Chương 16: Clgt???

Ngày Tận Thế

Chương 16: Clgt???

Xoẹt!

1 dao chém bay cổ Zombie! Nhận ra điều quan trọng! Nguyễn Tiến bây giờ chạy lên lại tầng thượng! Hắn muốn có cái nhìn tổng thể về toàn cảnh thành phố hiện tại!

Đập vào mắt hắn! Nhiều nhất vẫn là khói bụi! Việt Nam xe cộ quá nhiều, đâm nhau nổ dẫn việc khói bay ngùn ngụt, chưa kể có nhiều căn nhà đang bốc cháy, thật khó chịu lỗ mũi hít phải khí Co2 nồng nặc! Nguyễn Tiến việc này đối với hắn không quá hệ trọng, còn Trần Bảo Linh dù đã đeo khẩu trang nhưng vẫn ho khan không ngừng!

Khói bụi quá nhiều dẫn đến việc tầm nhìn hạn chế! Nhìn gần còn khó thấy chứ đừng nói xa! Nhíu đôi mày! Nguyễn Tiến thử xuống giữa chung cư 1 căn hộ nào đó để xem! Quả nhiên tầm nhìn có xa hơn nhưng không bao quát được khung cảnh! Vậy vẫn đủ! Nguyễn Tiến tìm căn hộ có hướng nhìn trường em hắn….Tchh! Không rõ chút nào! Nhìn vào hướng trường em hắn, cảm giác ảo ảo mờ mờ nhức đôi mắt, hơn nữa từ hồi đánh con nguyên thủy Zombie khổng lồ xong rồi, qua đây luôn bị khói phả vào mặt, cay cay đôi mắt, khó chịu sắp đỉnh điểm! Má nó! Việt Nam nếu dân thay xe máy bằng xe đạp thì việc này đã không xảy ra việc tệ hại thế này! Ở khu đô thị loại 1 Việt Nam nhiều phiền toái thật, còn may đây là Đà Nẵng, về Hà Nội hay Sài Gòn, chắc tai ương mới đến, chắc khó đứa nào sống nổi, thoát Zombie, tìm nhu cầu yếu phẩm là 1 vấn đề, mà tìm khí để thở càng là một nghiêm trọng vấn đề! Không chết vì quái cũng chết vì ngạt! Tội cho đứa nào sống gần hoặc tại trung tâm 2 thành phố lớn đó!

Thu thập tình hình xung quanh tòa chung cư một lúc, Nguyễn Tiến lần 2 quyết định rời khỏi đây! Zombie quanh đây không quá nhiều, hắn tự lo vẫn ổn, đứa ở sau mới có vấn đề! Hắn nhiều khi muốn vứt con loli này ở lại quá! Tiền dâm hậu chuồn! Ấy nhưng lương tâm hắn không cho phép!* Đm lương tâm*

Ngoài cổng khu chung cư lảng vảng mấy con Zombie, nhìn cách di chuyển của chúng nó, e rằng không bao lâu nữa, chúng sẽ hoàn thiện nên cách đi đứng của con người và bắt đầu tiến hóa trí tuệ, theo Nguyễn Tiến là vậy! Chúng đi hơi chập choạng nhưng bước bộ khá vững vàng, sải chân mỗi bước khá ổn định, đối với chúng giờ chạy sẽ không còn vấn đề nào rồi! Càng nghĩ Nguyễn Tiến càng nao nao, muốn bản thân nhanh chóng cường hóa, hắn dễ dàng diệt Zombie đều nhờ công Tử vong dao chứ…..Ak mà! Sao nãy giờ giết đám nguyên thủy Zombie thế hệ 2 đó lại không tuôn vật phẩm nhỉ?? Thôi tự hỏi cũng như không!

Nguyễn Tiến rình 1 con lâu la Zombie thế hệ 1, hắn lấy đao tân thủ khỏi nhẫn trữ vật rồi lấy Tử vong dao vỗ lên lưỡi đao.

"Keng! Keng! Keng!"

Vỗ 3 tiếng kim loại để dụ con Zombie đó tới! Phản xạ Zombie nay là khá nhanh, nó ngay sau đó hướng tới vị trí hắn rình.

"Chết mẹ mày nè!"

Văng tục một câu(âm lượng vừa), Nguyễn Tiến lập tức chặt đi 1 cánh tay của nó, rồi nhanh chóng chặt cánh tay còn lại, liền tiếp 1 cước đạp ngay mặt nó xuống đất, không cho nó có thời gian hét lên! Nắm lấy nó bẩn thủi đầu tóc, Nguyễn Tiến dùng sức đập mặt con Zombie xuống đất……..Khỏi hét cmm luôn! Tử vong dao nhẹ nhàng cắt cuống hóng nó, cho nó tắt âm hoàn toàn, hắn ra hiệu gọi Trần Bảo Linh tới!

