Chương 21: Vạn Dược Các
Khởi hành tầm một tiếng, cuối cùng cũng sắp đến nơi. Xa xa, một toà lầu các bốn tầng quý phái sang trọng đang từ từ hiện rõ trước mắt Ngô Toàn. Ngẫu nhiên còn có người ra vào cảnh tượng phồn hoa.
Đi đến gần dừng lại, Ngô Toàn xuống ngựa và nói:" Các ngươi ở bên ngoài chờ ta, ta đi vào bên trong một lúc ".
Các hộ vệ thấy cũng không có gì nguy hiểm nên cũng đông ý nói: " Vâng, thiếu gia ".
Ngô Toàn xoay người đi đến, nhìn trước mắt cửa ra vào có hai tên hộ vệ trên người còn tản mát ra khí thế, Ngô Toàn liền biết đây là hai vị luyện cốt võ giả. Phải biết luyện cốt đặt ở địa phương này cũng được tính là cao thủ a, Ngô gia luyện cốt cũng không có mấy vị. Mà bây giờ ở đây lại gặp hai vị luyện cốt chỉ làm canh cửa
Điều này khiến Ngô Toàn càng xem trọng nơi đây. Xải bước vào bên trong, đập vào mắt Ngô Toàn là một không gian rộng rãi. Bên trong người qua người lại thỉnh thoảng còn vang lên âm thanh trả giá. Ngô Toàn hầu như có thể ngửi được mùi thuốc lan toả khắp mọi nơi.
Lúc này một vị tiểu nhị nhìn thấy Ngô Toàn, ánh mắt sáng long lanh vội vàng chạy đến nói:" Vị công tử này. mời vào mời vào ".
Lúc này chưởng quỹ đã buông xuống bàn tính sổ sách, cũng đã đi hướng tới chỗ Ngô toàn ủi ủi tay nói:" Ta nơi đây chưởng quỹ họ Tiền, không biết khách quan xưng hô thế nào ".
Ngô Toàn cảm nhận vị chưởng quỹ này trên thân khí thế là một vị tẩy tuỷ thay máu võ giả cũng khách khí nói:" Nguyên lai là Tiền chưởng quỹ, hạnh ngộ, ta họ Ngô ".
Tiền chưởng quỹ lần nữa ủi ủi tay sau đó nói:" Nguyên lai là Ngô công tử, hạnh ngộ hạnh ngô. Không biết Ngô công tử ghé qua đây muốn mua sắm thứ gì".
" Ta muốn mua những dược liệu tốt dùng cho võ giả đoán cốt, Tiền chưởng quỹ không ngại có thể giới thiệu giúp ta được chứ?". Ngô Toàn nói ra ý định của mình.
Tiền chưởng quỹ nghe xong lời Ngô Toàn hai mắt sáng lên, phải biết những dược liệu dùng cho đoán cốt võ giả cũng không rẻ. Giơ tay làm tư thế mời rồi nói:" Công tử cứ yên tâm, chúng ta Vạn Dược Các chuyên buôn bán những loại dược liệu quý hiếm từ khắp mọi nơi. Xin mời công tử đi theo ta ".
Nói xong, hắn đi lên trước dẫn đường, Ngô Toàn thấy thế liền đi theo sau. Đi qua vài quầy hàng Ngô Toàn có thể nhìn thấy mấy loại dược liệu mà lúc trước hắn dùng để luyện da luyện gân, có người đang vừa xem vừa chọn lọc vừa trả giá. Vòng qua vòng lại cuối cùng đến một nơi chưng bầy dược liệu quý, nơi đây ít người hơn chỗ vừa nãy nhiều, chỉ có vài ba người đi qua đi lại xem xét.
Tiền chưởng quỹ liền dừng lại, lôi ra một hộp gỗ đưa cho Ngô Toàn xem và nói:" Ngô công tử, đây ngọc linh chi niên đại cũng trên năm mươi năm. Nó có thể giúp cho luyện cốt võ giả tăng tiến nhanh chóng tốc độ tụ luyện. Công tử có thể mở ra xem thử ".
Ngô Toàn tiếp nhận hộp gỗ cẩn thận mở ra xem. Vừa mở hé ra mùi hương đã bay lan tràn, Ngô Toàn cảm thấy thân thể một trận sảng khoái nhẹ, xương cốt nao nao như đang khát vọng. Ngọc linh chi hình dạng cũng tròn tròn dẹt dẹt như linh chi thường, tuy nhiên cây này lại trong suốt như ngọc.
Bên trên còn hiện ra năm đường vân trắng xậm và còn một đường nữa mờ mờ nếu không xem kĩ thì không thể phát giác được. Những đường vân này đại biểu cho niên đại của nó.
Ngô Toàn quyết định mua nó, hắn đóng hộp gỗ lại mở miệng nói:" Tiền chưởng quỹ, ta muốn mua nó, không biết giá cả bao nhiêu ".
