Lãnh Chúa Thời Đại: Binh Chủng Của Ta Là Goblin

Chương 6

Chương 6

Một bản topic vừa được cập nhật trên mục thông tin của bảng số liệu. Giờ đã nắng lên, đám Goblin đang tất bật với việc hun khô thịt và nấu thịt.

Nam lại nghĩ đến thịt gà chính tông, nhưng hắn biết mình phải tạm hài lòng với thịt cự thú vào tối nay, hoặc nếu chuyến săn thành công thì thịt nai vảy sắt hay lợn rừng giáp sắt đều được.

Hắn biết được thịt lợn rất tanh, còn thịt nai thì rất dai. Tuy chúng chả là gì so với thịt của cự thú, thứ mà Nam xác định rõ mình sẽ ghi điểm cao trong việc cống nạp trái cây.

Ở cái thời đại này, nhiều người ban đầu nghĩ mình là nhân vật chính, tốt thì sẽ có một cái 'Ngưu bức ầm ầm hệ thống hỗ trợ', hơi xấu tí thì có cái hack 'Chuyên chúc hơi ngưu bức ầm ầm thiên phú'.

Nhưng thịt nướng thô sơ, không biết nguy hiểm cùng càng cao càng xa hơn là bản thân cái vấn đề của trò chơi này làm họ rất nhanh tỉnh mộng.

Nam không mơ, thế nên hắn ta còn sống đến ngày thứ hai.

Mà ở cái ngày nay, những thông tin tiêu cực vốn nên bá chiếm bảng thông tin thay đổi. Chính phủ V quốc thành công cho thấy bản thân chiếm bảy mươi phần trăm tinh anh của một quốc gia không phải một đám thùng cơm.

Thậm chí đến nói thì họ đã thành công thích nghi với cái thế giới này trong vòng một ngày, và dựa vào kiến thức của một đám binh sĩ đặc chủng xác lập uy nghiêm của mình vào ngày thứ hai.

Nói thực thì nếu như V quốc xuất hiện trong bình nguyên, sa mạc, hay đồi núi thì cái ưu thế đặc trưng của những chuyên gia từng dùng du kích đánh bật F quốc cùng A quốc chưa hẳn có nhiều ưu thế đến vậy.

Nhưng bọn họ giờ ở trong rừng rậm, vậy nên, như những binh lính của những đất nước từng đánh nhau với quốc gia này kể lại:

"Bọn bây sẽ không bao giờ tưởng tượng được trong bụi có bao nhiêu lính du kích."

Mà đó là câu chuyện của một tràng chiến tranh vệ quốc vỹ đại vào ba mươi năm trước, lúc Nam vẫn còn chưa sinh ra.

(Ps nhẹ: Tránh vấn đề chính trị nên bóp tí lịch sử.)

Nhưng nói chung, những binh sĩ trong cuộc chiến đó, từ một cây tre vót nhọn cũng dám xiên lính chính quy vẫn còn sống. Và tri thức để lại để tác chiến trong rừng rậm, nhất là cạm bẫy cùng n các thứ khác khiến đồng bào của họ không uống ngụm nước liền giãy đành đạch ra chết rất hữu hiệu.

Tuy nói, hầu như tất cả đều chỉ để tham khảo, trừ khả năng định hướng, cách xác định nguồn nước, làm sao để bắt cá trên suối, cách chế lò luyện kim loại từ đá và gỗ, vâng vâng mây mây.

Trở lại vấn đề chính. Cứ mỗi ba ngày, kể từ ngày đầu tiên phát hành, sẽ có một bản topic cập nhật những thông tin hữu ích cho các lãnh chúa sinh tồn tốt hơn trong rừng.

Mà đối với hạng người trọng thị thông tin như Nam thì đây là đại sự hạng nhất.

Nam chính xác là tạm thời buông bỏ công việc của mình, rồi tập trung chú ý vào những thông tin mới nhất của cái topic này.

Ở trang đầu, dựa vào Lâm Thành Quang ứng dụng, nghiên cứu về phá hủy kiến trúc tạo nên cạm bẫy đã có bước tiến triển rộng rãi.

Đây là của một nhà kiến trúc sư, vào lúc đối phương dự tính xây dựng một khu phòng thủ phát hiện ra bản thân có dựa vào ý nghĩ tố hình kiến trúc.

Như vậy thì bình thường, nhưng vị này vậy mà phát hiện ra sự khác biệt của tường gỗ chôn dưới đất và đặt hẳn lên trên có sự khác biệt lớn khi nhận chỉ lệnh phá hủy.

Lấy ví dụ đơn giản, khi tố hình một bức tường, người ta sẽ tự hỏi tại sao nó vẫn có thể đứng vững mà không ngã. Sau đó, vị kiến trúc sư này ý định ban đầu là kiểm tra khả năng phòng thủ của hai thiết kế.

