Lãnh Chúa Thời Đại: Binh Chủng Của Ta Là Goblin

Chương 3

Chương 3

Nam tạm thời bỏ qua chuyện cây giáo. Hắn chầm chậm bước tới gần pho tượng Goblin cao cỡ nửa người, hiện đang tỏa ra một hào quang màu lục nhạt.

Đám goblin cũng bước theo sau, chỉ một chốc, chúng đã đứng quanh pho tượng.

Goblin Gob!.

Nam biết được cái tên của bức tượng này. Mà theo ý nghĩa của tiếng Goblin thì nó là tượng thần Goblin, còn hắn chính là thần phái tới thống lĩnh bọn nó.

Nhưng thần sao?.

Nam tự hỏi điều này liên quan gì đến điểm kết thúc của cái 'Trò Chơi' này.

Dù sao, nếu như hắn quá thản nhiên tiếp nhận lấy thế giới này, thiết lập này thì Nam cũng hoài nghi chính bản thân hắn đang bị một thứ gì đó ảnh hưởng tâm trí.

Nhưng điều tệ nhất của một con kiến là chúng có thắc mắc, hay không thắc mắc gì về thứ đang được suy nghĩ trong đầu của một con người cũng chẳng ảnh hưởng gì cả.

Nam lắc đầu. Suy nghĩ nhiều thêm chỉ khiến hắn tự dọa mình.

Và trên thực tế, Nam bây giờ cũng chỉ là một lãnh chúa Goblin nhỏ bé mà thôi.

Hắn vươn tay lên đỉnh đầu của pho tượng Goblin.

Ngay lập tức, không phải từ bảng số liệu mà từ một thứ gì đó xa xăm hơn nữa đang đáp lại lời kêu gọi của Nam. Tuy rằng, cảm giác đó chỉ thoáng qua rồi biến mất vô tung vô ảnh.

Trước mắt Nam bây giờ là một tấm bảng số liệu đơn sơ. Nó bao gồm hai mục là tế lễ và chiêu mộ.

Nam xem trước tế lễ.

Nhìn qua, nó trông như rễ cây khoa học của một tựa game chiến thuật nào đấy. Chỉ là thay vì thời gian thì hắn có thể gia tăng các buff bằng thịt tươi.

Cũng không phải là thuần thịt. Vì một số cần nguyên vật liệu, nhưng những thứ buff lợi ích cao vào thời đại nguyên thủy như cường hóa sức mạnh, tốc độ, vâng vâng mây mây thì cần thịt để mở khóa.

Không, nói chính xác hơn là một buổi tế lễ đậm chất hoang dã và thiêu đống thịt thành than đen là hoàn thành tế lễ.

Trọng điểm là thành than, chứ chín không tính.

Nam đã mở khóa được Goblin Gob chúc phúc, thủ công I, Nông nghiệp I.

Hai cái sau không cần nói cũng hiểu, nhưng cái trước ngược lại đóng vai trò quan trọng khiến cho một dân thành phố như Nam chưa chết vì bệnh ở trong khu rừng này.

Ừ...Tác dụng của nó là xua đuổi côn trùng, có lẽ là tăng khả năng tiêu hóa của ruột, hoặc vài thứ khác.

Mà, điều nhìn như chả quan trọng này không chú ý đến thì xác định.

Nam lại thở dài.

Lãnh chúa nhà bên cạnh hắn ta được người khổng lồ chúc phúc, một tay có hơn nghìn cân chi lực. Còn Nam, chưa biến thành da xanh với lùn lại là coi như mừng.

Nhưng nói chung, nhờ 'Đại tỷ' mà Nam cũng gom góp xong lượng tế phẩm cần thiết để nâng thủ công nghiệp lên một cấp nữa. Lúc đó, hắn nắm chặt thời gian sản xuất vũ trang cùng hàng hóa bán đi thì hắn ta có thể tăng lên một giai cấp.

Dù sao, hình thái xã hội bây giờ là nguyên thủy, nhưng nhờ bảng hệ thống nên nó trên một ý nghĩa nào đó đã đến thời đại hàng hóa, hơn nữa đạp bay kiếp trước chín ngàn con phố.

Như vậy, chủng tộc nhỏ yếu như Goblin phát triển công nông là con đường đúng đắn nhất.

Thế là, Nam chán ngán chuyển sang mục chiêu mộ.

Một con Goblin, một đơn vị thịt. Giá cả phải chăng, đổi lấy một con quái yếu nhớt ngay cả một con thỏ cũng đánh không lại.

Chỉ là, hắn lúc này lại thấy ở hạng mục chiêu mộ có thêm một thứ khác.

Hogoblin! Giá cả năm đơn vị thịt!.

Nam thề, hắn ta không thấy cái mục này trong suốt ba ngày trước. Mà nếu có, hắn cũng chả phải lo sốt cả vó lên như thế.

Nam hít một hơi thật sâu, tay có hơi run rẩy một chút.

Nói về phần giá cả. Nó tỷ lệ thuận với chiến lực của thuộc hạ, mà đối với thú nhân, một con sói nhân giá năm đơn vị, một thỏ nhân hoặc thử nhân giá ba đơn vị, còn như người khổng lồ thì ít nhất hai mươi.

Điều đó cũng không phải bí mật gì. Những người chơi đã khám phá và chia sẻ chúng đầy trên mục thông tin của kênh thế giới.

Một chuyện tốt lành theo sau một chuyện tốt lành khác.

Nam mỉm cười.

Nếu như hắn có đồng hồ với cuốn lịch ở đây thì ngày hôm nay nên đi vào lịch sử, một ngày đáng giá ăn mừng linh đình.

