Chương 32: Hắc Phong Trại
Trên quan lộ đang đi về phía thành đông. Một đám người nối dài đang cưỡi ngựa, phía sau là những xe tràn đầy hàng hoá. Đội xe này chính là đội của Vân Phong thống lĩnh, bọn hắn đã mấy ngày liên tiếp di chuyển không ngừng nghỉ rồi.
Đi đến một nơi hơi bàng phẳng, cây cối cũng đỡ rậm rạp hơn, Vân Phong xoay người lại nhìn phía sau, thấy trên mặt ai cũng tràn đầy mệt mỏi, hắn nói:" Cũng sắp gần về đến nơi rồi, mọi người tạm thời nghỉ ngơi một lúc rồi lại tiếp tục đi ".
Mấy tên hộ vệ kia nghe vậy gương mặt tỉnh táo lên hẳn hô to:" Đa tạ Vân thống lĩnh ".
Một đám người dừng lại ở một nơi hoang vắng bắt đầu nghỉ ngơi. Xa xa, trên ngon núi nhỏ, trên đây có một góc chòi hai thân ảnh đang ngó nghiêng khắp nơi canh gác. Bỗng một tên đập vai tên kia nói:" Này, ngươi nhìn xem bên kia là cái gì ".
Người kia nghe vậy quay lại cầm ống nhòm nhìn về phía đực chỉ, bỗng trên mặt hắn tươi cười nói:" Dê béo dê béo, ngươi ở lại đây canh ta đi báo cáo mấy vị đại gia ". Nói xong hắn đưa ống nhòm cho tên kia rồi vội vàng leo xuống chạy đi nhanh.
Tên kia thấy vậy cũng tươi cười rồi cầm lấy ống nhòm tiếp tục quan sát.
……
Trong một doanh trại to lớn, có hai thân ảnh cao to đang uống rượu nhắm lạc, hai bên còn có người hầu cẩm quạt phe phẩy. Một tên mắt bên phải có một vết sẹo dài, hắn tươi cười nói với tên bên cạnh:" Nhị ca, đại ca đã đột phá Luyện Tạng tông sư rồi, sau này chúng ta cũng không cần lo lắng nhiều nữa. Nào cạn ly ".
Tên được gọi là nhị ca cũng cạn ly, uống xong một bát hắn nói:" Tam đệ, tuy đại ca đã đột phá nhưng chuyện này cũng không cần tuyên truyền nhiều ra ngoài. Với lại bây giờ chúng ta cũng có thực lực không sợ mấy đại gia tộc nữa đến lúc mở rộng ra chính thế lực chúng ta rồi ".
Tên mặt sẹo kia cười to nốc rượu ừng ực xong rồi nói:" Nhị ca nói chí phải ha ha ".
Bỗng một thân ảnh từ xa chạy vội đến quỳ một chân xuống nói: " Báo, thuộc hạ tham kiến hai vị đương gia". Hắn chính là tên canh chòi vừa nãy
Tên nhị đương gia kia đặt chén rượu xuống, âm thanh khàn khàn nói:" Có chuyện gì nói đi ".
Tên canh chòi này vui mừng nói:" Thuộc hạ vừa phát hiện có một thương đội đang nghỉ ngơi chỗ gần chúng ta, theo thuộc hạ nhìn thì thấy hàng hoá của bọn họ rất nhiều ".
Tên mặt xẹo tam đương gia kia nghe xong cười nói:" Tốt tốt, Nhị ca, đây chẳng phải là xong hỉ lâm môn sao ".
Tên nhị đương gia nghe xong cũng vui mừng, hắn đang muốn mở rộng thế lực mà mở rộng thế thực thì cũng cần phải tiền tài trèo chống cho nên lần này phải cướp sạch, hắn đứng lên nói:" Được rồi đi triệu tập tất cả anh em trong trại đi theo ta ".
" Vâng" Tên canh tròi nghe xong vội vàng đứng dậy gọi người.
Một lúc sau, một đám thổ phỉ đao kiếm đầy đủ, cầm đầu là hai tên nhị đương gia và tam đương gia vừa nãy, bắt đầu cưỡi ngựa đi xuống núi.
Đang nghỉ ngơi thống lĩnh Vân Phong nghe được tiếng vó ngựa giật mình vội vàng hô:" Mọi người đứng dậy cảnh giác tinh thần, có gì đó đang đến gần ".
Cộc cộc cộc đát…
Tiếng chân ngựa dần tới gần, mọi người mới bắt đầu nhìn thấy phía đằng trước kia là hơn một trăm tên hung thần ác sát nhanh đi tới, có người la thất thanh nói:" Là sơn phỉ ".
Vân Phong nhìn thấy đồ văn trên cờ xí kia quen thuộc liền hô:" Là người của Hắc Phong trại ".
Cầm đầu bọn sơn phỉ chính là hai đại đương gia, tên mặt sẹo tam đương gia tiến đến nói:" Mau cút đi, hàng hoá bây giờ là của chúng ta ".
