Chương 26: Tâm sự

Nghịch Hồi Saigou Izayoi

Chương 26: Tâm sự

Chương 26: Tâm sự

Chào đón nhóm người trở lại đài quan sát của chi nhánh Thousand Eyes bắc khu từ cung điện tổng bộ của Salamandra là cái nhìn khó chịu của cô nhân viên cửa hàng. Sự xuất hiện của cô ở bắc khu ít nhiều cũng làm nhóm người Izayoi cảm thấy ngạc nhiên.

"Ơ kìa? Cô không ở lại quản lý cửa hàng ở đông khu ư? Không sợ kinh doanh đình trệ sao?"

Sakamaki Izayoi nửa đùa cợt, nửa hiếu kỳ hỏi.

"So với việc đó, chuyện cửa hàng trưởng đại nhân không đáng tin của tôi ở riêng với đám No Name các người tại bắc khu nó đáng quan ngại hơn. Nếu không ai quản thì ai biết mấy người sẽ làm ra cái trò con bò gì gây ảnh hưởng tới danh dự của Thousand Eyes chứ."

Nữ nhân viên đáp lại một cách không hề kiêng dè gì.

Shiroyasha và nhóm Izayoi ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi mất mấy giây, cuối cùng cảm thấy nỗi lo ngại của nữ nhân viên không phải là không có lý. Thậm chí là còn có hơi trễ, vì hình như bọn họ vừa làm mấy trò con bò rồi.

"Với cả nói như thế nghĩa là các người không hiểu nguyên lý hoạt động của cửa hàng này rồi."

Nữ nhân viên chẳng hiểu sao lại nhìn mấy người No Name như nhà quê lên tỉnh.

"À phải rồi..."

Được cô nhắc nhỡ, Saigou Izayoi mới sực nhớ ra nguyên lý cơ bản của những cửa hàng của Thousands Eyes. Từ sau khi Shiroyasha quá khứ phong ấn mình trong game nghịch lý bất tận của bà, cậu gần như chẳng bước vào bất kỳ chi nhánh nào của Thousand Eyes nữa, hiển nhiên là mấy chi tiết râu ria thế này đã bị cậu bỏ quên có chọn lọc cho đầu óc thanh thản.

Nếu không lầm thì nó cùng loại nguyên lý hoạt động với Cảnh Giới Môn, nghĩa là khu vực bên trong chi nhánh Thousand Eyes không tồn tại cố định mà ở một không gian hoàn toàn riêng biệt, những mặt tiền cửa hàng thấy được thật chất chỉ là cổng kết nối tới không gian này thôi. Bằng cách đổi kết nối từ cổng ở khu đông sang cổng ở khu bắc, Shiroyasha có thể dễ dàng dời cả cửa hàng tới đó. Đó cũng là lời giải thích cho việc tại sao nội thất bên trong lại rộng hơn khi nhìn từ bên ngoài nhiều như vậy.

"Nói sao thì chúng tôi giờ cũng xem như là khách quen của Thousand Eyes rồi, cô không thể đối xử với bọn tôi thân thiện hơn được hay sao?"

"Khách quen là từ được sử dụng để chỉ những người 'chịu' chi tiền để mua hàng nhiều lần. Những kẻ chỉ đến để trao đổi vật dụng thành tiền mặt như các người thì cùng lắm chỉ có thể xem là đối tượng giao dịch. Miễn cưỡng lắm thì giữa các người chỉ có tên kia là có thể được coi như khách hàng, nhưng còn kém hai chữ khách quen xa lắm."

Có cảm giác nếu cứ để thế này thì Sakamaki Izayoi và nữ nhân viên sẽ tranh luận tới sáng, vì vậy Shiroyasha bất đắc dĩ lên tiếng.

"Thôi nào, ngươi định để chủ mình đứng đợi bên ngoài tới bao giờ đây hả?"

Cấp trên đã ra lệnh, nữ nhân viên không thể làm gì khác hơn là tránh sang một bên, thở dài bất lực. Tuy vậy khi cả nhóm bước vào trong, cô vẫn nhắc nhở một câu.

"Trước các người, cô gái đỏ và cô ma cà rồng kia có về đây, trông bộ dạng nhơ nhuốc lấm len của cô gái đỏ hình như là vừa mới đánh nhau một trận nên tôi ném cô ta vào nhà tắm rồi."

Giọng nói đều đều khó nghe ra được cảm xúc, nhưng có thể cảm thấy thiện ý trong đó.

"Cảm... Cảm ơn."

Jin cúi đầu đáp lại.

Không cần nghĩ nhiều cũng biết cô gái đỏ và cô ma cà rồng trong miệng nữ nhân viên chính là Asuka và Leticia đã tách nhóm đi riêng từ trưa.

