Chương 47: Mô Phỏng Sáng Tinh Đồ

Nghịch Hồi Saigou Izayoi

Chương 47: Mô Phỏng Sáng Tinh Đồ

Chương 47: Mô Phỏng Sáng Tinh Đồ

Sakamaki Izayoi hết lần này tới lần khác lao vào Saigou Izayoi hòng áp đảo cậu với sức mạnh áp đảo vượt trội của mình, nhưng cũng hết lần này tới lần khác bị cậu bức lùi.

Bề mặt sa bàn đêm trắng rung lên rồi tan nát sau mỗi lần va chạm của cả hai.

Tới thời điểm này, Sakamaki Izayoi thậm chí đã từ bỏ việc phòng thủ, dồn hết tâm trí cho tấn công và né tránh. Tuy thỉnh thoảng vẫn trúng đòn, nhưng so với việc phòng thủ vẫn phải gánh sát thương như thường thì tình huống đã khả quan hơn nhiều.

(Cô ta dần theo kịp mình rồi.)

Saigou Izayoi nhướng mày suy ngẫm.

Số lần mà cậu đánh trúng điểm yếu của Sakamaki Izayoi là không dưới năm, hai lần vào tim và phổi, một lần vào dưới cằm, một lần vào bụng và một lần vào thái dương. Nhưng mặc kệ những tổn thương đó, cô hồi phục khỏi cơn choáng váng gần như tức thì và phản công ngay sau đó.

Không phải là chúng không có tác dụng, trán cô đang rỉ máu, cảm giác khó thở trong lồng ngực và cơn nhói nơi nội tạng vẫn còn âm ỉ mỗi khi cô chuyển động, thậm chí thỉnh thoảng còn có thể làm cô khạc ra vài ngụm máu nhỏ.

Tình trạng thế này đã có thể dùng hai chữ "tồi tệ" để hình dung rồi, nhưng tâm trạng của cô thì lại đang ở đỉnh điểm của sự kích động.

Máu nóng dồn lên não, trạng thái hưng phấn khiến những vết thương tầm này chẳng ảnh hưởng gì tới việc phát huy sức mạnh của cô.

Hai người họ có cùng tính chất cơ thể, hơn ai hết, cậu hiểu được Sakamaki Izayoi ở trạng thái càng hưng phấn hoặc càng phẫn nộ, nói chung là những tình huống làm máu gia tốc thì sẽ càng mạnh mẽ.

Cố chấp, cứng đầu và ghét thua cuộc, đều là Izayoi nên cô cũng sẽ có những tính cách đó.

Chỉ thế này thì không hạ cô được.

Phải tăng lực lên thôi.

Saigou Izayoi đưa ra kết luận.

Có một chuyện mà Sakamaki Izayoi đã hiểu lầm.

Saigou Izayoi không dùng võ kỹ để bù đắp cho thiếu hụt về phương diện sức mạnh cơ thể.

Mà cậu cố tình dùng võ kỹ để hạn chế sự phá hoại có thể mang tới nếu cậu không kìm hãm. Đồng thời cũng là để xem bản thân có thể đi xa tới đâu nếu chỉ dựa vào võ kỹ đơn thuần.

Một nửa hẳn là đủ rồi.

Vừa hay Saigou Izayoi cũng muốn kiểm tra giới hạn cao nhất của Sakamaki Izayoi bây giờ, để độ tương xứng ở cùng thời điểm của hai người ở mức nào. Liệu có sự khác biệt nào hay không.

"Anh đã luyện tập kiểu quái gì để đạt tới cái tình trạng này vậy?"

Sakamaki Izayoi vừa vận sức toàn thân vào một cú đá bay, vừa hỏi.

"Bị đánh tới thân xác tàn tạ mỗi ngày."

Không như những lần trước, lần này Saigou Izayoi không tránh, cậu trực tiếp đón đỡ cú đá của Sakamaki Izayoi ở hướng chính diện bằng cách chụp lấy hai tay túm chặt lấy bàn chân cô trước khi nó kịp chạm vào bụng mình. Xung lực mạnh mẽ mang cả hai lướt về sau mấy mét, nhưng chỉ có vậy, cú đá của Sakamaki Izayoi bị chặn đứng hoàn toàn.

"Ừ?"