Tiền chưởng quỹ vui mừng nói:" Ngô công tử, ngọc linh chi này có giá ba trăm lượng bạc ".
Ngô Toàn giật mình, phải biết một lượng bạc có thể cho một người ăn đầy đủ một tháng trời a. Mà đây mới chỉ là một cây thuốc mà đã ba trăm lượng bạc rồi. Tuy hắn có tiền những cũng không dám tiêu pha bừa bãi.
Đúng là người xưa có câu: Nghèo thì học văn, giàu thì luyện võ.
Thế mới biết lúc trước hắn dùng nhiều dược liệu của gia đình quý giá đến mức nào. Phụ thân hắn không có nghĩ ngợi do dự một chút toàn bộ đều cho hắn.
Nhìn ra Ngô Toàn do dự, Tiền chưởng quỹ mở miệng giải thích:" Ngô công tử có chỗ không biết. Ngọc linh chi thường mọc ở chỗ rừng sâu núi cao nên rất hiếm có, có người vào sinh ra tử mới may mắn tìm được một cây, huống chi lại là niên đại trên năm mươi năm. Giá cả ba trăm lượng thật là không đắt một chút nào ".
Ngô Toàn nghe vậy cũng liền cắn răng chịu đựng móc túi ra ba tờ ngân phiếu một trăm lượng đưa cho Tiền chưởng quỹ.
Tiếp nhận lấy hộp ngọc, Ngô Toàn gói kĩ lại liền mở miệng tiếp tục hỏi:" Tiền chưởng quỹ, ngoài cây dược liệu này ra còn loại khác nữa không ".
Tiền chưởng quỹ đầu tiên là ngạc nhiên sau đó vui vừng vội nói:" Tất nhiên là có chứ". Nói xong Tiền chưởng quỹ vừa đi vừa giới thiệu cho Ngô Toàn
Tất cả các dược liệu ở đầy đều là loại quý hiếm bao gồm ngọc linh chi, hà thu ô v.v.. Tất cả niên đại của bọn chúng đều từ năm mươi năm đến một trăm năm cho nên giá cả cũng rất cao. Hầu như Ngô Toàn đều lựa chọn mua, tuy hơi đau xót ruột gan nhưng vì nhanh chóng phát triên, vì tương lai hắn cũng không có hối hận.
Một lúc sau, túi tiền rỗng tuếch, Ngô Toàn đành phải dừng lại. Phải biết phụ thân hắn cho hắn một vạn lượng cộng với hắn mang đi sẵn tiền tiết kiệm từ bé tới giờ là năm ngàn lượng. Nhoáng cái đã hết sạch mười lăm ngàn lượng bạc.
Lúc chuẩn bị rời đi, Ngô Toàn liền thấy được một tên công tử từ lầu hai bước xuống. Người này mặt như ngọc, tuấn tú đoan trang, một đôi mày kiếm, một tia như có như không khí chất thượng vị. Trên tay đang cầm một cây quạt phe phẩy. Độ tuổi cũng tầm hai mươi trở lại.
Ngô Toàn không nghĩ tới trên đời này còn có người đẹp trai gần bằng mình. Chợt hắn giật mình, bởi vì hắn cảm nhận được khí tức ở trên người thanh niên này còn mạnh mẽ hơn Tiền chưởng quỹ.
Phải biết Tiền chưởng quỹ là tẩy tuỷ thay máu võ giả a, vị công tử này mạnh hơn nhiều chẳng lẽ lại là một vị luyện tạng tông sư. Đang trong suy nghĩ, Ngô Toàn nghe được tiền chưởng quỹ và mấy vị tiểu nhị cúi đầu lên tiếng: " Bái kiến các chủ".
Điều này khiến hắn vô cùng ngạc nhiên, không nghĩ tới vị công tử trẻ tuổi này chính là các chủ Vạn Dược Các này.
Bỗng nhiên, vị công tử kia chợt đảo mắt về phía Ngô Toàn. Hắn từ từ bước gần về phía Ngô Toàn rồi chợt mỉm cười nói: " Vị công tử này, tại hạ có thể mời ngươi đi thưởng thức trà cùng tại hạ được chứ ". Hắn cũng gọi luôn cả Tiền chưởng quỹ đi theo mình.
Ngô Toàn thật bất ngờ, không nghĩ tới mình lại được một người không quen biết đi mời trà. Tuy có thể từ chối nhưng Ngô Toàn vẫn là đồng ý đi theo. Hắn cũng không sợ âm mưu quỷ kế gì bởi vì hắn không cảm thấy các người trong đây có thể uy hiếp được hắn.
Đi theo vị công tử này đến lầu hai, Ngô Toàn thấy ở đây vắng bóng người. Đôi lúc chỉ có vài ba người đi lại. Nghe Tiền chưởng quỹ nói lầu hai là đặt những dược liệu cần thiết cho tẩy tuỷ thau máu võ giả sử dụng.