Chương 28: Tâm Tính Biến Hoá

Hệ Thống Game 7 Viên Ngọc Rồng Ở Dị Giới

Chương 28: Tâm Tính Biến Hoá

Chương 28: Tâm Tính Biến Hoá


Tuý Hương Lâu
Trong đình viện, một người đàn trung niên ông bụng phệ, gương mặp mập mạp, trên người mặc quần áo tơ lụa thượng hạng. Hai bên mép còn mọc đôi râu dài đang từ từ ngồi thưởng thức trà. Bên cạnh hắn đang đứng một tên ăn mặc phong cách giống chưởng quỹ.

Tên trung niên bụng phệ này đặt ly trà xuống và hỏi:" Sao, hôm nay lại xảy ra chuyện gì nữa ".

Tên chưởng quỹ đứng bên cạnh hắn thấy hắn hỏi vội vàng lên tiếng:" Lão bản, từ lúc Hồng Lâu Mộng mở cửa tới nay việc làm ăn của chúng ta giảm đi trông thấy. Nhũng vị khách quen cũng từ từ rời đi. Cả buổi sang hôm nay mới có hai ba vị đến tửu lâu của chúng ta. Cứ đà này ta lo lắng Tuý Hương Lâu của chúng ta nhanh đóng cửa mất".

Người trung niên bụng phệ này chính là lão bản của Tuý Hương Lâu, còn tên kia lại là chưởng quỹ.

Vị trung niên thân hình bụng phệ họ Phạm, hắn nghe xong lời tên chưởng quỹ kia thản nhiên nói:" Thế thì sao chứ. Người ta kinh doanh tốt hơn chúng ta thì làm ăn phát triển. Ngươi còn muốn ta làm gì được chứ. Chẳng lẽ ngươi có cách nào khác sao ".

Tên chưởng quỹ kia nghe vậy chợt ghé miệng vào gần lỗ tai bên kia lẩm bẩm. Tuy không biết tên chưởng quỹ đang nói cái gì nhưng chỉ thấy vị Phạm lão bản này trầm ngâm suy tư một lúc sau đó nói:" Được rồi, việc này giao cho ngươi. Nhớ không được để bại lộ".
……

Hồng Lâu Mộng

Ngoài cửa một đám tráng hán đang đi vào, vừa vào đến cửa, một tên tráng hán đã hét lớn lên:" Tiểu nhị đâu, ra đây cho bản đại gia xem ".

Hôm nay đến phiên làm việc của A Đại, hắn nghe thấy tiếng hét lớn liền vội vàng chạy ra miệng tươi cười nói:" Mấy vị đại gia mời vào, mời vào. Không biết mấy vị có cần gì không ".

Tên tráng hán vừa nói nhìn thấy A Đại chạy ra trả lời mình vẻ mặt hắn hếch lên hung hăng nói:" Nghe đồn rượu với món ăn ở đây khiến người ta quên lối không muốn về. Mang lên hết cho bổn đại gia, nếu không phải như lời đồn thì đừng có trách chúng ta".

A Đại nghe thấy vậy cũng không phát cáu, vẻ mặt vẫn tươi cười đưa tay ra hiệu nói:" Xin mời mấy vị đại gia ngồi vào trong, chúng ta sẽ đem rượu thịt lên ngay ".

Một lúc sau, rượu thịt được mang lên đầy đủ. Mấy tráng hắn kia mở nắp bắt đầu thưởng thức. Rượu thịt vào miệng, thơm nồng mê say, bỗng mấy tên này bắt đầu tỉnh lại mới nhớ tới chuyện chính. Một tên đứng dậy nhổ thịt xuống đất hét lớn:" Cái quái quỷ gì đây, khó ăn chết đi được ". Một tên khác cũng nhổ ngụm rượu xuống đất hét:" Đây là nước tiểu hay sao, lại dám mang lên cho bổn đại gia thưởng thức ".

Một tên khác gọi lớn:" Chết tiệt, tiểu nhị đâu rồi mau ra đây cho ta ".

Nhìn thấy mấy tên này hống hách như vậy, mấy người có mặt trong quán cũng giật mình, biết đây là định đi phá quán rồi. Có mấy người vẻ mặt hóng hớt nói:" Không nghĩ đến đi uống rượu mà cũng có kịch hay để xem a".

Cũng có người yêu rượu cũng định đứng dậy nói lí lẽ nhưng lại bị đồng bạn bên cạnh giữ lại tay rồi lắc đầu biểu thị không nên xen vào chuyên của người khác

A Đại cũng nhanh vội chạy đến nói:" Các vị đại gia, các vị có gì không hài lòng sao ".

Mấy tên kia cũng được nước lấn tới nói:" Tửu lâu của các ngươi làm ăn kiểu gì vậy, lại dám mang rượu giả với thức ăn thiu lên cho chúng ta sao ".

A Đại vội vàng khẳng định:" Chuyện này là không có đâu, rượu thịt đây chính là những thứ ngon nhất được mang lên. Mấy vị khách ở đây cũng có mặt thưởng thức ".

