Chương 10: Mua sắm đan dược, linh thảo

Hỏa Thần Phong Bạo

Chương 10: Mua sắm đan dược, linh thảo

Đi trên đường, dựa theo trong đầu trí nhớ, đối với ở thàn Thanh Phong hết thảy, Vân Thiên cũng là tương đối quen thuộc, Thanh Phong thành coi như là không nhỏ, lập tức Vân Thiên thả chậm tốc độ, nhàn nhã ở kẻ đến kẻ đi thật lớn trên đường lang thang.
Nhìn đường đi hai bên cửa hàng, rực rỡ muôn màu thế giới khác vật, đưa cho Vân Thiên cũng là đại khai nhãn giới, đây cũng là đến trên đại lục Linh Giới, lần đầu tiên đi ra dạo phố đây.

, Vân Thiên biết rõ, các cửa hàng bán vật liệu, linh thảo, linh kỹ.....vân vân là bị mấy cái gia tộc kiểm soát, Vân gia cũng có vài cửa hàng trong đó. Tuy nhiên hôm nay hắn muốn mua lương khô, và một ít đan dược Hồi Khí Đan, Sinh Khí đan lên không thể mua được ở của hàng của Vân gia.

Vân Thiên đi qua mấy cái ngã tư, rồi đi vào một con đường lớn sau đó, lập tức hai dãy nhà lớn ngay trước mắt nơi này chính là cả Thanh Phong thành Linh giả tụ tập.

Đây là một con rộng lớn đường đi, trên đường người có hay không hối hả, nhưng cũng náo nhiệt bất phàm.

Chăm chú nhìn hai bên cửa hàng, vấn đề này đường đi, vẫn chủ yếu là buôn bán dược liệu, binh khí.

Giữa con đường có một cửa hàng to lớn, sang trọng, cửa vào có hai Linh Sư canh gác, so với bên cạnh phố cửa hàng muốn sang trọng xa hoa hơn, xuất nhập ở của hàng này chủ yếu cũng Linh giả, người bình thường, thật là ít đến đây.

Tại đây cửa hàng tùy tiện một vị thuốc tài, nói không chừng là giá trị so với nhà người bình thường nửa năm khẩu phần lương thực mua sắm.

"Tàng Bảo Các" ba chữ to lớn bảng hiệu phía trên cũng đủ để cho mọi người biết tại đây tập trung chủ yếu các loại quý hiếm dược liệu, binh khí, cũng là một trong hai cửa hàng duy nhất ở Thanh Phong thành bán đan dược.

Tàng bảo các là cửa hàng thuộc quyền quản lý của Thiên Minh hội, Thiên Minh thương hội là một trong những thương hội mạnh nhất Bắc Vực, có rất nhiều cửa hàng, đáu giá hội được mở ở hầu hết các thành ở Bắc Vực, đến nay chủ nhân thực sự của Thiên Minh thương hội là ai mọi người cũng không rõ cũng rất hiếu kỳ, nhưng cũng không giám điều tra vì trước đó nghe nói có một gia tộc lớn đắc tội với Thiên Minh hôi trong một đêm đã bị diệt tộc.

Vân Thiên trực tiếp đó là đi vào Tàng Bảo các, phỏng chừng ở đây có tất cả những thứ mà mình muốn mua.

"Vị thiếu gia này là muốn mua sắm gì không sao?" Ngay tại lúc Vân Thiên đi vào Tàng Bảo các môn đại môn khẩu lúc đó, một giọng nói, từ phía sau truyền đến.

Nghe thanh âm, Vân Thiên ngẩng đầu nhìn lại, hai cái thống nhất trang phục đại hán, đang đi đến trước măt, mà người nói thì đi ở giữa hai đại hán- Một cái thiếu nữ gần mười sáu mười bẩy tuổi, gương mặt thanh tú, da trắng như tuyết, môi hồng như đào, mày cong, mũi cao, thập phần mĩ lệ làm cho Vân Thiên đờ đẫn ngước nhìn hồi lâu.

Hai tên này đại hán đối với thiếu nữ, thập phần tôn kính, mà đối với Vân Thiên cũng tỏ vẻ ra hữu lễ chủ yếu là Vân Thiên, bây giờ mang màu xanh trường bào, xem một cái là biết ngay không phải là người bình thường có thể mặc, Vân Thiên trong lúc vô hình, cũng được người ta cho rằng là một vị thiếu gia thật sự.

"Vị thiếu gia này, tiểu thư nhà ta đang hỏi", vị đại hán bên cạnh thấy Vân Thiên lúc lâu không nói nhắc.