Còn chưa rõ ý nghĩa trong việc thay đổi đấu pháp của Saigou Izayoi là gì, Sakamaki Izayoi đã cảm thấy chân mình bị vặn xoắn với sức mạnh hơn xa những gì thanh niên tóc vàng từng thể hiện, khiến cả người cô xoay vòng liên tục như trục bánh xe quay hết tốc lực. Saigou Izayoi sau đó lộn người nhảy lên, giáng một cú đá từ trên xuống chính xác ngay giữa bụng Sakamaki Izayoi mặc kệ rằng thực tế cô vẫn còn đang xoay với tốc độ cao.

Lĩnh trọn cú đá của cậu, Sakamaki Izayoi đang xoay tròn bị cưỡng chế dừng lại rồi nện thẳng xuống mặt băng, tạc ra một miệng  hố thiên thạch nhỏ.

"Khặc!"

Sakamaki Izayoi không nhịn nổi phun ra một ngụm máu lớn, nhưng nụ cười trên môi cô vẫn không hề dập tắt, trái lại nó còn trở nên nồng đậm hơn.

"Tại sao cô lại cười?"

Vẫn giữ chân mình trên bụng Sakamaki Izayoi, Saigou Izayoi hỏi.

"Vì vui chứ sao? Lần đầu tiên tôi được toàn lực đánh thoải mái tới vậy!"

Cô cười to rồi đấm hai tay vào mắt cá của bàn chân đang đặt trên bụng mình.

Saigou Izayoi lập tức nhấc chân lên, tận dụng cơ hội này, Sakamaki Izayoi bật dậy, húc đầu vào ngực cậu, tuy vẫn bị Saigou dùng tay cản lại nhưng vẫn đủ để đẩy lùi cậu ra xa.

"Thật sự rất là vui sao?"

Saigou Izayoi buông thõng hai tay xuống, bất chợt hỏi.

"Tất nhiên rồi!"

Sakamaki Izayoi đập nắm tay phải vào lòng bàn tay trái đánh pặc một tiếng.

"Không phải anh cũng cảm thấy vậy sao?"

Cô nói.

"Nhắc nhở một chút nhãi con, ngươi cũng đang cười ngoác cả mồm ra đấy!"

Shiroyasha bất chợt chen vào giữa hai người, gương mặt của bà ngập hứng thú như đang nhìn thấy cái gì thú vị lắm vậy.

"A?"

Saigou Izayoi vô thức dùng tay sờ mặt, quả nhiên là khoé môi cậu đang nhếch thành một nụ cười vui vẻ. Chẳng biết từ lúc nào, dòng máu nóng trong người cậu cũng đã gia tốc, chỉ là cậu không nhận ra mà thôi.

"Hoá ra là vậy..."

Thiên mệnh anh hùng đè nặng trên vai và cái chết của những người bằng hữu đã vô tình hình thành chiếc lồng giam cầm cảm xúc của cậu.

Cảm giác này, Saigou Izayoi đã quên mất từ lâu.

Quên mất sự vui sướng khi được dốc sức chiến đấu và phân tích đường đi của đối thủ trong một trận gift game.

Quên mất mục tiêu ban đầu của mình khi đến khu vườn nhỏ.

"Ha ha ha ha!"

Saigou Izayoi lấy tay phải ôm mặt ngẩng đầu cười lớn.

Tiếng cười này là vì tâm kết trong lòng đã được giải, hay là vì cậu cuối cùng cũng quay lại với bản chất của mình?

Tạm thời không thể biết được câu trả lời, nhưng có thể chắc chắn một điều.

Kẻ đang tận hưởng trận đấu không chỉ có mỗi mình Sakamaki Izayoi mà thôi.

"Đấy! Như vậy có phải dễ nhìn hơn quả mặt bất cần hời hợt kia không?"

Sakamaki Izayoi cũng cười cợt đáp lại.

"Tiếp tục nào! Tôi vẫn chưa thoả mãn đâu!"

"Không!"

Tuy nhiên Saigou Izayoi lại lắc đầu.

"Tay bo như vậy là đủ rồi, tôi nghĩ chúng ta nên kết thúc trong một lần luôn đi! Phân định thắng bại bằng một đòn! Tung lá bài tẩy của cô ra đi!"

"Hả?"

