Chương 41: Căng thẳng
Trong nhóm được phân công tiêu diệt những người khổng lồ gốm, Leticia là người đầu tiên giáp mặt với kẻ thù. Lẽ ra cô và Kasukabe You tới gần như cùng lúc, nhưng dọc đường, họ gặp một nhóm người tham gia bị kẹt lại trong đống đổ nát. Hai người tạm thời chia ra, You giải cứu những người bị mắc kẹt còn Leticia thì chịu trách nhiệm khống chế bọn người gốm, ngăn không cho chúng tạo thêm nhiều thiệt hại nữa.
Nhân tiện, để đảm bảo cho chiến thắng, Leticia không sử dụng hình dạng trẻ con của mình nữa mà quyết định nghiêm túc dốc toàn lực trong trạng thái thiếu nữ. Chủ nhân đã tin tưởng giao cho cô nhiệm vụ này, Leticia không muốn khiến cậu thất vọng.
Lecticia trừng mắt nhìn ba người khổng lồ cao hơn 50 mét với sát khí nhạy bén mà bất cứ ai cũng có thể cảm nhận, vẻ ôn hòa thông thường của cô ấy đã không còn thấy được nữa. Cô lấy ra một ngọn thương dài từ gift card của mình, trong lúc đang bay lướt qua những toà nhà, hướng về phía kẻ thù với tốc độ cao, Leticia dùng toàn lực để ném ngọn thương trong tay vào bọn người khổng lồ.
Vượt qua cả tốc độ âm thanh rất nhiều lần, mũi thương đâm xuyên qua và xé toạc không khí với uy lực mạnh tới mức làm cho những dòng không khí bị ma sát tới cháy sáng và bốc lên mùi khét lẹt gay mũi.
So với trận đấu giao hữu với Sakamaki Izayoi lần trước, uy lực lần này khủng khiếp hơn không biết bao nhiêu mà nói.
Rẹt!
Ngọn thương được ném đi kèm với một âm thanh mãnh liệt nóng lên vì sức cản không khí hoá thành một tia sáng đỏ rực phi vào cái lỗ ở giữa đầu tên người gốm gần nhất. Với mục tiêu to lớn như vậy không thể nào có chuyện Leticia ném hụt được.
Tuy nhiên, như một cơn bão tố, từ những chiếc lỗ trên cơ thể, người gốm khổng lồ thổi ra cuồng phong mãnh liệt, bắn vào nhà cửa xung quanh đồng thời làm chệch hướng ngọn thương của Leticia, khiến nó bay chếch lên không rồi biến mất trên bầu trời.
"Vậy là tấn công từ xa không phải là lựa chọn tối ưu..."
Hơi dừng lại một chút, Leticia đáp xuống một đỉnh tháp gần đó. Dù sao cũng chỉ là đòn tấn công đầu mang tính thăm dò, thất bại cũng nằm trong dự đoán.
"Đổi cách tấn công thôi."
Chiếc bóng dưới chân cô bắt đầu rục rịch, dần thay đổi thành vô số lưỡi dao.
Những lưỡi dao liên tục ngọ nguậy đó trông không còn giống một cái bóng, nữa, mà đúng hơn là một cái hàm lởm chởm những chiếc răng nanh sắc ngọt.
Leticia hiện tại đã không còn linh cách của ma vương, cô bây giờ chỉ còn là Công Chúa Ma Cà Rồng Thuần Chủng. Mất đi thần cách, Leticia đã không thể so với chính bản thân cô thời kỳ toàn thịnh.
Nhưng điều đó không có nghĩa là Leticia không còn quân át chủ bài nào. Một trong số đó chính là gift "Long Ảnh" này.
Vô số lưỡi dao hóa thành một cái hàm rồng, lướt qua khu vực xung quanh theo dạng khuếch tán phẳng, cắt xuyên qua cuồng phong, và nuốt trọn một trong ba người gốm khổng lồ.
Dưới sức phá hủy tàn bạo như vậy, lẽ ra người gốm đó phải bị nghiền vụn mới đúng. Ấy vậy mà vô số lưỡi dao bóng của Leticia thay vì cắt nát thân hình của Storm, chúng chỉ để lại những vết hằn trên cơ thể gốm sứ trắng ngần đó. Không phải là không gây được tổn thương nào, chỉ là nhiêu đó còn chưa đủ để gây sát thương trí mạng.
"Cái gì?"
Hiệu quả tấn công kém xa tưởng tượng khiến Leticia cau mày thật chặt. Ngay trước khi cô kịp tấn công lần nữa, cả ba con Storm đồng thời phát tán bão tố, cuốn bay toàn bộ công trình kiến trúc xung quanh. Leticia không thể không nhượng bộ lui lại.
"Không lẽ nào... Cả bọn chúng cũng được thừa hưởng sức mạnh từ thần cách?"
