Chương 10: Bị thương.

Minh!

Chương 10: Bị thương.

1 giây, 2 giây, 3 giây, 4, 5, 6, 7, 8, 9...

"Đã đến lúc"

Đếm từng giây từng giây một cách cực kì chuẩn xác như một cổ máy, đến giây thứ 9 hắn phải nhanh chóng giải khai khí công (thu về).

"Vùnggg…"

Khí công chỉ dần rút, lớp "mỡ khí" chỉ dần tan, pháp khí nguyên chất tựa như một cơn bão không ngừng ùa vào cơ thể hắn khiến hắn ngay lập tức biến sắc, cái này nó rõ ràng đã vượt qua dự trù của hắn, việc tốc độ pháp khí nguyên chất nhập vào cơ thể hắn đã vượt gấp 100 lần so với hắn dư tính.

Tất cả đều chỉ do một nguyên nhân, trong lúc tính toán này, hắn đã quên mất rằng cơ thể hắn là một hố đen chuyên hấp dẫn pháp khí, mọi pháp khí tồn tại trong thiên nhiên, nếu có hắn ở gần, tất cả đều sẽ hướng nhập vào hắn nếu hắn đồng ý hấp thụ cho dù bên cạnh vẫn còn ma pháp sư cố gắng mở cửa hấp thụ, pháp khí vẫn sẽ bỏ mặc người này mà qua với hắn.

"Chết tiệt" Minh gào lên trong lòng, nếu cứ theo đà này, độ tương thích của hắn sẽ vượt qua con số 80% dù chỉ là trong một giây ít ỏi.

"Ngăn" buộc phải cố gắng áp đảo dòng khí đang thu về một cách đầy khó khăn, hắn bất chấp mọi tổn thất có thể xảy ra trong cơ thể, đổi lại, hắn lại một lần nữa gầy dựng nên lớp "mỡ khí" khi pháp khí nguyên chất chỉ vừa vào cơ thể hắn chưa đến ½ giây.

Một giây cuối nhanh chóng trôi qua, pháp khí nguyên chất bi thu hồi, ống kín dần chìm vào trong đất chỉ để lại thân ảnh 7 người. Trong đó, có 5 người hồi hộp lập tức nhìn lên bảng kết quả của bản thân.

Như Yến thì mỉm cười cực kì mỹ lệ định nhìn Minh một cái rồi mới nhìn lên bảng kết quả, thế nhưng khi nhìn đến hắn ngay bên cạnh, nàng chợt khó hiểu, Minh tựa hồ vẻ mặt rất căng thẳng khác hẳn so với ngày thường.

Nàng tiến về phía hắn.

Riêng Minh, hắn không gì khác hơn là cố sức tập trung áp chế thương thế, áp chế những dòng khí đang hỗn loạn bên trong, hắn đã không còn đủ sức để vận dụng các loại pháp thuật trị liệu, chỉ cần buông lỏng một xíu, hắn sẽ phải đổ gục ngay tại nơi này, khí công bị hỗn loạn không phải chuyện đùa.

- Mau nhìn kết quả của Nữ Thần.

Bên dưới lập tức đưa mắt nhìn bảng kết quả của Như Yến, những kết quả khác hầu như đều bị bỏ qua, nhưng chắc chắn vẫn có khá nhiều số người lướt đều qua các bảng.

Họ tên: Liễu Như Yến
Chức danh: Pháp sư sơ cấp
Thuộc tính: Quang hệ
Gia cảnh: Không rõ
Độ tương thích: 71%
Phân lớp: Khối 1 – Lớp S.

Kết quả hiện đó, dòng người bên dưới nhìn đến đều trừng mắt lên đầy khí tin.

- Qủa thật là Nữ Thần a, độ tương thích thế này thật khiến người ta mặc cảm.

- Độ tương thích này đã gần bằng No.1 của trường.

- Haizz, khó với tới, khó với tới.

Không còn náo nhiệt, không còn tranh cãi, mọi nam học sinh tựa hồ đều than thở bản thân hết đường xứng, những người có độ tương thích như thế này sẽ rất nhanh được các đai gia tộc cực lớn chiếm về bằng mọi cách. Hi vọng với tới Nữ Thần, hi vọng dùng gia thế tăng phúc đã mãi bay xa.

Bọn họ đang chán nản.

Dãy No. cũng không tốt hơn, nhìn lướt qua các bảng hầu như không có gì đáng nói, thế mà liếc đến kết quả của Như Yến lại là một hồi tim đập (nam giới) thình thịch, ham muốn chiếm đoạt rất mãnh liệt. Các No. nữ thì khó chịu hiện rõ.

Đứng bên kia, Minh nghe thoang thoảng tiếng xì xào liền chợt nghi hoặc, nhìn Như Yến hơi cười cười tinh nghịch lại gần hắn, hắn cố gắng hướng về bảng kết quả của nàng trên cao mà xem qua…

Hai mắt trừng to, cơ thể kịch liệt run lên bần bật, gương mặt lộ vẻ khó hiểu cùng đầy ngỡ ngàng hướng xuống nhìn Như Yến

- Muội…

Khó khăn thốt lên một câu

"Phụt…"

Hắn không thể vừa khống chế tâm tình vừa áp chế thương thế cùng, cái chuyện của Như Yến khiến hắn tức chết, hắn ngay trực tiếp phun ra một ngụm máu lớn ra đất, cơ thể dần ngã xuống, hoàn toàn bất tỉnh.

