Chương 31: Đêm dài (2)

Nghịch Hồi Saigou Izayoi

Chương 31: Đêm dài (2)

Chương 31: Đêm dài (2)

You khó khăn nuốt một ngụm nước bọt, dường như di chứng từ mấy viên kẹo lúc sáng Izayoi đưa cho vẫn còn đó khi mà cô dần thấy cơ thể nóng lên và miệng lưỡi khô khóc chỉ bằng việc nhìn Izayoi và Leticia tác động lẫn nhau. Hai chân bỗng trở nên mềm yếu bất lực và bắt đầu run rẩy, không, cả cơ thể cô đều đang khẽ run lên trong những tiếng thở dốc kéo dài.

Cốc! Cốc!

Giữa lúc ngọn lửa dục vọng bỏng cháy sắp trùm lên ba người nơi đây, bên ngoài lại có tiếng gõ vọng vào.

Ban đầu cả ba không ai để ý, vì tất cả đều đang đắm chìm trong dục vọng. Nhưng rồi tiếng gõ trở nên dồn dập và bắt đầu trở thành tiếng đập hơn là gõ và giọng của Kuro Usagi vọng từ ngoài vào trong.

"Izayoi! Saigou Izayoi! Mở cửa đi!"

Ngay lập tức, cả ba người trong như bị chọc vào chỗ hiểm, giật thót cả lên.

Izayoi và Leticia đứng bật dậy, chỉnh sửa lại quần áo rồi đi đến sau cánh cửa. Về phần You, trong cơn hoảng loạn, cô chỉ biết bắt lấy cái chăn trên giường phủ lên người, trùm kín mít từ đầu tới chân.

"Có gì sao? Kuro Usagi?"

Hé mở cánh cửa sao cho vừa đủ để tầm mắt mình lọt ra ngoài, Izayoi cẩn thận hỏi.

Bên ngoài, ngoại trừ cô gái tai thỏ Kuro Usagi ra thì còn có một cô nhóc nhỏ nhắn tóc xanh rêu mặc một chiếc áo choàng rộng thùng thình không phù hợp với vóc dáng của mình. Jin, trưởng cộng đồng No Name cũng tới.

"Leticia đại nhân có đây không? Bọn tôi tìm ngài ấy khắp nơi rồi mà không có. Chỗ anh là nơi cuối cùng rồi."

Kuro Usagi nói với vẻ gấp rút và ái ngại.

Cảm thấy dường như cô thật sự có việc quan trọng cần gặp Leticia, Izayoi tránh người qua một bên, nhường Leticia đi tới.

"Ta đây, có gì sao Kuro Usagi?" Leticia vuốt vuốt mái tóc hoàng kim mềm mượt của mình, cố tỏ ra bình thường.

"Ngài đây rồi Leticia đại nhân, có một số việc cần ngài kiểm chứng nên..."

"Vấn đề sổ sách thôi, em và chị Izayoi đang lập kế sách phát triển cho cộng đồng nhưng có một vài chỗ bất cập lắm, chị có thể giúp em không?"

Jin tiếp lời Kuro Usagi.

"Không thể để mai được à? Cũng khuya lắm rồi."

Leticia trầm ngâm đáp.

"Không được ạ, nếu như dự đoán là đúng thì tình hình ngày mai chúng ta sẽ đối đầu với ma vương rồi, với cả nếu hoàn thành sớm thì chúng ta sẽ có cơ hội thành lập một mối liên hệ mới với Salamandra đấy ạ."

Jin trả lời ngay lập tức, xem chừng cô nhóc cũng gấp.

"Vậy sao... Xin lỗi nhé chủ nhân, chuyện của chúng ta phải bàn sau rồi."

Leticia cười gượng một tiếng, quay sang nói với Izayoi trong khi đưa một ngón tay lên che miệng, rồi lách người ra khỏi khe cửa, chuẩn bị đi theo Kuro Usagi và Jin.

"Có cần tôi giúp không?" Izayoi hổ.

Song Jin lại chỉ mỉm cười từ chối.

"Không đâu ạ, anh còn phải tham gia trận chung kết Quyết đấu của những Tạo Vật chủ nữa nên cữ nghỉ ngơi giữ sức đi ạ."

Trong mắt cô bé và Kuro Usagi, Saigou Izayoi chỉ là một người thường với võ kỹ phi thường, không phải siêu nhân hàng thật giá thật như Sakamaki Izayoi, những việc hại sức như thức đêm thì không nên làm phiền cậu.

Điều này tương tự với Asuka và You, suy cho cùng, Sakamaki Izayoi vẫn là tối cường chiến lực ở No Name, không nên so sánh với cô làm gì.

"Gặp lại sao, chủ nhân."

Nhìn theo ba người rời đi một lúc, Izayoi mới khép cửa lại, chưng hửng trở về giường.

