần chúng.

Mấu chốt là cái thằng nhãi này cũng không yếu, với thần cách phật môn của bà hiện tại, muốn thắng tên nhóc đó một cách nhanh chống gần như là không thể. Có giam vào sa bàn cũng vô dụng, không một sa bàn nào có thể chịu nổi Mô Phỏng Sáng Tinh Đồ.

"Nghe gì chưa? Tối Cường Chi Phối Giả trực tiếp ra tay chèn ép một cộng đồng vô danh đó!"

"Nghe rồi, nghe rồi, có phải cái người tuân theo luật gift game mà vẫn bị buộc dừng không?"

"Sốc nhất là mang cái danh Tối Cường Chi Phối Giả mà lại không thể lập tức đánh bại người từ cộng đồng vô danh cơ!"

Nghĩ tới cái viễn cảnh trên, Shiroyasha cảm thấy mồ hôi lạnh bắt đầu rỉ ra sau lưng.

"Thế này không được, thế kia không xong! Ngươi muốn ta phải giải quyết chuyện này ra sao hả?"

Bà khoanh tay ngồi bệch xuống đất, ngoảnh mặt đi nơi khác.

Nữ nhân viên nhìn cái bộ dạng mặc kệ của Shiroyasha bằng cái nhìn chán nản và ái ngại.

"Cho phép tôi thay mặt Shiroyasha đại nhân được tiếp quản chuyện này, Izayoi đại nhân."

Cô thở dài rồi chuyển sang nhìn Izayoi.

Tôi có một chủ ý, không biết ngài có hứng thú nghe hay không."

"Nói nghe chút."

Izayoi gật đầu tỏ vẻ hứng thú, không phải hứng thú với nội dung mà cô sắp nói mà là với thái độ của cô lúc này.

Kể từ đêm hôm đó, thái độ của cô với cậu rõ ràng đã tốt lên rất nhiều, so với trước đây thì như là hai con người khác biệt. Hoặc ít nhất thì cô cũng tỏ vẻ như thế trước mặt cậu.

Saigou Izayoi không rõ nữ nhân viên có phải là loại phụ nữ truyền thống chỉ nhận duy nhất người đã lấy đi lần đầu của mình hay không, nhưng ảnh hưởng của chuyện này đối với cậu không xấu.

"Thousand Eyes chúng tôi tình nguyện mua lại tất cả số bảng vàng mà ngài sở hữu với giá cao, chỉ hy vọng sau đó ngài không quấy rầy gift game nữa, để nó có thể tiến hành trong êm đẹp. Như vậy được chứ?"

"Này, sao cô nói như thể tôi là thành bất hảo thế hả?"

Izayoi nửa đùa nửa thật mà phàn nàn.

"Ngài nghĩ thế nào?"

Không phản ứng với câu nói không rõ là đùa cợt hay nghiêm túc của cậu, nữ nhân viên lặp lại một lần nữa.

"Bán cho Thousand Eyes và bán cho những cộng đồng đồng khác thì có gì khác biệt."

Thấy cô như vậy, Izayoi cũng chỉ đành nghiêm túc nói chuyện.

"Ngài cũng biết Thousand Eyes là liên minh thương nghiệp hàng đầu khu vườn nhỏ rồi, nếu như ngài từ chối bán cho Thousand Eyes thì tôi nghi ngờ việc những cộng đồng khác dám giao dịch với ngài đấy, Izayoi đại nhân."

"Ặc."

Cuối cùng thì vẫn quy về việc uy hiếp à?

Izayoi suýt thì bị sặc.

Cậu gãi gãi đầu ngẫm nghĩ, giờ chưa phải lúc để vạch mặt với Thousand Eyes. Coi như là cậu nể mặt nữ nhân viên đi.

Với cả kết quả như vậy cũng không tệ.

"Cũng được." Saigou Izayoi gật đầu.

"Thành giao."

Đạt được thoả thuận, nữ nhân viên mỉm cười, tươi sáng như mặt trời ban mai.

***

Mang theo túi lớn chứa tiền vàng do Thousand Eyes phát hành, Saigou Izayoi nhàn nhã dạo quanh khu vực kinh doanh của những cộng đồng vẫn đang hăng máu bày quầy hàng buôn bán.

Bọn họ nói cậu không được tham gia gift game nữa chứ đâu có nói là cậu không được tham quan đâu.

