Chương 25: Sandora
Sau đó, nhóm mấy người Saigou Izayoi lên đường đến tổng bộ cung điện Salamandra do Shiroyasha yêu cầu.
"Các ngươi vui chơi nhiệt tình quá nhỉ?"
"Theo lời của bà thôi, hâm nóng bầu không khí lễ hội lên mà. Với cả, nếu không phải bị con thỏ ngốc này cản, tôi còn có thể khiến mọi chuyện náo nhiệt hơn nữa kìa."
Trên đường, Shiroyasha và Sakamaki Izayoi vừa nói vừa vui vẻ cười.
"Chuyện này thì có gì đáng để đắc ý hả?"
Kuro Usagi hét lên rồi dùng sức đập mạnh vào đầu Sakamaki Izayoi. Jin thì đang đau đầu bất đắc dĩ ôm lấy trán. Hai người Saigou Izayoi và You thì im lặng lơ đễnh đi ở cuối hàng.
"Có biết phải ngăn cô ấy bỏ cái ý định đập phá ngay trong tổng bộ Salamandra khó khăn thế nào không?"
Tai thỏ phe phẩy lên xuống, Kuro Usagi chỉ tay vào mặt Sakamaki Izayoi, bực tức kể lễ.
"Chưa hết, đập phá là chưa đủ, cậu ấy còn có ý định thách đấu người cùng cộng đồng nữa chứ! Nếu cậu dư thừa thể lực như vậy thì làm gì có ích hơn đi chứ!"
"Tôi vẫn luôn cho rằng không việc nào mình làm là vô ích cả. Cái gì cũng cực kỳ có ích... Cho niềm vui của tôi."
"Aaaaaa!!! Coi cậu nói kìa, thật tức chết mà! Còn cậu nữa Saigou Izayoi!"
Cơn giận của Kuro Usagi bất ngờ chuyển hướng.
"Ừ?"
Nghe thấy tên mình được nhắc tới, Saigou Izayoi thoát khỏi trạng thái lơ đễnh, vô thức kêu lên một tiếng.
"Cô ấy đã phiền phức thì cũng thôi đi, tại sao cả cậu cũng hùa theo luôn hả? Tôi tưởng cậu là người điềm tĩnh và trưởng thành nhất cả bọn chứ?"
Kuro Usagi đang nhắc tới chuyện Saigou Izayoi sảng khoái chấp nhận lời thách đấu của Sakamaki Izayoi khi nãy.
"Thôi nào, cô cũng biết đấy, dù là tôi có từ chối đi nữa thì cô ấy liệu có từ bỏ ý đồ không? Chi bằng chấp nhận luôn cho đỡ phiền phức về sau."
Một lần vất vả, cả đời nhàn nhã, đại khái chính là ý này.
"Nhưng mà... Nhưng mà..."
"Với lại, cả cô cũng làm thế còn gì?"
"Fu..."
Trước lý lẽ của Saigou Izayoi, Kuro Usagi bất lực cụp tai xuống. Cô không có tư cách để trách mắng cậu khi chính cô cũng làm như vậy.
Shiroyasha cố mím môi để bản thân không bật cười thành tiếng, tận lực tỏ vẻ nghiêm túc. Chủ của lễ hội, Sandora vẫn còn đang ở gần đây, bà không thể biểu hiện quá mức phóng túng được.
Nhóm người cuối cùng cũng tới được phòng yết kiến của tổng bộ Salamance. Nhìn thấy Sandora ngồi trên ngai vàng, gương mặt ủ rũ của Jin bỗng chốc trở nên tươi sáng hơn rất nhiều. Rõ ràng quan hệ giữa hai cô nhóc này rất tốt, hoặc đã từng như vậy.
Tuy nhiên trong đó không chỉ có mình Sandora mà còn có một người đàn ông mặc quân phục, trông giống như nhân vật thân tín, hắn bày ra tư thái của một người thượng đẳng, đi tới trước mặt nhóm người mà nhìn xuống.
