Lãnh Chúa Thời Đại: Binh Chủng Của Ta Là Goblin

Chương 9

Chương 9

Việc lọc thịt vẫn diễn ra như mọi khi. Nhưng lần này, lũ goblin ưu tiên cạo cái đầu của đám nai. Chúng móc mắt, moi não, cẩn thân quét hết thịt dính trên đấy rồi còn ngâm nước một hồi.

Đám Hogoblin giờ thì nhàn hơn một chốc. Nhưng Nam sao lại để chúng bớt bận được nên lũ này cũng đang mài xương thành vũ khí. Nhưng thoáng chốc, chúng lại đánh mắt sang những cái đầu lâu trơn bóng đã ngâm nước và đang phơi nắng với một vẻ khao khát lạ kỳ.

Việc đó diễn ra một hồi lâu trước khi con goblin làm ra một sợi dây, rồi nó đục một cái lỗ trên đỉnh đầu con nai ra, riêng cái sọ bị giáo đâm thủng thì không cần.

Sau đó, chúng liếc mắt sang Nam đang ngồi trầm tư. Mà khi thấy Nam chả có vẻ gì để ý, đám goblin này nhấc mấy cái đầu lâu lên tiến sát về phía lũ Hogoblin chả có vẻ gì là tập trung mài xương cả.

"Gob! Hob!!!." Vài con đè giọng, kêu the thé lên.

"Gob Hob, vỹ đại, dũng sĩ." Đám Hogoblin thì cũng đáp lại theo cách tương tự như thế.

Mà đây cũng là một nghi lễ ăn sâu vào máu của chúng, cũng là phương pháp duy nhất mà một con goblin có thể được chết già, dù hiếm khi vậy được lắm.

Nó đơn giản, vì đám goblin săn thú được và mang về ổ chia sẻ sẽ được gọi là Hob. Mà Hob giống như con gà trống đực trong bầy harem chục con gà mái của mình vậy.

Quyền ăn trước, quyền giao phối, quyền n thứ. Thậm chí, khi nạn đói đến, quyền ăn sống đồng loại cũng coi là một vinh dự của goblin đối với Hob.

Mà điều chứng minh một Hob là xương sọ, chúng đeo càng nhiều thì Hob Goblin đó càng mạnh, cũng càng có uy vọng trong các bầy goblin.

Chỉ là, Hob Goblin trong đó có bao nhiêu nước tiểu thì chả ai biết. Dù sao, đám goblin chỉ có thể tranh giành xác thối với các loài khác, hơn nữa tranh còn không lại nữa thì Hob Goblin bản chất cũng không như lũ Hogoblin này.

Tuy thế, việc được thừa nhận là Hob đối với Hogoblin và Goblin cũng là một chuyện tương đối đáng để lũ ồn ào này nâng chỉ số ồn ào của mình lên cấp độ cuối cùng.

Kêu gào ba ngày ba đêm là chuyện thường, chúng còn sẵn sàng đóng một cái ghế, rồi chất lên đó da cùng xương con thú. Sau đó dùng máu bôi lên những chỗ bắt mắt để thể hiện uy quyền của một Hob.

Nhưng bây giờ, lũ goblin chỉ dám đeo cái đầu lâu của nai lên cổ ba con Hogoblin liền xong. Đám Hogoblin cũng cúi đầu, thành thật mài xương cự thú.

Điều đó dĩ nhiên là do vỹ đại Nam tiên sinh. Hắn ta là Gob sứ giả, là tên gọi của sức mạnh, là quyền năng của trí tuệ, là Hob vỹ đại nhất trong số những Hob vỹ đại.

Ít nhất, trong mắt của lũ goblin và Hogoblin, chúng chính là nghĩ như vậy đối với chàng thanh niên quần áo thối hoắc, mắt đầy quầng thâm, thân thể có hơi kém sắc, và tóc làm ổ cho quạ cũng được kia......

Lọc xong thịt là thời khắc số lượng goblin và Hogoblin tăng trưởng.

Nam chính là không ngần ngại chiêu mộ thêm hai chục con goblin cùng với bảy con Hogoblin. Còn lại, hắn ta đổi một chút gỗ cùng đá để chuẩn bị cho tương lai.

Nam không có quên chuyện sau một tuần đầu là vòng phòng hộ biến mất. Mà khi nó biến mất thì hắn có thể gọi nhà mới trong hang gấu của mình là Goblin Burrow. (Tác: Mỉm cười đầy ẩn ý jpg.)

Mà thực tế thì Nam vẫn luôn e sợ cháy rừng. Điều đó một khi diễn ra sẽ dẫn sinh thú triều, sau đó thì chuyện quỷ gì diễn ra không ai biết rõ. Nhưng lúc đấy mà mất bò lo làm chuồng thì có mà xuống dưới đất làm phân bón.

Lúc này thì không sao. Hắn ta vẫn tương đối tin tưởng thằng cha thần quỷ không biết thần không hay lôi tám tỷ người vào cái thế giới này. Dẫu sao, loài người cũng không cần nói dối một con kiến chứ.

