Chương 7: Sơ hiện các No.

Minh!

Chương 7: Sơ hiện các No.

Phía bên kia, nơi dãy khối hai khối ba, nơi có hẳn một hàng ghế ngồi cho top 10 ma pháp sư học sinh mạnh nhất trường Trương Dương.

- Ồ, chúng ta lại có thêm ba học sinh lớp S, đó là điều đáng mừng.

No.7 là tên tóc hai mái màu bạc thuộc khối ba khá kinh ngạc, thường thì số người lớp S thuộc khối tân sinh (khối 2, khối ba, lớp S là đánh giá theo kiểu khác) của mỗi năm chỉ là 1, 2 người có độ tương thích vượt 40% hoặc 0 người, sau đó đợi các học sinh phân lớp 1 - A học tập vài tháng rồi có một cuộc tổng kiếm tra chiến đấu để dành vé vào lớp S (khối 2, khối ba cũng được tính như vậy).

Lớp S chỉ dành những ma pháp sư mạnh, nó không phải dành cho người có độ tương thích cao, rồi sẽ có một cuộc tổng kiểm tra để quyết định sự phân lớp, đây chỉ là tạm thời, nên đa số các học sinh khối 2, khối 3 biết chuyện đều không có quá mấy "trố" mắt, bởi ai cũng biết một quy luật đơn giản, dù ngươi có độ tương thích kinh người đến đâu, chỉ cần ngươi thua tất ngươi yếu.

Độ tương thích nó chỉ giống như một lời tiên đoán cực hạn pháp sư, tức là chỉ khi ngươi đủ cố gắng, đủ rèn luyện thì ngươi mới có thể đạt được đến nó.

Nhưng mà, thường thì giữa hai ma pháp sư cùng cấp, người có độ tương thích cao hơn liền mạnh hơn hẳn, trường hợp ngoại lệ là cực kì ít ỏi.

- Cái tên Dược Liêu này hình như ta có nghe qua đâu đó thì phải?

No.4 là một tên tựa du côn chợ lớn với mái tóc vốn đen nhưng lại nhuộm thành màu đỏ thuộc khối ba nhìn dữ liệu của Dược Liêu nghi hoặc.

- Nếu ta nhớ không lần thì Dược Liêu chính là pháp sư đã giải cứu cả một tàu đoàn điện ngầm khỏi tay một bọn khủng bố vô danh vào một tháng trước.

No.5 là một thiếu nữ quyến rũ với đôi môi đỏ mộng đang hai tay trước bộ ngực sữa tựa suy đoán.

- Đúng là vậy, ta cũng có biết qua, nghe nói lúc đó trong nhóm khủng bố đó có tới 3 pháp sư sơ cấp, một mình hạ hết cả ba người, quả không hổ danh là con cháu của một trong 18 gia tộc nổi danh nhất Thế Long quốc.

No.6 là một tên tuấn mỹ trông rất lịch lãm nói, kẻ này chắc hẳn là một tên sát gái.

Mọi người nghe vậy liền có chút trầm mạc, Dược Liêu là một con cháu thuộc 18 tám gia tộc nổi tiếng nhất Thế Long quốc, xét về thân phận họ không thể nào sánh bằng.

- No.2, hắn có độ thích ứng bằng ngươi, vả lại cũng đã là pháp sư trung cấp, đủ điều kiện để phát thư khiêu chiến vào top 10 người mạnh nhất, nói không chừng ngươi sẽ bị tuộc ghế a.

No.8 im lặng từ lâu lại bất giác cười lên một cái đầy vẻ hứng thú với chuyện bản thân vừa nói đến.

No.2 là một người lạnh lùng, hắn nhìn No.8 chăm chăm một cái, sau đí lắc đầu

- Hắn không đủ tư cách.

Thốt ra một câu, No.2 quay đầu nhìn về một góc giảng đài, nơi có hình ảnh thiếu nữ xinh đẹp với làn tóc màu tím mơ mộng đang đứng, ánh mắt đầy nóng rực.

