Chương 33: Sát Cơ Kinh Người (1)

Hệ Thống Game 7 Viên Ngọc Rồng Ở Dị Giới

Chương 33: Sát Cơ Kinh Người (1)

Chương 33: Sát Cơ Kinh Người (1)


Ngô phủ
Một đám hộ vệ dùng hết sức lực mới kịp thời chạy tới đây. Vân Phong không để ý đến thương thế của mình, bắt lấy vại áo của một tên hộ vệ đang canh cổng hỏi:" Hiện tại gia chủ có ở trong phủ không ".

Tên hộ vệ kia hoảng hồn, nhưng cũng nhanh tỉnh lại trả lời:" Vân thống lĩnh, hiện tại gia chủ vẫn đang ở bên trong ".

Vân Phong nghe vậy bỏ tên hộ vệ đó ra nhanh chóng chạy vào bên trong Ngô phủ đến nơi ở của Ngô gia chủ.

Cùng lúc đó, đang chăm chú đọc sách Ngô Quang thấy thân ảnh Vân Phong thống lĩnh chạy vội vào, trên thân còn kèm theo vết máu đã khô đặc, trong tâm cảm thấy không ổn mở miệng hỏi:" Vân thống lĩnh, có chuyện gì xảy ra vậy "

" Gia chủ, không ổn rồi, hàng hoá của chúng ta bị cướp rồi ". Vân Phong nghe thấy Ngô Quang hỏi cũng vội vàng nói
………

Trong căn phòng, ba người đàn ông đang ngồi đối mặt nhau. Trầm mặc một lúc, Ngô quang lên tiếng:" Vân thống lĩnh, ngươi có thể nói rõ lại những chi tiết xảy ra lúc đó không ".

Vân Phong thống lĩnh lúc này đã băng bó vết thương, chậm rãi đứng dậy ôm quyền nói:" Chúng ta lúc đó đang nghỉ ngơi bỗng gặp Hắc Phong trại đột kích, chúng ta chiến đấu một hồi nhưng không phải là đối thủ nên ta đã ra lệnh cho toàn đội rút lui ".

Vân Phong từ từ kể ra hết những tình tiết lúc đó, sau đó hắn quỳ một chân xuống nói:" Là ta không làm chọn nhiệm vụ, nếu lúc trước ta không dừng lại để nghỉ ngơi thì đã không có chuyện này xảy ra. Mong gia chủ và lão gia chủ trách phạt "

Ngô Quang nhìn thấy Vân Phong như vậy vôi vàng đỡ hắn dậy nói:" Việc này không trách được Vân thống lĩnh, là do Hắc Phong trại quá vô sỉ "

Gia gia Ngô Quynh nghe xong hết liền hỏi:" Hắc Phong trại, Quang nhi ngươi nghe qua cái tên này sao ".

Ngô Quang cũng biết những năm gần đây phụ thân cũng ít hỏi thế sự nên không biết cũng là phải, hắn mở miệng giải thích:
" Phụ thân, cái này Hắc Phong trại cũng từ mấy năm trước mới bắt đầu thành lập. Là từ một đám hung cùng cực các tụ tập lại với nhau. Chuyên gia giết người cướp của. Nghe nói có tam đại đương gia người cầm đầu, đại đương gia và tam đương gia cũng là Tẩy tuỷ võ giả, còn nhị đương gia là nghe nói là một tên thư sinh. Những năm gần đây bọn chúng chỉ dám đánh cướp nhưng thương đội nhỏ lẻ. Không nghĩ bây giờ lại dám ăn gan hùng mật báo cướp lấy hàng hoá Ngô gia ta".

Vân Phong thống lĩnh gần đây cũng mới đột phá tẩy tuỷ nên không phải là đối thủ của bọn họ cũng là phải. Rút lui để bảo toàn lực lượng nên cũng không ai trách móc gì.

Gia gia Ngô Quynh nghe vậy cũng nói:" Vậy sao, vậy ngươi đi triệu tập ít người, ta và ngươi đi tới đó xem xem bọn họ có cái gì mà dám động vào chúng ta. Ngô gia ta cũng không phải dễ trêu chọc ".

Vân Phong nghe thấy lão gia chủ nói cũng vội vàng ôm quyền nói:" Lão gia chủ, gia chủ, lần này cũng tính ta một người nữa. Lần này cũng lỗi tại ta".

Ngô Quang ngạc nhiên nói:" Vân thống lĩnh, ngươi vết thương chưa lành nên hãy ở lại dưỡng thương đi. Với lại có ngươi ở lại bảo vệ Ngô phủ chúng ta mới an tâm đi được ".

Nói xong không đợi Vân Phong đồng ý Ngô Quang cũng đã đi ra ngoài. Một lát sau, một đám người của Ngô gia rời đi đông thành.

Cùng lúc đó, Hắc Phong trại, nơi đây nằm ở phía tây cách đông thành chừng hơn hai mươi cây số. Một đám sơn tặc đang tổ chức tiệc rượu. Cầm đầu là tên tam đương gia, hắn hô lớn lên:" Các huynh đệ, cạn ly "
" Cạn " mấy người đứng dưới cũng hô theo.