"Cô không giấu được tôi đâu, dùng nó đi, nếu không thì cô không có phần thắng nào cả. Về mặt bạo lực hay tiêu hao cũng đều thế thôi."

"Ư..."

Sakamaki Izayoi rên rỉ một tiếng, nhưng không phản bác.

Dù kiêu ngạo và tự mãn với thực lực của mình, nhưng cô không phải là một kẻ tự tin mù quáng. Từ đầu tới cuối cô vẫn luôn bị áp đảo hoàn toàn, còn đối phương thì vẫn xung sức, thậm chí là một vết trầy nhỏ cũng không có. Quả thật cứ tiếp tục thế này thì việc cô bại trận chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

"A a..."

Gãi gãi má, Sakamaki Izayoi tỏ vẻ bất đắc dĩ.

"Không phải là tôi cố ý giấu hay gì. Chẳng qua là tôi không chắc liệu anh có thể sống sót nếu tôi dùng tới nó hay không thôi. Quan hệ của chúng ta chưa tệ tới mức ngươi chết ta sống mà, sử dụng thứ đó thì có hơi..."

"Cô đang nói là mình kém cỏi tới mức không khống chế nổi sức mạnh của mình sao?" Saigou Izayoi cắt ngang lời cô.

"Anh... Đang cố tình khích tôi đấy hả?"

Lời nói của cậu khiến Sakamaki Izayoi nhướng mày khó chịu, còn Saigou Izayoi thì ha ha cười lên.

"Cô cũng nói mình chưa thoả mãn mà? Không dùng hết sức thì sao có thể gọi là tận hưởng được chứ?"

Cậu nói tiếp.

"Với cả chúng ta còn Shiroyasha đại nhân, Tối Cường Chi Phối Giả ở đây kia mà, nếu tình hình thật sự đi quá giới hạn, tôi không nghĩ bà ta sẽ ngồi nhìn đâu.

Trong lúc nói, Saigou Izayoi cố tình liếc Shiroyasha nháy mắt một cái.

Mặc dù quy tắc đề ra ban đầu là không dùng tới gift có thể gây nguy hiểm tới tính mạng của nhau, nhưng Shiroyasha rất hiếu kỳ giới hạn của hai người này ở đâu.

Tên nhóc kia đã tự tin như vậy hẳn là chính mình cũng có một lá bài tẩy khác.

Bà thật sự rất tò mò.

"Bao hết trên người ta! Cứ thẳng tay mà chiến!"

"Thấy chưa? Tối Cường Chi Phối Giả đại nhân đảm bảo rồi." Saigou Izayoi lại quay sang nói với Sakamaki Izayoi.

Hít sâu một hơi, cô nắm lấy cổ tay phải bằng tay trái.

"Là chính anh đòi hỏi đấy, có bị sao thì cũng đừng trách tôi."

Dường như chính cô cũng nóng lòng muốn thử.

Giơ cao tay phải, ánh sáng hội tụ trong lòng bàn tay Sakamaki Izayoi, ngay sau đó, từ lòng bàn tay phải của cô, một cây cột ánh sáng bắn thẳng lên bầu trời. Như muốn xé rách ranh giới của trời và đất nó nuốt chửng ánh sáng của vì sao duy nhất ngự trị trên không rồi đâm xuyên qua cả sa bàn đêm trắng.

Đây không phải là ví von hay ẩn dụ, bầu trời phía trên sa bàn thật sự bị chọc ra một cái lỗ lớn, cả thế giới đêm trắng rung lên bần bật như sắp vỡ nát tới nơi. Luồng cực quang trong tay Sakamaki Izayoi toả sáng như muốn nuốt chửng thế giới này.

"Không thể nào!"

Vẻ mặt tràn đầy vui vẻ đầy hứng thú của Shiroyasha tái đi, nếu như có từ ngữ gì đó để miêu tả biểu cảm của bà lúc này thì chỉ có thể là "kinh ngạc tột độ".

"Đó là Mô Phỏng Sáng Tinh Đồ?"

Nếu biết Mô Phỏng Sáng Tinh Đồ là gì thì sẽ hiểu tại sao bà lại kinh ngạc như vậy.

Đó chính là công cụ mà các nhóm thần sử dụng để kiến tạo thế giới, là vũ trụ quan tổng thể dựa trên cả hai góc nhìn thần thoại lẫn vật chất. Một khi đã biến vũ trụ quan đó thành vũ khí thì nó sẽ trở thành một sức mạnh mà không gì có thể chống đỡ được.