- Hừ, đến bây giờ ngươi còn tại đó tự mơ, nàng ta không phải những phàm nhân như chúng ta có thể với tới, đó còn là chưa kể đến gia thế của nàng, ta khuyên ngươi tốt nhất là nên bỏ cuộc sớm.

No.8 nhìn theo hướng của No.2, thấy được No.1, hắn thở dài, không ngờ No.2 lại một lòng trồng cây si với một thứ mà người thường sẽ không thể nào với tới.

Bọn họ lại một hồi trầm mạc, trầm mạc này không còn là dành cho Dược Liêu, đây là trầm mạc dành cho No.1, ma pháp sư mạnh nhất trường với độ tương thích 78%.

….

- Năng lực tiềm tàng nổi trội của các bạn, mọi người đều đã thấy, nào, xin mờ các bạn đến với phân lớp thuộc về mình.

Giọng nói đầy nhẹ nhàng, ấm áp lại vang lên đến từ No.1.

Mười người nhanh chóng đi sang bên dãy ghế trống kia, ngồi vào hàng phân lớp thuộc về bản thân.

"Nàng thấy chưa, ta chính là người xứng với nàng hơn ai hết" liếc nhìn Như Yến hồi hàng cuối, Ngô Thiên Nhất vừa đi xuống vừa tự hào bản thân, hắn thề rằng không đem được Như Yến về nhà liền…, cái này thì không ai biết.

No.1 liếc mắt nhìn hai người đang đứng tại khối 1 gật đầu, bọn họ lại tiếp tục đưa 10 học sinh kế tiếp đi lên giảng đài, cuộc kiểm tra lại bắt đầu.

Năm nay trường Ma Pháp Trương Dương có tổng số tân sinh là 307 người bao gồm cả nam lẫn nữ, nếu chia theo 31 đợt kiểm tra thì tất đợt cuối chắc chắn sẽ chỉ còn 7 người.

Họ tên: Châu Tinh Tinh
Chức danh: Pháp sư sơ cấp.
Thuộc tính: Thủy hệ
Gia cảnh: không có gì đặc biệt.
Độ tương thích: 15%
Phân lớp: Khối 1 – Lớp D.

***

Họ tên: Thành Lung.
Chức danh: Pháp sư sơ cấp.
Thuộc tính: Kim hệ
Gia cảnh: không có gì đáng nói.
Độ tương thích: 8%
Phân lớp: Khối 1 – Lớp E.



Hơn 20 giây sau (10 giây trong ống cùng với 10 giây loay hoay ở ngoài), liên tiếp là những kết quả được hiện ra khiến mọi người nơi này cũng không có bất ngờ gì, đợt đầu tên là dành cho các con cháu thế gia nên độ tương thích cao, còn bây giờ chỉ là những gia đình ma pháp sư bình thường, độ tương thích là phải thấp, chứ nếu nó mà cao là có vấn đề, bởi đa số các đột tương thích thì theo gen di truyền, tuy nhiên vẫn có một số trường hợp gen con cháu đột biến vượt mặt cha ông.

Một đợt lại qua một đợt, những kết quả bình thường nhanh chóng hiển thị.
Đợt thứ 7.

- Tía má ơi, Tinh Linh kìa.

Nhìn ba người đứng theo vị trí 5, 6, 7 từ trái đếm qua với hai gương mặt tuấn mỹ cùng một mỹ nhân có đôi tai hơi dài chút, hơi nhọn chút, một tên học sinh lập tức la lên khiến nhiều người đã không còn hứng thú mấy với kết quả liền phải kinh ngạc, trố mắt nhìn lại.

- Qủy thần ơi, là Tinh Linh thật, đẹp quá.

- Ôi thần linh ơi….

Cơ bản là lại một hồi nhốn nháo bởi Tinh Linh cực kì ít xuất hiện ở thế giới nhân loại, gặp được một người có thể gọi là vận may rắn thúi rồi, không ngờ bây giờ còn gặp đến ba người.

"Là cô gái đó" Minh nhìn nàng mỹ nhân Tinh Linh chăm chú, trong lòng lại gợn lên cảm giác về cái chuyện không thể giải thích sáng nay, hắn rơi vào trạng thái ngẩn người, cứ tựa như kẻ si nhìn người đẹp.