Vừa vào trong, cả nhóm đã thấy Leticia đi đi lại như đang lo lắng gì đó. Trên mái tóc rực rỡ như vô số tơ vàng bện lại của cô còn có một tinh linh nhỏ bé màu vàng đội mũ nhọn ngồi trên đó. Ngay lập tức, Kuro Usagi tiến lên hỏi thăm.

"Leticia đại nhân, nghe nói cô và Asuka đi đánh nhau ở đâu đó, chuyện là sao vậy?"

Trong giọng điệu của cô có pha chút cáu kỉnh và lo lắng, vốn dĩ đã tin tưởng và nhờ Leticia coi chừng Asuka sau khi bị bắt, vậy mà hai người không chỉ đi tới tối mịt còn đánh nhau nữa. Kuro Usagi có cảm giác muốn khóc tới nơi khi tới cả người đáng tin như Leticia đại nhân cũng bị mấy đứa trẻ rắc rối tha hoá.

"Đánh nhau? Cái đó thì không. Nhưng Asuka bị một kẻ bí ẩn tấn công..."

"Gì? Asuka bị tấn công à?"

Nghe vậy vẻ cáu kỉnh của Kuro Usagi hoàn toàn biến mất, thay vào đó là sự lo lắng.

"Có thể nói rõ hơn được không Leticia?"

Sakamaki Izayoi cũng nhíu mày khoanh tay lại, nghiêm túc hỏi.

"Vâng, chủ nhân."

Leticia gật đầu và bắt đầu kể.

"Chi tiết thì ta cũng không rõ ràng lắm... Sau khi tách ra với mọi người, ta và Asuka có đi dạo phố một lúc, cô ấy tò mò đuổi theo một tinh linh rồi lạc khỏi ta. Lo lắng để Asuka một mình sẽ có chuyện nên ta liền chạy khắp nơi tìm kiếm. Khi tìm được thì đã thấy cô ấy đang cố bảo vệ nhóc tinh linh kia giữa hàng ngàn con chuột hung hăng, cắn xé khắp nơi. Cũng may là tìm được kịp nếu không thì hậu quả khó mà tưởng tượng được. Chỉ là sau chuyện đó, nhìn Asuka không được vui cho lắm, dường như có tâm sự trong lòng vậy."

"Tâm sự à..."

Saigou Izayoi thì thầm, trước đây cậu đã không nhận ra hai cô gái bên cạnh mình lại giữ nhiều tâm sự tới vậy.

***

Đêm đã về khuya, cuộc họp bàn chiến lược đối phó với ma vương có thể sẽ xuất hiện ngày mai đã kết thúc từ lâu. Kế hoạch cơ bản cũng không có gì phức tạp, nhóm No Name giữ vai trò tiên phong khi ma vương tấn công, còn Shiroyasha sẽ lo phần còn lại.

Có Shiroyasha, vị Tối Cường Chi Phối Giả này ở đây, những ma vương tầm thường không có gì đáng phải lo sợ. Việc nhờ tới No Name, nói khách sáo thì là giúp đỡ tiên phong nhưng thực tế là nhường cho họ chút ánh sáng để bước đầu tạo dựng danh tiếng vực dậy cộng đồng của mình. Không thể không nói, Shiroyasha quả thật là quan tâm tới No Name có thừa.

Họp bàn chiến lược kết thúc, mọi người cũng đã trở về phòng ngủ từ lâu, nhưng Asuka thì vẫn đang đứng ngoài đài quan sát, ủ rũ nhìn xuống thành phố với đèn hoa rực rỡ.

Vào hôm nay, Asuka càng chân thực khắc ghi và cảm thụ cuộc sống trong mơ mà cô vẫn luôn mong muốn so với bất kỳ ngày nào trong quá khứ.

Cô bạn kiệm lời dễ mến, người bạn xấu có thể không kiêng dè gì mà châm chọc nói móc lẫn nhau, những cuộc trò chuyện trêu đùa thú vị mãi không dứt.

Mặc dù được đề cử làm lãnh đạo, nhưng lại mới chỉ là một cô nhóc chính trực, thành thật và chưa trưởng thành.

"...Thế nhưng những mối quan hệ này chỉ được hình thành dựa trên nền tảng rằng mình đang sở hữu gift."

Asuka cô đơn ngẩng đầu lên nhìn trời đêm. Lý do lớn nhất mà cô được triệu hồi tới nơi đây là...

Bởi vì Kuro Usagi và những người khác ôm hy vọng cứu vớt cộng đồng của mình. Vì vậy nên mới cần tới mấy người bọn họ. Nếu như gift của cô không thể đáp ứng nguyện vọng đó, mối quan hệ này có thể bị chặt đi bất cứ lúc nào.

