Chương 5: Trường Ma Pháp Trương Dương.

Minh!

Chương 5: Trường Ma Pháp Trương Dương.

Trường Ma Pháp Trương Dương là một trong ba trường chuyên đào tạo pháp sư nổi tiếng nhất thành phố Phi Vũ (tức là cũng có trường khác chứ không phải chỉ có ba trường, thành phố rất lớn).

Trường Trương Dương diện tích là rất rộng, tuy học sinh ma pháp sư tổng cộng của trường chỉ đến hơn 1000 người (tính luôn cả bọn nhập học này) nhưng mỗi phòng dành cho mỗi phân lớp (trong một khối có phân lớp theo dạng E – D – C – B – A) lại rất lớn (mỗi phòng chỉ chứa tối đa 50 người, còn tùy phòng) bởi tại nơi đó còn có thực hành pháp thuật ngay tại phòng.

Hiện tại trường Ma Pháp Trương Dương có tổng cộng 20 phòng học xếp đúng theo một hình vuông với mỗi 5 lầu (1 cạnh hình vuông) tương ứng với 5 phân lớp thuộc một khối. Riêng có một cạnh trong đó liền có sự khác biệt hoàn toàn với ba cạnh còn lại (trường chỉ có 3 khối, 1 cạnh còn lại chắc là dành cho mấy "siêu nhân" pháp sư).

Ngoài chỗ diện tích lớn dùng để xây phòng học, bên cạnh còn là các khu như: khu giáo viên ma pháp, khu Group, khu thể thao, khu thể dục, khu tỷ thí, khu nghiên cứu,…phòng khai giảng (khu khải giảng, mỗi đầu năm học thì chỉ mở ra một lần). Và tất nhiên mọi khu này đều nằm phía sau "hình vuông", đó cũng là lý do vì sao khi Minh và Như Yến đi vào từ cổng chính liền không nhìn thấy một bóng người, bọn họ đều đến phòng khai giảng, riêng chỉ có một vài người được xem như kiểu giám sát học sinh ẩn núp vòng vòng ở cổng chính.

…….

Minh và Như Yến dựa theo bản đồ nằm trong trí nhớ mà vượt qua "hình vuông" đi đến một gian phòng to lớn không hề có mái che nhưng ánh nắng lại không thể vào được.

Lúc này bên ngoài phòng, tại của lớn ra vào, hiện đang có hai dòng người xếp thành hai hàng tiến dần vào phòng, bên cạnh là có những ma pháp sư tuy mặc chung đồng phục trường nhưng cà-vạt (đối với nam) hoặc ống tay áo (đối với nữ) lại không phải màu xanh, nó là màu vàng, cũng có đỏ, đứng đó chỉ dẫn, quản lý trật tự.

Thoáng qua, Minh đoán là các ma pháp sư khối 2, khối 3, bởi theo hắn biết thì những trường Ma pháp luôn có một hệ thống do các học sinh ma pháp sư giỏi nhất trường thành lập, được mọi học sinh khác tán thành và quản lý trường, giáo viên hay hiệu trưởng điều không có quyền can thiệp, điều họ làm chỉ là dạy và truyền đạt kiến thức.

"Vụt" ngay lập tức Minh mang theo Như Yến nhanh chóng chạy lại xếp thành hàng, bỏ nàng xuống, ngưng pháp thức, hai người chia ra hai bên bên theo hàng nam và nữ khiến một số học sinh bất giác quay đầu lại, bắt gặp Minh không nói nhưng nhìn thấy Như Yến thì cho dù là nam hay nữ đều ngẩn người, cái này rõ là quá đẹp, đẹp đến không thể dời mắt.

- Là nữ thần bên ngoài cổng, nàng bây giờ mới vào sao?

- Nàng thật đẹp, ta muốn làm quen a.

- Xì, ngươi tưởng có cửa, lúc nãy ta vào sau cùng, thấy nàng bị tên Ngô Thiên
Nhất đến làm quen rồi, với điều kiện cũng như khả năng thiên tài của hắn, nàng có lẽ đã chấp thuận, ài.

- Xì xào, bàn tán…

Một hồi ồn ào vang lên, Như Yến hoàn toàn tỉnh bơ không quan tâm đến, nàng gặp tình cảnh này quá nhiều rồi thành ra quen, tuy vậy, nàng vẫn có chút quay qua Minh mà làm dáng ta đây minh tinh.

Minh không biết nói gì.

- Im lặng, đây là lần nhắc cuối, còn vi phạm tất đi về ngay, trường Trương
Dương không dành cho các ngươi nữa.

Ngay lập tức, một giọng quát vang lên đến từ một thanh niên pháp sư (từ 18 trở lên gọi là thanh niên), mọi người giật mình trở nên im lặng, riêng hắn nhìn về phía Minh và Như Yến.

