Chương 9: Vân Kỳ khiếp sợ

Hỏa Thần Phong Bạo

Chương 9: Vân Kỳ khiếp sợ

Vân Thiên ra khỏi tiểu viện, đi đến phủ gia chủ, lúc đến phủ gia chủ hắn phát hiện trong gia đường lúc này rất nhiều người, bao gồm: Vân Mộng, Vân Âm, Vân Kỳ, Vân Lục, Vân Bằng,Vân Du. Mọi người đang bàn bạc cái gì đó nghe vẻ khá căng thẳng.

-" Tứ đệ lần này ngươi định giải thích với chúng ta ra sao đây, cứ như vậy sớm muộn Vân gia ta ở Thanh Phong thành sẽ không còn chỗ đứng."
Vân Bằng hừ lạnh nói.

"Đại ca, ta cũng đa tận lực hết rồi, ngươi có thể đừng nói với ta bằng cái giọng điệu đó không."

-. "Hừ,. nếu không phải các ngươi vì cái tên phế vật kia hết lần này đến lần khác mua lượng lớn Tụ Linh Đan mà bỏ một số lớn của cải thì đã không xảy ra tình trạng ngày hôm nay. Ngươi nói đi hiện tại ngươi là một gia chủ của gia tộc mà lợi dụng chức vị thiên vị nhi tử, ảnh hưởng đến lợi ích của gia tộc, ngươi có xứng đáng với chức vị tộc trưởng này không." Vân Bằng ngữ khí nói.


Nguyên lại do việc mua sắm Tụ Linh Đan, dẫn đến Vân gia cần một khoản tiền lớn, nhất thời không biết tìm đâu ra, thông qua hội nghị gia tộc, mọi người đã quyết định dùng một phần tài sản trong thành cầm cố để lấy tiền. Sau đó đợi thu tiền từ địa bàn cho thuê trong thành, để bù lại. Ai ngờ hôm trước đám người Vân gia đi thu tiền cho thuê sau đó hồi phủ giữa đường bị đám bịt mặt đánh cướp mất sạch tiền. Hạn cầm cố cũng sắp đến hạn, xem ra Vân gia sẽ lại bị mất đi một lượng không nhỏ tài sản. Mà Vân Bằng lại được cớ chỉ trích ép phụ thân hắn hoặc là phải từ bỏ chức vị tộc trưởng, hoặc là vị trí tộc trưởng tiếp theo phải là con trai hắn Vân Lâm.

Vân Lâm từ lâu đã được coi là thiên tài của gia tộc, năm nay mười bảy tuổi, đã đạt đến cửu giai Linh Sĩ, nửa bước đặt chân vào Linh Sư cấp độ, hiện tại cũng đang làm đệ tử nội môn Tử Huyền Tông. Vân Lâm cùng Vân Thiết thường xuyên khinh rẻ Vân Thiên, nếu khồng phải vì Vân Thiên là thiếu gia nhi tử Tộc trưởng thì đa bị Vân Lâm đánh chết từ lâu rồi.

Mặc dù vậy gần tháng nữa là Vân Thiên đã tròn mười năm tuổi, theo quy định của gia tộc, phải tổ chức lễ thành nhân, nếu không đạt tới Linh Sĩ cấp độ sẽ bị đuổi khỏi gia tộc, ra ngoài làm nhánh chi thứ.Hơn nữa còn nửa năm sau là đến kỳ hạn mười năm một lần lựa chọn vị trí tộc trưởng kế nhiệm, vì vậy mà Vân Bằng không từ thủ đoạn để ép buộc phụ thân hắn. Mà hắn lúc trước lại không thể tu luyện nên Vân kỳ chỉ đành cố kéo giài thời gian chứ cũng biết là không có cách nào khác.

"Đại ca, quyết định là do cả gia tộc hội nghĩ đưa ra, đại ca lúc đó cũng không có phản đối mà, bây giờ lại nói như thế, lẽ nào huynh đã biết trước kết quả này, nên lúc đó mới yên lặng không nói gì??" Vân Mộng cố ý nói.

" Hừ các ngươi tự giải quyết với nhau đi, chúng ta có nói cũng chả có ai nghe, nửa năm sau là tới lúc lựa chọn tộc trưởng kế nhiệm, xem các ngươi còn đắc ý được đến bao giờ, cái "phế vật" kia tháng sau cũng là lễ thành nhân, đến lúc đó ta xem các ngươi còn bảo vệ nó được không, chúng ta đi." Vân Bằng khẽ quát sau đó cùng với Vân Du rời đi.

" Hai!" Vân Kỳ khẽ thở dài một tiếng, cau mày nói: Trong đám hậu bối, Vân Lan thực lực mạnh nhất, đáng tiếc là nữ, còn Vân Mục, Vân Ngọc, Vân Minh thực lực còn quá kém, nửa năm thời gian không thể nào mà đột phá Linh Sĩ khó có thể mà thắng được Vân Lâm xem ra lần này không ai ngăn cản được ý định của Vân Bằng rồi.