"Chẳng qua chỉ là một đám không tên, vậy mà không chỉ gây bạo động trong trò chơi của chúng ta, còn nói người trên hành lang yết kiến như chốn không người, các ngươi nghĩ đây là đâu hả? Không biết phép tắc! Sao Shiroyasha đại nhân lại mang các ngươi tới làm gì? Nơi này vốn không phải chỗ mà lũ [No Name] các ngươi có thể..."
"Được rồi, Mandora, chuyện này không phải nên để thủ lĩnh của các ngươi, Sandora quyết định sao?"
Shiroyasha lên tiếng nhắc nhở người đàn ông tên Mandora kia.
"Này, Shiroyasha, nơi này trông có vẻ không chào đón bọn này cho lắm. Tôi về nhé?"
Sakamaki Izayoi tiếp lời. Việc họ tới đây là do Shiroyasha nhờ vả, dù không rõ tại sao nhưng nhiêu đó còn chưa đủ để mà bị đối xử như thể bọn họ cố tình tới đây để trèo cao thế này.
"Cái này thì tôi đồng ý. Chúng ta về thôi."
Người lên tiếng sau đó là Saigou Izayoi. Cậu biết lý do Shiroyasha đưa họ tới đây là gì, còn không phải là hỗ trợ chống lại tai hoạ sắp ập tới sao? Nội dung tiếp theo của cuộc trò chuyện này cậu đã sớm biết, nếu không phải Shiroyasha yêu cầu thì Saigou Izayoi đã bỏ về từ lâu. Thái độ không chào đón này càng làm củng cố suy nghĩ đó của cậu. Dù sao quan hệ trước đây của cậu và Mandora cũng không kém Laius về sau là mấy, không có lý do để nể mặt hắn. Đó là còn chưa kể ấn tượng của cậu về cách làm việc của người đàn ông này cũng chẳng tốt lành gì.
"Thôi nào hai người... Chúng ta..."
Jin bối rối lên tiếng, nhưng nhất thời cũng chẳng biết phải khuyên nhủ ra sao.
"Mọi người..."
"Đừng nói gì cả Kuro Usagi, còn ở đây lát nữa có khi là thành xung đột đấy. Cô có thể giữ chân tôi nhưng có thể giữ cả hai người cùng lúc không?"
Kuro Usagi hết nhìn Sakamaki lại nhìn Saigou, cũng chẳng biết nên nói gì, làm gì. Nếu chỉ có Sakamaki Izayoi thì cũng thôi, thêm cả Saigou Izayoi vào thì quả thật cô phải chịu bó tay thôi.
You thì không cần để ý, vì Saigou Izayoi ở đây nên đầu óc của cô vẫn còn đang ở đâu đâu.
Tình huống diễn biến theo chiều hướng bất hoà và thái độ ương ngạnh của hai Izayoi khiến Sandora cảm thấy hơi chùn bước. Tuy vậy Sandora vẫn đứng dậy khỏi ngai vàng thượng vị hào hoa giữa phòng yết kiến, nói với Sakamaki Izayoi và Kuro Usagi:
"Quý Tộc Khu Vườn Nhỏ và minh hữu. Rất cảm ơn mọi người đã tới tham gia lễ Hoả Long Đản Sinh hôm nay. Về phần những công trình kiến trúc do hai vị phá hủy đã sớm được Shiroyasha đại nhân hỗ trợ sửa chữa thoả đáng, như một kỳ tích, không có bất kỳ ai vì đó mà bị thương. Vì vậy ta sẽ không truy cứu sự tình lần này. Đồng thời cũng xin thay mặt Mandora tạ lỗi với mọi người."
"Đúng là lòng dạ rộng lớn ha."
Sakamaki Izayoi cười nhạt, không rõ là đang tán thưởng hay đang mỉa mai. Nhưng giọng điệu của cô đã dịu đi đôi chút, có lẽ là vì không muốn tỏ vẻ thô bạo trước một người hiểu lễ nghĩa như Sandora.
Chậc. Mandora hung hăng tặc lưỡi một cái.