"Phụt"

"Phụt"

"Phụt"

Liên tục là những cột máu bắn ra từ người hắn, dòng khí hỗn loạn không bị áp chế đang tàn phá liên tục bên trong, một vũng máu lấy hắn làm trung tâm dần lan tỏa.

- Cái gì mà kinh dị quá vậy.

- Á a aa…

Minh đột ngột xảy ra chuyện khiến mọi người kinh ngạc cùng nhìn, nữ tử vừa thấy máu me liền la hét kinh hoàng.

Như Yến chỉ cách hắn đúng có một bước, tận mắt chứng kiến hắn ngã xuống, nàng lập tức ngây người tại chỗ, một cơn đau nhói tim can dần hiện lên che đi tất cả những cảnh vật xung quanh, trong tầm mắt của nàng giờ chỉ còn duy nhất hình ảnh một thiếu niên mình đầy máu nằm trước mặt.

Những giọt lệ bất giác ứa ra, chảy xuống gò má…

- Ngưng.

Hiệu trưởng nhanh chóng rời khỏi ghế, tiếp cận Minh rồi dùng một loại pháp thuật khiến mọi hoạt động đang diễn ra tại cơ thê hắn bị dừng lại, máu hắn đã ngừng trào ra, cái dòng khí cũng ngưng lại sự hỗn loạn.

Ngay sau đó, một đoàn bốn người tuy đều là học sinh nhưng trên ngực áo lại có một kí hiệu lô gô chữ thập nhanh chóng bước vào, đưa cơ thể hắn rời đi, khuất mất bên ngoài phòng khai giảng, chốc lát lại dùng pháp lực, khởi động truyền tống có sẵn bên ngoài mà biến mất.

- Các ngươi đưa huynh ấy đi đâu.

Dõi theo bốn người rời đi rất nhanh, Như Yến một bộ khóc lóc gào lên đuổi theo.

- Bọn họ chỉ là đưa hắn đi chữa trị, hắn sẽ không có xảy ra truyện gì, lát nữa sau khi lễ khai giảng kết thúc, ngươi có thể đến thăm hắn.

Hiệu trưởng vội đứng ra cản nàng lại.

- Không được, ta phải đi cùng huynh ấy.

Khóe mắt vốn đã đỏ từ lâu, nàng một bộ khẩn cần đáng thương muốn vượt qua hiệu trưởng.

- Yên tâm đi, hắn không sao, bây giờ có lẽ là gần được chữa trị rồi, ngươi có đến đó cũng chẳng được gì, hay là ngồi đây chút, lát nữa chính tay ta sẽ đưa ngươi đi gặp hắn có được không?

Hiệu trưởng lộ vẻ hiền từ an ủi, trấn an Như Yến, hắn cũng không phải là cố ý ngăn cản gì, hắn chỉ là muốn nói chuyện với nàng chút (thế còn không phải cố ý, mịa), độ tương thích hơn 70% cực kì hiếm gặp a.

Mím môi, nàng cũng không biết phải làm gì, đầu óc rất hỗn loạn, vả lại, thấy lão già này hiền từ nên chốc lát liền gật đầu, vội ôm lấy thanh kiếm mà Minh "bỏ lại", nàng theo lão về ngồi ở góc khác (không ngồi ở hàng ghế cho tân sinh), hai người có một cuộc trò chuyện nhỏ.

Có lẽ nàng và hầu như tất cả người nơi đây đều không biết một điều, ngoài nàng đau đớn lo lắng cho hắn ra, thì trong đây đã có một người cõi lòng như tan nát mà ngất lịm tại chỗ khi thấy thân ảnh hắn ngã xuống kiến ai người bên cạnh lo lắng vạn phần.

Trong phòng dần bình ổn lại trật tự, những vết máu nhanh chóng được pháp thuật lau đi, mọi người lập tức truy tìm kết quả của tân sinh vừa bị nạn để xem thế nào, kết quả lại là một hồi náo động.

Họ tên: Dương Sở Minh
Chức danh:???
Thuộc tính:???
Gia cảnh: Không có gì để nói.
Độ tương thích: 34%
Phân lớp: Khối 1 – Lớp A.

- Hệ thống bị lỗi à, sao không thấy chức danh và thuộc tính của hắn vậy?

- Không ngờ lại là thêm một người vô danh có độ tương thích lớn hơn 30%, sánh ngang với con cháu các gia tộc trong thành phố.

- Không biết hắn chết chưa, nếu không ta cũng hồi làm quen.

Tất cả đều là khó hiểu, thậm chí các giáo viên cũng bàn tán quay qua hỏi bộ phận kĩ thuật, thế nhưng kiểm tra một hồi, rõ ràng không hề có hư hỏng hay lỗi gì, kết quả vốn đã là như vậy.

Dược Liệu bên dưới nhíu mày, không ngờ ngay cả hệ thống mạng lưới tiên tiến nhất hiện tại, danh tính của Minh vẫn không thể mò ra, xem ra là có ẩn khúc. Và điều này cũng không chỉ có Dược Liêu là nghĩ ra.

Tạm ghi nhận kết quả, cuộc khai giảng tiếp tục bằng những việc nối tiếp như: phân phòng học tại nơi nào, giáo viên nào chủ nhiệm, các quy luật, quy tắc trong trường, nhiệm vụ của học sinh,…

Tất cả điều này Minh đều không biết, hắn hiện tại đang mơ một giấc mơ kì lạ đến cực điểm và nó cũng nguyên nhân dẫn đến rất nhiều hành động kì lạ sau này của hắn.