Lãnh Chúa Thời Đại: Binh Chủng Của Ta Là Goblin

Chương 4

Chương 4

Tuy nói Nam ở trong rừng, nhưng sự thật thì vị trí của hắn nằm trong cánh rừng thưa, sát biên giới với một bình nguyên cỏ xanh bát ngát khoảng mười phút đi bộ.

Con Hogoblin không dám vào bình nguyên. Nó tinh tường cảm giác được những đôi mắt sắc lẹm của lũ chim ưng cánh sắt đang bay lượn trên bầu trời thấp.

Mà những thứ khi di chuyển, như không có màu lông vàng úa hay xanh của cỏ dại để ngụy trang như lũ thỏ một sừng thì khá dễ bị tao ương. Dù chính bản thân con Hogoblin cũng xanh lè nhưng thứ màu đấy chỉ làm nó nổi bật thêm.

Huống chi, vùng giao giới giữa rừng rậm và bình nguyên không thiếu con mồi. Và tên Hobgoblin đã tìm được một chú thỏ đang gặm lá cây tươi non ở một góc rừng.

Con Hogoblin cúi người, nén hơi thở lại, và bước đi những bước chân thực nhẹ nhàng.

Không ai dạy cho chủng tộc Goblin đi săn. Thực tế, con Hogoblin biết rõ kỹ xảo này được truyền thừa một cách nực cười vì để lẩn trốn khỏi những sinh vật ăn thịt.

Giờ thì nó đã được dùng với mục đích chính xác, săn mồi!.

Ánh mắt con Hogoblin lăng lệ dần.

Mà con thỏ một sừng, vào lúc này ngẩng đầu lên. Nó cảm thấy một mối nguy nào đấy, một nguy cơ trí mạng mà đáng lý nó phải co giò lên chạy nếu như nó đã không chạy vài giờ trước.

Con thỏ giờ đang đói. Nó phải ăn, và về cái ổ của mình trước khi trời tối. Vả lại, không khí chỉ có mùi của Goblin, tai cũng không nghe tiếng vun vút như cắt gió của lũ chim thiên địch.

Mà Goblin thì...Chả đáng quan tâm.

Con thỏ lại cúi người xuống nhai cỏ, trong khi sơ suất để con Hogoblin tiếp cận phạm vi mười mét. Rồi vút một tiếng, ngọn giáo xương đâm xuyên con thỏ, máu bắn ra, và con mồi đầu tiên đã có.

Con Hoblin tiện tay bức mấy gốc cây kỳ lạ, vò nát nó rồi thả lên trên con thỏ chết rồi vẫn trợn tròn mắt. Nó hẳn không thể tin nổi được điều vừa diễn ra, nhưng điều đó không quan trọng, vì mùi máu của nó nếu như không xử lý tốt sẽ khiến tên thợ săn gặp rắc rối.

Ừm...Cách con Hogoblin xử lý cũng thực đơn giản. Thứ cỏ nó rải vào xác con thỏ khiến máu nóng hổi trào ra như suối. Mà thứ huyết tươi này, vài kẻ săn mồi sẽ bỏ qua, nhưng con Hogoblin sau khi rút cây giáo đẫm máu ra liền đưa lên miệng, rít một hơi dài.

Mùi máu càng đậm, nhưng đây là cách xử lý tốt nhất nếu như không muốn đi rửa xác dài dòng.

Mà uống xong máu thỏ. Con Hogoblin móc ít bùn dưới đất lên 'Vệ sinh' khóe miệng, và bứt lá chỗ con thỏ kia ăn để giải quyết luôn vị máu tanh nồng trong khoang miệng.

Rồi khi xong hết thảy, nó giắt con thỏ ngang eo, trong cái quần da thú Vip Pro được phát Free cho tất cả dòng giống Goblin.....

Vào lúc con Hogoblin đang tìm một con mồi mới, Nam ở trong căn phòng gỗ chầm chậm thở ra một hơi.

Hắn ta không phải là thợ săn, thế nên Nam có muốn khoa tay múa chân về chuyện này cũng chả làm được. Vả lại, đi săn cũng chả phải đi loạn xạ xong đột nhiên thấy được con heo rừng, hay con sói gì để PK.

Nói thực, chủng tộc ngoài thú nhân ra đi săn hiệu suất kỳ thực rất kém. Tìm được con mồi là một vấn đề, cam đoan nó không co giò lên chạy là một vấn đề khác, và định hướng được đường về doanh trại lại là một vấn đề sống còn nữa.

Tất nhiên, người elf, hay người khổng lồ là những ngoại lệ. Nhưng thực so về hiệu suất, thú nhân dẫn đầu, dù chúng không tài nào chế nổi vũ khí và quần áo được hệ thống thừa nhận.

Mà ở khoảng đó, Goblin ngược lại không thua thú nhân. Nhưng đảm nhiệm vị trí con mồi như chúng, việc hiểu tất cả những gì cần để tráo đổi lại vị trí đó được khắc sâu vào bản năng của chúng.

Hay nói đúng hơn, quen bị săn bắt chúng nó phải hiểu thật rõ kẻ đi săn để dễ bề sống sót.

Nam hơi hiểu điều này. Và hắn ta lại tiếp tục vùi đầu vào công tác.

Một trăm năm mươi ký thịt không phải con số nhỏ, một cây giáo xương may mắn cũng chẳng phải là ngẫu nhiên. Nếu như được, Nam muốn ký nhẹ cái hợp đồng trọn đời với vị lãnh chúa người khổng lồ.

Quá may mắn!.

Nam mỉm cười.

Mà khi hắn lại tập trung về phía bảng số liệu. Một tin nhắn từ đối phương được gửi tới vừa mới đây.

"*Ảnh, Tìm giúp ta loại đá này."