Cô bé thân run lẫy bẫy đi ra sau lưng hắn cách 5m, cô luôn cố cách xa đám Zombie nhiều nhất có thể, cô rất sợ ngoại hình chúng,…nội tạng, xương xóc, máu me lòi ra ngoài cả kia, trẻ nít đứa nào chả sợ trừ những thành phần không bình thôi! Nguyễn Tiến cũng hiểu cho điều đó nhưng rất lấy làm tiếc, hắn biết không có nghĩa là hắn chiều theo, nãy giờ hắn cho cô bé thời gian làm quen với cảnh tượng kinh dị thực tại để chuẩn bị tinh thần cho việc chém con Zombie này!

Nguyễn Tiến bồi thêm 2 dao chặt đứt cẳng Zombie, hắn đứng lên cầm tay cô kéo tới.

"Ah! Anh! Em sợ!"

Trần Bảo Linh rơm rớm nước mắt nhìn xót thương, hắn mặt lạnh đáp lại:

"Em muốn sống chứ?"

"Dạ vâng!’

"Thế thì giết nó!’

Nguyễn Tiến vươn tay hướng cây đao tân thủ cho cô bé.

"Nhưng em! Em sợ chúng nó! Em không dám!"

"Kệ mẹ em! Giờ em muốn ở lại hay muốn theo anh? Theo anh là phải giết nó! Nếu không! Anh buộc phải bỏ em ở lại! Điều kiện tối thiểu theo anh là phải dũng cảm và biết vượt nỗi sợ!" Miệng nói thế nhưng đầu thầm nghĩ: "Ngoại hình em mới là thứ tối thiểu đấy!"

"Hức hức..!!" Miếu máo khóc nhỏ, Trần Bảo Linh đứng giữa 2 sự lựa chọn khó khăn, cô bé mới 13 tuổi, chỉ là học sinh lớp 7 trường trung học cơ sở, cô còn quá nhỏ để làm những việc chém giết tại thân phận cuộc sống là con dân bình thường của Việt Nam! Nhưng tận thế thời đại, cô không muốn cũng phải muốn, cô không phải ngu ngốc hạng người, nhưng cô vẫn sợ, cảm xúc sợ hãi lấn át lí trí mạnh mẽ của cô, cô không làm gì khác được ngoài việc đứng sau lưng hắn hoặc khóc!

(Trước đó khi săn Zombie trong chung cư cả 2 đã giới thiệu mình với nhau!)

Trần Bảo Linh nhận ra rằng, chỉ có thể theo người đàn anh này mới có cơ may sống sót, anh ta không cao, không cơ bắp, cũng không thuộc diện đẹp trai, hoàn toàn bình thường trong mắt phái nữ nhưng anh ta có sức mạnh cùng sự ngầu lòi, khoảnh khắc anh cứu cô là lúc cô tìm thấy hoàng tử bạch mã trong đời mình, cô thấy anh chém như quái vật như chém củ chuối, những động tác hệt một sát thủ, điệp viên chuyên nghiệp như trong phim hành động cô xem. Không biết lúc nào lòng cô đã sinh tình cảm với anh dù khoảng thời gian rất ngắn, tất cả nhờ vào sự vi diệu của ngày tận thế.

Nguyễn Tiến đương nhiên vẫn chưa nhận ra suy nghĩ của cô bé, hắn bận chém Zombie hơn nữa hành động của Trần Bảo Linh lui lại chỉ có rơm rớm nước mắt với núp sau lưng hắn, hắn biết được khen tài! Hắn chỉ nghĩ Trần Bảo Linh là đứa con nít đang trong trạng thái bất ổn, tình cảm suy nghĩ chắc sẽ không có ở đây!

Phiền phức!....Thật phiền phức!...Cảm giác như làm bảo mẫu trông trẻ nhỏ vậy! Thế mới nói từ đầu Nguyễn Tiến đã không muốn giúp người khác.....trừ gái đẹp đủ tiêu chuẩn trong mắt hắn ra!

Nói ngon lời ngọt hay dùng biện pháp mềm không phù hợp với hắn! Miệng lưỡi cùng độ kiên nhẫn của hắn.....chả đủ để dễ dãi với người ta! Có lẽ trước tai ương những ngày bình thường của một đời người, Nguyễn Tiến sẽ luôn làm điều đó nhưng giờ thì khác, hắn sẽ làm những gì hắn muốn, hắn không thích tuân theo những quy tắc ứng xử hay cách làm người tiêu chuẩn của xã hội trước đây, hắn muốn mọi thứ phải tuân theo ý hắn, hắn cực ghét cục tạ, hắn sẽ thẳng tay vứt bỏ thậm chí là loại bỏ nếu cần thiết.....Tiếc là lương tâm hắn vẫn quá mạnh cho đến thời điểm hiện tại.

Thôi đành dùng biện pháp cứng vậy!

Nguyễn Tiến vòng sau lưng Bảo Linh, nắm lấy 2 tai cô bé, đẩy người cô hướng tới Zombie bị hắn phế...