Tính cả lúc sáng, hôm nay cậu đã bị Kuro Usagi làm cụt hứng hai lần rồi. Izayoi đang thật sự nghiêm túc nghĩ tới việc liệu mình có nên mua hạt giống cây ăn thịt thỏ trồng trong nông trường No Name hay không thì chợt nhận ra trên giường có một ổ chăn đang run rẩy. Từ trong ổ chăn đó, Kasukabe You thò đầu ra, lo lắng hỏi:

"Đi... Đi chưa?"

"Đi thì đi rồi..."

Izayoi tiến tới chỗ cô.

"Nhưng sao cô vẫn còn ở đây thế?"

Vừa nói cậu vừa giật phăng tấm chăn ra, cúi người đè lên You theo cái cách ban đầu mình đã làm. Cơn kích động và khoái cảm khi hôn Leticia khiến Izayoi quên mất ở đây vẫn còn một người nữa.

"Hay là cô cũng muốn? Chúng ta nên tiếp tục sao Kasukabe?"

Cậu nhấc một tay lên vuốt má You đồng thời vén mái tóc mai đã có chút bết dính vì mồ hôi của cô qua một bên.

Thật sự thì Izayoi chỉ định đùa một chút thôi, trải qua chuyện vừa rồi, dục vọng trong cậu đã vơi đi ít nhiều. Nếu You tỏ ý chống cự, cậu sẽ để cô đi ngay lập tức.

You nhìn vào mắt Izayoi một lúc rồi quay mặt đi, tránh không dám đối diện với cậu. Izayoi có thể nhận ra hơi thở nặng nhọc và những cơn run nhẹ từ người thiếu nữ bên dưới.

Giữa lúc bắt đầu thấy chán và chuẩn bị đứng dậy, Izayoi nghe thấy một âm thanh nhỏ bé như tiếng muỗi kêu.

"L...m...đi." You mấp máy môi.

"Hả?"

"Làm đi."

Cô lặp lại lần nữa, mắt nhắm nghiền lại, mặt đỏ như ráng chiều.

Izayoi cười nhẹ, bàn tay đang vuốt ve má You khẽ dùng lực, chỉnh mặt cô về phía chính diện trước khi cúi xuống để kết nối đôi môi nhau lại. Họ cùng hít thở sâu khi cảm nhận được tia lửa của lục vọng đã dược thắp lên, sự thoải mái và kích thích khi chạm vào môi nhau.

Đôi tay của You vươn ra sau đầu Izayoi, những ngón tay thon dài mềm mại chìm sâu vào trong mái tóc vàng rối bù của chàng trai đang đùa cợt với cơ thể mình.

Izayoi di chuyển tay trái theo bản năng, cởi bỏ lớp áo choàng trắng của cô trong khi môi họ không có dấu hiệu gì là sắp tách rời.

Tay phải cậu với lấy đùi cô và nắm chặt nó, kéo nó lên hông mình khi môi họ cuối cùng cũng không nhịn được được mà tách ra trong thoáng chốc rồi lại nhanh chóng áp chặt vào nhau với You là người chủ động cùng cuồng nhiệt ngày càng tăng.

Họ tay đổi tư thế trong một cú đảo người, giờ đây, You mới là kẻ áp đảo phía trên. Với chân trái khụy gối bên hông, cô cố gắng nhấc chân trái của mình vào giữa hai chân Izayoi nhưng một vòng tay thô bạo đã giữ chặt lấy eo You, kéo cô vào sát cơ thể bên dưới.


"Ưm... Izayoi..."

You lẩm bẩm trước khi lời nói của cô mất đi âm tiết, để cho cơ thể mình của đổ về phía trước và nằm đè lên người cậu như một chiếc chăn bông nóng bỏng và hấp dẫn. Quyến rũ đôi môi Izayoi khi họ say đắm chiếm nhau theo cả nhịp điệu và sự cạnh tranh. You là người đầu tiên chủ động cho sự bức phá, cô tự mình cạy môi Izayoi ra rồi lao vào trong bằng chiếc lưỡi nhỏ của mình. Ngay lập tức lưỡi của họ ngập ngừng chào hỏi nhau, trượt qua và chạm vào người bạn tình của họ khi You cuối cùng cũng có cơ hội nhẹ nhàng di chuyển chân tới đáy quần của Izayoi để tăng áp lực.

Cuộc giao tranh bằng miệng của họ xen kẽ giữa một điệu nhảy tinh tế và những cuộc tấn công của những kết cấu không xương thú vị. Izayoi lấy lại thế chủ động khi lật người và ép You vào tường, một tay giữ chặt đầu cô, tay còn lại dặt lên lưng You, rồi trượt dần xuống eo. Sự gần gũi và chuyển động mãnh liệt ngày càng tăng của You đã gây ra đủ loại phản ứng khiến ham muốn chinh phục dấy lên trong người cậu.


