Chương 38: Chiến trận

Nghịch Hồi Saigou Izayoi

Chương 38: Chiến trận

Chương 38: Chiến trận

Cảnh Giới Bích, trước sức mạnh sánh ngang với chuyển động của lớp vỏ trái đất của Sakamaki Izayoi, Ratten bị hãm thật sâu vào bên trong tường thành, phát ra một tiếng rên đau đớn. Nhưng không để ả có thời gian để thở dốc, đòn tấn công tiếp theo đã đến ngay trước mặt.

Trợn trừng hai mắt, Ratten vận hết sức bình sinh để đẩy đống gạch vụn qua một bên, vừa kịp tránh đi cú đấm ẩn chứa lực lượng phá núi chẻ biển sát ngay sau.

Không có thời gian để thở phào nhẹ nhõm hay suy nghĩ vẩn vơ, Ratten bay lên cao dọc theo tường thành hòng kéo giãn khoảng cách với thiếu nữ tóc vàng. Nhưng hành động này cũng không mang lại hiệu quả gì khả quan.

Sakamaki Izayoi đào sâu cẳng chân mình vào tường thành, vững vàng chạy song song với mặt đất. Nếu chỉ nhìn thôi thì cảnh tượng này kỳ cục tới buồn cười, nhưng Ratten lại không thể nào cười nổi trước tốc độ mà đối thủ mình bày ra.

"Không thể nào! Sức mạnh này... Lẽ nào ngươi còn mạnh hơn cả hắn!?"

Ratten kinh hoảng hét lên.

Tuy rằng ả đã từng giao tranh với Saigou Izayoi và bị cậu nhanh chóng hạ gục chỉ với vài đòn. Nhưng đó là khi ả chưa được nhận thần cách.

Nên nhớ, thần cách là một đặc ân vô cùng mạnh mẽ.

Ban cho một con rắn thần cách, nó sẽ trở thành Xà Thần khổng lồ.

Ban cho một người thần cách, người đó sẽ trở thành thần tiên hoặc thiên tài.

Ban cho quỷ thần cách thì sẽ trở thành quỷ thần sở hữu sức mạnh lay động cả đất trời.

Với một ác ma như Ratten, hiệu quả khi nhận thần cách còn cao hơn nữa.

Sự cách biệt sức mạnh của một con rắn mang thần cách và một ác ma mang thần cách lớn như trời và đất.

Chính vì vậy mà Ratten mới có thể tự tin mình có thể chiến thắng, dù là có phải đối mặt với cả Saigou Izayoi.

"Ta có cảm giác mình biết hắn mà ngươi đang nhắc tới là ai..."

Trong lúc Ratten còn đang cảm thấy kinh ngạc, Sakamaki Izayoi đã bức phá lên đuổi kịp ả, lạnh lùng chụp lấy chân ả rồi quật mạnh vào tường.

"Vậy nên đừng so sánh ta với tên đó."

Cuối cùng ném ả trở về mặt đất.

Va chạm mạnh mẽ khiến mặt đất rung lên như một cơn động đất, tạc ra một miệng hố thiên thạch nhỏ. Lấy Ratten làm trung tâm, chấn động lan ra thậm chí còn đánh sập cả các công trình kiến trúc gần đó. Những người tham gia chạy về hướng này bị buộc phải đổi sang hướng ngược lại, chen chúc giẫm lên lẫn nhau.

Sakamaki Izayoi không dừng lại mà thừa thắng truy kích, cô nhảy khỏi Cảnh Giới Bích, giáng một cú đá từ trên thẳng xuống đầu Ratten.

"Đừng xem thường ta, con nhãi!"

Lần này không tránh cũng chẳng né, Ratten thét lớn một tiếng, giơ cao cây sáo lên cứng chọi cứng với Sakamaki Izayoi.

Chân và sáo va chạm tạo ra một tiếng vang điếc tai, mặt đất dưới chân hai người không chịu nổi mà bắt đầu vụn vỡ, những toà nhà may mắn chống chọi được chấn động lần trước cuối cùng cũng sập đổ, bán kính trăm mét xung quanh hai người hoàn toàn hoá thành một đống phế tích.

Áp lực khủng khiếp mà Ratten phải chịu so với những đòn tấn công trước chỉ có hơn chứ không kém. Nhưng lần này ả chỉ bị ép tới khụy chân trên đất chứ không hoàn toàn chịu áp đảo.

"Ừm?"

Sakamaki Izayoi nhếch môi, cảm thấy chút bất ngờ nhỏ.

Từ lúc cô tới khu vườn nhỏ đến giờ đã được khoảng một tháng. Suốt thời gian đó chưa từng có ai đủ sức để cản nấm đấm của cô. Dù là ma vương Algol trong truyền thuyết cũng không thể.

Cô xoay người bồi thêm một cú đá xoáy vào giữa ngực Ratten, bức ả bay lùi về sau hàng chục mét. Giơ tay về phía đối thủ làm thế khiêu khích, Sakamaki Izayoi mỉm cười thoả mãn.

Cảm giác tức ngực khi bị đá trúng buộc Ratten phải ôm ngực thở dốc từng hơi.

