Chương 12: Bị cướp đường đuổi giết??

Hỏa Thần Phong Bạo

Chương 12: Bị cướp đường đuổi giết??

Thật là xui xẻo, vừa mới tiến đến tựu gặp phải cướp đường rồi." Vân Thiên lúc này còn không rõ ràng lắm là chuyện gì xảy ra, sắc mặt trầm xuống, đánh giá đến đối diện ba người.

Ngoại trừ người nói vừa rồi, tu luyện cảnh giới ngũ giai Linh Sĩ ra, hai người bên cạnh một ngươi là tam tinh Linh Sĩ, một người là tứ tinh Linh Sĩ. ba người này sắc mặt đều bất thiện. Trong đó bên phải người nọ có chút cao lớn, làn da hơi chút ngăm đen, trên mặt dài khắp chòm râu đen nháy., trên vai khiêng một bọc bao chứa đồ vật, thoạt nhìn có chút khoa trương. Về phần người chính giữa, cách ăn mặc thoạt nhìn càng giống là một cái nhã nhặn văn sĩ, hông đeo túi chữ vật, nhưng trên mặt vẻ âm tàn.

Đem trữ vật chỉ giới giao ra đây, tha cho ngươi khỏi chết." văn sĩ bộ dáng nam nhân, thanh âm lạnh lùng nói.

" He he, Kỳ thực chông ngươi ra dáng công tử bột, con nhà gia tộc, cũng dám tiến vào Hồng Hoang sơn mạch một mình, thật là không biết chết là gì, chúng ta cũng chỉ sớm dạy bảo ngươi một phen, đưa đồ đây, biết khó mà lui, ngược lại có thể bảo toàn tính mạng" Đại hán mặt sẹo giọng nói âm hiểm vang lên.

Nhưng làm cho mấy người bọn hắn ngoài ý muốn chính là, cái này thoạt nhìn chỉ có mười lăm mười sáu tuổi thiếu niên, nhưng tại lúc mấy người kia sau khi xuất hiện một mực biểu hiện ra bộ dạng trấn định, không có lập tức trốn chạy, cũng không có quỳ xuống cầu xin tha thứ lập tức đưa lên tiền tài.

"Hừ các ngươi đây là muốn cướp của?" Vân Thiên giọng lạnh nhạt.

"Tiểu tử biết rồi còn hỏi, ta khuyên ngươi mặc dù ngươi là con em gia tộc, nhưng những kẻ con em gia tộc chết dưới tay chúng ta không thiếu, khôn hồn mau chóng giao ra trữ vật chỉ giới. " Nhã nhặn văn sĩ quát.

Vân Thiên cố ý kéo dài thời gian để đánh giá, xem ra nếu quần công thì hắn không thể nào lấy một địch ba được, chỉ có thể một là chạy chốn, hai là quyết định giao ra chỉ giới.

Sau một hồi suy nghĩ. Vân Thiên tiến đến giọng tỏ vẻ thập phần kiêng dè nói: " Hảo, ta đưa các ngươi chỉ giới, nhưng làm sao ta chắc chắn được các ngươi sẽ tha ta đi.?"

" hắc hắc, ngươi yên tâm, bọn ta cũng chỉ là cướp đường, nếu không bất đắc gĩ sẽ không muốn gây thù, chuốc oán với các gia tộc lớn, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn giao ra chỉ giới là có thể đi được rồi." Đại hán mặt sẹo cười âm tiến về phía Vân Thiên.

Ngay tại lúc Vân Thiên tháo xuống trữ vật, giao ra cho đại hán mặt sẹo, thân hình hắn chớp động, Du Phong bộ phát động đã xuất hiện ngay phía đàng sau đại hán mặt sẹo, tay phải tập trung toàn bộ hỏa linh lực xuất ra Hỏa Ảnh chưởng thức thứ mười: Hỏa Long Bạo.

Chỉ nghe "Ầm" một tiếng, đại hán mặt sẹo lập tức miệng phun máu từ từ ngã xuống, sự việc xảy ra quá nhanh đến mức hai người đằng sau vẫn chưa kịp phản ứng thì Vân Thiên tay lấy ra Hồi Khí Đan, chân vận dụng Du Phong bộ thoáng cái đã xuất hiện ở phía sau hơn mười mét rồi.

" Đại ca", hai người chợt bừng tỉnh kinh thét," Tiểu tử, ngươi sẽ chết được rất thảm!" Cái kia nhã nhặn văn sĩ nhìn cái chết đi mặt sẹo đại hắn, trên mặt vẻ bi thống chợt lóe lên, lập tức đối với Vân Thiên oán độc nói. Ba người bọn họ cùng một chỗ hợp tác có phần lâu, đã có cảm tình, mấy người bọn hắn một mực nhãn lực đều rất chuẩn, chuyên môn tìm lạc đàn Linh giả ra tay, ngược lại là chưa từng lỡ tay quá.