Náo nhiệt như vậy, dạo quanh một vòng rồi trở về sau cũng được.

Trong lúc lơ đễnh, Izayoi tình cờ đi đến một cửa hàng tạm thời được dựng bằng vải bố với tiêu chí của Will O Wisp vẫn đang đóng chặt cửa. Thỉnh thoảng có tiếng tranh cãi từ bên trong vọng ra. Có vẻ như vì vấn đề lục đục nội bộ mà tới giờ bọn họ vẫn chưa thể mở cửa bán hàng.

"Đủ rồi đấy Izayoi!"

Ban đầu Saigou Izayoi không để tâm mấy, chỉ nhìn qua một cái đã không còn hứng thú nữa, nhưng khi cậu đi ngang thì bỗng nghe thấy người bên trong gọi tên mình.

"Ừm?"

Hơn nữa cái giọng đó còn khá là quen tai. Bước chân của cậu dừng lại, tự động lùi về sau, dịch tới trước cánh cửa vải bố vẫn còn đóng chặt.

"Cậu cứng đầu vừa thôi! Tới nước này mà vẫn còn không chịu hợp tác ư? Có thôi đi không?"

Giọng nói lúc nãy tiếp tục lên tiếng, có chút chán nản và giận dữ.

"Cô mới là người nên thôi đi ấy Kuro Usagi! Lần ra lệnh duy nhất của cô đã dùng cho việc bắt tôi mặc bộ đồ này rồi, cô không còn quyền bảo tôi phải làm gì nữa đâu."

Giọng nói thứ hai vang lên, chứa đầy sự bực bội và khó chịu.

"Thôi nào Izayoi. Mặc cũng đã mặc rồi, cùng nhau ra ngoài một chút thì có sao đâu."

Giọng nói thứ ba bất đắc dĩ khuyên nhủ.

"Không được rồi Asuka, mini game bắt đầu được một lúc rồi, còn dậm chân ở đây thì chúng ta thua chắc!"

"Nói đúng lắm Leticia, để Asuka và Kuro Usagi khuyên bảo Izayoi, hai chúng ta đi trước."

Giọng nói thứ tư và thứ năm có vẻ vội vàng.

"Các người thật sự định ra ngoài mời chào khách hàng với bộ dạng này à?" Giọng nói thứ hai cáu kỉnh ngăn lại.

"Thôi Izayoi, cậu chỉ tỏ vẻ như thế vì chính mình cũng là người trong cuộc thôi. Tôi cá là nếu tôi không bắt cậu phải mặc cùng thì trăm phần trăm cậu sẽ hứng thú bừng bừng mà nhìn chúng tôi làm việc rồi."

Giọng nói đầu tiên cằn nhằn, có thể nghe thấy tiếng quạt giấy đập bôm bốp cùng lúc với tiếng nói.

"Người lạ thấy thì còn đỡ, nhưng để người quen thấy thì sao? Shiroyasha chẳng hạn. Với cả đừng bảo là tôi không nhắc trước, Saigou chắc vẫn còn đang lảng vảng bên ngoài đấy!"

"Giờ không phải lúc lo chuyện đó, bọn tôi đi đây!"

Xoẹt một tiếng cửa vải kéo mở, khung cảnh bên trong cửa hàng hiện ra trước mắt Saigou Izayoi.

Trong đó có một vài kệ hàng gỗ và một chiếc xe đẩy lớn, tất cả đều chứa sản phẩm thủ công của Will O Wisp, từ giá nến, chân đèn đến ly tách, bộ đồ ăn... Tất cả đều là những mặt hàng cao cấp và xa xỉ.

Nhưng những cái đó lúc này lại ảm đạm không đáng chú ý, bởi lẽ hào quang của chúng đều bị người trong phòng lấn át.

Thời gian như ngừng lại, Kuro Usagi, Leticia, You, Asuka và ngay cả Sakamaki Izayoi trong bộ váy hầu gái ngắn màu trắng viền ren đen chết trân tại chỗ khi Saigou Izayoi bất ngờ xuất hiện từ ngoài cửa.

"Gì thế này...".

Cậu hít sâu một hơi.

"Event ngoài mong đợi à?"

Đáp lại Saigou Izayoi là gương mặt đỏ bừng và tiếng la thất thanh xấu hổ của mấy cô gái.