Uống xong tam đương gia quay lại cười nói với tên nhị đương gia kia:" Nhị ca, lần này chúng ta trúng mánh lớn, không nghĩ đến hàng hoá lại nhiều đồ tốt đến như vậy. Nếu bán đi cũng có thể kiếm chục vạn lượng. Đúng như ngài nói song hỉ lâm môn mà ".

Tên nhị đương gia kia cũng phe phẩy quạt cười cười nói: " Lần này cũng là may mắn. Với lại Ngô gia tuy không phải đại gia tộc lớn nhưng cũng không phải dễ trêu, ta nghĩ bọn họ bây giờ đang chuẩn bị đi tới đây đòi lại hàng hoá của chúng ta đi ".

Tên tam đương gia nghe xong cũng mặc kệ nói:" Ngô gia thì sao chứ, chỉ cần đại ca ra mặt thì Ngô gia cũng không dám ho he một lời gì, nếu bọn hắn dám đi tới đây thì không phải là tặng đầu người sao ".

Giữa lúc hai người đang trò chuyện vui vẻ, một tên thổ phỉ khác canh gác chạy vào hô lớn:" Báo, hai vị đương gia, có một đoàn người đang nhanh chóng tiếp cận sơn trại chúng ta ".

Tam đương gia nghe xong nhìn lấy vị nhị ca này rồi nói:" Nhị ca dự đoán như thần. Người đâu chuẩn bị tiếp đón bọn họ nào ".

Một đoàn người mang đao kiếm đầy đủ chạy tới cổng. Hắc Phong trại khu vực bên ngoài cổng là một con đường bằng phẳng, cây cối được tạt sang hai bên. Cũng không giống như cái loại dễ thủ khó công mà là hầu như ai muốn đi lên cũng được.

Thế giới này cung tên chỉ đối với cường thể cảnh trở xuống mới may mắn có tác dụng, chỉ có đại nỗ mới ảnh hưởng được luyện cốt võ giả. Cho nên xây dựng ở nơi dễ thủ khó công làm cái gì khi võ giả có thể đạp nóc băng tường. Chỉ tổ thêm lúc đi lúc về cũng khó. Xây rộng rãi ra đánh không lại còn chạy được.

Một đoàn người của Ngô gia cũng không che giấu gì dần tiếp cận. Nhìn thấy người của Hắc Phong trại đã chờ sẵn Ngô Quang tiến lên lạnh lùng hỏi:" Mấy vị Hắc Phong trại, các vị cướp hàng của Ngô gia ta là có ý tứ gì. Muốn hai bên khai chiến sao ".

Tên tam đương gia nghe vậy cười lớn:" Ngô gia các ngươi là cái thá gì chứ, cút nhanh cho bản đại gia không thì chết ".

" Ngươi " Ngô Quang bị tức giận, đang muốn nói tiếp thì gia gia Ngô Quynh nói:" Quang nhi, nói nhiều với hắn làm cái gì. Nếu bọn hắn muốn khai chiến chúng ta cũng chiều".

Lần này ra ngoài, Ngô gia cũng đem hết lực lượng của mình. Ngoại trừ hai người là tẩy tuỷ ra còn có ba tên luyện cốt hộ vệ, mười tên cường thể đỉnh phong võ giả.

Tên tam đương gia nhìn đoàn người của Ngô gia lao lên cũng hét lớn:" Sợ các ngươi chắc, các anh em xông lên".

Cũng như lần trước, Hắc Phong trại ngoại trừ các đương gia ra thì cũng gần như chỉ toàn một đám ô hợp cho nên bị Ngô gia hộ vệ đồ sát.

Lần này thì là phụ thân Ngô Quang đối đầu với tam đương gia. Hai tay Ngô Quang đeo một bộ quyền sáo, quyền phong như vòi rồng. Hai đạo tàn ảnh giao nhau.
Keng keng keng…
Mỗi lần va chạm với đao của tên tam đương gia kia đều toé lên ánh lửa. Phụ thân Ngô Quang từ mấu năm trước đã bước vào tẩy tuỷ, lợi dụng uy áp của cường giả nhà mình cũng đã tiến dài một bước. Hắn lợi dụng thân pháp và quyền pháp gia truyền của nhà mình dần dần chiếm thế thượng phong.

Tên tam đương gia kia càng đánh càng kinh hãi, mỗi lần va chạm hắn có thể cảm thấy trên thân đao truyền đến tay mình một cự lực đáng sợ. Đối phương thân pháp linh hoạt như con khỉ, khiến hắn khó lòng phòng bị với tấn công.

Gia gia Ngô Quynh đứng bên ngoài quan sát cũng không có ý định tham dự vào cuộc tranh đấu giữa hai bên. Bởi vì hắn còn phải tuỳ thời chú ý đến tên đại đương gia, tuy hắn bây giờ không có nhìn thấy tên đại đương gia xuất hiện nhưng hắn tin chắc rằng tên đó cũng đang đứng ngoài quan sát.