Chương 13: Đòn Đánh Galich Ho
Bận rộn suy nghĩ cả buổi tối, Ngô Toàn nghĩ mãi mà không ra ai muốn giết mình. Hắn không nhớ mình từng gặp hay đắc tội ai a.Nghĩ mãi, hắn chỉ quy về do kẻ thù của Ngô gia làm ra. Ngô Toàn rời khỏi phòng chuẩn bị đi đến chỗ phụ thân hỏi han tin tức, biết địch biết ta trăm trận trăm thắng.
Đang sửa sang lại mấy cuốn sổ sách, Ngô Quang chợt nhìn thấy Ngô Toàn đi đến kinh ngạc hỏi:" Toàn nhi, có chuyện gì thắc mắc về võ công muốn hỏi ta sao ".
Ngô Toàn đi đến cúi người nói:" Phụ thân, ta đến thỉnh an ngài ".
Ngô Quang vẻ mặt không tin cười nói:" Thôi đi, phụ thân ta còn không biết tính cách của ngươi hay sao. Nói đi, có chuyện gì".
Ngô Toàn lập lờ nước đôi hỏi:" Phụ thân, ta có chuyện muốn thắc mắc. Ngô gia ta cũng là làm ăn buôn bán. Từ trước đến nay không có đắc tội ai sao?".
Ngô Quang sững sờ, hơi hơi ý thức được cái gì bỗng hỏi lại:" Ngươi hỏi việc này làm gì?".
Ngô Toàn giấu diếm nói:" Ta bây giờ đã lớn, biết nhiều một chút để né tránh đi sau này cũng bớt gây tai hoạ". Hắn cũng không dám nói thật a, sợ cả gia đình lo lắng. Sợ tai vách mạch rừng dẫn đến nguy hiểm cho bản thân và có thể bại lộ kế hoạch của hắn.
Thở dài ra một hơi, Ngô Quang trả lời:" Ngô gia ta từ trước đến nay đắc tội thì có đắc tội, nhưng hầu hết cũng chỉ là xây xát qua một tí. Các thế lực lớn Ngô gia ta cũng không giám. Duy chỉ có Viêm gia trang là cùng Ngô gia ta là có thù sâu nhất. Nhưng ngươi không cần phải lo, Viêm gia cùng Ngô gia thế lực tương xứng nhau nên ai cũng không dám manh động cả, hầu hết cũng chỉ để cho Vân đại hộ vệ đi xử lý thôi".
‘ Không cần phải lo cái gì chứ, nài không biết con trai ngài tối qua suýt chút nữa toi mạng rồi’ Ngô Toàn trong bụng thầm nghĩ ngoài miệng thì lẩm bẩm: " Viêm gia trang sao. Phụ thân, hài nhi xin phép rời đi luyện võ ".
Diễn Võ Trường
Khi Ngô Toàn tới đây đã thấy có đông đủ người rồi, có người luyện công hô hấp, có người đánh cọc, có người luyện tập múa đao kiếm. Nhưng tất cả mọi người khi thấy hắn đến cũng đồng thanh chào hỏi. Ngô Toàn cũng chỉ ừ một cái cho qua rồi đi đến một góc luyện tập lại những gì hôm qua học được. Hắn cũng không có quên rằng, mặc dù âm mưu quỷ kế có bao nhiêu đi chăng nữa nhưng sức mạnh mới là căn bản a.
Vài tiếng giờ sau, cảm thấy hơi đói. Ngô Toàn trở về phòng sau đó ăn no sau đó hắn mở ra Hệ Thống. Vào mục rương đồ hắn thấy một quyển sách có tên galich ho. Đây chính là thứ bạn thưởng hôm qua nhiệm vụ đầu tiên, cũng là thứ hắn mong chờ nhất. Hắn cũng không có quên a, hôm qua thời gian muộn rồi nên hắn cũng chưa có tâm trạng học. Hắn click vào ô lựa chọn học tập, bỗng nhiên trong đầu Ngô Toàn hiện ra một hình ảnh.
Hình ảnh của một người Xayda bá đạo đang bay lên thiên không, hai tay chụm lại. Có thể cảm thấy luồng Khí kinh khủng đang từ từ tụ tập ở lòng bàn tay hắn, cùng lúc đó bầu trời đen kịt, cuồng phong rít gào, sấm sét vang dội. Mặt đất bỗng nhiên run rẩy dữ dội, đất đá tung bay, Ngô Toàn cảm thấy mình như đang được chứng kiến diệt thế vậy. Roẹt roẹt, bỗng nhiên tiếng kêu vang lên, một quả cầu năng lượng màu tím đang dần được hình thành từ giữa lòng bàn tay hắn. Ngô Toàn cảm thấy quả cầu ẩn chứa năng lượng siêu khổng lồ, chỉ cần bắn ra đủ để tiêu diệt hết tất cả.