Cuộc chiến lưỡi trở nên ướt át hơn kèm theo tiếng thở hổn hển khi You bị ép tới quên thở, khiến Izayoi thích thú mở hờ mắt trước vẻ mặt đỏ bừng vì thiếu khí của thiếu nữ. Thật kích thích và khó tin khi cô gái ngày thường vẫn kiệm lời ít nói lại tỏ vẻ chủ động tới vậy, đặc biệt là khi không phải do ngoại vật tác động. Có vẻ việc nhìn mình và Leticia tình tứ đã dấy lên dục vọng trong cô, Izayoi thầm nghĩ. You thở ra một tiếng dài nhỏ khi một thứ gì đó cứng bắt đầu chọc vào bên dưới cô.

"Ưm!  Woah… Izayoi, anh…? You hỏi, nhếch miệng ra khỏi môi cậu để nhìn vào đôi mắt tím với biểu cảm trêu cợt mang đầy tính chiếm hữu và bá đạo. You duy trì đôi mắt mở to ngạc nhiên của mình trước khi mặt lại trở nên đỏ bừng vì nhận ra một chuỗi nước bọt trong suốt nối giữa môi dưới của cô với môi Izayoi.

"Lần này có vẻ không ai cản trở nữa nhỉ."

Izayoi bắt cầu cảm thấy mớ vải che phủ trên người đang cản trở và làm phiền bọn họ, rồi đưa tay vén áo You lên khỏi bụng cô, qua ngực rồi qua vai.

"Nếu cô không phản kháng thì thật sự không còn đường quay về nữa đâu."

" Ha..."  You phát ra một tiếng thở hổn hển nhỏ khi bộ ngực của cô ấy đột nhiên trần trụi trước mặt Izayoi. Tuy nhiên, thay vì phản kháng như lời cậu, cô gượng gạo đưa tay vào giữa hai người để bắt đầu tháo thắt lưng cậu.

"Cô quyến rũ thật đấy." Izayoi không thể không cảm thán khi ấn tay vào bộ ngực có kích thước khiêm tốn của cô, sự mềm mại của chúng cho phép lòng bàn tay cậu hoàn toàn bao trùm và chiếm hữu khi độ đàn hồi cùng nhiệt của cô được truyền rõ ràng qua nơi tiếp xúc.

"Đừng... Có mà lừa tôi. Tôi biết mình kém hấp dẫn nhất ở đây... Mà..."

You phản đối trong tiếng thở dốc, dù nhìn bề ngoài có vẻ không quan tâm, nhưng nói sao thì nói, Kasukabe You vẫn là con gái, cô vẫn luôn âm thầm so sánh mình và những người khác. Dễ thương thì còn có thể, nhưng quyến rũ ư? Cách Leticia với Kuro Usagi chắc phải vạn dặm.

Song, sự phản đối của cô chỉ khiến Izayoi cảm thấy hưng phấn hơn, cậu cúi thấp đầu, vùi vào nó vào ngực You trong một tiếng thở dốc thoả mãn.

"Lần này tôi sẽ không tha cho ai dám..."

Rầm!

Cửa phòng trực tiếp bị đá mở, nữ nhân viên bước vào với bộ dạng hung thần ác sát cùng đôi mắt thâm quần trong tiếng kêu "kya" hoảng loạn của You.

"Mấy người có thể nhỏ tiếng một chút không? Phòng tôi ngay cạnh bên đấy, chỗ này không có gift cách âm đâu."

Cô chỉ thẳng vào cặp nam nữ trên giường và bắt đầu khiếu nại.

"Thanh niên nam nữ dư thừa hoóc môn là chuyện bình thường. Nhưng nửa đêm rồi đấy, phải có ý tứ chứ..."

Còn chưa nói dứt lời, nữ nhân viên đã cảm thấy mắt hoa lên, lúc định thần lại thì chỉ nghe sầm một tiếng, cửa phòng bị đóng chặt sau lưng cô, cả người vô lực nằm ngửa ra giường, trên cổ tay giống như vừa mới bị đeo vào một cái vòng. Tuy ý thức vẫn còn đó nhưng cơ thể mất hết sức lực, muốn nhấc tay lên cũng đã vô cùng khó khăn, cả việc lên tiếng cũng không thể. Không, cả ý thức cũng đang dần mụ mị đi.

"Làm... Làm sao đây Izayoi? Cô ấy thấy, cô ấy thấy rồi."

"Có hai cách. Một là giết người diệt khẩu, cơ mà cô ta là nhân viên Thousand Eyes, làm thế thì chẳng khác gì lật mặt với Shiroyasha cả. Vậy nên tôi nghĩ chúng ta nên dùng phương án hai."

"Phương án gì?"

"Biến cô ta thành tòng phạm."

Trong ý thức mơ hồ, nữ nhân viên cảm thấy quần áo trên người đang bị một đôi tay nhỏ nhắn mềm mại cởi đi...