Chương 12: Thành Lập Bang Hội

Hệ Thống Game 7 Viên Ngọc Rồng Ở Dị Giới

Chương 12: Thành Lập Bang Hội

Chương 12: Thành Lập Bang Hội

"Vậy ngươi có biết chính xác ai muốn giết ta không " Ngô Toàn hỏi lại một lần.

Thạch Hùng trả lời:" Tiểu nhân cũng không biết rõ, từ trước đến nay chỉ có mình đà chủ là ban bố mệnh lệnh thôi ".

" Vậy nói cho ta biết phân đà của các ngươi nằm ở đâu?".

" Bẩm, ở thành đông phía tây ven sông có một khách sạn cũ kĩ đó ".

Hỏi hỏi vài lần không biết thêm được thông tin gì, Ngô Toàn định siêu thoát cho tên này bỗng dưng hắn nghe thấy.

[Hệ Thống ban bố nhiệm vụ:
Thành lập bang phái
Thời gian quy định: Không hạn định
Ban thưởng: chiêu thức galich ho
Phạt: Sẽ không mở ra nhiệm vụ kế tiếp nếu không hoàn thành].

Nghe đến đây, Ngô Toàn thật bất ngờ. Bởi vì đây là lần đầu tiên Hệ Thống ban bố nhiệm vụ cho hắn a. Nhưng nhìn đến ban thưởng, Ngô Toàn chợt nóng mắt một trận. Hắn cảm nhận được khí nhưng vẫn thiếu cách sử dụng a, ban thưởng đến thật là đúng lúc. Nghĩ đến đây, hắn nhìn Thạch Hùng và hỏi: " Muốn sống hay muốn chết ".

Thạch Hùng cúi đầu xuống nói:" Tiểu nhân muốn sống, tiểu nhân xin được làm tôi tớ chung thành của ngài". Thạch Hùng hắn cũng không muốn chết a, hắn chỉ là những năm gần đây gia nhập vào Huyết Sát Lâu làm sát thủ kiếm miếng cơm, tuổi vẫn còn trẻ, vẫn còn cả một tương lai dài. Hắn cũng không muốn mất mạng tại đây nên phải chịu cúi đầu.

"Nhưng ta không tin được ngươi a". nói xong, trên tay Ngô Toàn bỗng nhiên hiện lên một đốm sáng từ từ đưa đến người Thạch Hùng rồi biến mất rồi nói tiếp:" Ta đã đưa vào trong cơ thể ngươi năng lượng của ta, chỉ cần một ý nghĩ ta sẽ khiến cơ thể ngươi phát nổ. Bùm! từ trong ra ngoài tan xác ngươi hiểu chứ".

Thạch Hùng sợ hãi van xin, bỗng nhiên hắn lại vui mừng nói: " Tiểu nhân nguyện lên núi đao xuống biển lửa muốn chết không lùi bước vì chủ nhân ngài". Thạch Hùng vui mừng bởi vì hắn biết thủ đoạn chủ nhân vừa sử dụng chỉ có Bá Khí cảnh mới làm được Bá Khí ngoại phóng a, mà chủ nhân mới bao nhiêu tuổi a. Hắn biết đây là cơ hội của mình, nếu mình chung thành, tương lai chủ nhân ngài cũng sẽ không quên hắn a.

Ngô Toàn cũng không biết Thạch Hùng nghĩ gì, thực ra hắn cũng chỉ làm màu mở miệng đe doạ thôi a. Cảm thấy sự chung thành của hắn, Ngô Toàn chợt nói:" Vây ngươi có nguyện ý tham gia bang hội mà ta thành lập ra không".

" Tiểu nhân đồng ý" Thạch Hùng cúi đầu liên tiếp nói.

[Nhiệm vụ hoàn thành
Ban thưởng: Chiêu galich ho
Bang phái: Viên Ma bang
Thành viên: 2/100]

Nghe thấy được nhiêm vụ hoàn thành cùng với ban thưởng, Ngô Toàn trong lòng vui sướng. Cái tên Viên Ma bang hắn căn cứ vào tên võ công của Ngô gia mà đặt ra. Xong tất cả Ngô Toàn nhìn Thạch Hùng nói tiếp:" Bang hội của chúng ta tên là Viên Ma bang, bây giờ chỉ có ta và ngươi. Ngươi cũng không cần gọi ta là chủ nhân. Gọi ta là bang chủ là được, ta gọi ngươi là lão Hùng. Ta có nhiệm vụ cho ngươi đây".
" Vâng, bang chủ, ngài cứ ra lệnh". Thạch Hùng vẻ mặt nghiêm nghị.

" Ta cần ngươi đi thu nạp những cô nhi vào bang hội nuôi dưỡng và dậy võ công cho bọn chúng. Tối đa chín mươi tám người, tiền bạc cứ đến tìm ta. Lúc trở về ngươi cũng biết ăn nói làm sao với đà chủ của ngươi rồi chứ". Nói xong Ngô Toàn cởi trói cho Thạch Hùng và móc trong túi ra năm tờ ngân phiếu trị giá năm ngàn lượng đưa cho Thạch Hùng:" đây là dự chi cho ngươi, nếu thiếu thì đến tìm ta "

Tiếp nhận lấy ngân phiếu, mặc dù không biết sao lại là chín mươi tám người,Thạch Hùng quỳ xuống nói:" Bang chủ cứ yên tâm giao cho ta, ta sẽ cố gắng hết sức thực hiện".

