Chương 15: Nghịch Lòng Chư Thần

Làm ơn ! Đừng bỏ ta

Chương 15: Nghịch Lòng Chư Thần

Từ hôm qua đến giờ ba người họ chạy và ôm cái nhà vệ sinh kí túc đến sáng hôm nay, Bảo vào trong rót ba chén nước rồi lấy bọc giấy cho thứ bột gì đó vào ba chén cẩn thận bưng ra cho nhóm Song Tử.

"Cái gì thế?"_Thiên Bình ôm bụng nhăn nhó nhìm khay chén nước Bảo Bình mang ra.

"Các người số hên đấy, uống đi"

Ba người nhìn chén nước Bảo Bình pha không khỏi nghi ngờ nuốt khan lưỡng lự.

"Hừ....Mấy người này đến nước này còn nghi ngờ nữa hả"_Bảo Bình khoanh tay cáu. Đã có lòng tốt thế mà bị bọn họ nghi ngờ, Bảo Bảo biết thuốc Nhân Mã không phải liều nhẹ nhàng nên hỏi thuốc giải.

Thấy Bảo nổi dận nên Thiên Bình và Bạch Dương không dám lệch liền cầm chén nước uống hết sạch. Song Tử ngồi xa nên không với được đành mở miệng nhờ

"Bảo.....đưa hộ tôi chén nước, tôi....chẳng còn sức với"

Song Tử vốn sở hữu gương mặt làn da mịn màng ngũ quan rõ nét đa phần giống nữ nhi toát mồ hôi nằm dài ra bàn, nếu nam nhi nào mà nhìn thấy Song Tử thì không nghĩ hắn là nam nhi đâu a. Bảo Bình khẽ nhìn qua Song Tử thoáng khựng lại "Đẹp". Bỗng giật mình nhăn mặt lại, cô đang nghĩ cái quái gì vậy?

"Này"_Bảo đưa chén nước trước mặt Song Tử rồi quay đi giấu bản mặt hơi ửng đỏ.

Sau khi đỡ hẳn cả ba cảm ơn trời phật vô cùng, quái từ hôm qua dùng ngự thiện ở hoàng cung thế là bị tào tháo ghé qua chơi từ đó đến giờ.

"Sao mấy người hôm qua đi đâu về mà ôm cái nhà vệ sinh suốt vậy"_Bảo Bình giả ngu dè hỏi chứ thực ra biết tỏng rồi.

"Hôm qua bọn tôi vào cung để diện kiến các hoàng tử với công chúa. Ai ngờ dùng xong tổ yến cái như thế này đây"_Bạch Dương kể khổ.

"Mấy người có nghĩ tổ yến hoàng cung vấn đề không?"_Song Tử chen ngang mặt nguy hiểm.

"Có thể lắm, vì không một ai trong cung đó dùng tổ yến cả. Hay nó bị hỏng?"_Thiên Bình phân tích.

"RẦM"

"VỚ VẨN...ĐỒ HOÀNG CUNG ĐƯỢC KIỂM TRA KĨ LƯỠNG LÀM GÌ CÓ CHUYỆN ĐỒ DỎM"_Bảo Bình đứng lên phản bác dữ dội, người nóng hừng hực.

Nhóm Thiên Bình nuốt khan tim như muốn rớt ra, đang yên lành tự dưng Bảo đập bàn quát. Nói đi nói lại nếu không phải đồ dỏm sao bọn họ ăn lại bị táo bón và người hoàng cung không ai đụng muỗng chứ. Chẳng khác gì ý muốn nói..."Bọn ta không cho những hạng người như các ngươi bước chân vào hoàng cung đâu, đừng nằm mơ"....thế đấy.

"Cậu làm quái gì thế?"_Song Tử cáu lên khi thấy Bảo Bình đang yên lành nhảy xẩng lên quát bọn họ, chỉ là nghi vậy thôi mà.

"Đúng, sao đụng đến vấn đề hoàng cung mặt cậu lại xám xị thế kia?"_Thiên Bình khẽ nhíu mày.