Leticia nghĩ đến một khả năng hoang đường. Nhưng cũng chỉ có như vậy mới có thể lý giải được độ bền vô lý của cơ thể được tạo thành từ gốm sứ đó.
"Nếu đúng là vậy thật thì một mình mình khó mà hoàn thành nhiệm vụ được."
Cô thở dài, có chút cảm giác bất lực.
"Nhưng mà..."
Chỉ là rất nhanh, biểu cảm đó đã được thay thế bằng một nụ cười.
"Ta đâu chỉ có một mình."
"Letica, bên tôi xong rồi."
"Giờ thì đánh bay chúng nào!"
Leticia quay đầu nhìn lại,You và Asuka cuối cùng cũng đã đuổi kịp tới nơi.
***
Pest hời hợt di chuyển cánh tay của mình. Lần này thứ bắn ra từ đó không phải gió đen nữa mà là một loạt sóng âm ghê rợn như được cấu thành từ vô tận oán niệm. Đòn tấn công bất ngờ nằm ngoài dự kiến khiến Sakamaki Izayoi phản ứng chậm một nhịp. Cô chỉ kịp dồn toàn lực vào nắm đấm, vung về phía chính diện, tạo ra một luồng xung kích trực tiếp va chạm với sóng âm của Pest.
Hai luồng sức mạnh triệt tiêu lẫn nhau, nhưng ngôi nhà dưới chân Sakamaki Izayoi lại không chịu nổi mức độ phá hoại đó mà vỡ tan tành, khiến cho cô bị hất ngược ra mấy chục mét phía sau.
Song ảnh hưởng cũng chỉ với vậy, Sakamaki Izayoi lộn vài vòng trên không trung để ổn định thân hình rồi nhẹ nhàng tiếp đất. So với cách tấn công mới lạ mà Pest vừa thể hiện, Izayoi trái lại còn để tâm đến những gì cô ta vừa nói ban nãy hơn.
Không có sức mạnh để phá hủy các vì sao thì không thể đánh bại được cô ta.
Sakamaki Izayoi nhìn vào tay phải của mình.
Nếu vận dụng sức mạnh đó ở đây, thì...
Không.
Không được.
Rủi ro quá lớn.
Nếu không thể khiến ma vương lộ ra đủ sơ hở thì tốt nhất không nên dùng tới. Làm không tốt, cô có thể khiến cả đồng đội lẫn những người khác gặp nguy hiểm.
"Ngươi dám ngẩn người ngay cả trong trận chiến với ta sao?"
Trong lúc Sakamaki Izayoi vẫn còn đang do dự, Pest đã lợi dụng cơ hội để rút ngắn khoảng cách, nhanh chống tiếp cận và cho cô một cú đá bay. Sakamaki Izayoi bị buộc phải bắt chéo hai tay để phòng thủ, tuy nhiên cô vẫn bị đẩy lùi về trong thành phố. Ngay sau đó, lại là hai luồng sóng âm nữa áp sát mà tới.
Chỉ là chúng không có cơ hội để chạm vào Sakamaki Izayoi, bởi vì cả hai đã lần lượt bị một tia sét ra từ bên trong thành phố và một ngọn lửa giáng xuống từ bầu trời đánh bật đi.
Kuro Usagi và Sandora lần lượt đáp xuống hai bên trái phải Sakamaki Izayoi.
"Người chiến đấu với ma vương từ đầu tới giờ là cô sao?"
Sandora rõ ràng là cảm thấy rất ngạc nhiên, vốn dĩ cô bé còn cho rằng người đó là Kuro Usagi mang thân phận và sức mạnh của một quý tộc khu vườn nhỏ kia.
"Xin lỗi nhé, để Izayoi chiến đấu một mình lâu như vậy, tại trên đường tới đây tôi có gặp một số người bất tỉnh và bị thương nên..." Kuro Usagi chìa tay ra trước mặt thiếu nữ tóc vàng, áy náy xin lỗi.
"Tôi không sao, không cần lo lắng."
Gạt tay Kuro Usagi sang một bên, Sakamaki Izayoi vừa cười vừa tự mình đứng dậy, tỏ ý mình không sao.
Cuộc tụ họp của ba người không diễn ra được lâu, bởi vì Pest đã xen vào ngay sau đó. Tiếp cận nhóm Sakamaki Izayoi cùng làn gió đen, khi chỉ còn cách họ khoảng mười mét, cô hất cằm nói với Sandora:
"Cuối cùng cũng chịu xuất hiện rồi sao Giai Tầng Chi Phối Giả? Ta suýt thì tưởng ngươi nấp ở góc nào đó mà run rẩy trong sợ hãi rồi đấy."
"...Mục đích của ngươi là gì, ma vương của cái chết đen?"
Sandora không chịu thua kém, trừng mắt đáp lại, sâu trong ánh mắt của cô bé, có thể nhìn thấy ngọn lửa giận dữ đang nhảy múa.