Để tiện liên lạc, Ngô Toàn dùng cách mỗi lần cần thiết hắn sẽ buộc một sợi dây ở cổ con sư tử đá ở ngoài cổng Ngô gia, còn Thạch Hùng nếu muốn chuyển tin tức gì có thể nhét thư vào sâu trong miệng con sư tử đá đó.
Trong phòng chỉ còn một mình Ngô Toàn, trước khi để Thạch Hùng rời đi. Ngô Toàn cũng không quên tra hỏi võ công của Thạch Hùng. Nếu hắn không phải là người Xayda, cảm giác nhạy bén thì chắc cũng khó phát hiện ra được Thạch Hùng. Nhìn trên tay quyển sách có tên liễm tức thuật cùng một vài bộ võ công khác, Ngô Toàn lật ra học.

Một lúc sau, với ngộ tính của hắn cũng đã học xong. Ngô Toàn chỉ cảm thấy mỗi quyển liễm tức thuật là hơi có chút tác dụng. Quyển sách này dạy điều chỉnh cách hô hấp của mình sao cho cảm giác tồn tại đến mức thấp nhất. Tuy đối với Ngô Toàn không có tác dụng lớn lắm nhưng lại làm hắn nảy sinh ý tưởng mới. Ngô Toàn nhớ tới trong phim các chiến binh Z có thể tự do điều chỉnh luồng Khí của mình theo ý nghĩ để khiến đối thủ lơ là cảnh giác và cũng tránh đi tiêu tốn năng lượng không cần thiết. Nếu hắn có thể học được cách đó thì có thể kiểm xoát Khí của mình dễ dàng hơn.

Nghĩ tới chuyện tối nay, Ngô Toàn trong lòng một trận sợ sệt. Nếu hắn không có sức mạnh thì bây giờ có lẽ đã trở thành một bộ xác thối rồi. Hắn cũng không tin mình là khí vận chi tử như bao truyện tiểu thuyết khác có thể gặp giữ hoá lành.

Trong đêm, Thạch Hùng vừa đi đường vừa suy nghĩ lại chuyện vừa xảy ra. Hắn cảm giác như mình đang mơ vậy. Chỉ chớp mắt, hắn đã trở lại gian khách sạn của hắn.

Một người mặc áo huyết bào nhìn thấy Thạch Hùng liền mở miệng nói:" Số 9, hoàn thành xong nhiện vụ rồi hả".

Thạch Hùng chợt giật mình, nhưng rất nhanh bình tĩnh lại nói:" Bẩm đà chủ, nhiệm vụ thất bại, thuộc hạ bị người của Ngô Gia phát hiện, mong đà chủ trách phạt ".

Người mặc huyết bào kia nghe xong suy nghĩ nói:" Không sao, chúng ta cũng không phải có lúc chưa từng thất bại. Lần này bị phát hiện, Ngô gia chắc sẽ đề cao cảnh giác. Nhiệm vụ tạm gác lại, ngươi lui ra trước đi ". Người áo huyết bào kia biết, nếu hắn ra tay thì chỉ một Ngô gia cũng không thể làm khó được hắn. Nhưng nếu hắn tiêu diệt Ngô gia thì sẽ động chạm vào thần kinh nhạy cảm của các đại thế gia. Ai cũng không biết diệt Ngô gia xong có đến lượt mình hay không nên có thể dẫn đến bọn chúng liên hợp lại tấn công thì hắn cũng không chịu được và lại hai vạn lượng cũng không đủ để hắn đi làm điều đó.

Thạch Hùng lui ra khỏi khách sạn, trên đường trở về căn phòng của mình. Hắn suy nghĩ về nhiệm vụ mà bang chủ yêu cầu. Trong loạn thế này, tìm kiếm một trăm cô nhi cũng không khó. Cái khó là phải chuẩn bị một chỗ vừa rộng rãi lại phải kín đáo, lại còn phải chuẩn bị đầy đủ mọi thứ xinh hoạt và luyện võ cho bọn chúng. Nhưnh hắn suy nghĩ lại, nếu như tương lai bang chúng phát triển to lớn, hắn chỉ dưới một người trên vạn người, được vạn người tôn trọng và kính ngưỡng. Nghic đến đây Thạch Hùng một trận nóng lòng và càng muốn chăm chỉ hoàn thành nhiệm vụ mà bang chủ yêu cầu.

Sáng hôm sau, khi từng tia sáng đang bắt đầu chiếu rọi. Ngô gia, ở một góc nào đó trong bụi cây. Một tên hộ vệ chợt tỉnh dậy, dụi dụi mắt và đánh ngáp một cái, bỗng nhiên hắn giật mình định la toáng lên chợt thấy một tên hộ vệ khác đang đi qua, hắn suy nghĩ lại rồi lao nhanh ra hỏi:" Đêm qua không có chuyện gì xảy ra chứ".

Tên hộ vệ này bị hỏi như thế nhíu mày nói:" Còn có thể xảy ra chuyện gì được chứ. Hừ! ta nhìn ngươi vừa mơ ngủ thì có ".

Tên kia nhẹ nhàng thở dài ra một hơi, bởi vì hắn biết nếu xảy ra việc gì thì có lẽ tòng phạm như hắn cũng không may mắn thoát khỏi cái chết được.