"Ngươi thậm chí còn chẳng để tâm tới việc giải game nhỉ?"

Ả phun ra một ngụm máu, giơ cây sáo lớn lên điều chỉnh lại tư thế chiến đấu.

Sakamaki Izayoi nhún vai đáp lại nhận xét của Ratten.

"Như vậy thì chán lắm."

"Hả?"

Một câu trả lời mà ả không ngờ tới.

"Sẽ không vui chút nào nếu trận game chấm dứt ngay khi nó vừa bắt đầu, phải không? Chắc là ngươi không biết ta đã đích thân đến thế giới này chỉ để gặp ma vương thôi đấy!"

Tuy vậy, điều mà Sakamaki Izayoi vừa nói hoàn toàn không phải là giả dối. Một tháng sau khi đến được khu vườn nhỏ, mong muốn của cô bây giờ là được tham gia vào một trận gift game của ma vương. Côtự tin ưỡn ngực lên và tuyên bố như thế.

"Đồ ngạo mạn."

Ratten không còn từ ngữ nào để diễn tả thiếu nữ tóc vàng trước mắt nữa.

"Về điểm này, các ngươi thật sự rất giống nhau."

Nó khiến ả nhớ tới kẻ mang khuôn mặt tương tự với cô.

"Nhưng để ngươi thất vọng rồi, ta không phải là ma vương mà chỉ là một ác ma cấp thấp. Ma vương ngươi mong đợi là chủ nhân đáng yêu của ta cơ."

"Ồ?" Sakamaki Izayoi ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, với khoảng cách này, cô chỉ có thể nhìn thấy một bóng người nhỏ xíu trên cao, nhưng điều đó không ngăn được cơn hứng thú của cô.

"Vậy thì chúng ta kết thúc nhanh thôi nào. Để ma vương đại nhân phải đợi thì thất lễ lắm."

"Ngươi không có cơ hội đó đâu."

Ratten nở một nụ cười đáng sợ rồi đặt cây sáo lớn lên môi.

"Vốn dĩ ta dự định bắt tên kia về dâng lên cho chủ nhân, để ngài ấy khỏi phải động tay chân gì. Nhưng sự tồn tại của một biến số như ngươi thật là ngoài ý muốn mà, ta phải dốc toàn lực rồi. Mà dù sao tên nhãi đó bây giờ cũng đâu có làm gì được, bắt ngươi thế vào vậy."

Tiếng nói kết thúc, giai điệu ma mị chói tai ngân vang bao trùm cả một khu vực rộng lớn. Những người tham gia đang chen nhau trốn xa khỏi cuộc chiến bất chợt dừng lại, choáng váng ngã quỵ.

Izayoi tròn mắt trước sự việc đang diễn ra, nhưng rồi cô liền để lộ một nụ cười cao ngạo:

"A...? Thao túng người khác bằng tiếng sáo à? Vậy ngươi là hiện thân của Tên hề bắt chuột trong Người thổi sáo xứ Hamelin sao?"

Tuy rằng đám người tham gia xung quanh đã mất đi nhận thức việc mình đang làm, Sakamaki Izayoi vẫn đứng yên tại chỗ mà không bị ảnh hưởng gì.

"Chậc... Nó cũng vô dụng với ngươi."

Ratten tặc lưỡi.

"Nhưng mà không sao, ta đã đoán được trước rồi! Lên đi, các bé cưng của ta!"

Sau hiệu lệnh đó, từ những mảnh vụn và đá gạch đổ nát của các công trình kiến trúc, hằng hà sa số chuột là chuột bắt đầu tuôn ra từ mọi ngóc ngách ùn ùn như lũ lụt, thoáng cái đã bao vây Sakamaki Izayoi lại.

"Vì ta đã được nhận thần cách nên sức mạnh của những bé cưng này cũng đã được nâng lên một tầng cao mới. Ngươi có thể cùng lúc đối đầu với nhiều kẻ thù đã được cường hoá như thế này không nhãi con?"

"Nếu ngươi tự tin như vậy thì làm ta vui vẻ chút nào! Khởi động trước khi gặp ma vương vậy!"

Sakamaki Izayoi lại bật cười, với bộ dạng chẳng có chút dáng vẻ thục nữ nào, cô giơ chân lên thật cao rồi nện xuống. Một cơn sống đất đá cao hàng chục mét lấy cô làm trung tâm càn quét qua bốn phương tám hướng xung quanh.


***

Hai nghìn mét phía trên bức tường ranh giới, thiếu nữ váy lốm đốm trắng đen, à không, phải gọi cô là Thần Tử Cái Chết Đen, ma vương Pest, đang ung dung quan sát sự hỗn loạn bên dưới.

Tuy nhiên, sự tàn phá của những người khổng lồ bằng gốm, những tiếng la hét hoảng sợ và sự chống cự yếu ớt của người tham, thậm chí là cả trận giao tranh của Ratten và Sakamaki vừa bắt đầu nơi biên giới Cảnh Giới Bích lại chẳng hề lọt vào sự chú ý của cô. Đôi mắt đỏ rực như màu máu quét khắp thành phố được dựng lên từ ma thư Hamelin như đang tìm kiếm gì đó, chính xác hơn, là một người nào đó.

