Chương 28: Thử thách

Nghịch Hồi Saigou Izayoi

Chương 28: Thử thách

Chương 28: Thử thách

Tuy đây đã là lần thứ hai nhìn thấy người khổng lồ sắt thép đỏ rực này, Asuka vẫn không thôi choáng ngợp trước mức độ kỳ vĩ của một tạo tác như vậy.

"A, chắc anh không biết, đây có lẽ là tạo tác của Rattenfanger, cộng đồng của cô nhóc này đấy."

Trông thấy Izayoi đang khẽ chạm vào Deen, Asuka nói.

"Thật là một kỳ công, phải không?"

Bắt lấy tinh linh nhỏ bằng hai tay, Asuka cảm thán.

"Thật sự."

Lui lại mấy bước để có thể ngước mặt lên nhìn toàn thể của tạo tác khổng lồ trước mắt, Izayoi nheo mắt lại khi phát hiện trên không có vật gì đó đang rơi xuống.

Là một cuộn da dê.

"Asuka! Asuka!"

Tinh linh nhỏ vừa tự hào, vừa xấu hổ bẽn lẽn cuối đầu xuống, nhưng rồi khi cuộn da dê xuất hiện, cô bé lại lớn giọng gọi tên Asuka lần nữa, bàn tay nhỏ không ngừng khua lên, chỉ về phía nó.

Izayoi tung người nhảy lên cao, bắt lấy tấm da dê rồi nhẹ nhàng tiếp đất. Liếc nhìn vật trên tay qua một cái, cậu lại không mở ra mà đưa cho Asuka.

"Làm sao vậy?"

Cảm thấy khó hiểu trước hành động này, Asuka hỏi.

"Cái này hẳn là nên để cô mở."

Dù không rõ Izayoi có ý gì, Asuka vẫn nhận lấy cuộn da dê từ tay cậu rồi mở ra.

"Gift Game tên: [Người gánh vác kỳ tích]

Người dự thi: Kudou Asuka.

Điều kiện chiến thắng: Khiến [Deen], con rối tự động được chế tạo từ Thần Trân Thiết cúi đầu nghe lệnh.

Điều kiện thất bại: Người tham gia không thể hoàn thành điều kiện chiến thắng.

Tuyên thệ: tôn trọng nội dung kể trên, căn cứ vào vinh quang và lá cờ của [], tham gia gift game.

Dấu ấn Rattenfanger."

"Đây là Geass Roll? Rattenfanger là cộng đồng của cô bé này... Lẽ nào..."

"Asuka."

Tinh linh nhỏ chờ Asuka xem xong geass roll mới gọi một tiếng, gương mặt ngây thơ từ lúc nào đã phủ lên một màu bi ai tịch mịch nhưng đôi mắt lại bắn lên một tia hy vọng. Và rồi...

"Đây là món quà chúng tôi muốn tặng cho cậu, hy vọng cậu nhất định phải nhận lấy. Để đặt dấu chấm hết cho câu chuyện cổ tích Rattenfanger giả tạo."

Âm thanh vọng đến từ bốn phương tám hướng, không phải từ tinh linh nhỏ trước mắt mà là từ không gian trống rỗng bên trong hội trường.

Asuka bất chợt nhớ tới thân thế của tinh linh nhỏ, Leticia đã từng gọi cô bé là cá thể của một giống loài được gọi là quần thể tinh linh.

"Các người là... Bạn của cô nhóc này? Quần thể tinh linh các người là chủng loài tương tự với tinh linh của đất mẹ các loại ư?"

Nghĩ tới thân phận của tinh linh nhỏ, Asuka không khỏi ngập ngừng hỏi.

"Đúng vậy, chúng tôi là linh hồn của 130 đứa trẻ đã chết trong câu chuyện người thổi sáo xứ Hamelin, những người mất đi mạng sống vì thiên tai."

Những sinh mệnh mất đi trong thiên tai đôi khi sẽ xem chính cốt nhục của mình như chất dinh dưỡng, thăng hoa thành những cá thể mới vượt xa bình thường.

Từ nhân loại trở thành tinh linh. Thông qua chuyển sinh để đạt được lịnh cách cùng chiến công. Đây chính là diện mạo thật sự của chủng loài được gọi là quần thể tinh linh.

"Chờ một chút, tôi không hiểu, linh hồn của 130 đứa trẻ trong câu chuyện người thổi sáo xứ Hamelin thì liên quan gì tới cái tên Rattenfanger? Chấm dứt câu chuyện cổ tích giả dối là sao chứ? Và còn cái geass roll này nữa, mọi người muốn thử thách tôi sao?"

"Xin lỗi, chúng tôi không có thời gian để giải thích rõ ràng mọi chuyện, cũng không hề có ý định thử thách Asuka. Tuy cuộc gặp gỡ giữa cậu và đứa bé này chỉ là ngẫu nhiên nhưng với chúng tôi, nó lại là kỳ tích cuối cùng."