Lại là hắn để cho phụ thân cùng các thúc lâm vào tình cảnh trớ trêu như vậy, trong lòng Vân Thiên có chút chua xót.

-"Thiên nhi sao con lại tới đây!?"

Vân Kỳ, Vân Mộng, Vân Âm, Vân Lục ánh mắt đầy tình thương ái nhìn về phía Vân Thiên.

"Phụ thân, Nhị bá, Tam bá, Ngũ thúc. Xin lỗi ta đã để cho các ngươi chịu ủy khuất, từ nay về sau các ngươi không cần vì ta mà mua Tụ Linh Đan nữa, hài nhi bất hiếu, lại để cho mọi người vì hài nhi như thế quan tâm." Vân Thiên ngẩng đầu, trong đôi mắt chứa đầy nước mắt, đôi chân run run quỳ xuống, hắn nội tâm lúc này chua xót không thôi.


-"Thiên nhi, sao con lại nói vậy, chúng ta là trưởng bối, nếu làm việc không vì hậu bối, vì gia tộc, thì còn làm làm gì, con không cần bận tâm, chúng ta tự có biện pháp giải quyết, đây là Tụ Linh Đan, cùng Sinh Khí Đan ngươi cầm về dụng trước, hảo hảo chữa thương đi." Diệp Mộng trong giới chỉ xuất ra hai bình đan dược đưa cho Vân Thiên.


"Trên mặt đất, Vân Thiên vẫn quỳ nguyên đó hướng mọi người...." Vân Kỳ tiến đến nâng lên Vân Thiên cánh tay, đang chuẩn bị đem Vân Thiên nâng dậy, đột nhiên như bị điện giựt bình thường, khó có thể tin mà nhìn Vân Thiên, "Thiên Nhi, kinh mạch của ngươi..." Cuối cùng cái kia mạch chữ, Vân Kỳ không nói phát ra được âm thanh, lúc này nội tâm của hắn vô cùng khiếp sợ, trong đầu trống rỗng, sau một lúc mới hồi phục được tinh thần.

"Mọi người trước tản a, ta cùng Thiên Nhi còn có một chút lại nói." Vân Kỳ tuy nhiên miễn cưỡng làm cho mình lộ ra tương đối bình tĩnh, nhưng thanh âm vẫn như cũ có chút run rẩy trong nội tâm vẫn khó mà tin tưởng được sự thật trước mắt, vẫn cứ nghĩ là đang mơ.

Vân Kỳ nâng Vân Thiên dậy, hai người cùng một chỗ hướng đại sảnh phía sau đi đến.

Nhìn hai người rời đi Vân Lục khẽ nhíu mày, liếc mắt nhìn Vân Mộng nói:
- Nhị ca, ngươi nói xem có phải Vân Thiên giấu chúng ta cái gì không.?

"Ta cũng không rõ! Ngươi chớ lo nghĩ linh tinh, Thiên nhi tiểu tử này, từ trước đến giờ cũng chưa bao giờ giấu diếm chúng ta việc gì, chắc hắn có chuyện quan trọng muốn nói với tứ đệ để đệ ấy định đoạt trước thôi!, được rồi mọi người giải tán đi". Vân Mộng lắc đầu nói.

Lúc này sau đại sảnh, căn phòng nhỏ, Vân gia phụ tử.

Vân Kỳ nhìn về phía Vân Thiên giọng run run hỏi: "Thiên Nhi, kinh mạch của ngươi thật sự.... đã khỏi rồi, hơn nữa tu vi..?".
Ông vẫn hoài nghi đây không phải sự thật.

"Ân, hài nhi bất hiếu, đã đễ cho phụ thân và các thúc mấy năm nay phải chịu ủy khuất." Vân Thiên giọng cảm khái nói.

"Không sao cả! Chỉ cần kinh mạch của con có thể khôi phục thì mọi chuyện đều đáng giá" Vân Kỳ nói.

Vân Kỳ bây giờ rất xúc động, chỉ cần chữa khỏi thương thế cho con, thậm chí ngay cả chức vị tộc trưởng ông cũng không cần.

- Đúng rồi Thiên nhi tại sao kinh mạch của con lại khôi phục? hơn nữa tu vi lại tịnh tiến nhanh như vậy đạt đến nhị tinh Linh Sĩ? Vân Kỳ hết sức ngạc nhiên, phải biết rằng ông đã mời rất nhiều danh y, tốn rất nhiều tiền mua Tụ Linh Đan mà bệnh tình của con vẫn không chuyển biến gì cả!

"Là nhờ vào....!!", hắn đang định nói cho phụ thân là nhờ vào Tử Kim Đan mà Ngọc nhi đưa cho, nhưng lại nghĩ nói như vậy sẽ khiến cho phụ thân và các thúc nghi ngờ thân phận của Ngọc nhi. Mặc dù hắn cũng không biết thân phận thực sự của Ngọc nhi tuy nhiên Ngọc nhi đối với hắn rất tốt, cho nên hắn đành bịa một lý do thích đáng vậy.