Kế hoạch ban đầu của Pest không phải tàn phá, mà là chiêu mộ. Cô dự định đợi đến trận chung kết của gift game Sự quyết đấu của những Tạo Vật chủ, khi những cá nhân kiệt xuất nhất lộ mặt để tấn công nhằm khuất phục và chiêu mộ họ về dưới trướng mình. Song, cuộc gặp gỡ chớp nhoáng diễn ra tối hôm qua đã buộc cô phải thay đổi kế hoạch của mình.

Thanh niên tóc vàng tự xưng là Saigou Izayoi, kẻ dễ dàng đánh bại hai thuộc hạ của mình, thậm chí khiến một người phải bỏ mạng đã dấy nên hứng thú trong cô.

Và cả sự giận dữ.

So với những người còn lại, sự quan tâm của cô với Saigou Izayoi đã lên tới đỉnh điểm.

Nói không ngoa khi bảo mục đích của trận chiến lần này gần như tập trung hoàn toàn vào kẻ đó. Pest đã không còn quan tâm tới việc chiêu mộ nữa, chỉ cần hắn là quá đủ để bỏ qua tất cả phần còn lại. Để có được hắn, cô không phiền nếu như có phải giết sạch tất cả những người tham gia khác. Để phá hủy sự điềm tĩnh ngạo mạn đó, để nghiền nát vẻ mặt hời hợt đó, buộc Saigou Izayoi phải khuất phục dưới chân cô. Cũng là để trả thù cho người thuộc hạ trung thành đã chết đi.

Chính vì thế mà cô đang chờ đợi, đợi hắn tới khiêu chiến mình.

Nhưng trận gift game đã bắt đầu được một lúc, đừng nói là khiêu chiến, tới cả bóng dáng của tên đó đâu Pest cũng chẳng thấy. Điều đó khiến kiên nhẫn trong cô càng lúc càng vơi đi.

"Chẳng lẽ là trốn rồi?"

Khi sự kiên nhẫn của Pest cạn kiệt, gió đen bắt đầu tuôn ra từ cơ thể cô, lan tràn ra xung quanh.

"Tốt thôi, ngươi đã không đến thì để ta trực tiếp đi gặp ngươi vậy!"

Gầm nhẹ một tiếng, cô lao xuống thành phố bên dưới bằng một tốc độ khủng khiếp, chuẩn bị cho một cuộc tàn sát.

Đó cũng là lúc, một bóng trắng vụt qua mặt Pest với tốc độ vũ trụ cấp ba. Trong khoảnh khắc đó, thời gian như ngừng lại, thứ rơi vào tầm mắt cô chính là cơ thể đang dần tan biến của Ratten và cây sáo lớn gãy đôi của Weser.

Sự kiện bất ngờ khiến Pest đột ngột dừng lại ngay trên Cảnh Giới Bích không xa, sắc mặt thoáng cái trở nên âm trầm tới cực điểm, cô nhìn về hướng mà Ratten vừa bay đến. Phía trên đỉnh tường thành của Cảnh Giới Bích, một thiếu nữ mang gương mặt tương tự Saigou Homura cũng đang ngước mặt nhìn ngược lại.

"Tiếp theo là ngươi nhé? Ma vương đại nhân!"

Với giọng điệu lỗ mãn và ngạo mạn, thiếu nữ tóc vàng tuyên chiến với ma vương trong tiếng cười thật lớn.

"Saigou Izayoi?"

Pest nhíu mày hỏi trong khi nhìn thật kỹ vào gương mặt đó

"Không đúng ngươi không phải hắn."

Nhưng rồi chính cô lại nhanh chóng phủ nhận suy nghĩ này.

"Đừng có nhầm ta với tên đó chứ!"

Lầm bầm làu bàu như thể đang tức giận, Sakamaki Izayoi giẫm mạnh vào tường thành, lao lên bầu trời, khai màn cho cuộc chiến đầu tiên của mình với ma vương tại khu vườn nhỏ.

"Vậy là kẻ thú vị không chỉ có một hả?"

Pest che miệng thì thầm với tay áo quá khổ của mình, gương mặt cô khuất quá nửa phía lớp vải, không nhìn ra được tâm trạng của cô bây giờ ra sao. Nhưng chắc chắn một điều là sẽ không quá tốt đẹp khi mà cả hai thuộc hạ trung thành của mình bị hạ bởi cùng một gương mặt.

"Sao cũng được! Đằng nào ta cũng sẽ nghiền nát hết sự ngạo mạn của các ngươi."

Bây giờ cô thậm chí còn chẳng buồn hỏi tên của thiếu nữ tóc vàng kia nữa mà trực tiếp nghênh chiến.

Hai sức mạnh khủng khiếp va chạm, một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang vọng khắp cả thành phố, dư chấn lan ra thậm chí đánh nát cả một phần đỉnh Cảnh Giới Bích thành gạch vụn.