Cuộc gặp gỡ của Asuka và tinh linh nhỏ không phải do ai cố ý an bài. Đó là sự dẫn đường của số phận.

"Chân tướng đằng sau ngày 26-6-1284, và thân phận thật sự của người thổi sáo giả mạo, Asuka phải tự mình tìm hiểu rồi."

"Kiệt tác mà chúng tôi tạo ra từ món quà Tinh Hải Long Vương trao tặng, xin được tặng lại cho cậu để hoàn thành điều đó."

"Nguyện vọng chấm dứt câu chuyện giả tạo và giải phóng linh hồn nguyên vốn tưởng đã không thể nào hoàn thành, nhưng thành viên thứ 131 đã mang Asuka tới đây."

"Người gánh vác kỳ tích cuối cùng đã xuất hiện, sự chờ đợi dài dẳng kia không hề uổng phí. Asuka, cậu sẽ tham gia gift game của chúng tôi chứ?"

Asuka nhìn geass roll trên tay, rồi lại ngẩng đầu nhìn lên người khổng lồ sắt thép màu đỏ rực, cuối cùng nhìn sang Saigou Izayoi. Cô hít sâu một hơi.

"Tôi chỉ muốn hỏi một câu. Nếu sở hữu gift mà mọi người chế tạo, tôi có thể trở nên mạnh mẽ hơn để tiến bước cùng đồng đội chứ?"

"Chỉ cần cậu có thể khống chế..."

"Chỉ cần cậu có thể khiến nó phục tùng..."

"Chỉ cần cậu nguyện ý gánh vác..."

"Như vậy thì chắc chắn con đường mở ra phía trước sẽ dẫn cậu tới thắng lợi."

Âm thanh của quần thể tinh linh vang vọng khắp hội trường trung tâm. Đã như vậy, Asuka không có lý do để từ chối, Saigou Izayoi vẫn đang ở bên cạnh nhìn đâu. Cô không thể để những lời động viên của anh ta trở nên vô nghĩa.

"Thành viên của No Name, Asuka tiếp nhận thử thách của các người."

"Đã vậy thì, trong thời gian ngắn nhất, hãy để Deen phục tùng mệnh lệnh của cậu."

"Chính như nội dung của gift game. Xin hãy dùng Uy Quang của cậu thắp sáng ngọn lửa linh hồn cho cơ thể sắt thép này đi."

"Nhanh lên Asuka, trước khi kẻ giả mạo tìm tới lần nữa."

Trong nháy mắt, thân thể khổng lồ trống rỗng được rót đầy sinh mệnh. Con mắt duy nhất trên đầu phát ra ánh sáng.

"DEEEEEEeeeEEEEEEEN!"

Người khổng lồ cất lên tiếng rống đầu tiên.

Vì vượt qua con người cũ của mình, để không cô phụ những mối quan hệ không muốn đánh mất. Asuka bắt đầu thử thách hòng nắm lấy sức mạnh để tiếp tục tiến bước.

Ở một bên quan sát hết thảy từ đầu đến giờ, khoé Saigou Izayoi nhếch lên một nụ cười thỏa mãn.

Đây là thử thách của riêng Asuka, nếu cô không thể tự mình vượt qua thì sẽ mãi trầm luân trong tự ti và sợ hãi. Nhưng Izayoi biết, cô chắc chắn sẽ làm được, vì vậy, nơi này không có chỗ để cậu chen chân vào.

Saigou Izayoi còn có chuyện khác cần phải giải quyết, cậu lặng lẽ lui ra khỏi hội trường trung tâm, trở về thông đạo với đầy những vật trang trí, đứng yên chờ đợi. Cậu có thể cảm thấy "Kẻ mạo danh" mà quần thể tinh linh của Rattenfanger nhắc tới đang đến rất gần.

Cái tên người thổi sáo xứ Hamelin đã được nhắc tới, cộng thêm việc đàn chuột đã tấn công Asuka ban chiều khi tiếp cận Rattenfanger. Không cần suy nghĩ nhiều cũng có thể thấy được mối liên hệ trong đó.

Có khả năng rất lớn là vì kẻ mạo danh sợ rằng sự tồn tại của mình sẽ bị uy hiếp nếu Rattenfanger tìm được người gánh vác kỳ tích của họ.

Giờ đây khi hai bên chạm mặt lần nữa ở ngay nơi bắt đầu, những kẻ giả mạo sẽ ngồi yên sao?

Câu trả lời chắc chắn là không thể nào.

Và có lẽ, Izayoi biết những kẻ đó là ai.

