Nghịch Hồi Saigou Izayoi

Sakamaki và Saigou

Sakamaki và Saigou

"Bà chui từ đâu ra vậy?"

Hết nhìn Sakamaki Izayoi rồi lại nhịn Shiroyasha, Saigou Izayoi bất đắc dĩ nói. Trực giác nói cho cậu biết hai người này đã thông đồng với nhau từ sớm rồi. Shiroyasha hẳn là đợi sẵn ở đây để chờ Saigou Izayoi trở về, chỉ là không ngờ cậu lại gặp Sakamaki Izayoi trước.

"Khụ... Khụ..."

Shiroyasha đảo mắt, giả vờ ho vài tiếng.

"Dù sao thì, nếu các ngươi định đánh nhau thật thì cũng chẳng thể tiến hành ở đây. Người ta mới dọn dẹp mớ hỗn loạn sau cuộc chiến với ma vương thôi, không thể tạo ra một mớ hỗn loạn khác được."

Lần lượt chỉ tay vào hai người Izayoi, bà nói tiếp.

"Để ta làm trọng tài là phải đạo rồi, ta có thể cho các ngươi mượn sa bàn làm sân đấu, ở đó muốn phá sao thì phá."

"Bà có âm mưu gì đấy?"

Saigou Izayoi tỏ vẻ nghi ngờ, khó mà tin Shiroyasha lại làm chuyện rỗi hơi này mà chẳng có mục đích gì.

"Sao nào? Ta giúp No Name các ngươi còn ít ư? Lần nào cũng là có mục đích à?"

Bị hỏi như vậy, Shiroyasha chống hai tay lên hông, giả vờ tức giận.

"Nói cũng phải..."

Saigou Izayoi coi như tạm chấp nhận, tuy vậy, vẻ nghi ngờ trên mặt cậu không hề biến mất.

"Được rồi, nhờ bà, Shiroyasha! Cho bọn tôi mượn một sân khấu thật hoành tráng nào." Sakamaki Izayoi thì hứng thú với chiến ý bừng bừng.

"Tất nhiên." Shiroyasha gật đầu, bà vẫn chưa quên cảnh tượng Saigou Izayoi biến cả mê cung rễ cây thành băng tuyết như thế nào và cả sức mạnh cơ bắp bất quy tắc của Sakamaki Izayoi nữa. Mấy cái sa bàn bình thường sợ là còn chẳng đủ để họ phá hoại.

"Chọn cái này đi!"

Shiroyasha giơ chiếc quạt xếp của mình lên cao rồi xoạch một tiếng, mở rộng nó ra.

Ngay khoảnh khắc dấu ấn mang hình ảnh hai nữ thần đối xứng trê mặt quạt lộ diện, thị giác của Sakamaki Izayoi và Saigou Izayoi mất đi ý nghĩa, cảnh tượng liên tiếp xoay tròn.

Những cánh đồng lúa vàng rực, những ngọn núi kéo dài đến ngút chân trời, những hồ nước và cánh rừng bạt ngàn...

Tình cảnh quen thuộc này cả hai người đều đã từng trải qua.

Cuối cùng tất cả dừng lại trong một thế giới phẳng như sa bàn, chỉ mang một màu trắng xóa của băng và tuyết.

Trên bầu trời phương xa chỉ có độc nhất một vì sao, chính là mặt trời đang xoay quanh theo quỹ đạo của thế giới trắng xóa này.

Nơi đây cũng chính là nơi mà Sakamaki Izayoi, Kasukabe You và Kudou Asuka tiếp nhận thử thách của Shiroyasha trong ngày đầu đặt chân tới khu vườn nhỏ.

"Như vậy chắc là đủ rộng rãi để hai ngươi vung tay thoả thích rồi."

"Tốt đấy." Sakamaki Izayoi hai tay chống hông, thô lỗ cười lớn.

"Thật hoài niệm." Saigou Izayoi thì khoanh tay trầm ngâm.

"Vì là một trận đấu không chính thức nên sẽ không có geass roll. Tuy nhiên, ta nói trước, đấu giao hữu thôi nên liệu hồn mà đừng có dùng mấy cái gift cố giết nhau đấy nhé!"

"Rồi rồi."

"Đã biết."

Hai người Izayoi gật đầu rồi tự phần mình di chuyển ra hai hướng khác nhau, khi khoảng cách giữa hai người đạt khoảng chừng hai mươi mét, họ dừng lại, nhìn chăm chú vào nhau.

Shiroyasha phất cây quạt vào giữa hai người.

"Vậy thì bắt đầu đi!"

Sau hiệu lệnh của bà, người đầu tiên chuyển động là Sakamaki Izayoi, nhưng đó không phải là hành động chuẩn bị để tấn công mà chỉ là một cái gãi đầu trông có vẻ bối rối.