Kuro Usagi vuốt ngực nhẹ nhõm thở ra một hơi, cô vô thức liếc qua chỗ Saigou Izayoi, cậu cũng đã thôi không quay đi nữa, hoà hoãn nhìn lên Sandora.
"...Ừm. Cơ hội tốt đây, sẵn tiện nói tiếp việc lúc sáng luôn vậy.
Shiroyasha liếc mắt ra dấu với Sandora.
Hiểu ý của bà, Sandora bảo toàn bộ lính canh lui ra ngoài, chỉ để lại thân tín là Mandora bên cạnh. Trong phòng yết kiến, ngoại trừ họ thì chỉ còn lại nhóm người Izayoi.
Những người khác vừa rời đi, Sandora đã nở một nụ cười ngây thơ phù hợp với tuổi của mình, nhảy khỏi ngai vàng.
"Jin! Lâu quá không găp! Nghe tin cộng đồng của cậu bị ma vương tập kích, mình đã lo lắng lắm may mà cậu không sao!"
"Cảm ơn, nhìn cậu khoẻ mạnh thế này mình cũng vui lắm."
Jin cũng đáp lại với một nụ cười.
"He he, nghe cộng đồng của cậu bị tấn công, thật sự mình rất muốn chạy qua gặp cậu, nhưng bệnh tình phủ thân chuyển biến xấu cộng thêm lễ đăng cơ làm mình một mực không có cơ hội đi."
Sandora phát ra tiếng cười xấu hổ thanh thúy như chuông bạc.
"Thế cũng đành chịu thôi, chỉ là tớ không ngờ Sandora lại có thể trở thành Giai Tầng Chi Phối Giả..."
"Ai cho phép [No Name] gọi thẳng tên Giai Tầng Chi Phối Giả bắc khu hả, con nhóc vô lễ!"
Trong lúc cuộc đối thoại của Sandora và Jin đang diễn ra êm đẹp và hoà thuận, Mandora đột ngột nhe nanh, rút kiếm sau lưng ra chém về phía Jin. Ngay lúc lưỡi kiếm sắp chạm vào cổ Jin, hai bóng người đột nhiên loé lên.
Keng!
Một tiếng kim loại chạm đập mạnh vào vật cứng vang lên chói tay. Lưỡi kiếm sắt bén của Mandora bị chặn đứng ngay trên đầu Jin bởi cổ tay của Saigou Izayoi. Mandora chỉ cảm thấy lòng bàn tay tê dại, còn chưa kịp kinh ngạc, hắn đã cảm thấy bụng mình đau nhói, cả người bay ngược ra sau như đạn pháo, nặng nề đập mạnh vào chiếc ngai vàng trống rỗng bên kia, khiến nó vỡ vụn.
"Coi như là người quen đánh nhau thì cái này cũng quá mức đi? Ngươi căn bản không hề định dừng lại đúng không?"
Sakamaki Izayoi hạ chân xuống, tùy tiện cười nói. Chỉ là trong mắt cô lại không có chút ý cười nào, thay vào đó là sự sắt bén như một thanh lợi kiếm, phảng phất bất cứ thứ nào chạm vào cũng sẽ bị cắt thành hai nửa.
"Lũ không tên rác rưởi các ngươi!"
Mandora lồm cồm bò dậy giữa những mảnh vụn của chiếc ngai vàng, khoé miệng rỉ máu, hắn phẫn nộ hét lên.
"Được Giai Tầng Chi Phối Giả bắc khu mời tới dự lễ, còn chiếu cố khắp nơi, thế mà không biết ơn nghĩa. Không chỉ hành động vô lễ, làm tổn hại uy nghiêm của Salamance, mà còn động tay đánh người, các ngươi đã nghĩ đến hậu quả chưa?"
"Nhìn thế nào cũng là ngươi ra tay trước đi? Lẽ nào định đổi trắng thay đen sao?"
Sakamaki Izayoi và Mandora trừng mắt nhìn lẫn nhau.
