chương 13: Bạo Viêm Trư

Hỏa Thần Phong Bạo

chương 13: Bạo Viêm Trư

Vân Thiên đi xung quanh phái ngoài hang động tìm kiếm linh thú cấp một săn giết, tại lúc hắn đi về phía đông hơn một dặm, một tiếng rống "grào!:" truyền đến nghe thoáng qua thì tiếng gào như Trư lại có phần giống như Vượn, ánh mắt xuyên thấu qua rừng nhiệt đới, thẳng tắp nhìn qua phía trước,Vân Thiên, chỉ thấy được ở mảnh này giữa đất trống, một đầu toàn thân trắng toát lông mượt dài trắng như tuyết giống với vượn thú, trên trán sinh có một con màu đen một sừng lại như heo sinh vật từ từ bước tới, với tiếng hừ hừ chói tai không ngừng truyền tới.

"Là Bạo Viêm Trư!" Nhất giai linh thú.

"hà hà thật là đúng lúc cho ta có thể tu luyện Liệt Hỏa Trảm", Vân Thiên rút thanh đao dắt sau lưng ra, vận dụng Du Phong bộ pháp, tiến tới

Liệt Hỏa Trảm theo Vân Thiên đọc qua mặc dù chỉ là Hoàng gia trung cấp Linh kỹ, tuy nhiên cực kỳ thích hợp cho người có Hỏa linh căn tu luyện, một kích toàn lực của Liệt Hỏa Trảm có thể sánh ngang với Hoàng giai cao cấp linh kỹ, thậm chí, nếu như người nào có hỏa linh căn cực kỳ tinh thuần, thì khi luyện đến đại thành một kích dốc toàn bộ linh lực có thể liệp sát được Linh giả trên một cấp độ.

Rống!

Vân Thiên vừa hiện thân, cái đầu Bạo Viêm Trư liền rít lên một tiếng, chỉ thấy nó trên thân thể lông trắng dựng đứng như kim, mắt đỏ ngầu như lửa cháy, điên cuồng lao tới tấn công Vân Thiên.


Ầm ầm.

Một người một thú không ngừng công kích qua lại, Vân Thiên sử dụng Du Phong bộ không ngừng tránh né, tay vận dụng linh lực truyền qua thanh đao không ngừng diễn luyện Liệt Hỏa Trảm mà tấn công Bạo Viêm Trư

Để cho Vân Thiên khá là kinh ngạc là Bạo Viêm Trư toàn thân, lông trắng dựng đứng cứng cáp như một bộ giáp phòng hộ vậy, chém qua, chém lại mà cũng chỉ gây được thương tích nho nhỏ.

Rống!

Sau một hồi quần công, Bạo Viên Trư thương thế ngày càng nhiều, mà Vân Thiên vẫn cứ nhàn nhã mà tập luyện, Bạo Viêm Trư kịch liệt đau nhức làm cho nó hai mắt đỏ ngầu trở lên điên cuồng lần nữa quay người điên cuồng đối với Vân Thiên mà hướng tới, toàn thân lông bờm, giống như gai sắt giống như dựng thẳng lên, nghiễm nhiên một tòa sắt thép thành lũy.

Lúc này dường như xung quanh Bạo Viêm Trư có một tầng linh lực vậy, gân cốt, cơ bắt cường hóa thêm mấy lần. Điên cuồng tấn công mà không thèm né tránh, nó thực sự đã trở nên cuồng bạo như cái tên của nó.

Vân Thiên hiểu rõ giờ đây không thể kéo dài thêm trận chiến được nữa, liền thu đao, Du Vân Bộ bước, hướng tới đầu Bạo Viêm Trư Hỏa Ảnh Chưởng đánh tới.

"Bành!" Bạo Viêm Trư đầu nát bét kêu lên một tiếng thảm thiết, ngã xuống.

Vân Thiên đi tới Bạo Viên Trư bên cạnh, đánh giá một chút, sau đó lấy ra một con dao găm, một tay đem nó phần bụng đào lên, chỉ thấy một khỏa màu xanh nhạt tương tự hạt châu đồ vật xuất hiện ở trước mắt.

Vân Thiên nhất thời mừng rỡ đem cầm tới, cao hứng nói: "Ha ha, không nghĩ tới thật là có linh đan, mặc dù chỉ là nhất giai, không giá trị bao nhiêu tiền, nhưng là lần đầu tiên cũng không tệ." phải biết rằng Vân Thiên rất may mắn, bình thường linh thú tu luyện lên tới nhị cấp mới có thể kết tinh ra yêu hạch, còn về linh thú nhất giai có linh đan thì như phượng mao, lân giác mà thôi.

"Loại này liệp sát yêu thú cảm giác rất không tệ!" Vân Thiên cực kỳ hưng phấn nói,, đem linh hạch thu nhập vào Hỏa liên châu bên trong,Vân Thiên nhắm vào Bạo Viêm Trư thi thể.