"Anh không dùng vũ khí à?" Cô hỏi

Trong ấn tượng của cô, sức mạnh thể chất của Saigou Izayoi không tính là quá cao, ít nhất thì không thể đạt tới mức độ phá núi chẻ biển như cô. Và vì vậy anh ta sử dụng võ kỹ và vũ khí để bù đắp cho thiếu sót đó, thường là một cây gậy được cấu thành từ hình dạng của rắn và gà với đầu rồng trên đỉnh.

Nhưng ngay lúc này, trong cuộc chiến với cô, anh ta vậy mà lại để hai tay trống rỗng, nhìn chẳng có vẻ gì là sẽ dùng tới vũ khí.

"Tôi nghĩ tay không là đủ rồi."

Saigou Izayoi ung dung đáp lại.

"Tự mãn quá đấy. Thật sự là rất muốn đập mấy phát vào gương mặt đó của anh."

Sakamaki Izayoi buông thõng hai tay xuống, dường như cô đã có chút tức giận vì câu nói của cậu.

"Này này, mặt chúng ta giống nhau đấy nhé, không run tay à?"

"Vậy thì đừng có mà hối hận. Cẩn thận đấy Saigou Izayoi!"

Phớt lờ câu đùa không đúng lúc của cậu, Sakamaki Izayoi giẫm xuống mặt đất rồi lao thẳng tới với tốc độ nằm ngoài khả năng của loài người. Nếu là người bình thường thì đừng nói là phản ứng, cả nhìn kịp thôi cũng đã là không thể rồi.

Tốc độ nhanh tới mức cả dư ảnh của cô vẫn còn đang đọng lại ở nguyên vị, Sakamaki Izayoi vung nấm đấm sánh ngang chuyển động của lớp vỏ hành tinh vào mặt Saigou Izayoi.

Đúng như những gì cô vừa nói, cô thật sự muốn thẳng tay cho vài đấm vào cái mặt lúc nào cũng hời hợt của cậu.

Nắm đấm từng triệt hạ cả ác ma được ban cho thần cách vung tới, tạo ra xung lực thổi bay cả một mảng băng tuyết phía trước nó. Nếu đòn đánh này được tung ra trong thành phố thì chắc hẳn đã chôn vùi vô số công trình rồi.

Nhưng Saigou Izayoi, chàng trai này chỉ khẽ giẫm xuống đất, lách người qua một bên, vừa vặn để nắm đấm dừng ngay phía trước, ngang tầm mắt mình.

"Thật thô thiển, chẳng có tí kỹ thuật nào cả."

Cậu đánh giá.

"Với thực lực tuyệt đối thì cần gì phải dùng tới tiểu xảo vô nghĩa?"

Sakamaki Izayoi cười lớn rồi vặn người thúc cùi vào ngực Saigou Izayoi.

"Cũng đúng."

Đối mặt với những đòn tấn công rung chuyển vì sao, Saigou Izayoi lại không mang một chút thương tích nào. Cùi chỏ của Sakamaki Izayoi dừng lại ngay trước ngực cậu đúng vài li.

Trong nháy mắt vừa nãy, Saigou Izayoi đã lùi lại một bước nhỏ. Cách né tránh này không thể nào là tầm thường. Chỉ cần một sau sót nhỏ là đủ để ăn trọn cú thúc. Nếu không phải nắm chặt tốc độ và thời điểm ra đòn của Sakamaki Izayoi, thì không thể nào vận dụng kiểu né tránh này.

Đây là sự tự tin tuyệt đối với kỹ năng của mình, cũng là minh chứng rõ ràng nhất về sự chênh lệch trình độ đôi bên.

Sakamaki Izayoi nhướng mày, tấn công không thành, với tư thế này thì đòn đánh tiếp theo của cô sẽ bị hạn chế, thậm chí là cả việc né tránh cũng sẽ khó khăn hơn. Không để đối thủ của mình tận dụng cơ hội này, Sakamaki Izayoi trực tiếp cúi người thực hiện một cú chống tay lộn người đá ngược lên nhắm vào cằm đối thủ. Cũng như hai lần trước, cú đá này vẫn không thể trúng được mục tiêu, song từ đầu mục, cô đã không mong nó có tác dụng, Sakamaki Izayoi chỉ mượn thế để nhảy lùi lại giữ khoảng cách.

Tuy nhiên, Saigou Izayoi đã không để ý đồ của cô diễn ra trơn tru. Như đoán trước được Sakamaki Izayoi sẽ đáp xuống ở nơi nào, Saigou Izayoi đã sớm một bước nhảy tới bằng tốc độ không hề kém cạnh, chờ sẵn ở đó.

Sakamaki Izayoi túa ra mồ hôi lạnh, với tư thế này thì chẳng thể tránh né được nữa, cô cắn răng chuẩn bị nhận đòn để chờ đợi cơ hội phản công. Saigou Izayoi cứ thế tự nhiên xoay người đá vào bụng Sakamaki Izayoi.

"Ư..."

Trái với dáng vẻ không mấy nặng nề, cú đá của cậu hất văng cô theo chiều ngang và mang tới cơn đau khủng khiếp như đánh thẳng vào nội tạng, khiến Sakamaki Izayoi suýt nhịn không được mà phun ra.

