Chương 18: Kiểm kê chiến lợi phẩm.

Hỏa Thần Phong Bạo

Chương 18: Kiểm kê chiến lợi phẩm.

"Từ thời điểm bây giờ đến lúc luận bàn các gia tộc, còn chọn vẹn một năm rưỡi không thừa, xem ra một năm rưỡi này ta nhất định phải đột phá lên Linh Phách, nhanh chóng tăng thực lực lên để bảo vệ bản thân và gia tộc a.?" Vân Thiên thở dài đau đầu thầm nghĩ.


"Tiểu Hỏa, chúng tả trở về thôi, " Vân Thiên nói xong nhẩy lên lưng tiểu hỏa thẳng hướng Thanh Phong thành mà chạy.

Về đến gia tộc, Vân chuyện thứ nhất chính là muốn về nhà trước ở bên trong tắm rửa, chuyện gì đều đừng muốn, đi ngủ cái đã, có lời gì ngày mai nói sau.

Đây cũng là không có biện pháp sự tình, hắn lên núi mạch trong khoảng thời gian này chỉ có tại Sơn mạch thần bí kia mới tắm rửa còn lại, về sau rời khỏi nơi đó cũng chưa từng tắm qua, cho nên bây giờ hắn rất khó chịu.

Tắm rửa xong hắn thoải mái mà nằm ở cái kia trên mặt giường lớn, Vân Thiên hạnh phúc hắn đã gần một tháng không được ngủ một cách thoải mái như vậy. "Thật là không đâu được như ở nhà a!" hắn cảm thái nói một câu.

Bất quá đáng tiếc hắn lại không có cơ hội được hạnh phúc như vậy. Nhớ tới những cái...kia trong rừng đuổi giết, liệp sát, Đường gia, Thiên Đế các, âm mưu,.. nửa đêm thời điểm thường thường cũng có lúc giật mình tỉnh giấc..

Tuy vậy thời gian hắn sống qua gần một tháng ở trong Hồng Hoang Sơn Mạch, hiện tại nhớ tới, Vân Thiên mình cũng có chút không thể tin được! Bất quá cũng bởi vì từng có như vậy kinh nghiệm, như vậy hắn tin tưởng ngày sau chính mình vô luận gặp được như thế nào gian khổ ác liệt hoàn cảnh cũng có thể rất nhanh thích ứng được thôi.

Không thể không nói, cái này một tháng thời gian lại để cho hắn tăng cường rất nhiều. Từ nhất giai Linh Sĩ đến tứ giai Linh Sĩ trong vòng một tháng, nếu như để phụ thân hắn biết thì không biết sẽ trợ mắt kinh ngạc đến mức nào.

Sáng sớm hôm sau, sau một đêm nghỉ ngơi thoải mái, lấy lại tinh thần cùng lực lượng, Vân Thiên nằm ở trên giường, tìm cảnh thoải mái tư thế, lúc này hắn mới lại lấy ra chiếc nhẫn trữ vật chiến lợi phẩm lấy được từ Đường Hào kiểm tra một phen. Vân Thiên dung nhập tinh thần, kéo một đống đồ bên trong ra khỏi.

"Ồ?" Trước mặt hắn, nào như đan dược, linh dược, linh đan, linh tệ, bí tịch, đều có cả, hắn không khỏi lần nữa kinh hỉ bắt đầu. tỉ mỉ kiểm tra một phen.

"Cấp hai linh hạch!" Không thể tưởng được Đường Hạo tại đây lại có cả cấp hai linh hạch của linh thú, hơn nữa còn là hai viên linh hạch!" Phải biết rằng mặc dù đường hào đi bên cạnh có hai hộ vệ, một trong số đó là tam cấp Linh Sư, nhưng nếu muốn giết được cấp hai linh thú cũng không phải dễ dàng gì.

" Nhị giai cấp thấp linh thảo, Hắc Linh Chi" Hắc Linh Chi là thảo dược cực kỳ trân qúy, so với Mộc Linh Chi thì như một trời một vực vậy, có tác dụng như cải tử hồi sinh, Đường Hào có cái này có này linh chi như thêm một phần bảo vệ tính mạng vậy. Đáng tiếc cuối cùng vẫn là lợi cho Vân Thiên.