"A. Vị cô lương này Ta muốn mua chút đan dược, cùng dược liệu chữa thương." Vấn Thiên giật mình đáp.

"Bên này thỉnh." thiếu nữ nói, cung kính mang theo Vân Thiên đi lên phía tầng trên, Vân Thiên thì nhẹ nhàng chăm chú nhìn Tàng Bảo các hết thảy, trong lúc này diện tích cũng không nhỏ, sợ là có hơn một ngàn thước vuông đại, đồ vật bên trong cũng là rực rỡ muôn màu, một mắt nhìn về phía trên, Vân Thiên cũng là có thể nhận ra một số binh khí, áo giáp...
Bây giờ hôm nay Tàng Bảo các bên trong,cũng có mười tên Linh giả ở trong chọn lựa vật phẩm.

"Vị thiếu gia này, cần phải mua dược liệu, đan dược gì?" vị tiểu thư kia hỏi.

"Đều ở nơi này,." Vân Thiên nói, hắn đưa một tờ danh sách, bên trong đa số là Hồi Khí Đan, cùng Sinh Khí Đan, lương khô còn lại là một vài dược liệu chữa thương giá rẻ khác.

"Hảo, thiếu gia chờ, ta đi cho người chuẩn bị, dược liệu đan dược." Vị tiểu thư kia nhận tờ giấy chăm chú nhìn Vân Thiên cũng là có chút ít kinh ngạc, nếu cô đoán không lầm vị thiếu niên kia là Vân thiếu gia của Vân thị gia tộc kinh mạch đứt gẫy, không thể tu luyện, vậy chạy đến đây mua đan dược để làm gì, lại mua lượng kha khá đan dược, lương khô, như vẻ sắp đi xa lịch lãm vậy.

Sau một lúc thiếu nữ quay trở ra đưa cho Vân Thiên một túi không gian chứa đồ, bên trong có đầy đủ vật liệu mà hắn muốn mua.

"Tổng cộng là 8 vạn Linh tệ, vị thiếu gia này không biết là con em của gia tộc nào, ta là Triệu Vũ Phi." Triệu Phi cố ý dò hỏi.

Thấy vậy Vân Thiên đang định lảng tránh thì bên ngoài đột nhiên có giọng nói chen ngang.

"Vân Mộng Thiên, không nghĩ tới ngươi cái "phế vật" không thể tu luyện, lại còn dám vác mặt tới Tàng Bảo các mua dược liệu, thật là điếc không sợ súng, tốn tiền của của Vân gia ta mà." chẳng phải ai khác chính là Vân Mộc.

"Hừ Vân Mộc ngươi đừng có quá đáng, ta mua gì là quyền của ta ngươi không có quyền xen vào." Nói xong Vân Thiên trả tiền Triệu Phi quay người rời đi, hắn không muốn bại nộ thân phận, nên nhẫn nhịn, đợi đến lúc lễ thành nhân hắn sẽ thanh toán một thể.

" A. tiểu súc sinh còn dám to tiếng quát ta, ơ trong gia tộc ta còn phải kiêng nể ngươi, ngươi tưởng đây là Vân gia địa bàn sao, muốn đi là đi, đâu có dễ dàng như vậy?" Vân Mộc quát.

Chỉ thấy Vân Kiếm tên cẩu nô tài chuyên theo hầu hạ Vân Mộc cản hắn lại, " Vân Thiếu gia, thiếu chủ ta chưa cho phép ngươi đi xin hãy lưu lại"

"Ngươi muốn như thế nào,?" Vân Thiên lạnh lùng quát.

"Hừ dám lời to, tiếng lớn với ta, nếu ngươi chịu được một chưởng của ta thì ta tha cho?" Vân Mộc cười lạnh nói.

"Ngươi!!>>" Vân Thiên tức giận.

Đúng lúc này: "Mộc thiếu gia, tại Tàng Bảo các nghiêm cấm xung đột, ngươi định để ta ra tay hay sao?" Triệu Phi lên tiếng ngữ khí thập phần khinh thường nói.

" haha, Triệu Phi tiểu thư, chỉ là sích mích nho nhỏ ma thôi, đâu dám để tiểu thư ra tay. Hừ Vân Thiên coi như hôm nay tên chó má nhà ngươi gặp may, đợi tháng sau lễ thành nhân xem ngươi còn huênh háo được không. "

Vân Thiên sắc mặt khó chịu, hướng Triệu Phi cúi chào, rời đi, hắn đến phường thị ngay cạnh mua một con ngựa, phóng thẳng hướng Hồng Hoang sơn mạch mà chạy.