Cố nén cảm giác dịch vị trào ra, cô dồn sức vào nắm đấm, nhưng vừa mới chạm đất thì đòn tấn công thứ hai đã tới ngay phía trước ngực, nhắm thẳng vào tim khiến cô chỉ có thể bắt chéo hai tay để phòng thủ.

Dù đã chặn đứng được cú đấm của Saigou Izayoi, cả hai tay Sakamaki Izayoi lại hiện lên cơn đau trầm trọng, tê rần tới tận bả vai, một lần nữa, cô bị cậu đẩy lùi về sau gần mười mét, trên mặt băng xuất hiện hai vết hằn dài do chân ma sát mà lưu lại.

"Nói thì không sai, nhưng thực lực của cô đâu phải là tuyệt đối."

Thản nhiên rút nắm đấm về, Saigou Izayoi nói như thể đang mỉa mai.

"Mấy đòn tấn công đó là sao hả? Đáng lý ra chỉ với cỡ đó thì không thể khiến tôi đau được mới đúng! Anh đã làm cái quái gì thế?"

Sau khi ổn định lại thân hình, Sakamaki Izayoi không phục hét lên.

Qua vài đòn giao thủ ngắn ngủi, cô thừa nhận sức mạnh của cậu vượt xa người thường. Nhưng như vậy chẳng là gì khi so với cơ thể dư sức thừa nhận những đòn đánh có thể thay đổi bề mặt hành tinh của cô. Như thế thì còn chẳng đáng để cô nhướng mày chứ đừng nói là đau đớn.

"Ừ thì..."

Saigou Izayoi gãi đầu.

"Nó là mớ tiểu xảo vô nghĩa mà cô nói đấy."

Đã từng, Saigou Izayoi cũng như Sakamaki Izayoi, quá tự tin vào tài năng thiên bẩm của mình mà chịu không ít đau khổ từ những người khổ luyện võ kỹ lên tới mức độ thần cấp. Một trong những kẻ khiến cậu ấn tượng nhất phải kể đến kẻ phế diệt võ và bất nghĩa, [Sát anh hùng] Parashurama.

Theo một cách đó, đây có thể xem như một người thầy của Saigou Izayoi. Thứ mà cậu nhận được từ Parashurama không chỉ là đỉnh cao võ kỹ mà còn có linh cách của [Sát anh hùng] và cả Phạm Thiên Thương, Bramah Astra Origin trong tay cậu bây giờ.

Tất nhiên, đó chỉ là quá khứ, giờ Parashurama ở nơi nào của ngoại giới, Saigou Izayoi cũng chẳng biết.

Với linh cách [Sát anh hùng] tồn tại trong cơ thể và võ kỹ thần cấp, Saigou Izayoi có thể nói là khắc chế cứng của Sakamaki Izayoi dù không cần dùng thêm bất cứ gift nào khác.

Nói trắng ra là ngay từ đầu, Sakamaki Izayoi đã không có cơ hội để chiến thắng rồi.

"Chậc!"

Sakamaki Izayoi tặc lưỡi.

"Coi như tôi sai đi. Tôi rút lai lời vừa rồi. Chúng không phải chỉ là tiểu xảo vô nghĩa. Nhưng mà..."

"Ha! Quả nhiên! Không để tôi thất vọng! Thế này mới vui chứ!"

Vẻ vui sướng thuần khiết vì được chiến đấu với một đối thủ mạnh mẽ xuất hiện trên mặt Sakamaki Izayoi.

Cuộc chiến với Pest còn phải phân tâm bảo vệ người khác, Ratten thì quá dễ dàng bị đánh bại. Chưa bao giờ cô cảm thấy hưng phấn như thế này. Dòng máu nóng do hưng phấn chảy nhanh khắp thân người khiến cô có thể phản ứng và chiến đấu nhanh hơn nữa.

Cô thậm chí đã vứt luôn mục đích ban đầu của trận chiến này là để bắt chàng trai trước mặt khai hết những gì cậu đang che giấu ra. Giờ đây Sakamaki Izayoi chỉ muốn tận hưởng một cuộc chiến toàn lực không vướng bận đúng nghĩa.

Không vì gì cả, giờ chỉ muốn đánh bại kẻ này thôi.

Dù đã nghĩ xem nên dùng phương án nào để hạn chế chuyển động của Saigou Izayoi, Sakamaki Izayoi cuối cùng vẫn chọn cách trực tiếp nhất, dùng nắm đấm của mình.

Không kỹ xảo dư thừa nào, Sakamaki Izayoi lao vào đối thủ bằng sức lực mạnh nhất.

"Phải rồi..."

Saigou Izayoi vuốt mặt lầm bầm tự nói.

"Hồi đó mình cũng thế này."

Vào thế nghênh chiến, Saigou Izayoi biết, trong trạng thái này, Sakamaki Izayoi có lẽ sẽ khó đối phó hơn một chút.