Cho dù là vũ khí thần thoại thượng đỉnh của thế giới hay là kỹ thuật điều khiển cả thế giới thì suy cho cùng cũng chỉ là một trong những yếu tố hình thành nên thế giới. Hoàn toàn không thể so sánh với việc đem cả thế giới ra làm vũ khí.

Sức mạnh đó khủng khiếp tới nỗi chỉ riêng việc kích hoạt bên ngoài khu vườn nhỏ cũng quá đủ để hủy diệt hoàn toàn thế giới.

Quan trọng hơn là tại sao một thứ như thế lại có thể nằm trong tay của một con người?

Kinh ngạc thì kinh ngạc, giờ Shiroyasha có thứ đáng lo hơn.

Nếu biết lá bài tẩy mà Sakamaki Izayoi đang nắm giữ là Mô Phỏng Sáng Tinh Đồ, đánh chết bà cũng không khuyến khích cô sử dụng.

Sa bàn này không thể chịu nổi dung lượng sức mạnh đó, không khéo thì sập mất. Shiroyasha không muốn thấy cảnh tượng cái cột sáng đó quét ngang qua bắc khu chút nào.

"Con nhãi kia..."

Bà hét lên, yêu cầu Sakamaki Izayoi triệt tiêu sức mạnh.

"Đừng xen vào Shiroyasha! Bà chỉ cần gia cố cái sa bàn này là được."

Nhưng trước khi lời nói của bà chạm tới cô, Saigou Izayoi đã phất tay ngăn lại. Cậu bước lên trước, đối mặt với cột sáng chói lọi đâm xuyên qua cả đường chân trời bằng một nụ cười thoả mãn.

Vậy là cậu đã đúng, nó thật sự đang ở trong tay cô.


Đã từng có người gọi tên nó là Thai Bàn Tối Hậu Vị Lai [Last Future of Embryo], Món quà được ban tặng cho vị anh hùng rồi sẽ cứu rỗi thế giới.

"Thằng nhóc ngươi..."

Khoé mắt Shiroyasha giật giật, bà cảm thấy có chuyện không ổn sắp xảy ra.

Và đúng như dự cảm chẳng lành của Shiroyasha, Saigou Izayoi cũng giơ tay phải ra.

"Kích hoạt [Akashic Record], Nghịch Hồi Nhân Quả, Mô Phỏng Sáng Tinh Đồ (Another Cosmology) --- Last Future of Embryo."

Cột sáng thứ hai đâm xuyên qua bầu trời sa bàn.

"..."

Shiroyasha rất muốn chửi thề, nhưng bà không có thời gian để làm vậy.

Sa bàn đã trên bờ vực sụp đổ rồi, còn không làm gì nữa thì không chỉ một mà tận hai cột sáng sẽ quét qua bắc khu. Gồng hết khả năng, Shiroyasha cố giữ cho cấu trúc sa bàn ổn định trở lại.

Ngay sau đó, hai cột sáng giao nhau.

Như hai vì siêu tân tinh xung đột, lực bài xích phóng ra càng ngày càng mạnh, rồi hoá thành quang năng và nhiệt năng bao trùm lên tất cả.

Lực bài xích phóng ra nghiền nát mặt đất, phá hủy bầu trời, xung lực lan toả khiến sa bàn đêm trắng vụn vỡ thành vô số mảnh nhỏ.

Khoảnh khắc sa bàn bị phá hủy, hai cột sáng mất đi quỹ đạo, loé lên rồi phân tán khắp bầu trời khu vườn nhỏ.

Trong ánh sáng chói loá, Sakamaki Izayoi bị hất văng đi như bụi bặm, nằm ngửa người trên bật thềm cửa Thousand Eyes.

Shiroyasha thở hồng hộc, sắc mặt tái nhợt, vô lực ngồi khụy xuống đất.

"Vậy là hai Mô Phỏng Sáng Tinh Đồ cùng loại sẽ triệt tiêu phần lớn sức mạnh của nhau..."

Chỉ có Saigou Izayoi là vẫn ung dung đứng, thản nhiên thì thầm..

Thắng bại đã phân.

Sakamaki Izayoi tại đây trải qua, hoàn toàn thảm bại