Bên trên kia, có lẽ Minh nhìn quá "nhột" khiến nàng Tinh Linh xinh đẹp với mái tóc vàng óng ả cảm giác được, nàng lập tức quay xuống tìm mục tiêu, kết quả phát hiện ra Minh đang nhìn, người mà sáng nay cứu nàng đang nhìn, một hồi cảm giác xấu hổ, e dè truyền đến, đôi mắt xinh đẹp chợt thu hồi lại, cơ thể có chút phản ứng ngại ngùng như con gái mới lớn lần đầu được gặp mặt vị hôn phu do cha mẹ sắp đặt từ trước.

Cả một đám người quay lại theo hướng nàng Tinh Linh vừa liếc nhìn rồi trở thành một bộ kì quặc.

Không khí bỗng chốc trở nên nóng rực, nữ tử nói, nhưng đa số cặp mắt đến từ nam nhân khiến Minh có cảm giác khó chịu cực kì, làm như hắn dành mất đồ ăn của ai không bằng.

- Minh ca, cái này không biết huynh giải thích thế nào với muội.

Âm thanh bề ngoài có vẻ nhẹ nhàng nhưng bên trong lại như "một Con quỷ cái" có 10 chiếc móng vuốt nhọn hoắc đang kề cổ Minh. Như Yến quay qua mỉm cười tựa vui vẻ nhìn Minh, bàn tay nàng không ngừng ở eo hắn mà uốn nắn, xiếc chặc, xoay, xoắn đủ kiểu.

Mặc dù hắn không hề có cảm giác mấy, thế nhưng gương mặt vẫn giật giật tựa đau, hắn cười khổ nhìn nàng.

- Ta không hề quen nàng, chỉ là đẹp một chút nên nhìn thôi, muội có cần phải làm vậy.

Minh kể cái khổ của bản thân.

- Hừ, nếu vậy sao nàng ta sau khi nhìn huynh lại có biểu cảm khác lạ như vậy, huynh chối ta.

Với tư cách là em gái, đáng lẽ khi Minh được người đẹp để ý, Như Yến hẳn là phải vui mừng thay hắn, thế nhưng không hiểu sao, trong lòng nàng tựa nảy sinh cảm giác không thoải mái cực kì, nó cứ như là bị ai đó đoạt thứ mà nàng yêu thích, dẫn đến tính tình nàng thay đổi lạ thường.

Trong tình cảnh này, Minh lại bị buộc phải chơi chiêu cũ.

- Như Yến, muội biết ta mà, ta có bao giờ nói dối muội?

Nhìn nàng bằng ánh mắt dịu dàng, hắn lại tiếp tục vuốt ve đầu nàng như kiểu người lớn vuốt ve tiểu nữu (mấy đứa có giới tính nữ nhưng là con nít)

- Cái kia, chắc hẳn chỉ là hiểu lầm.

"Đậu xanh, lúc này là lúc nào mà hai người các ngươi còn âu yếm" nhiều người nhìn thấy cảnh này liền lóe mắt, ganh tỵ đến tột cùng.

Nhìn ánh mắt hắn thế này, không biết tại sao nàng trong lòng lại xìu xuống không giận hắn nữa, nàng rụt tay về, cuối đầu một bên không ngừng trách móc bản thân.

"Ta bị sao vậy, sao lại tự nhiên nổi nóng, xấu hổ quá!" mặt nàng hơi đỏ nên.
Thấy vậy, Minh chỉ cười nhẹ, mọi chuyện trở lại như cũ.

"Chết đi thằng súc sinh" nhiều người tuy quay trở lại với hình ảnh 10 người bị nhốt trong ống kín, trong lòng vẫn không thầm chửi rủa Minh tốt số.

"Ngươi chắc chắn phải chết!" Ngô Thiên Nhất âm lãnh dõi theo hình ảnh của Minh, trong lòng hắn chính là sự thù hận không tên.

Thời gian vài giây nhanh chóng qua đi, bảng kết quả mới lại đến.