Mấy tên kia nghe vậy tức giận đập bàn hung hăng hét lớn: " Chả lẽ ý ngươi nói là bổn đại gia ta đang nói láo sao. Nếu hôm nay không đền bù thiệt hại về tinh thần cho bổn đại gia ta thì chúng ta sẽ phá quán ".

Tiếng của tráng hán đó the the vang lên nhất là hai từ phá quán. A Đại nghe thấy vậy mặt cũng không còn mỉm cười mà là bình tĩnh. Cùng lúc đó ba đồng bạn của A Đại cũng nhanh chạy đến. A Đại liền hô lên:" Mấy anh em, cởi áo "

Mấy chiếc áo được cởi ra, để lộ thân hình cơ bắp sáu múi của mấy người. Nhất là A Đại, năm nay hắn mười sáu tuổi cao mét bảy như người đàn ông trưởng thành, còn mấy tên đồng bạn hơi kém một chút nhưng cơ bắp cũng kực lưỡng không kém. Khí tức của bọn họ đè ép về phía mấy tên tráng hán kia.

Mấy tên tráng hán kia đang la lối bỗng nhiên cảm thấy mấy đạo khí tức cương dương tràn ngập áp bách như một con thú dữ đang nhìn chằm chằm về phía mình thì chợt ngậm miệng lại. Một tên hoảng hồn lắp ba lắp bắp nói:" Võ, võ giả ". Bọn họ tuy trông hung ác nhưng cũng chỉ là người bình thường đối mặt với võ giả thì không có sức chống cự rồi.

A Đại nhìn thấy mấy tên tráng hán này sợ hãi liền nói:" Sao, bây giờ thế nào rồi, rượu thịt có bị làm sao nữa không ".

" Không sao không sao, có lẽ là chúng ta ăn nhầm. À không là khẩu vị của chúng ta bị chó tha rồi "
" Phải phải rồi "
Mấy tên tráng hán kia chuyển đổi thành mặt tươi cười lắp bắp nói.

A Đại thấy vậy cũng không có tính toán gì thêm hắn chỉ nói:" Dọn dẹp sạch sẽ chổ các ngươi bày bẩn ra. Nhớ trả tiền đó". Nói xong lại mặc áo tiểu nhị vào người, gương mặt trở nên tươi cười đi làm công việc của mình.

Mấy tên tráng hán nghe xong gật đầu vâng dạ lia lịa. Bọn hắn dọn sạch sẽ xong để bạc lại nhanh chân rời đi cũng không dám ở lại lâu.

Mấy người đang trong quán cũng vỗ tay, có người cười ha hả khoái ý. Một vị thanh niên ngồi ở bên góc gần chỗ cửa sổ khẽ ồ một cái nói khẽ:" Không nghĩ cái tửu lâu này tiểu nhị lại là võ giả, thú vị thú vị ".
….

Màn tối dần dần kéo đến. Trong Ngô Phủ, Ngô Toàn kết thúc một ngày luyện tập, hắn đi tắm rửa ăn uống rồi trở lại căn phòng của mình.
Cốc cốc cốc..
Tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên, Ngô Toàn liền nói:" Cửa không khoá vào đi".

Cọt kẹt, cửa được mở ra. Thạch Hùng từ từ lẻn vào, nhìn thấy thân ảnh của Thạch Hùng, Ngô Toàn chợt hỏi:" Lão Thạch, đêm tối đến tìm ta có việc gì không ".

Thạch Hùng cúi đầu hành lễ rồi nói: " Bang chủ, chiều nay Hồng Lâu Mộng có người đến phá quán ". Thạch Hùng kể hết những gì xảy ra trong chiều nay mà hắn nghe được từ miệng A Đại cho Ngô Toàn nghe.

Ngô Toàn nghe xong cũng không có gì ngạc nhiên lắm, việc danh tiến lên cao với càng ngày càng phát triển lớn sẽ vô tình cạnh tranh với nhiều người khác. Mà bản tính của con người ở cả kiếp trước lẫn kiếp này là hay ghen ghét nhau. Cho nên việc này xảy ra không sớm thì muộn thôi.

Cho nên Ngô Toàn cũng chỉ ra lệnh cho Thạch Hùng:" Lão Thạch ngươi điều tra xem kẻ chủ mưu sau lưng là ai, dạy cho bọn hắn một bài học nhớ đời là được. Nếu cần thiết ngươi có thể triển lộ ra một chút thực lực và thế lực ".

Thực lực và địa vị biến hoá lớn khiến cho tâm tính của hắn cũng thay đổi nhiều. Lúc trước hắn còn cần ẩn núp, sợ phiền phức với nguy hiểm. Nhưng bây giờ trong đông thành này không có ai có thể uy hiếp hắn, hắn cũng nên cho thế lực của mình triển lộ ra răng nanh một chút để không có ai có mắt như mù trêu chọc lên thế lực của mình.

Thạch Hùng vâng một tiếng rồi chợt lui ra căn phòng. Màn đêm hiển lộ ra. ….