Hai người vội vận dụng thân pháp rất nhanh đuổi theo Vân Thiên phía sau.

"Các ngươi đám hỗn đản ngày đầu tiên bắt đầu cướp đường, nên nghĩ tới sớm muộn sẽ có một ngày như hôm nay." Vân Thiên điềm nhiên như không có việc gì quay đầu lại phía sau hai người đuổi theo lạnh nhạt nói.

Nghe thấy lời này, quả nhiên đối diện hai người sắc mặt đều trở nên khó coi vô cùng, cho tới bây giờ chỉ có bọn hắn đoạt người khác, giết người khác, chứ đâu có bị phản giết bao giờ. Thực tế cái kia nhã nhặn văn sĩ, càng là giận tím mặt, hai mắt trở nên đỏ bừng, từ không gian túi lấy ra một trường đao, màu vàng Linh khí xuất động chui lên trường đao trong tay, thoạt nhìn giống như là hừng hực Liệt Hỏa tại trên đao thiêu đốt, lúc nào cũng có thể sẵn sàng công kích.

Mà làm cho hai người cảm thấy rất chi là quỷ dị là cứ mỗi khi bọn họ tiếp cận Vân Thiên năm bước, thì thân ảnh hắn lại thoáng một cái đã xuất hiện phía trước mười mét làm cho hai người cực kỳ khó chịu.

"Tiểu tử này quả nhiên là đại gia tộc đi ra thế gia đệ tử, có được quỷ dị thân pháp!" Đại hán mặt đen trong nội tâm âm thầm kêu khổ. Nếu hôm nay bọn họ không phải vì quá tham, đã cướp giết được hai người rồi vẫn cố thêm một vụ nữa thì cũng không đến nỗi Đại ca phải chết như vậy, nghĩ đến đây hắn lại không khỏi đổ mồ lạnh về sự kiên định, mưu trí của thanh niên mười ba, mười bốn tuổi phía trước.

Đang tại lúc hắn phâm tâm, Vân Thiên lại một lần nữa xuất hiện ngay bên phải của đại hán mặt đen. Hỏa Ảnh chưởng thức thứ tám "Hỏa Long Thối"

"Chát." Xương ngực vỡ vụn thanh âm vang lên, sau đó cả người bị một chưởng oanh phi, nặng nề mà đập vào một cây đại thụ sau lưng, trong miệng cũng tùy theo hướng về Vân Thiên phún ra một ngụm máu tươi, hắn cảm giác như toàn thân bị thiêu cháy, đặc biệt là lục phủ ngũ tạng, miệng không ngừng rên rỉ từ từ mà ngã xuống.

Nguyên lại thời điểm hắn sử dụng Du Phong bộ để đào thoát, chỉ là để kéo dài thời gian để có cơ hội phục dùng Hồi Khí Đan, hồi phục linh lực, đến thời điểm linh lực xung mãn, thì bất ngờ đột kích ngược lại, một trưởng phản giết thành công.

Nhưng ngay vào lúc này, mặt đen đại hán tức giận quát lên: " Tiểu tử đền mạng lại cho huynh đệ ta."

"Liệt Hỏa Đao!" Cái kia hắc đàn ông đột nhiên hét lớn một tiếng, chỉ thấy khí thế của hắn giống như giao long, linh lực xung quanh đao bắt đầu bạo động, trường đao trong tay tại huy động,chỉ nghe thấy tiếng "U, u..." do trường đao ma sát mới không khí tạo lên.

Một đao!

Đột nhiên hướng về Vân Thiên sau lưng chém tới, nhanh như thiểm điện, cuồng như Lôi Bạo! Lúc này Vân Thiên đột nhiên cảm nhận được một loại cực kỳ nguy hiểm âm trầm khí tức từ phía sau truyền tới!

Sau lưng đột kích, Vân Thiên giờ khắc này nghìn cân treo sợi tóc, nguy hiểm đã đến cực hạn!

Thời khắc sinh tử, Tần Phàm thân thể phản ứng đã vượt qua cực hạn! Du Phong bộ pháp tự động triển khai như phản xạ tự nhiên mà tránh thoát được một đao chí mạng, tuy nhiên vẫn bị kình khí do Liệt hỏa đao một kích chấn động khí huyết dẫn đến nội thương nhẹ.

Xung quanh một mảng tan tác, cây cối bị chém bay, tại vết chém, thân cây như bị thiêu đốt vậy, khóe miệng rỉ máu, Vân Thiên ánh mắt đầy sát khí hướng đại hán mặt đen lạnh lùng nói: "giờ chỉ còn lại mình ngươi, rất nhanh ngươi sẽ được gặp lại huynh đệ mình dưới hoàng tuyền thôi."

Ngay lập tứ đại hán mặt đen hoảng sợ biểu lộ, liền muốn quay người đào tẩu, đến lúc này, trong lòng của hắn đã tràn đầy sợ hãi! Hắn tuyệt đối không thể tưởng được, cái này mặt ngoài thoạt nhìn chỉ là một tam cấp Linh giả thiếu niên, nhưng lại có được như thế thực lực đáng sợ!