Bảo nhận thấy hành động của mình hơi phấn khích nên ngồi xuống, chết tiệt, chỉ do Mã tỷ nên mới thế.

"Kh....không có gì?"_Bảo lấp lứ bào chữa cho hành động của mình.

"À đúng rồi...trong hoàng cung có một cô công chúa khá giống Bảo Bình đấy"_Bạch Dương nhớ lại hôm qua có gặp cô công chúa.

Bảo Bình đứng hình người cứng đơ, tim đập loạn xị cả lên.

"Chỉ...chỉ là...là giống thôi...trên đời này thiếu...thiếu gì người giống nhau chứ"

"Phải, Bảo nhà ta nhìn giống nữ nhi mà, nên giống những người khác là chuyện bình thường"_Thiên Bình đầu óc đơn giản trình bày.

"Ah..ha...Ph...phải đấy"_Bảo cười trừ cho qua chuyện, thở phào. Sao bọn họ tinh mắt thế, mình đã che vậy rồi.

Trường Đông Ha - Phía Nam

Trong phòng dạy các nữ tử con nhà quý tộc, vi sư Xữ Nữ giảng những điều cơ bản về nhạc cụ học trò ai cũng chăm chú nghe giảng không xót một chữ rơi xuống. Còn riêng Song Ngư ngồi cuối dãy đang nằm dài ra bàn ngủ từ đầu buổi đến cuối buổi, Kim Ngưu ngồi bên cũng mất tập chung gọi Song Ngư tỉnh nhưng chẳng thấm.

Xữ Nữ đưa nhẹ mắt nhìn xuống cuối lớp thấy Song Ngư nằm dài ra bàn còn Kim Ngưu cật lực lắc lư gọi cô dậy. Xữ Nữ khẽ lắc đầu, sao Lương tướng quân lại đồng ý cho Song Ngư vào cái trường này chứ....hazzz

Vài hôm trước

-Xữ tỷ tỷ, Xữ tỷ tỷ....

Xữ Nữ vừa bước chân qua cổng trường thì nghe thấy tiếng của ai đó gọi mình, quay lại nhìn thấy hai thân ảnh từ xa đi tới. Một thì bước đi thanh tú gương mặt tĩnh lặng bên cạnh là nữ nhi gương mặt tinh nghịch, đi được vài bước thì suýt bị ngã vì chiếc váy rườm rà đồng phục của trường. Xữ Nữ khẽ nhíu mày Song Ngư Kim Ngưu, hai đứa này làm gì ở đây?

"Kim Ngưu nếu nói em học trường này thì ta không ý kiến nhưng mà riêng Song Ngư học ở đây thì...."_Xữ Nữ khựng lại nhìn dáng vẻ Song Ngư đang thở dốc. Kim Ngưu vẻ mặt chán nản đỡ Song Ngư.

"Do cậu ấy cứ đòi vào trường này đấy"

Song Ngư cười híp mắt, khi đứng vững Ngư rút miếng lụa choàng tay buộc vào eo, kéo ống tay áo dài luôm thuộm lên, hai tay kéo vạt váy.

"Thế này ổn rồi"_Song Ngư hài lòng gật gật vài cái, khi ngẩng lên thấy bao nhiêu ánh mắt xung quanh nhìn mình như dị nhân.

"Hazz..." Kim Ngưu thở hắt ra, đáng lẽ cô phải bán sống bán chết ngăn cản Song Ngư vào cái nơi khỉ ho cò gáy thế này, vốn chẳng hợp một tý dù một chút nào đối với Song Ngư.

"Song Ngư, ta tưởng bây giờ muội đang ở nhà luyện kiếm chứ?"_Xữ Nữ nhỏ nhẹ nói

"Azz....muội muốn thay đổi một chút. À mà sao tỷ lại trong trường này?"_Song Ngư thấy phiến đá gần đó liền tiến lại xoay người vén váy ngồi phịch xuống vắt chân.