"Nhị cấp đan dược, Bạo Huyết Đan" phục dụng có thể trong thời gian ngắn bùng nổ linh lực vượt cấp khiêu chiến.

"Không hỗ là đại công tử của Đường gia gia, gia tộc đệ tử đi ra lịch lãm rèn luyện không chỉ có phái hai gã một là bát cấp Linh Sĩ, một là tam cấp Linh Sư bảo hộ, nhưng lại có Hắc Linh Chi, Bạo Huyết Đan bảo vệ tính mạng thủ đoạn." Vân Viên cảm thái không thôi.

"Ồ, đây là cái gì bí tịch!" Lúc này Vân Thiên mới phát hiện ra một bản bí tịch khá là cũ rách, hắn nhặt lên rở ra coi.

Trang đầu của quyển sách giới thiệu khá đơn giản: " Liễm tức quyết, công pháp giúp che giấu tu vi, luyện đến đại thành có thể hoàn toàn thu lại toàn thân khí tức, linh giả bình thường cấp bậc Linh Vương trở xuống không thể phát hiện ra được."

"Thật là may mắn a! ta đang lo lắng làm sao giải thích được cho mọi người, làm sao tu vi lại tịnh tiến nhanh như vậy?, có bản công pháp này thì có thể qua mắt được bọn họ rồi" Vân Thiên thở phào.,

Ngoài ra, Vân Thiên còn ở bên trong phát hiện lưỡng cuốn Hoàng giai cao cấp linh kỹ, một cuốn tên là 《Thất Tinh Kiếm》, một cuốn tên là 《 Phách Lôi Chưởng 》 và các loại đan dược thông dụng khác như, Hồi Khí Đan, Tụ Linh Đan, Sinh Khí Đan, và một số loại linh thảo chữa thương cấp thấp khác cùng hơn năm mươi vạn linh tệ.

Bất quá hắn cũng không muốn tu luyện hai loại, linh kỹ này vì hắn hiểu, thứ nhất: tham thì thâm, hắn tu luyện Hỏa Ảnh Chưởng, Liệt Hỏa Trảm vân chưa đến đại viên mãn cũng không muốn tham thố thêm làm gì, thứ hai: hắn cũng không thích hợp dùng kiếm, mà lại càng không thích cái gì "Phách Lôi Chưởng" nên hắn quyết định mang hai bản vũ kỹ này đưa cho gia tộc, cùng phụ thân nghiên cứu.

Hắn ngồi dậy xếp bằng, lập tức miệng lẩm bẩm khẩu quyết của Liếm Tức Quyết, tiến vào trạng thái tu luyện.

Hơn một giờ sau hắn thu công, sau đó đang lúc hắn muốn thu lại hết tất cả đồ vật vào trong Hỏa Liên Châu, thì tiểu Hỏa miệng ngáp ngáp, tỉnh giấc, vừa mới tỉnh giấc, cái mũi nó đã "khịt, khịt" cảm tưởng như có đồ ăn ngon, ngay lập tức đứng bật dậy nhìn ngang, ngó dọc. Cuối cùng hướng về hai viên Linh hạch kia miệng nói: "Lão đại, cái kia, có thể cho ta được không, ta cảm thấy nếu ăn nó sẽ rất là ngon." miệng nói, mắt thì nhìn chằm chằm vào viên linh hạch trên tay Vân Thiên, lưỡi thè ra liêm liếm.

"Tiểu gia hỏa, sáng sớm đã đói bụng rồi hả, của ngươi đây," nói xong Vân Thiên đáp cho tiểu hỏa hai viên Linh Hạch, tiểu Hỏa chỉ há mồm trực tiếp nhai luôn hai viên linh hạch.

Vân Thiên có chút ngạc nhiên, phải nói là bình thường linh hạch tập trung toàn bộ năng lượng của linh thú khi còn sống, linh giả không thể trực tiếp hấp thụ nếu không sẽ dẫn đến bạo thể mà chết, ngược lại tiểu Hỏa lại trực tiếp nhai như đậu phộng, thật là làm hắn cả kinh. Nhưng dù sao tiểu Hỏa cũng là thần thú Hỏa Kỳ Lân nên Vân Thiên cũng không cách nào giải thích nổi.