Bảo Linh thất thanh sợ hãi nhưng cô không dám hét lớn vì cô cũng biết làm vậy sẽ thu hút Zombie, quay đầu lại cầu xin hắn:

"Hức hức! Anh ơi! Đừng anh! Em sợ...!!"

Đáng thương tiếng nói lọt vào tai Nguyễn Tiến nhưng hắn làm lơ. Bảo Linh ra sức vùng vẫy, tiếc sức cô bé với hắn như cục bông, kiểu gì động tác nữa! Cô bé cũng không thể thoát khỏi kiểm soát của hắn!

Và đừng nhìn mặt lạnh hiện giờ của hắn mà đánh giá! Thực tế, trong lòng hắn đang rất cố áp chế dục hỏa, thử nhìn hạ thân của hắn mà xem, cố gắng cách một đoạn với người Bảo Linh, lí do....đang chào cờ. Nguyên nhân cũng vì tiếp xúc với cô bé, Nguyễn Tiến lỗ mũi hít phải hương thơm cơ thể cô bé toát ra, rồi còn đụng chạm da thịt nữa,...thật tốt xúc cảm!

Đến gần con Zombie một khoảng 30cm, Nguyễn Tiến điều khiển hai tay Bảo Linh nắm lấy đao tân thủ,....à mà! Dừng chút! Chứ cô bé người run như cái máy điện! Mồ hôi chảy ròng ròng! Nhắm tít đôi mắt, đầu quay 90 độ! Tim đập còn nhanh hơn điện giật!....Hắn rất muốn an ủi....Bình tĩnh đi bé ơi! Nhưng hành động nhanh hơn lời nói! Tay hắn đã điều khiển tay cô bé vung đao nhắm ngay yết hầu con Zombie.....

Chặt...

Hửm!? Không hiệu quả? Nguyễn Tiến đao dù chỉ bằng 1 nửa toàn lực nhưng rõ ràng chỉ chém sâu hơn vết thương nó một chút!? Thật khó tin! Sao đi nữa! Khi nãy, hắn đã sử dụng Tử vong dao rạch một chút tạo tiền đề! Ấy vậy chỉ có thể sâu được một chút?? Đ ịt mẹ đúng là hàng của con china mà! Đao tân thủ theo đánh giá hiện tại, e rằng vứt vào sọt rác được rồi! Mà thôi! Một đao không đủ thì ta mần nhiều đao! Đến khi nó lên bảng đếm số thì thôi!....Yêu quái! Ak nhầm! Zombie! Xem chiêu đây! Chặt Chặt Chặt Chặt.....!!

......................Nhìn mà thương thay bé Zom! Bị Nguyễn Tiến, một tay nghiệp dư, chặt cái cổ đúng gần 100 đao nhưng mới có chặt được 1 nửa cái cổ, thịt máu bắn tung tóe, phần nhiều dính lên đôi vớ đen của Bảo Linh.

Quên không nói vấn đề trang phục, khi vào lại căn hộ Bảo Linh lúc đó, Nguyễn Tiến đã dặn cô bé mặc đồ dễ vận động nên cô mặc 1 chiếc áo thun đen đơn giản, quần rin đùi cộng đôi vớ đen....Chuẩn gu hắn cực yêu thích! May mắn! Sói rú bản năng khi đó đã kịp kiềm hãm! Không là chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra đâu!

Zombie uất ức mà chết, Nguyễn Tiến lại nhìn đao tân thủ, lưỡi đao vùng hắn chặt đã mòn! Hắn đành chậc lưỡi cho qua, đao vẫn giữ trên tay, khi nào có khác vũ khí sẽ vứt đi, dùng tạm nó thêm một thời gian đã!

Zombie không lâu sau đó hóa thành bụi, đúng hơn là tan biến, nó để lại một viên đá màu xanh lá nhạt!....Woa! Nguyễn Tiến vui mừng nhặt nó lên định kiểm tra thì nghe tiếng gọi:

"Anh! Anh Tiến!"

"Huh?" Quay đầu, Nguyễn Tiến nhìn Bảo Linh:"Thế nào em? Có cảm giác khác biệt không?"

"Vâng! Có anh! Tự nhiên trong đầu em xuất hiện một cái bảng anh!"

"Bảng gì???" Hắn ngạc nhiên.

"Em không biết! Trên bảng nó có ghi số liệu kì lạ lắm!" Bảo Linh tỏ ra bối rối.

"Đọc thử anh nghe xem!"

"Vậy em đọc!

•Cấp độ: 1 •Trạng thái: bình thường
-Năng lực:(Chưa mở khóa)
-Thiên chức:(Chưa mở khóa)
-Kĩ năng: Không.
-Thể chất:
Sức mạnh: 4
Phòng thủ: 3
Nhanh nhẹn: 3
Sinh lực: 7
Tinh thần: 7
Thể lực: 3 "

"Cái lề gì thốn????"
__________________

Ps: Mạng bất ổn! Thường xuyên bất chợt ngắt kết nối! Viết truyện sợ mất chương!