"Anh Mandora, No Name là minh hữu của chúng ta trong quá khứ! Là chúng ta tự tiện xé bỏ minh ước, tiếp tục đối đãi họ thế này chỉ trái với lễ tiết của chúng ta!"
Sandora vội vàng xen vào giữa hai bên để ngăn cản.
"So với lễ tiết thì uy vọng còn quan trọng hơn. Anh đã từng nói với em rồi, mềm yếu là lý do em bị coi nhẹ đó!"
Mandora đứng phắt dậy, lau máu trên khoé môi, hắn chập chững bước tới trước hai người Izayoi, lớn giọng gầm thét.
"Shiroyasha! Bà chỉ định đứng nhìn thôi hả?"
Saigou Izayoi nhìn hắn một cái rồi quay sang nhìn Shiroyasha, chất vấn.
"Đủ rồi! Mỗi bên lùi một bước đi!"
Shiroyasha đành phải lên giọng khuyên ngăn, nhưng Mandora vẫn không chịu lùi bước.
"Thousand Eyes cũng đừng xen vào việc của người khác. Dù là Giai Tầng Chi Phối Giả như nhau, nhưng cũng phải biết tự kiềm chế bản thân đừng lấn quyền chứ! 'Nam huyễn thú, bắc tinh linh, đông xuống nói' câu nói này thật chính xác. Lời đồn lần này có phải cũng do dông khu bày ra vì ghen ghét với bắc khu không?"
"Mandora, anh mới là người nên tự kiềm chế lại. Quá mức lắm rồi đấy!"
Sandora không thể nhìn tiếp được, mở miệng trách cứ.
"Quá mức? Giờ em nói ai quá mức? Kể cả khi anh là kẻ bị đánh ư?"
Bụp!
Bốp!
Hai tiếng vang khô khốc, Mandora ăn phải hai đòn trọng kích, một vào ngực, một vào cổ, bất lực nằm lăn ra đất.
Sakamaki Izayoi lặng lẽ giơ ngón cái lên với Saigou Izayoi, nắm cổ áo Mandora ném qua một bên, rồi mới quay lại nói với Shiroyasha và Pandora:
"Yên tĩnh hơn rồi đấy, bàn chính sự nào? Lời đồn là sao? Có liên quan gì tới việc nhờ bọn này trợ giúp sao?"
"Anh Mandora!"
Sandora vừa mới theo kịp tình hình, lo lắng gọi to, ánh mắt nhìn về phía Saigou Izayoi và Sakamaki Izayoi đã nhiều thêm mấy phần khiếp đảm.
"Đừng lo, bọn nhóc này biết phân tấc, tình trạng của hắn không nghiêm trọng đâu, chắc vậy. Ít ra thì cũng chưa tới nỗi chòm sao bị gỡ khỏi bầu trời như Perseus."
Shiroyasha dịu dàng an ủi.
"Cái gì bị gỡ khỏi bầu trời cơ?"
Nhưng những gì bà nói chỉ khiến Sandora kinh hãi thêm.
Để mặc Mandora và lại cho Jin và Kuro Usagi lo, Shiroyasha kéo theo Sandora đang khiếp đảm đi tới trước mặt Hai Izayoi, lấy ra một phong thư đưa cho hai người.
"Trong đó có lý do ta nhờ các ngươi hỗ trợ, tự mình xem đi."
Xác nhận nội dung bên trong, nụ cười tùy tiện trên mặt Sakamaki Izayoi thường ngày biến mất, hiếm thấy trở nên trầm tư. Saigou Izayoi đã biết trước thì lùi lại một bước, nhìn vào xa xăm.
Thấy được biểu cảm hiếm thấy trên gương mặt Sakamaki Izayoi, Kuro Usagi chạy tới tò mò ghé mắt nhìn vào bức thư, muốn xem thử thứ gì có thể khiến một Izayoi vẫn hay cợt nhã có biểu cảm như vậy.
Trên đó chỉ có một câu.
"Lễ Hoả Long Đản Sinh có báo hiệu của [Ma Vương đột kích]."
Lần này tới lượt Kuro Usagi cảm thấy kinh hãi.