Có vẻ như tiểu Hỏa ăn xong hai viên Linh hạch vẫn chưa thỏa mãn, lại tiến về phía Vân Thiên dụi dụi cái đầu, niếm tay hắn nói:" Lão Đại ta chưa no a, ngươi còn cái gì ăn không?"

Thấy tiểu Hỏa ra vẻ nũng nịu bộ dạng Vân Thiên cũng đành tặc lưỡi cười khổ thầm nghĩ:"Mình đúng là nuôi một cái bại gia chi tử mà?" hai viên lịch hạch cấp hai trị giá ít nhất khoảng gần trăm vạn lượng a.

"Được rồi, tất cả mọi thứ ta có ở đây, ngươi xem có cái gì ăn được thì cứ lấy, tuy nhiên không có thịt nướng a, nếu ngươi muốn ăn ta sẽ dẫn ngươi đi Thanh Phong thành phường thị chơi, chỗ đó mới có đồ ăn ngon."

- Nghe tới ba chữ " đồ ăn ngon" con mắt tiểu Hỏa lại sáng lên, thèm không được ra Thanh Phong Thành, phường thị ngay lập tức.

"Lão đại, đi Thanh Phong thành đi, chỗ này của ngươi chả có gì ăn được," miệng thì nói thế nhưng chân tiểu gia hỏa này thì không ngừng nhét Tụ Linh Đan vào miệng nhai tóp tép.

Vân Thiên nghe vậy cũng chỉ biết cười khổ. "Ngươi tiểu tử này cái đồ ăn tạp, cái gì cũng ăn được a, đến đan dược tụ linh khí, tăng cường tốc độ tu luyện mà ngươi ăn như cám đấy, lão đại ta lấy đâu ra tiền để nuôi ngươi đây?".


Hiện tại hắn cần có nhất khẩn trương cần phải tựu tăng thực lực của cả hắn và tiểu Hỏa lên để năm sau một kiện thì là liên quan đến đến toàn bộ Vân gia về sau vận mệnh, mới có thể đủ thực lực mà bảo vệ tính mạng.

Trong đầu nghĩ đến những việc này hắn quyết định phải đi báo cho phụ thân biết âm mưu của Đường gia cùng với Thiên Đế các trước, sau đó mới tiếp tục an tâm tu luyện được, hơn nữa ngay mai cũng là ngày hắn phải tham gia gia tộc trắc thí trong lễ thành nhân, cũng lên để cho mọi người biết hắn có thể tu luyện, cũng là để giảm bớt áp lực cho phụ thân.

"Vân Thiên ca ca! ngươi đã trở về!" một giọng nói trong trẻo ngoài cửa phòng cát lên,
không ai khác chính là Vân Ngọc.

"Ngọc Nhi, một tháng không gặp ngươi dạo này thế nào,?" Vân Thiên đánh tiếng hỏi.

"Thiên ca, Kỳ thúc cho gọi người kìa, mai là gia tộc trắc thí, cũng là tổ chức lễ thành nhân cho ca ca. Ngọc nhi cố ý đến thăm ca ca nè, ca ca có nhớ ngọc nhi không?".

Hắn chưa kịp trả lời thì cô nàng đã không thèm để ý tới hắn, lập tức Vân Ngọc ánh mắt, tập trung trên người của tiểu gia hỏa kia. Vân Ngọc hướng hắn hỏi: "Ca cún con đáng yêu quá, linh sủng của huynh à, cho ta được không?"

Vân Thiên mỉm cười đối với nữ hài tử, thì những cái kia, thú sủng bé nhỏ thân hình đặc biệt rất chi là ưa thích, và cưng chiều,: " Nếu nó theo ngươi thì ngươi cứ việc ".!

Thấy thế Vân Ngọc hứng thú, từ trong trữ vật chỉ giới móc ra vài cục thịt linh thú khô, đưa đến trước mặt tiểu Hỏa câu dẫn, chỉ một lúc sau, tiểu gia hỏa đã không kìm được, đã nhảy tọt vào phía ngực của Vân Ngọc mà dụi dụi đầu.

Vân Thiên cười khổ:" Tiểu bại hoại, đúng là tiểu bại hoại mà, thấy ăn là quên luôn chủ."

"Được rồi, ta đến đại sảnh đã, ta cũng có chuyện muốn nói với phụ thân đại nhân, muội cứ đi chơi đi ha."

Vân Thiên nói xong quay người rời đi.