Ở bên ngoài, thân thể và Khí của hắn cũng không tự chủ vận chuyển theo. Ngô gia, đang trong sinh hoạt mọi người bỗng nhiên cảm thấy một áp lực cực mạnh đang đẻ nặng lên cơ thể khiến cho họ hô hấp không thông, ngay kể cả gia gia và phụ thân của Ngô Toàn cũng khó chịu, mặt mũi đầy rẫy mồ hôi.
Bỗng nhiên áp lực tan đi khiến mọi người thở phào, cùng lúng đó Ngô Toàn chợt nhìn thấy chưởng lực từ trên cao phóng xuống mang theo uy áp về phía hắn, Ngô Toàn giật mình tỉnh lại trên mặt đầy mồ hôi. Trong lòng còn sợ sệt một hồi. Ngô Toàn xem trên bảng thông tin của mình mục Skill đã có thêm chiêu thức galich ho cũng thở phào nhẹ nhõm. Nghỉ ngơi một lúc, Ngô Toàn kiểm tra lại thân thể của mình chỉ thấy mình có thể dễ dàng kiểm xoát Khí của mình tốt hơn, bất cứ lúc nào hắn muốn có thể phóng thích năng lượng ra bên ngoài.
Ngô Toàn thử thử chụm tay lại, vận Khí theo cách vừa nãy. Một hào quang màu tím bỗng hiện ra trên tay hắn, Ngô Toàn có thể cảm nhận được nguồn năng lượng lớn lao của nó. Chỉ cần hắn muốn phóng ra, bất cứ lúc nào cũng có thể huỷ diệt nơi đây, nhưng hắn cũng không có làm vậy, chợt tán đi năng lượng.
Ngô gia, đang trong cơn hoảng loạn, mọi người lại cảm nhận được nguồn áp lực lớn lao rồi lại tán đi, cứ thế lập đi lập lại nhiều lần.
"Chuyện gì đang xảy ra vậy" có người hoảng loạng hét lớn
" Có cao thủ muốn tiêu diệt Ngô gia sao" Một người sợ hãi nói tiếp.
Vân Phong nhìn thấy vậy tỉnh táo hét lớn:" Mọi người cứ bình tĩnh, chắc có vị tiền bối nào đang luyện công trong Ngô gia, nếu không nãy giờ Ngô gia đã huỷ diệt rồi ".
Có người thông minh cũng hét lên:" Đúng vậy đúng vậy, chắc vị tiền bối nào đó đột phá chưa kiểm xoát được khí tức của mình nên mới vậy ".
Bên ngoài, Ngô Quang và phụ thân mình hai mặt nhìn nhau cũng không biết làm sao. Ngô Quang còn nghi ngờ hỏi:" Phụ thân, thật chẳng lẽ Ngô gia ta có cao thủ nào ẩn dấu sao".
Ngô Quynh nghe con trai mình hỏi xong tức giận râu còn giật giật nói:" Hừ! Có cái đầu của ngươi ấy, chẳng lẽ có mà ta không nói cho ngươi từ trước"
Đang trong đà luyện tập, Ngô Toàn cũng không biết mình đã gây ra tai hoạ như vậy. Thỉnh thoảng trên đầu hắn còn hiện ra chữ
[Tiềm năng +1]
Ngô Toàn cảm thấy mình càng ngày càng kiểm xoát được nhiều Khí hơn nên khiến cho hắn vui mừng nên càng chăm chỉ hăng hái luyện tập, mãi cho tới khi trời tối hắn mới ngừng lại.
Ngô gia. Mọi người đến bây giờ cũng đã chết lặng, chợt rời đi ai nấy về nhà mình. Cùng lúc đó, tin tức Ngô gia có cao thủ đang lan truyền khắp Ngô phủ, cũng dần dần lan truyền ra bên ngoài.
Người gây ra chuyện Ngô Toàn thì vừa đánh chén xong lên giường làm một giấc ngủ ngon tới sáng.
Sáng sớm, vẫn như mọi khi. Ngô Toàn vẫn tới diễn võ trường để luyện võ công mà phụ thân đã dạy. Luyện một hồi bỗng dưng hắn nghe được từ xa mấy người đang bàn về chuyện gì. Hắn vểnh tai nghe ngóng.
" Biết gì không, nghe đồn Ngô gia có cao thủ. Ngày hôm qua luyện võ có đột phá phát ra uy áp cả Ngô phủ. Ngay cả gia chủ với lão gia chủ cũng không chịu được." Một người nhanh nhảu miệng kể lại. Mấy người kia cũng nhanh nhảu đáp lại:" Ta cũng cảm thấy được", " Ta cũng vậy" …
Nghe đến đây, Ngô Toàn nhíu nhíu mày. Cao thủ? uy áp? Tại sao hắn không cảm nhận được nhỉ. Suy nghĩ một hồi, hắn chỉ đổ cho là mình sức mạnh quá cao với lại hôm qua mình quá tập chung luyện chưởng nên từng đó uy áp không sinh ra ảnh hưởng gì tới mình. Hắn cũng không có suy nghĩ chính mình mới là kẻ làm ra điều đó a.