Vân Phong nghe vậy cũng chỉ cười cười nói:" Mấy vị hảo hán Hắc Phong trại, chúng ta là người làm ăn mong mấy vị giơ cao đánh khẽ". Nói xong Vân Phong liền lôi mấy tờ ngân phiếu trị giá vài trăm lượng đưa ra nói:" Gặp nhau là duyên phận, mong mấy vị nhận lấy uống chút rượu ".
Tam đương gia kia nghe thấy vậy hét lớn:" Ngươi đuổi ăn mày à. Một lần nữa ta nói lại, để lại tất cả hàng hoá hoặc là chết ".
Vân Phong nghe vậy cũng tức giận:" Chẳng lẽ ngươi định khai chiến với Ngô gia bọn ta ".
Tên tam đương gia cười to nói:" Ngô gia là cái thá gì, đã ngươi không chịu đi thì đi chết hết đi, các huynh đệ, xông lên giết cho ta ". Nói xong hắn phóng ngựa về phía Vân Phong
" Giết " chỉ nghe một tiếng hô lớn, một đám sơn phỉ cầm đao kiếm xông lên chém giết với người của Ngô gia.
Vân Phong thấy tên tam đương gia lao về phía mình cũng cẩn thân ứng đối, bởi vì hắn cảm nhận được tên tam đương gia này rất nguy hiểm.
Keng keng … xoạt xoạt…
Tiếng đao kiếm va chạm, tiếng la hét thảm thiết vang lên, giữa hai bên đang xảy ra cuộc chiến đấu khốc liệt. Bây giờ đã có mấy thi thể của cả hai bên nằm ở trên đất.
Tuy nhiên, tình hình chém giết lại có lợi cho bên Ngô gia. Bởi vì ra ngoài áp tải hàng hoá đều là hảo thủ trên thân biết võ công mà Hắc Phong trại cũng chỉ có số ít biết võ còn lại là toàn đám ô hợp cho nên tình hình chém giết hầu như nghiêng về một bên đồ sát.
Tuy nhiên, tình hình chiến đấu của bên Vân Phong thống lĩnh thì lại không khả quan cho lắm. Vân Phong thống lĩnh dùng thương pháp, một tay thương xuất thần nhập hoá, mỗi lần ra thương như một con độc long giương nanh múa vuốt.
Tên tam đương gia kia cũng không kém, hắn đao ảnh liên miên, mỗi đao ra như muốn xé rách không khí.
" Thiểm thương " Vân Phong thống lĩnh hét lên, dùng ra tuyệt chiêu của mình, thương ra nhanh như kim tiễn, hầu như muốn đâm thủng tất cả mọi thứ.
Tên tam đương gia cảm thấy một thương này cao minh, cho hắn cảm giác nguy hiểm nên cũng không dám đón đỡ, mũi chân hắn đạp đấp phi lên cao một đoạn.
Chỉ thấy chỗ hắn vừa đứng có một cây thương xuyên thủng mặt đất cắm sâu vào tận hơn một nửa trường thương. Tên tam đương gia cũng không có bỏ qua cơ hội, hai tay nắm lấy đao hô:" Tiếp lấy chiêu của ta, lôi kiếp trảm ".
Vân Phong thống lĩnh thấy không kịp rút thương ra khỏi đất đành phải bỏ thương, mũi chân điểm đất nhảy ngược lại để tránh đi đao pháp.
Xuy kéo…
Hai thân ảnh tách rời ra. Chỉ thấy trên người Vân phông thống lĩnh có một vệt tơ máu thẳng tắp, quần áo bị xé rách để lộ ra thân thể cơ bắp. Biết mình không phải là địch thủ nên Vân Phong hô lớn: " Mọi người máu rút lui ". Sau đó hắn xoay người lại chạy, mọi người thấy thế cũng đành đi theo.
Giữa lúc tam đương gia đang định truy kích theo thì một tiếng gọi vang lên:" Tam đệ, đến đây ra được rồi, lần này chúng ta chỉ cần lấy được hàng hoá là đươc".
Tên tam đương gia kia không hài lòng nói:" Tại sao vậy nhị ca, chúng ta chém sạch chảng phải là tốt hơn ".
Tên nhị đương gia nghe vậy giải thích:" Hắn và ngươi cũng là tẩy tuỷ thay máu võ giả, tuy không bằng ngươi nhưng nếu liều chết phản kích ngươi cũng ăn thiệt thòi, vớii lại người của chúng ta tổn thất cũng nhiều rồi nếu ngươi muốn chết sạch hết người thì cứ việc đi ".
" Vâng, nhị ca nói phải, là ta không biết suy nghĩ nhiều " Tam đương gia hổ thẹn nói.
….
Trong rừng rậm, một đám người đang chạy thục mạng. Đi dằng trước là Vân phong, hắn nhìn thấy không có ai truy kích cũng thở dài ra một hơi rồi nói:" Đi mau, về bẩm báo với gia chủ ".