Nhưng tại lúc hắn luống cuống vất bỏ trường đao xuống quay người bỏ chạy được vài bước, thì trước ngực đột nhiên nhói đau, hắn cúi đầu nhìn xuống, không biết khi nào trước ngực mình mũi đao từ sau lưng xuyên thấu.

Mất đi ý chí chiến đấu, chẳng khác nào biến thành một người chết chính vì vậy mà Vân Thiên mới cỏ thể đột kích thành công, nếu như đại hán trấn định trở lại thì người chết không phải hắn mà phải là Vân Thiên.

"Thật là nguy hiểm a! ", hôm nay nếu không phải vì hắn có Du Phong bộ thì thật là phải chết không phải nghi ngờ.

Hắn rất nhanh thu thập chiến trường, lục soát hoàn toàn ba thi thể một tay nải và hai túi trữ vật toàn bộ thu, sau đó nhanh chóng ly khai, tìm một nơi an toàn để nghỉ ngơi chữa thương. Tại đây là Hồng Hoang sơn mạch phía rìa ngoài bất kỳ tiếng động nào cũng có thể kéo theo sự chú ý từ cả yêu thú, lân cả Linh giả đến lúc đó sẽ cực kỳ nguy hiểm.

Vân Thiên ly khai, không bao lâu sau hắn tìm được một cái tiểu sơn động ở vách núi, tiến vào sơn động kiểm tra một hồi, rồi hắn lại quay ra, dùng cây đao mới cướp đoạt được chặt vào bụi cây gai, cỏ dại che lấp cửa động rồi mới tiến vào trong động nghỉ ngơi.

Hô!" Làm xong những chuyện này, mới có chút nhổ một bải nước miếng trọc khí, một cổ cực kỳ cảm giác uể oải mới tại toàn thân nằm úp lại, vừa rồi có chút ít cực hạn động tác nhưng lại tiêu hao đại lượng thể lực cùng tâm thần.

Sau hai canh giờ điều tức, nghỉ ngơi, phục dục Sinh khí đan khôi phục thương thế, lúc này Vân Thiên mới đem mấy túi trữ vật cùng tay nải lôi ra kiểm tra chiến lợi phẩm.

"Hồi Khí Đan năm lọ, Sinh Khí Đan mười lọ, Linh thảo, các loại khá là đa dạng, "

"đây là cái gì,?" Vân Thiên cầm một gốc cây linh thảo cầm lên, dựa theo cảm ứng hắn có thể nhận biết hỏa năng lượng thuộc tính rất nồng đậm bên trong cây linh thảo này,

"Dĩ nhiên là Hỏa linh thụ nhị cấp thảo dược", Vân Thiên tặc lưỡi không thôi," có cây thảo dược này sau khi luyện hóa thì ta có thể đột phá lên tứ giai Linh Sĩ được rồi. " hắn thầm nghĩ.

Mà để cho hắn thêm phần kinh hỷ là từ túi trữ vật của đại hán mặt đen hắn lấy được "Liệt Hỏa trảm" mà lúc trước đại hán thi triển đã để lại cho hắn ấn tượng sâu sắc.

Tâm niệm vừa động, Vân Thiên lại tiến vào bên trong hỏa Liên Châu, cầm lên Hỏa Linh Thụ bắt đầu luyện hóa rất nhanh tiến vào trạng thái tu luyện.

Lại năm ngày chôi qua, bên trong Hỏa Linh Châu, từng luồng hỏa thuộc tính linh khí không ngừng bao quanh Vân Thiên mà tiến vào, nhìn từ ngoài như một lớp áo giáp màu cam vậy. Vân Thiên lúc này cảm giác mình quanh thân trong kinh mạch, ở chỗ này chút ít linh khí lưu động, toàn thân thoải mái không ngừng, dần dần linh khí càng nhiều kinh mạch cũng rất nhanh xuất hiện bành trướng cảm giác, ngẫu nhiên có mang đến một tia đau đớn.

Mấy giờ sau đó, đoán đến thời gian cũng không xê xích gì nhiều, Vân Thiên cũng cảm giác một ít Hỏa Linh Thụ dược lực, mình cũng là luyện hóa không chênh lệch nhiều, bây giờ Linh lực của mình tầng thứ cũng là đến Linh Sĩ tứ trọng cảnh giới.

Rời khỏi Hỏa Liên Châu, hơn năm ngày tu luyện không ăn uống, lúc này đây hắn cảm thấy bụng sôi, cổ họng khô rát, lương khô hắn đã ăn phát ngán bây giờ hắn chỉ muốn ra ngoài săn bắn yêu thú cấp thấp để nướng thịt ăn. Ở địa cầu món ăn hắn thích nhất là thịt heo nướng, nên hắn rất mong trờ lần này mùi vị thịt yêu thú.