Nam nheo mắt, hắn thấy một cục đá đen sì khá giống than ở tấm ảnh được đối phương chụp kèm theo.

Đó không phải hàng cơ bản, thế nên, tìm được loại đá này trên lý thuyết là ở cấp bậc mò kim đáy biển.

"Được." Nam nhắn lại.

Hắn không hỏi vì sao, đó là tố chất cơ bản của biết điều. Với lại, hắn ta có biết cũng chẳng để làm gì.

Mà vốn đã trải qua thời kỳ ông chủ gộp ba tháng lương lại, rồi chia cho ba, sau lại trả công như Nam ngược lại trân quý phần ân tình này. Nhiêu đó, đủ để hắn lật đống rác rưởi của bầy người chơi lên tìm.

Mà ở cái khu giao dịch tự do, đại biểu cho phương thức bán hàng của nó là hỗn loạn. Thế nên, trừ những giao dịch nguyên vật liệu cùng với thịt ra thì có vô số 'Thần dược', 'Đá quý' đánh thuế trí tuệ của người mua.

Công hiệu khỏi bàn, một ngụm ngàn năm công lực, một gốc vạn năm chứng chân tiên cũng lòi ra là đủ hiểu.

Nam không tìm loạn. Trước tiên, hắn chuyển sang mục thông tin. Lật một hồi liền tìm được nhóm của đám người lùn.

Mà ở đây, đủ thứ đá xanh, đá vàng, đá đỏ được bán ra.

Đối với lãnh chúa củ lũ người này, ở cái thời thủ công nghiệp chưa bao giờ thuận lợi hơn nữa thì những vật phẩm E+ ngay lúc vừa nâng thủ công I lên làm cho chúng trở thành những ông hoàng đứng đầu giai cấp bậc trung.

Nhưng theo Nam biết được, không như lũ Goblin chỉ cần đốt thịt là Up được thủ công II. Đối với người lùn, chế tạo ra một vật phẩm đánh giá là D- là điều kiện cơ bản.

Vậy nên buôn bán đá để chế hàng nâng cấp thủ công II, và thủ công III rất phổ biến trong những hội nhóm này. Ngoài ra, gỗ tốt, hay bất cứ thứ gì có thể chế tạo vật phẩm vượt mức bình thường đều lật ra gấp đôi nếu bán trong đây.

Mà nhiệm vụ của Nam là tìm trong đống đá này cho ra những viên đá màu đen, khá giống than....

Thế là, Nam lục lọi trong đống tin nhắn buôn bán nửa ngày sau đó. Hắn ta chỉ dừng lại một chút khi đăng bán sợi do đám goblin vừa làm xong, rồi tiếp tục mò kim đáy biển.

Dĩ nhiên, ngay đến khi con Hogoblin trở về với hai con gà nhưng to hơn và có mỏ dài mọc đầy răng lởm chởm, một con thỏ một sừng cùng một sinh vật gì đó giống rắn nhưng có mai rùa trở về thì Nam vẫn chưa tìm được gì.

Cũng may, thân làm một tên nhân viên đa cấp chuyên nghiệp, sự kiên nhẫn cùng khả năng tập trung lâu dài của hắn ta không kém cỏi bất kỳ một thợ săn rừng rậm nào.

Vả lại thu hoạch chưa hẳn không có. Nam cũng thu hoạch được vài thông tin nội bộ về một buổi bán đấu giá những nguyên vật liệu của một vị lãnh chúa người lùn vừa lên thủ công III.

Thế đấy, trong khi Nam còn bay lắc cùng đám goblin ăn sâu bọ, nhặt trái cây dại thì người ta đã đạt trình độ cao nhất mà pho tượng chưa thăng cấp có thể đạt tới.

Dù cho đối phương ngồi trên mỏ, hơn còn được người lùn cái chủng tộc thiện chế tạo này.

Còn vì sao đối phương lại bán nguyên vật liệu ngay thì lăn lộn xã hội như Nam hiểu rõ. Đơn thuần là muốn lợi dụng tâm lý gacha của bàn dân người lùn lãnh chúa thôi.

Kiểu hắn được, ta mua về cũng được. Thế là khi không được cũng có lý do biện minh máu cờ bạc của mình là xui xẻo.

Chỉ là, mồi thảy ra quá thơm. Nam cái này thủ công I cũng thông qua làm sợi kiếm được chừng hai đơn vị thịt thì thử hỏi thủ công III kiếm được bao nhiêu trong một ngày.

Thế nên, nhân lúc thủ công III còn chưa phổ biến liền hung hăng cắt máu một đợt xem như đối phương trước kia không phải dạng vừa.

Mà, Nam cũng tiện thể moi ra tí thông tin đó. Công việc chính của hắn là nhào vào mấy cái topic thế này để thảm thức truy tìm những thứ đá cao chất lượng mà đám người lùn lãnh chúa khác định 'Lấy vật đổi vật'.

Trong đấy cũng không thiếu hạng đến kiếm vận may, nhưng phần lớn đều bị đám người trong lòng bật chế độ đông lào chi chít thảm sát.

Dù sao thì mới ba ngày đầu, lãnh chúa người lùn thủ công III chưa quá một bàn tay, còn thủ công II không dám tới ba chục. Càng nhiều là thủ công I như Nam, nhưng có đến mười ngàn không thì vẫn còn là một ẩn số.

Vậy nên cái vòng tròn đó nói nhỏ thì chưa hẳn, nhưng lớn cũng chả lớn đến đâu. Nhất là hiệu suất cao tìm kiếm thì không tính chậm chạp.

Nam coi đó như là một động lực. Dẫu sao, hy vọng ở người lùn vẫn hơn tìm trong đống rác thải của đám người chơi khác.