- Là lúc rơi xuống dưới vách núi, lúc đó con đói quá, bèn đi tìm cái gì đó để ăn, trong lúc vô tình lạc vào một sơn động vớ được trái cây màu hồng bóng mượt, ăn vào cảm thấy toàn thân nóng rát, khó chịu mà ngất đi, về sau khi tỉnh dậy cảm cơ thể khỏe khoắn hẳn lên, nhưng lúc đó do vội về nhà nên cũng không kiểm tra. Sau này ta thử kiểm tra thoáng một thoáng mới phát hiện kinh mạch toàn thân đã đả thông. Hơn nữa tu luyện thập phần thuận lợi, như nước chảy thành sông mà đột phá

Nghe Vân Thiên nói vậy, Vân Kỳ kích động hỏi.: " trái quả đó con thấy ở đâu, còn không dẫn ta tới đó"

"Con chỉ thấy có một trái thôi, cũng ăn mất rồi!" Vân Thiên trả lời với vẻ mặt thật thà.

"Hai! Những thứ như vậy chỉ có thể cầu, không thể cố gượng ép a, có duyên tất hưởng!" Vân Kỳ than thở một câu.

Vân Thiên suy nghĩ một lúc, chuyện về Hỏa Liên Châu tuyệt đối không thể nói ra, cũng như khẩu quyết của toàn bộ Hỏa Vân Thần Quyết, bởi vì nó quá kinh thế hãi tục, phải biết rằng " Thất phu vô tội, mang ngọc cũng có tội", nên hắn cũng không có ngu định nói ra toàn bộ. Vân gia huyết mạch là Hỏa linh căn truyền thừa, rất thích hợp tu luyện công pháp này. Hiện giờ Vân gia đang gặp khó khăn, trong dấu, ngoại ép, vì vậy cần phải tăng thực lực của phụ thân và các thúc bá lên đến lúc nguy hiểm còn phải bảo hộ gia tộc. Vì vậy hắn quyết định đem khẩu pháp ba tầng đầu của Hỏa Vân Thần Quyết đưa cho phụ thân hắn, Hỏa Vân Thần Quyết trọng thứ ba nếu luyện đến đại thành có thể đột phá Linh Vương.

- Phụ thân, đây là một bản công pháp ta tìm được trên vách đá của sơn động, ngươi xem qua xem có thích hợp tu luyện hay không, hắn cầm bút, viết ba trọng đầu của Hỏa Vân Thần Quyết ra giấy rồi đưa cho Vân Kỳ.

"Đây là,...!" Vân Kỳ nhìn kỹ bản pháp quyết mà Vân Thiên viết ra trong lòng chấn kinh.

- Ha ha, thật tốt quá Thiên nhi, Vân gia ta huyết mạch tổ tiên truyền thừa là Hỏa linh căn, rất thích hợp cho việc tu luyện công pháp Hỏa thuộc tính có bản công pháp này ta tin chắc có thể đột phá đến Linh Vương rồi, thật là tổ tông phù hộ Vân gia ta a.

"Ta sẽ mang bản pháp quyết này truyền cho các vị thúc thúc, bá bá của ngươi, ngươi có ý kiến gì không.?" Vân Kỳ hướng Vân Thiên hỏi.

-Phụ thân, các vị bá và thúc đối với ta rất tốt, ngươi cứ tùy ý a, nhưng ta nghĩ tốt nhất không nên truyền cho Đại bá(Vân Bằng), cùng Lục thúc(Vân Du), với lại thời điểm phụ thân ngài đột phá Linh Vương cấp bậc, nhất quyết không lên ở Vân Gia địa điểm vì.......
nói tới đây Vân Thiên giọng hơi ấm úng.

- "Ân! ta biết, ta làm tộc trưởng tất nhiên biết ai trung, ai gian, ngươi cứ an tâm tu luyện đi a. Hơn nữa chuyện ngươi tu luyện ra linh lực tuyệt đối phải giữ bí mật tránh mang họa sát thân.

"Ta biết rồi phụ thân, ta muốn ra ngoài lịch lãm chuẩn bị cho lễ thành nhân tháng sau." Vân Thiên ngữ khí kiên quyết.

" Được rồi, nếu ngươi nói vậy tức là đã có chuẩn bị, ngươi chắc cũng đã đi Vân Kỹ các lựa chọn Linh Kỹ rồi, nhưng bên ngoài nguy hiểm đầy rẫy, người đời gian trá, ngươi phải hết sức cẩn thận, đây có mười mươi vạn linh tệ được ngươi cầm đi mà chuẩn bị. Chuyện ngươi rời khỏi gia tộc ta sẽ sắp xếp là một chuyến đi chữa bệnh xa nhà"

"Ân, phụ thân người bảo trọng, ta đi trước" Vân Thiên nói xong quay người ra khỏi phủ hướng thẳng phía phường thị để mua vài thứ cần thiết cho chuyến đi.