Nhưng trước đó, Nam mở lên bảng thông tin, ánh mắt bình tĩnh tập trung về phía kênh thế giới.

Hắn bây giờ muốn biết rằng, việc chiêu mộ được đơn vị tiến giai của Goblin có phải chỉ riêng hắn, hay vốn là một làn sóng mở khóa binh chủng khi thời gian tới của toàn bộ người chơi hay không.

Điều đó dĩ nhiên quan trọng. Suy cho cùng, quả cầu tuyết càng lăn thì càng lớn.

Mà khi những người chơi mở khóa binh chủng cao cấp hơn thì thế cục tuyệt đối sẽ biến hóa khôn lường.

Điển hình như Nam, Hogoblin đại biểu cho một nguồn săn ổn định. Mà nguồn săn ổn định tức thị trường sẽ nghênh đón trận bão đầu tiên.

Mà vào lúc này, kênh thế giới một mảnh sóng yên gió lặng.

Lãnh chúa người sói: *Video, khiếp sợ, một tên người sói đực chơi chết mười con sói cái.

Trong video là một con người sói tay cầm chùy đá đánh chết cả bầy sói hoang, con nào con nấy dài mét rưỡi, hai mét.

Lãnh chúa người elf:*Video, kinh hãi, một liều thuốc ba giờ phấn chiến.

Trong video là một đám người elf đang thoa thuốc lên tay, mạnh mẽ ngắm bắn một đàn heo rừng có bộ lông xám như giáp sắt.

Lãnh chúa người chuột: Cầu mua thông tin về nuôi chuột! Hậu tạ mười ký thịt chuột!.

+999

Đáp án cuối cùng là không có. Nếu có, sóng không yên gió chả lặng như thế này.

Mà Nam cũng hơi mừng với kết quả vầy.

Thế là, hắn chuyển sang mục chiêu mộ, chơi sang chiêu luôn hai con Goblin cùng một con Hogoblin. Rồi ngay sau đó, hai tên da xanh không quan trọng và vị Hogoblin tiên sinh xuất hiện.

Ừ...Một tên da xanh cao hơn.

Đó là tất cả những gì Nam có thể miêu tả về tên Hogoblin đang đứng trước mắt mình. Nó có thân cao có lẽ là một mét bảy, cơ bắp lực lưỡng, và cái mặt rất Goblin.

Được rồi, Trần Văn Nam ta thân làm lãnh chúa Goblin sao lại kỳ thị Goblin cơ chứ. Mặt Goblin thì sao, chả phải hói đầu, mũi cong oằn, mắt gian xảo, miệng rộng tới mang tai à.

Nam tặc lưỡi vài cái trong lúc đánh giá tên Hogoblin.

Mà vào lúc này, tên Hogoblin đột nhiên mở miệng. Rồi dưới ánh mắt kinh ngạc của Nam, nó lẩm bẩm từng chữ:

"Lãnh...Chúa...Vỹ...Đại, Ca ngợi...Gob!!!."

Chữ cuối, nó gầm lên.

Sau đó, đám Goblin, bao gồm hai con vừa mới chiêu mộ cũng hò hét theo.

"Gob! Gob! Gob!."

Chúng quả thật là những sinh vật ồn ào vì những điều vô lý.

Nam cảm thấy mình ngờ ngợ ra công dụng nào đó của Goblin Gob chúc phúc, khi hắn còn có thể bình tĩnh trước cái sự ồn ào này.

Nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó. Nam vỗ tay một cái, những con goblin tiền bối biết điều liền im ngay. Sau đó, hai con goblin nhận ra cũng im nốt, và cuối cùng là con Hogoblin đang hú hét bị Nam đạp một cái ngã chúi nhủi.

"Cầm vũ khí, đi săn." Nam nói.

Còn con Hogoblin, nó không tỏ vẻ gì giận dữ trước cú đạp hung tàn của Nam.

"Tuân lệnh...Thưa...Lãnh chúa...Vỹ đại." Nó lầm bầm như thế khi xoa cái mũi dính đầy bùn của mình và nhận cây giáo xương từ tay Nam.

Rồi chuyện tiếp theo cũng không cần bàn cãi, hoạt động của đám Goblin vẫn giữ nguyên như cũ trong khi con Hogoblin ra ngoài đi săn.

Nam thì như cũ chỉ huy đám Goblin bỏ việc mài xương. Hắn ra lệnh cho thu thập cỏ về, bện thành sợi, rồi đem đi bán giá rẻ cho vài mối buôn lái của hắn.

Nghề may quần áo vẫn là nghề hot sau ba ngày nay. Dù gì thì ở trong rừng, quần áo của người chơi khá hơn nữa cũng không chống nổi lâu, hơn thế nữa là đám thuộc hạ cũng chẳng hơn gì.

Đối với đám Goblin thì còn đỡ, chúng khi chiêu mộ được thương tình cho cái khố bằng da thú. Mà nhớ hồi ngày đầu tiên, Trần Văn Nam nghèo điên rồi định lột quần chúng đem bán. Chỉ tiếc, hắn từ bỏ vì có con ị ra xong lau *** bằng cái miếng da thú đó.

Mà đám thú nhân thảm hại hơn, ở truồng khoe ** là chuyện bình thường. Thế nên thu thập cỏ bện thành sợi, sau đó lại kiếm chủng tộc có thể làm thành quần áo là kiếm được thịt tươi.

Trước kia Nam coi đấy là ngành chính, giờ có 'Đại tỷ' chống lưng một ngày nên tuy có hơi khinh chút nhưng vẫn nai lưng ra bảo đám Goblin thăm ngàn.

Nam kiệm ngân được rồi.