"Thật…thật đẹp"

Nhìn thấy Như Yến, hắn là có chút đứng hình vì sắc đẹp của nàng, thế nhưng chỉ chốc lát hắn liền khôi phục bình thường, tiếp tục quản lý trật tự, việc hai người vừa đến trong khi hàng vẫn chưa đi vào hết liền cũng không tính là trễ.

Số lượng người xếp hàng bên ngoài dần bớt đi, hiện chỉ còn tồn 20 người (đi vào trong bớt vài người để xếp chỗ ngồi).

- Ta đến trễ.

Giọng nói vang lên, Ngô Thiên Nhất đã đến, hắn nhanh chóng đi đến gặp mặt thanh niên vừa nãy nói vài ba chuyện, tiếp đến hắn cùng thanh niên đi vào bên trong phòng mà không cần xếp hàng, đơn nhiên, hắn vẫn không quên liếc nhìn Như Yến và Minh.

Thấy Như Yến cứ lườm Minh ra vẻ này nọ, hắn trong lòng căm tức, ghen tỵ vạn phần.

"Nàng chắc chắn sẽ là của ta!" nắm chặc quyết tâm hắn khuất bóng.

Mọi người theo chỉ dẫn cũng đi vào bên trong, khung cảnh hiện ra trước mặt Minh.

Bên trong khu nhà này được chia làm ba phần chính yếu, 1 phần bên trên, hai phần bên dưới (nửa trên không chia, nửa dưới bị chia làm hai bên trái phải).
Phần bên trên chính là một giảng đài (tựa như khu để giáo viên lên nói về lịch sử trường này nọ, nhưng không có cái bồn hay micro để đứng đọc), trên giảng đài chẳng có gì chỉ ngoài một hàng các giáo viên và hiệu trưởng ngồi tại đó, bên trên không trung chính là một cái màn hình lớn (dạng như trong phim 3D, trong suốt phía sau), lúc này nó đang hiện lên dòng chữ "Chào mừng đến với trường Ma Pháp Trương Dương".

Phần dưới hình là phần hiện tại Minh đang đứng, nó hiện tại chia thành 2 nửa, bên trái chính là một dãy chỉ toàn là học sinh mới nhập học ngồi (khối 1), bên phải là một dãy các học sinh khối 2, khối 3 ngồi, tuy nhiên lại có 6 hàng ghế không có một ai ngồi (từ trái đến qua), nó là dành cho học sinh khối 1 chuẩn bị di chuyển qua, nó chính là thứ dùng để phân lớp của khối 1 sau khi học sinh khối một thông qua kiểm tra.


Minh và Như Yến chính là đến ngồi vào hai chiếc ghế sau cùng của dãy bên trái.

Phía sau không còn người, cửa phòng cũng khép lại.

Khai giảng cũng bắt đầu.

Mở đầu cho cuộc khai giảng là hiệu trưởng giới thiệu về lịch sử trường, kế tiếp là giới thiệu các giáo viên cùng với bản môn giáo viên phụ trách.

Tiếp đến liền là học sinh ma pháp sư mạnh nhất trường, cũng chính là người đứng đầu tổ chức cai quản trường phát biểu, sau đó là đại diện top 10 người học sinh mạnh nhất trường ra "chào hàng". Sau cùng chính là 10 học sinh khối 1 đại diện đứng lên phát biểu cảm nghĩ về trường, trong đó bao gồm cả Ngô Thiên Nhất.

10 người lần lượt lên rồi cũng lần lượt xuống, No.1 (10 người mạnh nhất trường sẽ được viết là No.2,3,4…) lại một lần nữa đứng trên giảng đài.

Đây là một thiếu nữ xinh đẹp lộng lẫy, nàng bước đi từng bước lên giảng đài một cách nhẹ nhàng và đầy quý phái.

"Oh" Minh chợt bật lên một tiếng thú vị, bởi hắn không ngờ, người mạnh nhất trường Trương Dương lại là một học sinh khối 2 (ống tay áo của nàng có màu vàng)

Đứng giữa giảng đài, làn tóc màu tím tựa bay bay dù không gió, nàng dùng đôi mắt óng ánh như yên mến tất cả mọi học sinh khối 1 mà bật thốt lên lời nói ấm áp. (không biết biểu cảm này là tự nhiên hay nàng giả tạo).

- Các bạn tân sinh thân mến, và bây giờ, chính là khoảng khắc những cái khả
năng, những cái sức mạnh tìm tàng trong cơ thể các bạn được bộc lộ, hãy cho chúng tôi thấy đều đó.

Lời nàng vừa dừng, ngay lập tức liền có hai người thanh niên thuộc khối ba rời khỏi hàng ghế, đi đến dãy khối 1.

Sau một lúc to nhỏ, một trong hai người nhanh chóng mang theo 10 người ngồi hàng ghế đầu, cũng chính là 10 người đại diện học sinh khối,1 đi lên giảng đài, tại đó, mỗi người đứng cách nhau 1m mà bất động.