Không để cậu chờ đợi quá lâu, trong ánh sáng le lói của thông đạo, vô số cặp mắt đỏ rực khát máu bừng lên Một đàn chuột khổng lồ với số lượng phải hơn chục ngàn ùn ùn kéo tới. Khi chỉ còn cách Izayoi vài mét, chúng bỗng nhiên dừng lại, tách ra hai bên, nhường ra một con đường.

Tiếng bước chân thanh thúy vang lên đều đều từ sau góc khuất của thông đạo, hai bóng người bước giữa bầy chuột dần dần hiện ra trước mắt Izayoi.

Một trong số đó nổi bật trong hình dáng của một người phụ nữ tóc vàng trưởng thành quyến rũ, ả mặc một bộ đồ khó có thể nói là "trang phục" hoàn chỉnh cho được, nó chỉ bao gồm một bộ ba mảnh màu trắng bó sát cơ thể và một chiếc áo choàng dài phủ từ vai tới tận gót chân cũng mang một màu trắng muốt.

Người còn lại, kém nổi bật hơn, là một gã đàn ông cao lớn khắc kỷ người khoác quân phục với gương mặt góc cạnh, hắn vác theo một cây gậy trông có vẻ giống một chiếc kèn lớn trên vai. Đôi mắt như rắn độc đảo qua trên người Izayoi, im lặng đánh giá cậu.

"A? Người mới à? Cứ tưởng vẫn là cô bé đỏ kia chứ."

Ả đàn bà che miệng cười một tiếng.

"Hay là đang ở bên trong?"

"Hai người các ngươi, tới đây thôi, thêm một bước, chết."

Không đoái hoài tới câu hỏi của ả đàn bà, Izayoi trực tiếp tuyên bố.

"Gì?"

"Hả?"

Có vẻ là quá bất ngờ trước nội dung câu nói của cậu, hai người kia phải mất một lúc mới có thể phản ứng lại được.

"Chắc là ngươi đang đùa."

Gã đàn ông mặt quân phục hạ cây sáo lớn trên vai xuống, đóng mạnh vào mặt đất, tạo ra một tiếng vang lớn và một luồng sóng xung kích nhẹ, hất lũ chuột gần đó bay tứ tung.

Song, vẻ mặt Izayoi vẫn không chút thay đổi, vẫn nhìn họ một cách hờ hững.

"Một thằng nhãi tự tin hả?"

Nhìn điệu bộ của cậu, gã đàn ông không nhịn được nhíu mày.

"Để ta xem ngươi có mấy cân mấy lượng."

Rút cây sáo lên khỏi mặt đất, gã chỉ nó vào Izayoi.

"Được rồi Weser."

Tuy nhiên ả đàn bà bên cạnh đã giơ tay ngăn lại.

"Ngươi ra tay thì động tỉnh lớn lắm, làm không khéo sẽ kéo cả Giai Tầng Chi Phối Giả hai khu đông bắc ra đấy. Kế hoạch vẫn chưa bắt đầu, còn chưa tới lúc để làm vậy."

Bước lên một bước, ả nói tiếp.

"Vẫn là để ta tới đi."

"Tùy ngươi, Ratten."

Gã đàn ông được gọi là Weser hạ giọng xuống, lùi ra phía sau, nhường chỗ cho người hắn gọi là Ratten.

"Chàng trai trẻ, tự tin là tốt. Nhưng quá mức tự tin thì sẽ thành cuồng vọng đấy."

Nở một nụ cười đáng sợ trên môi, Ratten lấy ra một cây sáo bạc, đặt nó lên môi mình.

"Trước khi vào món chính thì chơi với ngươi một chút vậy. Đừng chết quá sớm, vậy sẽ không còn gì là thú vị nữa."

Khi tiếng sáo ma mị cất lên, hàng trăm, hàng ngàn, hàng chục ngàn, nhiều vô số kể chuột kéo tới như một cơn lũ đen ngập ngụa ghê tởm, chực chờ nhấn chìm thanh niên tóc vàng đơn độc chắn trước đường đi của chúng.

"Tốt thôi."

Izayoi nhếch môi cười nhạt, cậu siết chặt nắm tay phải với Mục Lục Sự Sống bên trong, vung thẳng nó về phía trước. Từ nơi nắm tay, một cơn cuồng phong khủng khiếp bắn ra, gió sắt như dao, đẩy lùi và xoắn nát toàn bộ cơn lũ đen hình thành bởi đàn chuột, mang theo máu tanh và vô số mảnh thịt vụn vỡ, cơn cuồng phong tiếp tục lao tới lạnh lùng quét qua cơ thể Ratten, nhấc bổng ả lên và thổi ngược về phía sau. Tấm áo choàng trắng muốt phút chốc bị nhuộm thành một màu đỏ sẫm, không rõ là vì máu của bầy chuột hay của chính ả ta.

Như một tấm giẻ rách, Ratten đâm sầm vào bức tường thông đạo, tạc ra vô số vết nứt rồi rơi trở về mặt đất, thật lâu không đứng lên được.