Mặc dù, khái niệm phòng thủ vô địch của cái vòng tròn trên đỉnh đầu Nam thì phải coi lại.

Nhưng nói chung là mọi thứ đang diễn ra khá tốt đẹp nên Nam giờ đây đang tương đối vui vẻ. Nhất là khi lũ goblin cùng Hogoblin ồn ào khi vừa chiêu mộ ra tự động im lặng khi thấy lũ Hob Hogoblin yên lặng.

Lũ đấy ồn ào và nói nhảm lên thì chúa mới chịu được. Còn Nam thì tin tưởng không nghi ngờ rằng bản thân hắn ta sẽ tiễn chúng lên gặp chúa.

Mặc dù, hắn ta chả tin đạo.

So sánh với một bát canh gà cho tâm hồn. Nam tin tưởng vào hai bàn tay cùng sự cố gắng không ngơi nghỉ của mình hơn.

Giống như bây giờ, sau khi giải quyết hết chuyện vặt. Hắn ta bắt đầu đi kiểm tra thị trường và mò kim đáy biển, sẵn tiện bán chút sừng nai cho một vị lãnh chúa người lùn may mắn nào đó.

Hoặc xui xẻo, vì bản chất của chàng thanh niên hai mươi sáu tuổi là vỹ đại thần tiết kiệm. Nhưng khác biệt với đám ki bo điên rồi, hắn ta biết cách tiết kiệm hợp lý nhất trong cuộc đời này.

Mà Nam đã sớm đánh hơi thấy một con mồi.

Đó là một vị lãnh chúa người lùn đáng thương. Mà dựa vào thông tin Nam thu thập, vị này cạnh tranh với một lãnh chúa người lùn khác tương đối khốc liệt. Nhưng sau đó, tên lãnh chúa kia bị thần may mắn trao cho một cái hôn nồng nhiệt.

Và rồi, Thủ Công III mang tới ưu thế khiến cho vị lãnh chúa người lùn này phải khóc thét. Dù sao, hàng ngon đi bên đó tiêu thụ sạch, còn hắn ta thì chỉ giữ được vài mống bán nguyên vật liệu kiểu đểu.

Nói trắng ra là đối phương bị phong sát. Mà vốn nên cung hàng cho hắn ta đều bị cướp dẫn tới trừ một đám cháy nhà hôi của ra thì không ai rảnh quan tâm tới vị này.

Tuy điều đó nghe hơi vô lý, nhưng xét về tổng thể thì khá hợp lý. Trước tiên thủ công II tăng theo cấp số theo ngày, còn thủ công III còn lác đác.

Mà vũ khí đại biểu cho hiệu suất đi săn. Theo đó, một món hàng ngon dùng bền thì có kha khá lãnh chúa chịu không cung hàng cho thủ công II để ăn giảm giá từ thủ công III.

Thế nên sừng nai của Nam tuy không cắt cổ được nhưng cũng tuyệt đối có lợi nhuận hơn bình thường.

Nam thầm nghĩ như vậy trong lúc hắn ta kiểm tra những giao dịch gần đây của đối phương.

Cái này có thể xem, nếu như chịu công khai. Mà chỉ số vũ trang là người lùn chiêu bài nên để lộ ra có xúc tiến cho việc đề cao tín dự. Tuy thế, giờ nó bị Nam coi như bằng chứng cho cuộc cãi tay đôi sắp tới.

Thế nhưng, ánh mắt của hắn ta dừng ở một mục trao đổi.

Kim loại màu đen, giống than.

Nam nhẹ nhàng hít một hơi không khí vào phổi. Hắn ta biết rõ bây giờ kết luận thì hơi sớm, nhưng nếu như trúng rồi thì xem như lập được cái công to.

Nghĩ vậy, Nam bắt đầu xem xét kỹ càng về những bình luận về thứ kim loại này.

Hình dạng thì trông y như cục than. Nhưng không phải là để đốt lửa, trái lại, thứ kim loại này cứng tới mức bền bỉ giữ gốc là B.

Tuy rằng, cái gọi là cứng quá khó tạo nên nó ngược lại ế hàng do các chỉ số còn lại hoàn toàn không tăng nổi. Một phần nữa là do nặng, mà tác chiến trong rừng mang trọng giáp thì trừ khi lãnh chúa nào đó điên rồi mới mua.

Trong khi đó, người khổng lồ cũng từng được đề cử. Nhưng nó chìm nghỉm ngay do thứ quặng này không phải là thủ công có thể đoán tạo nhanh chóng. Mà mất ba, bốn ngày để thu miếng lợi bé tí ti thế thì chả ai làm.

Nam xoa cằm. Hắn ta sau khi phân tích đống khoáng này thì lại càng chắc chắn hơn. Nhưng Nam vẫn dự định làm tới một số hàng mẫu trước khi quyết định thông báo.