Nghe nói loại này Bạo Viêm Trư thịt chất rất là mỹ vị, dù sao ah đi thời gian dài như vậy, không bằng trở về tiểu động, nghỉ ngơi nướng thịt ăn.

Hắn thu xác Bạo Viêm Trư vào trong trữ vật chỉ giới, lấy ra Hồi Khí Đan phục dụng, sau đó quay người hướng tiểu động mà tiến.

Mặc dù Vân Thiên đã có Hỏa Liên Châu không gian bên trong đựng đồ tuy nhiên hắn vẫn mang theo trữ vật chỉ giới, thứ nhất là để đánh lừa thiên hạ ánh mắt, thứ hai là để thuận tiện chứa đựng những vật linh tinh đồ dùng.

Tại thời điểm Vân Thiên rời đi không lâu, trong rừng ba thân ảnh xuất hiện.

"Thiếu gia, động tĩnh thật lớn, xem ra chỗ này vừa mới sảy ra một trận chiến a!" người kia nói.

" chúng ta đến muộn, ngươi đi kiểm tra xung quanh cho ta, nhất định phải tra ra kẻ nào dám hớt tay trên, nếu không tra được thì đừng về nữa, nhất định phải thu hồi lại, Hỏa Linh Thụ - nhị cấp linh dược, không thể để hắn cướp mất." Thanh niên tuấn tú khuôn mặt có chút âm tàn lạnh giọng quát. Nếu lúc này Vân Thiên mà nhìn thấy nhất định sẽ nhận ra đó không phải ai khác chính là Đường Hào.

Nguyên lại, Đường Hào cũng đi lịch lãm rèn luyện tại Hồng Hoang sơn mạch, sau đó tình cơ liệt sát nhất cấp linh thú, hỏa ảnh báo mà lấy được nhị cấp linh dược hỏa linh thụ, vốn gĩ hắn định hồi Thanh Phong thành rồi luyện hóa nó không muộn, ai ngờ giữa đường gặp ba tên cướp đường đoạt mất. Đường Hào rất tức giận về phủ dẫn theo hộ vệ, quay lại phản sát, ai ngờ hắn đến thì đã quá muộn, chỉ nhìn thấy xác của ba người. Bởi vật mấy hôm nay hắn không ngừng cho người tìm kiếm xung quanh để đoạt lại Hỏa Linh Thụ.


"Ân! thiếu gia ngươi yên tâm!" đại hán bên phải đáp thập phần cung kính đáp.

Lúc này Vân Thiên vẫn không hề biết, bên ngoài đang có người lùng xục mình, hắn trở về tiểu động, mang theo một ít củi khô, ung dung mà nướng thịt trư.

Vân Thiên một tay một cái xiên sắt, phía trên xiên hai khối thịt trư thật lớn trong chốc lát, một cỗ đặc thù mùi thơm nhẹ nhàng lan ra khắp động,

Hắn rất biết cách thưởng thức, còn rắc cả gia vị, linh thảo ép lấy nước, mà không ngừng rắc lên hai khối thịt "sèo,sèo" những âm thanh phát ra làm hắn nhớ đến món thịt trư nướng ở địa cầu mà hắn thường được ăn.

Đem thịt trư đặt ở chóp mũi, nhẹ ngửi một chút, sau đó khóe miệng lẩm bẩm nói: "Đúng vậy, thịt trư này quả nhiên mỹ vị." nói xong chuẩn bị kéo xuống một miếng thịt nếm thử.

Thế nhưng, đúng lúc này "Vụt" một đạo mơ hồ thân ảnh từ Vân Thiên trước mắt chợt lóe lên, nhanh như thiểm điện, khiến Vân Thiên nhất thời sững sờ, sau đó rất nhanh hoàn hồn, cúi đầu vừa nhìn, chỉ thấy trong tay thịt trư đã trống không, không cánh mà bay.

Vân Thiên giật mình một cái đứng lên, ánh mắt nhìn chung quanh, toàn bộ tinh thần đề phòng, thế nhưng là kỳ quái là bốn phía không có cái gì.

Tuy như thế, thế nhưng Vân Thiên nội tâm càng thêm cẩn thận, gia hỏa này tốc độ vậy mà còn nhanh hơn mình, lại ẩn nấp cực kỳ cao siêu, nếu như đánh lén mình, vậy cũng liền không ổn.

Cảnh giác hơn nửa ngày, thế nhưng cái kia kỳ quái linh thú còn không có xuất hiện ra, Vân Thiên thầm nghĩ, gia hỏa này còn rất cẩn thận nha, "bất quá lão tử cũng không phải là dạng vừa a, dám cướp đồ ăn của ta, không dễ như vậy a.", nghĩ tới tên này đoán chừng là bị chính mình nướng thịt trư dụ dỗ hắn tới, Vân Thiên liền tiếp tục nướng thịt trư cố tình dụ dỗ tiểu gia hỏa này lộ mặt để trừng trị cái tội cướp của. Miếng ăn đến tận miệng rồi mà còn mất, hắn không thể dễ dàng bỏ qua như thế được.