Những đối thủ khiến sức mạnh của bản thân không thể phát huy chính là những mối uy hiếp to lớn.

"Bầy chuột đó... Tại sao gift của mình lại không có tác dụng?"

Nhớ lại chuyện khi ấy, Asuka lại càng trầm tư hơn, gift của cô đã không thể chi phối bầy chuột xung quanh mình, chỉ có thể bó tay chịu trận. Nếu Leticia không tới kịp, thật không dám nghĩ tiếp nữa.

Chuyện như vậy cũng đã từng xảy ra trong quá khứ. Laius, người đứng đầu của cộng đồng Perseus chính là ví dụ rõ nhất. Một lần khác chính là những gift vũ khí được lưu trữ trong kho của No Name.

Nói cách khác, khi gặp những cá thể có mức tồn tại vượt qua chính bản thân mình, gift của Asuka sẽ trở nên vô dụng. Hay là nói, Asuka không thể chi phối những tồn tại có [Linh Cách] vượt trên cô.

"Dù chưa hiểu rõ khái niệm [Linh Cách] cho lắm, nhưng không thể có chuyện mình còn thua cả lũ chuột được."

Kuro Usagi đã từng cam đoan, linh cách của Asuka đủ mạnh mẽ để khiến khiến Galdo của Fores Garo phải phục tùng. Dù mới chỉ là ngọc chưa mài nhưng cô hẳn phải sở hữu linh cách rất cao mới đúng.

"Nếu vậy thì chỉ còn có một khả năng thôi."

Asuka nhịn không được mím chặt môi. Nếu suy luận một cách hợp lý, thì việc cô không thể chi phối bầy chuột chỉ có một khả năng - chúng bị người có linh cách mạnh mẽ hơn cô chi phối.

"...A..."

Asuka rên khẽ.

Từ rất sớm, Asuka đã nhận ra năng lực của mình là ít tính thực dụng nhất trong ba người, cô, Sakamaki Izayoi và Kasukabe You. Mặc dù vẫn có "tiềm năng phát triển" giống hai người kia. Nhưng hướng phát triển mà cô đã chọn là "gift chi phối gift". Nếu như không chuẩn bị được những gift mạnh mẽ khác để hỗ trợ thì không thể phát huy toàn bộ năng lực.

Nói thì nói thế, nhưng cô thậm chí còn chưa thể chi phối những gift cao cấp được ban thần cách trong nhà kho No Name.

Không đúng, nếu xét từ căn nguyên thì "vũ khí" cũng chẳng có ý nghĩa với cô.

Asuka chẳng có võ kỹ gì đáng nói, hoàn toàn chỉ là một cô gái chân yếu tay mềm. Cô không giống Saigou Izayoi, không sở hữu kỹ thuật điêu luyện võ kỹ cao cấp. Dù có sử dụng được vũ khí thì cũng không thể sánh được với anh ta.

Ngay cả khi không xét về phương diện sức mạnh thể chất thuần như Sakamaki Izayoi hay Kasukabe You thì vẫn có người làm tốt hơn cô.

"Lẽ nào... Lựa chọn của mình sai rồi sao?"

Asuka đã từ bỏ con đường thao túng nhân tâm để đi đến một bước này. Lẽ ra nếu bước tiếp trên con đường kia, sẽ có một ngày cô có thể phát triển tới mức khiến cho tất cả chủng tộc quỳ gối thuần phục mình.

Đó là vì ngoài tự tôn, thiếu nữ với tên gọi Asuka sở hữu lòng trọng nghĩa mãnh liệt hơn cả. Không tiếc vặn vẹo nhân tâm để đạt được mục đích thì có giá trị gì đây? Bởi vì những đức tính đó mà Asuka mới có thể chính trực tiến tới hôm nay.

Cô không thể để mình quay lại con đường kia được.

"Mình phải làm gì đây?"

Asuka vừa tự hỏi vừa vuốt ve tinh linh vàng mũ ngọn trong ngực. Cô biết, lý do cô bị tấn công chắc chắn là vì tinh linh nhỏ bé này. Chỉ cần cô bé còn ở đây, kẻ bí ẩn kia sẽ lại còn tấn công nữa. Rất có thể kẻ này còn liên quan tới ma ma vương sắp đến.

Khi đó liệu cô có thể bảo vệ được tinh linh bé nhỏ này không?

Tiếng bước chân đều đều bất chợt đến gần kéo Asuka trở về với thực tại, cô nghiêng đầu nhìn lại theo bản năng.

"Saigou... Izayoi! Anh chưa ngủ sao?

Saigou Izayoi bước đến bên cạnh cô, tì hai tay mình lên lan can đài quan sát, mắt hướng xuống thành phố rực rỡ đèn hoa, nói.

"Có tâm sự? Muốn nói chuyện không?"