"A? Biết được thân phận của ta vậy hẳn là các ngươi đã tìm được manh mối để thoả mãn gift game này rồi."
Nghe thấy thân thế của mình bị gọi thẳng, Pest tỏ vẻ hơi kinh ngạc.
"Cũng tốt. Ta là Ma Vương thần tử cái chết đen, sở hữu gift Black Percher. Hỡi những kẻ dám thách thức ma vương, hãy xưng danh tính."
"...[Hỏa Long] đời thứ hai mươi bốn, Sandora."
"No Name, Kuro Usagi."
"Sakamaki Izayoi của No Name."
"Ta sẽ nhớ các ngươi đã từng tồn tại. Như một lời khen cho sự dũng cảm ngu ngốc đó, ta sẽ cho các ngươi biết mục đích của mình. Giành lấy quyền thống trị mặt trời từ Shiroyasha và hài cốt của Tinh Hải Long Vương. Nói cách khác, cái thứ mà quý cô Giai Tầng Chi Phối Giả đó đang đội trên đầu mình đấy."
"Ngươi nghĩ ta sẽ để cho ngươi lấy ư? Với tư cách là người giữ gìn trật tự, ta tuyệt đối không thể để cho ngươi tiếp tục hành vi bất hợp pháp này. Nhân danh lá cờ của mình ta sẽ trừng phạt ngươi!"
Sandora lạnh lùng đáp lại.
"Vậy thì ta sẽ lấy nó từ xác của ngươi, đằng nào cuối cùng thì ta cũng sẽ giết sạch hết các ngươi thôi!"
Pest vung ống tay áo lên, gió đen từ đó tuôn ra cuồn cuộn, như một cơn cuồng phong chia đôi ào ào ập tới Sandora và Kuro Usagi.
Cho dù nhỏ tuổi, Sandora nói sao thì cũng là giai tầng chi phối giả, cô bé lập tức phản ứng bắn ra một luồng lửa sáng đỏ. Kuro Usagi cũng giương cao Kim cương chử phóng ra sấm sét, nhưng cả lửa lẫn sấm sét của hai người lại bị đánh tan hoàn toàn trong nháy mắt.
"Cái gì? Cơn gió này..."
"Nó không giống với những cơn gió trong thành phố."
Cả hai giật mình kêu lên một tiếng.
Công kích của mình không có tác dụng, Kuro Usagi và Sandora chỉ có thể lui về sau để tránh, nhưng cơn gió đen vẫn ập tới nhanh hơn một chút.
"Cẩn thận vào Kuro Usagi, Sandora. Để nó chạm vào một cái thì chết ngay đấy!"
Vào khoảnh khắc cả hai người sắp bị gió đen chạm vào, Sakamaki Izayoi đã nhanh tay kéo họ ra phía sau, đồng thời tung chân đá tan cơn gió chết chóc đó.
"Biết là ngươi sẽ làm vậy mà."
Còn chưa kịp cảm thấy nhẹ nhõm, Pest đã xuất hiện ngay trước mặt Izayoi như sớm đã đoán được hành động của cô.
Sóng âm bắn ra từ tay áo ma vương hất ba người Izayoi bay ngược về sau như đạn pháo.
Bằng cơ thể bền bỉ vượt quá sức tưởng tượng của mình, Sakamaki Izayoi tóm lấy Kuro Usagi và Sandora, ôm họ vào lòng, dùng chính mình làm đệm đỡ khi cả ba đập qua hàng loạt toà nhà rồi rơi trở về mặt đất.
Chấn động khiến cô khạc ra chút máu, nhưng vết thương cũng không mấy nghiêm trọng, cơ hồ có thể xem nhẹ.
So với chuyện mình bị thương, Sakamaki Izayoi để ý tới một chuyện khác hơn.
"Tình huống bên đó thế nào rồi?"
Tranh thủ lúc Pest còn chưa đuổi tới, cô hỏi Kuro Usagi.
"À... Ừ..."
Do chấn động Kuro Usagi hơi thất thần một chút, nhưng cô nhanh chống lấy lại bình tĩnh.
"Saigou Izayoi đã giải được câu đố trong game rồi, hiện mọi người đang hành động để thoả mãn điều kiện chiến thắng."
Cô nhanh chóng tóm tắt tình hình cho Sakamaki Izayoi.
"Chỉ cần chúng ta cầm chân ma vương đủ lâu để mọi người hoàn thành game, khi đó trận chiến sẽ kết thúc. Chúng ta có thể thắng trận này, Izayoi."
"Hiểu rồi."
Buông Kuro Usagi và Sandora ra, Izayoi bật người khỏi đống gạch vụn, cô bẻ khớp cổ vài cái khiến nó kêu lên răng rắc.
"Bắt đầu hiệp hai nào! Ma vương đại nhân!"
Với nụ cười thô lỗ và ngạo mạn thường thấy, cô tuyên bố với ma vương đang đến gần trong gió đen mù mịt.