"Cốp"

"L-ư-ơ-n-g-S-o-n-g-N-g-ư....ngồi dậy mau"_Kim Ngưu mặt xì khói, miệng nghiến từng chữ một tay xách tai Song Ngư lên. Tuy là chuẩn thục nữ nhưng đối với Song Ngư thì không chuẩn được.

"A a a......được rồi....cậu thả tôi ra trước đã"_Ngư ôm tai nhướng người lên.

"Liệu ổn không?"

Xữ Nữ và Tranh nhi đồng thanh nhìn Song Ngư. Kim Ngưu khóc không ra nước mắt, cũng may chỉ có mình Song Ngư thêm Nhân Mã ở nhà thì chắc cô đào hố chôn thân mất.

Quay lại Xữ Nữ đành nhắm mắt cho qua "thảm cảnh" cuối lớp vậy.

Hoàng Cung - Thượng Triều

Thiên Long ngồi nghiêm nghị trên ngai vàng nhìn xuống hài lòng gật đầu, cuối cùng ông cũng lôi được hai đứa con lười nhác vào triều chính. Thiên Yết đứng bên hàng Văn Luận với gương mặt u ám, Thiên Phong đứng bên hàng Võ Luận với gương mặt ngái ngủ chưa đủ giấc. Các đại thần bất ngờ sao hoàng thượng có thể kéo được hai vị hoàng tử lười nhác này tham gia triều chính?

"Kể từ hôm nay, Nhị hoàng tử Thiên Phong và Tam hoàng tử Thiên Yết sẽ tham gia triều chính. Nhị hoàng tử sẽ phụ trách cai quản tài chính thu chi và quân đội, Tam hoàng tử phụ trách giao thương và sĩ tử"

Lời Thiên Long vừa dứt hàng loạt ý kiến đưa ra khiến các quan đại thần nhìn nhau vì hai bên thế lực đều do hai vị hoàng tử đứng đầu sẽ có nhiều bất lợi cho bọn họ. Nhưng từ lâu đã nghe, vốn Nhị hoàng tử và Tam hoàng tử vốn bất hòa với nhau gặp nhau là đá đểu xỉ xói nhau. Chỉ riêng Nhã Bạch Yên, Lương Chi Vương, Vương Song Khang khẽ khom lưng "Vâng. Bệ hạ"

"Các ngươi....ý kiến sao?"_Thiên Long giọng khàn khàn nhìn xuống mấy người đang thì thid thầm thầm, ông biết trước được bất mãn này. Cũng không sao, không phục trước ai chứ không phũ trước hai đứa con nghịch tử của ông thì cho ăn gan hùm a.

"Chư vị ý kiến sao?"_Thiên Yết và Thiên Phong đồng thời nói. Một giọng bởn cợt đôi mỗi lúc nào cũng đường cong điệu cười hoàn mỹ luôn gắn trên gương mặt, một giọng u ám gương mặt chẳng chút biểu cảm.

Cả đám đông phía dưới đang nhao nhao liền im bặt không ho he gì, ngay cả Thiệu Dương Thượng thư bộ lễ và các quan lại thường ngày lên tiếng phản đối nhưng khi đối mặt với nhị vị hoàng tử phải có chút dè chừng. Với lại họ có thể lợi dụng điểm yếu giữa Thiên Yết và Thiên Phong luôn đối đầu "ngầm" với nhau mà kéo dài thời gian quốc sư về.

"Tuân lệnh hoàng thượng"

Cùng lúc Thiên Yết và Thiên Phong liếc mắt nhìn nhau, miệng cả hai đều co giật thách thức nhau tỏa ra sát khí khiến chư thần cảm thấy sởn hết cả người. Thiên Long ngồi trên long ỷ day day chán, ông biết quan đại thần tuy bằng mặt nhưng không bằng lòng mà thôi kệ để hai đứa tụi nói giải quyết. Vui chưa được mấy chốc đã thấy cảnh tượng hoàng nhi của mình thách thức nhau như vậy rồi. Đau đầu, đau đầu. Hai đứa kiếp trước có thù oán gì không biết. Hazz......