Tất nhiên, chúng như nhau, tức sau khi bị chủng tộc chuyên chúc của tay kỹ sư kia chà đạp một hồi thì khả năng chống đỡ, đẩy ngã đều tương tự. Như vậy, vốn khá vô lý vì tường gỗ không chôn dưới đất làm móng sẽ không thể chịu nổi lực đẩy tương đương với cái chôn.

Và, sự thật đó bị lật đổ.

Điều đó quan trọng không?.

Hãy thử nghĩ thế này, một tòa nhà cao chọc trời không có móng, kết cục ở trái đất thì nó sẽ đổ, nhưng ở đây thì nó sẽ vẫn đứng vững bởi một quy tắc thần bí nào đó.

Cái đáng ngạc nhiên hơn ở chỉ lệnh phá hủy.

Đây là thường thức trong một trò chơi, nhưng ở đây thì nó chứng minh hai loại kiến trúc kia có sự khác biệt nhất định. Mà đối với loại chôn, gỗ sẽ biến thành bụi, trong khi đó không chôn thì sẽ ngã khắp ra trên đất rồi một hồi lâu cũng hành bụi.

Và điều này không giúp ích mấy cho kiến trúc, nhưng vào tay những chuyên gia cạm bẫy thì nó giống như tạo thuận lợi cho những cái công tắc thủ công. Thứ vốn dùng tốt hơn nhiều so với loại mà ta chả thể tin nó hoạt động trơn tru trong điều kiện nguyên thủy như bây giờ.

Nam có thể tìm thấy rất nhiều mô hình bẫy trong đây. Giá bán cũng rẻ, một số còn kèm video săn được con thú gì đó để chứng minh giá trị của nó.

Mà vừa lúc hắn ta đúng là đang định đi bắt giết nai và lợn rừng nên những thứ này rất cần thiết.

Nam còn xem những mục bên dưới, như một số sơ đồ về dã thú, côn trùng, những thứ lá cây chữa bệnh, trị thương và ngược lại. Dù cho, trừ những loại có vẻ ngoài đột xuất thì việc phân biệt chúng là zero, nhưng kỳ thực, con nào lợi hại thì thường không phải là bình thường.

Có rất nhiều thứ hắn ta phải ghi nhớ. Nhưng sau hai giờ học tập, Nam lại trở về với công việc mò kim đáy biển và kiểm tra thị trường, sau đó hồi báo cho các thương lái.

Hắn ta cứ như vậy bận rộn cho tới khi một con goblin vào nhà gỗ báo rằng đã đến giờ.

Nam lúc này mới đứng dậy, bước ra khỏi căn nhà gỗ.

Đám goblin vẫn như cũ ồn ào.

Trí thông minh có giới hạn của bọn chúng khá giống với một loại sinh vật da vàng, nhưng lũ này không yêu chuối, và ngoài cách kéo dài hoặc giảm lại âm Gob ra thì lũ kia rõ ràng thông minh hơn.

Con Hogoblin lúc này trông giống như hạc giữa bầy gà. Nó yên lặng, tay cầm giáo xương chống dưới đất, trông uy nghiêm tợn nếu như nó không chỉ mặc một cái quần rách, và một tí màu vàng chưa khô dính trên đấy.

Nam không định truy vấn ngọn nguồn thứ mình vừa chứng kiến đâu.

Nói thực thì Nam bây giờ có hơi lo lắng một cách vô cớ. Hắn điềm nhiên cho rằng Hogoblin giờ có thể chiêu mộ tự do. Nhưng cũng đồng thời, nó không có luận cớ gì để chứng minh hắn ta chỉ có thể chiêu mộ binh chủng này duy nhất vào hôm qua.

Chỉ là, hắn ta biết hắn sẽ không cần lo lắng nữa.

Nam vươn tay, chạm vào đầu pho tượng goblin đang tỏa sáng.

Mục Hogoblin vẫn còn.

Nam mừng rỡ ở một chỗ nào đó sâu thật sâu trong tiềm thức. Sau đó, hắn ta chiêu mộ hai tên Hogoblin cho kế hoạch.

Rồi như mọi khi, lũ goblin, giờ thêm Hogoblin lại.

"Gob!."

Sau đó, chúng lại im lặng sau cái liếc mắt của Nam, riêng hai con Hogoblin đáng thương vừa mới được chiêu mộ vẫn phạm sai lầm như người anh em trước đó của nó.

Lần này, người anh em của chúng rất tự giác lao tới, hướng về một con Hogoblin vẫn còn đang gào thét cho một cái cán giáo vào bụng, khiến nó lăn ra đất.

"Lãnh chúa vỹ đại, yêu cầu, yên lặng." Con Hogoblin nói.

Mà con còn lại chưa bị quất nằm xuống thì im ngay lập tức, nhưng khi chạm mắt với Nam một cái, nó lại biện minh:

"Hướng về, gob vỹ đại, của chúng ta, tất cả chúng ta, trái ngược, Gob đáng thương, quên đi, vinh quang."